Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 152: Ngọc Thuỷ kết tinh
“Là Ngọc Thuỷ kết tinh, có chút quý giá, trên đại lục hầu như không có”. Mạc Quân nhẹ nhàng đáp.
Loại linh thuỷ này được xưng là Ngọc Thuỷ, muốn tìm ra nó phải tìm một loại linh ngọc lục bảo được gọi là Ngọc Thuỷ kết tinh, từ linh ngọc này dần dần chiết xuất ra linh thuỷ bên trong.
Không thể nghi ngờ gì hắn vừa mới đụng phải một cái cây, chợt sau lưng hắn đột nhiên ớn lạnh, Trịnh Nham nhanh chóng cúi người tránh né.
“Xảy ra chuyện gì, làm sao lại có sương mù”.
Trịnh Nham thấy vậy trong lòng trầm xuống, Mạc Quân giống như có thủ đoạn khác, Trịnh Nham trong lòng cảm thấy không ổn, câu nói tiếp theo của Mạc Quân khiến hắn sững người.
Chương 152: Ngọc Thuỷ kết tinh
Mạc Quân đột nhiên phát hiện, hướng đối diện khoảng cách chừng hai dặm xuất hiện một màn khói bụi, bên trong phóng xuất từng đạo quang mang, linh lực chấn động có thể thấy rõ, dường như là có người đang giao đấu.
“Hừ, đám Bạch Ngọc Tượng không biết xảy ra chuyện gì, một đám ô hợp cũng không xử lý được”. Trịnh Nham tức giận nói, hắn cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Một thanh loan đao hư không chợt hiện, lơ lửng trên không trung, tựa như có người đang nắm nó trong tay, loan đao vung xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đinh Ngọc gật đầu vội vã theo sau.
“Trịnh đại ca, làm sao bây giờ, đám người kia giống như âm hồn bất tán, căn bản không có dừng lại”. Đinh Ngọc thần sắc lo lắng nói, hắn vốn nghĩ mọi chuyện sẽ thuận lợi không nghĩ tới lại thành như thế này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Suy nghĩ hồi lâu, Mạc Quân quyết định lao xuống, một mình hắn sẽ đoạt lấy bảo vật, hai người Trịnh Nham đều là Thối Thể nhị trọng tu vi nhưng hắn cũng không sợ, có Vân Nguyệt Điểu tại cho dù là Thối Thể tam trọng hắn cũng có thể tự tin toàn mạng rời đi.
“Phù, còn tốt quyết định nhanh chóng, nếu không thực sự sẽ vô cùng phiền phức”.
Không gian này lớn như vậy, ba người kia hẳn cũng phải ở bên trong, muốn tìm được hắn cũng không dễ dàng, đó là Trịnh Nham nghĩ như vậy.
“Cẩn thận”. Trịnh Nham kinh hãi hô lớn.
Đột nhiên hắn cảm thấy ở cổ có chút ẩm ướt, một dòng nước ấm chảy ra, nước vậy mà lại là màu đỏ, hai mắt hắn chìm vào đêm tối, thân thể ngã xuống đất.
Mạc Quân trên không trung nhìn ngắm tình hình, phía dưới đám người ra sức bỏ chạy, tốc độ cũng không tính chậm, xem ra là bởi vì tính mạng đang lâm nguy nên mới thúc đẩy tinh thần của bọn hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không bằng chúng ta đem Ngọc Thuỷ kết tinh trả lại”. Đinh Ngọc đột nhiên đề nghị.
Mạc Quân không thèm để ý đến đám n·gười c·hết sống, hắn chỉ quan tâm đến bảo vật, bảo vật nếu nằm cạnh hai đầu hung thú cấp năm kia, bọn hắn căn bản không thể tiến đến lấy đi, quá mạo hiểm.
Cũng có một hai người bị Bạch Ngọc Tượng dùng vòi quấn lấy, một chân dẫm c·hết, Bạch Ngọc Tượng hình thể to lớn, phát ra lực đạo không thể tưởng tượng được, trên người nam tử kia phòng ngự loại trung phẩm pháp khí cũng bị một dẫm đánh nát.
“Ừm, phía trước có chuyện gì ?”.
Hai đầu hung thú cấp năm đã đem chiến trường đẩy qua bên này.
“Xem đi, bảo vật này có chút khó chia”.
Đinh Ngọc cũng biết Ngọc Thuỷ công hiệu, bởi vì vậy hắn mới theo sau Trịnh Nham, sợ bản thân mình không được chia một chén canh.
Song đao v·a c·hạm phát ra từng tia lửa điện, Trịnh Nham xoay nhẹ cổ tay đổi hướng đao chém xuống.
“Nhưng ngươi lại không biết, màn sương này là địa bàn của Vân Nguyệt Điểu”.
Mạc Quân thu lấy hai cái túi trữ vật, nhảy lên lưng Vân Nguyệt Điểu nhanh chóng rời đi, đi chưa được bao xa phía sau đã truyền đến thanh âm bạo phát.
Trịnh Nham phản ứng rất nhanh, trong tay cũng nhiều một thanh trường đao.
Có một loại đặc thù linh thuỷ, màu sắc như ngọc bảo, phát ra lục quang sáng chói, nghe nói tu luyện giả một khi phục dụng thì tư chất tu luyện sẽ tăng lên đáng kể, phục dụng càng nhiều tư chất tăng lên càng cao.
Linh ngọc hình cầu, phát ra lục sắc quang mang, nhìn qua có thể cảm thấy bất phàm.
Tần Vân Phong cùng Từ Khôn vốn dĩ đang theo đuôi đám Bạch Ngọc Tượng, Tần Vân Phong nhìn lên bầu trời chợt thấy Vân Nguyệt Điều đang bay trở lại, hai người ngay lập tức dừng lại chờ đợi.
“Hừ, đã lấy đi sao có thể trả lại, ngươi có biết Ngọc Thuỷ kết tinh quý giá nhường nào ?”. Trịnh Nham vốn đang tức giận lại nghe Đinh Ngọc lời nói, liền chửi mấy câu. “Ngươi nếu sợ hãi như vậy thì cút đi, đương nhiên Ngọc Thuỷ kết tinh sẽ là một mình ta độc hưởng”.
Vân Nguyệt Điểu là hung thú cấp hai đỉnh phong, thực lực vô cùng mạnh mẽ, đến giai đoạn trưởng thành hoàn toàn có thể có cơ hội tiến giai hung thú cấp bảy, Mạc Quân cùng Tần Vân Phong mấy người mất rất nhiều thời gian mới thu phục được nó. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hừ, tính ngươi hiểu chuyện, nhanh chóng chạy đi, ta nhớ được phía trước có một cái vực, đến đó hẳn là có thể cắt đuôi bọn hắn”. Trịnh Nham hừ lạnh nói.
“Hừ, đúng như ta nghĩ, không gian màu trắng này chỉ là che mắt, xung quanh vẫn là rừng cây mà thôi”.
Mạc Quân không nói, lấy ra hai cái túi trữ vật ném cho Tần Vân Phong.
“Đinh Ngọc, đừng di chuyển, bên trong không gian này, thứ gì di chuyển sẽ hiện ra thân ảnh”. Trịnh Nham nhìn cây đổ, ánh mắt lóe lên, như nhận ra được gì đó, hắn vội hô to.
Trịnh Nham lao nhanh về phía trước, đột nhiên hắn bị một thứ vô hình gì đó cản lại, lập tức đau điếng đầu lảo đảo lùi về sau.
Tần Vân Phong hiếu kỳ nhìn vào túi trữ vật, túi trữ vật của Trịnh Nham hai người đều là loại kém chất lượng nhất, Mạc Quân rất dễ dàng đã phá giải được nó, Tần Vân Phong lôi ra một khối linh ngọc.
Loan đao chợt biến mất, ẩn hiện trong không gian xung quanh.
Trịnh Nham đương nhiên biết cách chiết xuất linh thuỷ, chỉ cần đem linh thuỷ bên trong toàn bộ chiết xuất ra, tư chất hắn sẽ tăng lên chóng mặt, tu luyện căn bản không có gặp bình cảnh, đừng nói võ tông, thậm chí tông sư hắn cũng có thể tự tin đạt đến.
Mạc Quân thấy vậy cũng không có đuổi theo, chỉ trong chốc lát, Vân Nguyệt Điểu đã trở về, chân còn nắm lấy t·hi t·hể Đinh Ngọc.
Vân Nguyệt Điểu phát ra một tiếng ưng khiếu, từ thân thế nó phát ra một loại sương mù màu trắng, sương mù nhanh chóng hạ xuống bao trùm lấy Trịnh Nham, Đinh Ngọc hai người.
Nhìn qua đám người phía dưới liền biết, Trịnh Nham hai người đã hố bọn hắn, bảo vật tất nhiên không tại đám người bên trong mà là Trịnh Nham bên kia.
Trịnh Nham thân ảnh cũng đã sớm biến mất, nhìn thấy cảnh tượng như vậy càng thêm tự tin, hắn nhẹ nhàng di chuyển một bước, thân thể hắn vậy mà không có bị hiển lộ đi ra.
Đinh Ngọc có tu vi Thối Thể nhị trọng, thân thể vô cùng cứng cáp, một đao của Mạc Quân có thể làm hắn b·ị t·hương nhưng muốn g·iết hắn căn bản không có khả năng.
Bạch Ngọc Tượng căn bản không biết phương pháp chiết xuất vì vậy chỉ có thể chậm rãi chờ đợi nó rỉ ra linh thuỷ, lúc này bọn chúng mới tranh nhau hấp thụ, đám Bạch Ngọc Tượng bên trong có tận ba đầu hung thú cấp ba, đến gần vô hạn hung thú cấp bốn, ngà của bọn chúng phát ra lục quang nồng đậm, không thể nghi ngờ đã phục dụng linh thuỷ.
Trịnh Nham tức giận xông đến lúc, loan đao lại lần nữa biến mất.
“Không phải người, là hung thú”. Mạc Quân kinh ngạc thốt lên.
Sương mù nhanh chóng tán đi, Đinh Ngọc mắt thấy Trịnh Nham bỏ mạng, hắn liền sợ hãi hướng về phía sau chạy trốn.
“Mạc sư huynh, đây là thứ gì ?”. Tần Vân Phong hiếu kỳ hỏi, Từ Khôn cũng chưa thấy qua loại linh ngọc này, vẻ mặt cũng tràn ngập hiếu kỳ.
Một đao chém ra, phía trước mặt Trịnh Nham cây lớn liền b·ị c·hém làm đôi, đổ ầm xuống đất, bất giác cũng hiện ra thân ảnh, sau đó lại biến mất.
Ngọc Thuỷ kết tinh là Trịnh Nham vận dụng thủ đoạn đặc thù mới có thể lẩn vào Bạch Ngọc Tượng sào huyệt trộm đi ra, vô cùng quý giá. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ha ha, ra vậy, chỉ cần không chuyển động quá nhanh, ta luôn có thể ẩn mình, đám người kia căn bản không thể làm gì được ta”. Trịnh Nham nghĩ thầm.
Hai người nhanh chóng lâm vào hoảng loạn, xung quanh vậy mà không có nghe thấy bất kỳ một âm thanh nào, nguyên bản rừng cây chằng chịt hiện tại đều đã biến mất, bọn hắn đứng trong một cái không gian trắng xoá, không có thứ gì xung quanh.
“Liệt Hoả Viên cùng Huyết Thị Hùng, cả hai đều là hung thú cấp năm”. Mạc Quân dựa theo linh lực bạo phát trên người chúng để đánh giá.
Mạc Quân nhảy xuống mặt đất, nhanh chóng thu lấy túi trữ vật.
“Hừ, chắc chắn có người đang giở trò quỷ, nơi này giống như là huyễn thuật”. Trịnh Nham thầm nghĩ, hắn chợt nhớ đến ba người lạ vừa nãy, bọn hắn trông có vẻ không đơn giản, không gian màu trắng này rất có thể là chiêu trò của ba tên kia.
Đinh Ngọc sợ hãi tìm kiếm xung quanh bốn phương tám hướng, chợt hắn cảm nhận được sát khí một bên, lập tức thi triển quyền pháp đón đỡ, có thể hắn đã chậm một nhịp, loan đao lần nữa xuất hiện một chém đánh lùi hắn.
“Mạc sư huynh, làm sao trở lại rồi ?”. Tần Vân Phong tiến lên hỏi.
“Hắc hắc, đầu óc rất nhạy, không tệ”. Mạc Quân thân hình đột nhiên hiện ra, hắn tư thế ngồi xổm, lơ lửng giữa không trung, nhìn qua là biết đang ngồi trên một cành cây cao.
“Trịnh đại ca nói đùa, ta chỉ buột miệng nói thế mà thôi, chúng ta tình huynh đệ đã có mấy năm, ta sao lại sợ hãi mà bỏ lại Trịnh đại ca”.
Trịnh Nham thân thể bị Vân Nguyệt Điểu móng vuốt cắt thành ba khúc, c·hết không nhắm mắt.
“Đi”. Mạc Quân một tay đốc thúc Vân Nguyệt Điểu bay về phía trước, mục tiêu của hắn là Trịnh Nham hai người.
“Không tốt lắm, nếu cứ như vậy cả đám người sẽ cùng lao vào chỗ c·hết, như vậy bảo vật cũng có mà lấy ra”.
Từ trong màn khói bụi xuất hiện hai đầu hung thú khổng lồ, một đầu khỉ đột toàn thân bốc lên hoả diễm, một đầu gấu nâu quanh thân có huyết sắc đường vân, cả hai hình thể đều so đám Bạch Ngọc Tượng còn to lớn hơn.
Chỉ một lát sau, Mạc Quân cùng Vân Nguyệt Điểu đáp xuống mặt đất.
Trịnh Nham không hề cảm thấy thứ gì, hắn định nhanh chóng chạy đi nhưng lại phát hiện chân mình vậy mà không cử động, không chỉ chân, tay thậm chí là cả thân thể cũng không theo mệnh lệnh của mình.
Hai bên quần nhau giao thủ, huyết khí nhuộm cả một vùng, khỉ đột vai phải bị rách một mảng lớn, gấu nâu dưới bụng là một cái huyết động, lộ ra một chút xương trắng.
Đinh Ngọc nghe vậy vội vàng đứng im, cả thân thể hắn nhanh chóng mờ dần rồi biến mất.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.