Thiên Khư Thần Lộ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 195: Cố sự
“Hắn họ Bạch, tên hai chữ Tử Du”.
Còn tốt phụ thân Trần Hạo tính khí cũng không b·ạo l·ực, mặc dù nhiều lúc say xỉn nhưng cũng không ra tay đ·ánh đ·ập hay b·ạo h·ành hắn.
Lâm Vũ Thần nghe vậy có chút xấu hổ, hắn tuổi còn nhỏ liền đã chơi bời lêu lổng, nếu không phải có mẫu thân làm bình phong, chỉ sợ đã bị phụ thân hắn đánh cho nhừ tử.
“Thanh Huyền đại lục phương Bắc mới là tu luyện giới chi thịnh, linh khí nồng độ cao hơn nơi này nhiều, năm ta hai mươi tám, chúng ta gặp tam đệ, ba người chúng ta kết bái huynh đệ, sống c·hết có nhau, cùng nhau vượt qua bao gian khó”.
Lúc này, tin tức chiến thắng từ Phong Quận cũng truyền về, dân chúng ở Vân Thành lẫn nữa náo nhiệt lên, âm thanh bàn tán xôn xao, chỉ là hiện tại đang có chính sự hơn nữa lễ hội vừa mới tổ chức, bọn hắn căn bản không đủ tiền tài để tổ chức thêm một lần.
“Ta một thân một mình tại đất khách quê người, qua một thời gian cũng quyết định trở lại cố hương, nhưng mà, mười mấy năm qua đi Yến Lạc Trấn sau một trận đại kiếp đã bị huỷ, ta mất đi cố hương, bất giác lại nghĩ đến Đại Mạc là quê nhà của phụ thân ngươi vì thế ta mới đi về hướng Nam”.
Trần Hạo mặc dù không thích phụ thân say xỉn như thế nhưng hắn cũng không có cản bởi vì hắn biết, phụ thân hắn nguyên bản cũng không phải kẻ nghiện rượu, chỉ là sau khi mẫu thân mất đi, hắn mới trở thành như thế, buồn rầu liền kiếm rượu để giải sầu, nhiều lần cũng thành thói quen.
“Nhìn thấy tiểu tử ngươi sống sung túc như vậy, thân là trưởng bối ta cũng cảm thấy vui vẻ phần nào, ít nhất tuổi thơ của ngươi không có khổ sở như lão già ta”. Trần Hạo cười nói.
Phong Quận Phong Lăng Thành mặc dù huỷ đi nhưng nhân tộc vẫn tính là giữ vững lãnh thổ, Huyết Lang nhất tộc không thể xâm chiếm thêm được một chút địa bàn nào.
Đại sự vừa ra thế trận liền biến đổi, không ít thế gia bị diệt, cũng không ít thương nhân một đêm liền phất nhanh, trở thành giàu sang phú quý trong nháy mắt.
Trần Hạo lúc đó đã là võ tông cao thủ, Huyền Thương Môn dò xét thân phận của hắn không có vấn đề vì thế cũng không ngại mà giao cho hắn một chức chấp sự.
Hung thú đại quân rút lui, nhân tộc bắt đầu thuyên chuyển nhân lực khôi phục lại địa hình của những khu vực đã bị phá huỷ.
Trần Hạo đang kể chuyện đời mình, Lâm Vũ Thần cũng chỉ biết im lặng ngồi nghe, Trần Hạo xuất sinh ở Đại Hạ, chuyện này quả thực khiến hắn có chút bất ngờ.
“Sau một thời gian ta mới tìm đến Cửu Vân Thành, huynh đệ trùng phùng, cảm xúc thật khó tả”. Trần Hạo nói, nghĩ đến cảnh tượng năm đó hắn lại thở dài một hơi, nhìn về phía Lâm Vũ Thần lại bật cười thành tiếng.
“Bạch Tử Du ?”. Lâm Vũ Thần lâm vào trầm tư, chẳng biết tại sao, lúc Trần Hạo nói ra cái tên này, Lâm Vũ Thần lại cảm thấy vô cùng quen thuộc, tựa như là đã nhìn thấy nó ở nơi nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thời gian nhanh chóng trôi qua, kể từ khi chiến sự kết thúc đã là ba ngày sau. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bạch Tử Du !!”. Lâm Vũ Thần lúc này đột nhiên nhớ đến cái gì, không nhịn được là thốt lên.
Địa hình Vân Mạch phức tạp, vật liệu xây dựng có chút khó vận chuyển, chỉ có thể chuyên chở bằng linh chu của q·uân đ·ội, xe ngựa dưới mặt đất thì vận chuyển lương thực, thực phẩm.
Trần Hạo khi còn bé hoàn cảnh gia đình cũng không khá hơn người khác bao nhiêu, mặc dù còn có phụ thân nhưng hắn cũng thường xuyên chè chén, làm được mười đồng thì hết bảy đồng là mua rượu.
Đến ngày thứ ba, đại lượng nhân công từ Vân Thành được thuyên chuyển tiến đến Vân Mạch, hỗ trợ xây dựng tân thành, đại lượng xe ngựa, phi chu các loại vận chuyển vật liệu mà đến, nối đuôi nhau thành một hàng dài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Hạo cũng bị hành động của Lâm Vũ Thần mà giật nảy mình, chén trà trong tay có chút dao động, một chút nước trà đổ ra bên ngoài.
Bọn hắn dự định thu lại Cửu Vân Thành, so với Cửu Vân Thành, Lục Vân Thành bị tàn phá nặng nề hơn, U Hàn Thú băng thuật quá lợi hại, toàn bộ kiến trúc hầu hết đều bị biến đổi cấu trúc hoá thành băng phong.
“Ta sinh ra ở Yến Lạc trấn, Thiên Hạc hành tỉnh, Đại Hạ, vừa xuất sinh mẫu thân liền ngã bệnh mà đi, phụ thân nuôi ta đến năm chín tuổi cũng lâm trọng bệnh, không qua khỏi”. (đọc tại Qidian-VP.com)
U Hàn Thú sau khi rời đi, thời tiết khu vực đó dần biến đổi, nhiệt độ tăng lên khiến băng phong tan chảy, đại lượng kiến trúc đều đã biến mất, hơn nữa bên dưới còn một đầu thông đạo to lớn, nếu muốn xây dựng lại còn phải tiến hành lấp đầu thông đạo này lại, việc này không thể làm được trong thời gian ngắn.
“Mặc dù là vậy, nhưng bọn ta cũng hiểu, tam đệ xuất thân hẳn là có chút đặc thù, nên mới không nói ra, bọn ta bởi vì vậy mà cũng tránh đề cập đến chuyện này, trong ba người bọn ta, tam đệ là người có thiên phú tu luyện cao nhất, lúc hắn rời đi tu vi đã đi đến Thối Thể ngũ trọng, hai người chúng ta khi đó cũng chỉ là Thối thể tứ trọng mà thôi”.
“Nàng gia nhập vào đội ngũ của bọn ta, ta cùng tam đệ bởi vì sự có mặt của nàng mà cũng có chút lúng túng, nhưng qua một thời gian cũng dần quen thuộc”.
Hắc Phong yêu hổ nói được làm được, để nhân tộc có thể thu lại một toà thành trì, Mạc Đăng Phong cùng mấy vị tông sư họp bàn một buổi sáng mới có thể đi đến quyết định.
Rất nhiều thương gia dự định kiếm một bút lợi nhuận, bọn hắn khi nghe tin có thú triều xuất hiện đã thu mua không ít tài nguyên, chỉ chờ đợi một lần này để bán ra.
“Xung quanh cũng chỉ có hàng xóm, họ hàng thì chẳng có ai, ta cứ như vậy một mình mà lớn lên, gia nhập vào một cái bang phái nhỏ, bước vào tu luyện thế giới”.
“Vậy vị tam thúc kia tên gọi là gì ?”. Lâm Vũ Thần hỏi.
“Sau đó một thời gian ngắn, cha mẹ ngươi quyết định trở về Đại Mạc, chuyện này cũng khiến cho ta nhất thời lúng túng nhưng cũng chỉ biết chấp nhận”.
Thực lực của q·uân đ·ội triều đình suy giảm trầm trọng, may mắn Đại Hạ hiện tại đang cùng Đại Nguyên đấu đến đầu rơi máu chảy, không rảnh để tâm đến Đại Mạc suy yếu.
Trần Hạo tự nhận thiên phú tu luyện của mình cũng không cao, đời này cũng không biết là có thể đột phá được đến tông sư cấp độ hay không.
Vân Thành, Huyền Thương Phủ.
Mạc Đăng Phong muốn xây dựng một toà thành mới, nhằm để chống cự thú triều, giống như Phong Quận Phong Lăng Thành.
Trần Hạo nghe vậy cũng trầm mặc, chuyện tam đệ m·ất t·ích khiến cho ba huynh đệ bọn hắn chia ly, sau khi Lâm Vũ Đồ rời đi, Trần Hạo cũng dành thêm hai năm tìm kiếm, rốt cuộc vẫn không có bất kỳ tin tức nào.
Cửu Vân Thành ngược lại còn tốt hơn một chút, nhiều nơi có xuất hiện đổ vỡ nhưng chỉnh thể vẫn xem như còn có hình thù, đại khái tu chỉnh ba tháng hẳn là có thể phục hồi.
Một gian phòng lớn, cửa sổ hướng ra hậu hoa viên, hoa viên bên trong trồng nhiều loại linh hoa, linh thảo, cũng không phải là dược điền, những loại này cũng đều không quý hiếm, chỉ là hương thơm dễ chịu nên mới được đám đệ tử trồng một đám lớn.
“Trần thúc, ngài nói phía dưới ngài cùng phụ thân còn một vị tam đệ, ngài không định kể cho ta sao ?”. Lâm Vũ Thần lúc này hỏi.
Tuy vậy, Mạc Đăng Phong cũng dự định đem Cửu Vân Thành lùi trở lại một đoạn khoảng cách, dù sao khu vực đó cũng quá đơn bạc, trước kia còn có Lục Vân Thành giữ lấy một phần áp lực, hiện tại khó nói.
Đại Mạc tổng thể lực lượng cao tầng không quá ảnh hưởng nhưng lực lượng cấp thấp lại tổn hại nặng nề.
“Bọn ta cứ như vậy ngao du bốn phương, kết bạn với nhiều người, g·iết người cũng không ít, mấy năm ở bên nhau, chúng ta giống như thân huynh đệ, cho đến khi mẫu thân ngươi xuất hiện”.
“Ai, bọn ta làm quen với tam đệ khi còn đang trên lãnh thổ Đại Nguyên, tam đệ cũng không giống như là người bản xứ ở đó, hắn luôn giấu nhẹm đi xuất thân của mình, căn bản không chịu chia sẻ với chúng ta”.
“Kỳ thực ta đã sớm thấy tiểu tử ngươi, năm đó ta đến Cửu Vân Thành cũng không có nhìn thấy ngươi, bèn đi một chuyến Thanh Hương Lâu tìm kiếm, lúc này mới nhìn thấy một tên tiểu tử nhỏ bé, ngồi tại một gian phòng lớn, bên cạnh kẻ hầu người hạ, vũ nữ đàn ca múa hát”.
Tông sư cao thủ có thể hỗ trợ di dời tàn tích còn sót lại của Cửu Vân Thành, lại dựa vào những tàn tích này xây dựng một toà thành mới.
Hiện tại đã có mười vị tông sư tiến đến Cửu Vân Thành chỉnh đốn, cho dù Hắc Phong yêu hổ có bố trí phục kích thì bọn hắn cũng đủ lực lượng thoát đi.
Vân Thành dân chúng biết được nhân tộc dành chiến thắng thì vô cùng vui mừng, bọn hắn mới chỉ ngày thứ hai đã tổ chức lễ hội linh đình, không khí lễ hội tràn ngập mọi ngõ nhỏ của Vân Thành.
Thú triều lần này cũng khiến cho dân số của Đại Mạc giảm sút đáng kể, trực tiếp mất đi mười mấy vạn người, nhìn như so với tổng dân số không đáng bao nhiêu nhưng trong số đó đa số là tu luyện giả.
Nghe nói Mạc Hoàng Mạc Dung tự thân xuất chiến, Mạc Hoàng thể hiện ra thực lực cường đại, liên tiếp đả bại hai đầu đại yêu mới có thể giữ vững được lãnh thổ Đại Mạc.
Trần Hạo nhàn nhã nhấm một ngụm trà, ngồi bên cạnh hắn là Lâm Vũ Thần, đã ba ngày trôi qua, Lâm Vũ Thần tâm tình cũng đã tốt hơn phần nào, hắn cũng đã chấp nhận sự thật là phụ thân hắn đã q·ua đ·ời.
“Ta cũng chỉ biết phụ thân ngươi sinh ra ở Vân Quận nên cũng chưa biết nên tìm kiếm thế nào, bất đắc dĩ cũng chỉ có thể gia nhập Huyền Thương Môn”. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Năm ta hai mươi lăm, ta gặp phụ thân của ngươi, chúng ta không đánh không quen biết, phụ thân ngươi mời ta cùng nhau xông xáo bốn phương, ta sớm đã chán tình cảnh loạn lạc trong bang phái, thế là hai chúng ta kết bạn mà đi, bọn ta một đường hướng lên phía Bắc”.
Lâm Vũ Thần nghe vậy liền nhíu mày, lời nói của Trần Hạo làm sao lại giống như mẫu thân hắn là người phá vỡ tình cảm giữa ba người, hơn nữa, mẫu thân hắn vậy mà lại đến từ phương Bắc xa xôi, hắn còn chưa nghe mẫu thân nói qua chuyện này.
Triều đình đối với những tài nguyên này là tình thế bắt buộc vì thế cũng không trả giá quá nhiều, nhiều người không kịp hành động hiện tại đều tỏ ra thất vọng, người nào nhanh trí thì hiện tại cười to.
Chương 195: Cố sự
Phong Quận cùng Vân Quận đều có thành trì cần phải tu sửa, Nguyệt Quận cùng Hoa Quận không bị thú triều ảnh hưởng đến, hiện tại rất nhiều tài nguyên từ hai quận đang được vận chuyển đến Phong Quận cùng Vân Quận.
“Kỳ thực cũng không phải bởi vì mẫu thân ngươi mà chúng ta mỗi người một ngả”. Trần Hạo cười nói, hắn nhìn ra sự hiếu kỳ trong mắt Lâm Vũ Thần. “Ngày đó, tam đệ đột nhiên m·ất t·ích, chỉ để lại một phong thư nói là không cần tìm hắn, ta cùng phụ thân ngươi dò la xung quanh cũng không có manh mối gì, chỉ có thể bỏ cuộc”.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.