Thiên Kim Bá Đạo Xuyên Đến 1970: Vả Mặt Cực Phẩm Ngay Từ Đầu
Thán Khảo Tra Tra
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 104: Chương 104
Nếu không phải bị áo bông nhỏ chọc giận thì ông ấy đã không quên chuyện này.
Chương 104: Chương 104
Lúc này, Tần Sương đột nhiên chào hỏi huyết mạch của đối thủ.
Hoắc Đình Châu im lặng, có một người vợ chiến đấu tốt, cũng không đây có phải chuyện tốt không.
Hoắc Đình Châu bất đắc dĩ nói.
Khi nhìn thấy em gái đối đầu với Hoắc Đình Châu mà không rơi vào thế hạ phong thì Dương Minh Thần mới hiểu ra tại sao chú ba bảo bọn họ là gà yếu.
“Chẳng lẽ binh sĩ các anh cũng chỉ học theo chủ nghĩa hình thức?”
Tiếp đó hai người đi đến một chỗ tương đối trống trải, Tần Sương liền ra tay trước, công kích đến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dựa vào thân thủ này của hai người, cho dù có mười bọn họ thì cũng chưa chắc đánh lại.
Hoắc Đình Xuyên thấy đại lão sắp đánh nhau thì lập tức quên đi cảm giác đau đớn mà đi tìm một chỗ có tầm mắt cao nhất để quan sát. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu không phải là Hoắc Đình Châu trải qua bách luyện thì bây giờ đã sớm rơi vào thế hạ phong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoắc Đình Châu thấy thế thì cũng nhanh chóng ra tay công kích lại.
Tần Sương ra tay càng ngoan độc hơn.
Xem ra, sau khi kết hôn, biện pháp có thể để vợ yên tĩnh duy nhất chính là mau chóng để cô mang thai.
Thật sợ sau này kết hôn theo quân, những quân tẩu kia sẽ bị cô đánh ngã chỉ vì một lời không hợp.
Hoắc Đình Châu vừa luyện, vừa suy nghĩ đủ loại biện pháp để ứng phó với vợ trong đầu.
Nếu dựa vào Đại Lực Hoàn thì cô có thể hất bay đối phương trong một đấm.
Dương Minh Trạch nghe thấy lời của em gái thì lắc đầu: “Không được, anh không đánh lại, vẫn là tha cho anh đi!”
Mà Tần Phong thì lại nhìn chằm chằm vào động tác của Hoắc Đình Châu.
Đương nhiên, Tần Sương cũng đã thu lại không ít sức.
Nếu như Tần Sương biết suy nghĩ lúc này của anh thì có lẽ là sẽ thưởng cho anh một chân đoạn tử tuyệt tôn!
Hoắc Đình Châu sợ nếu mình còn không mở miệng thì vợ nhỏ sẽ ra sát chiêu.
“Sương Sương, có phải là em muốn mưu sát chồng không? Có thể đừng hạ tử thủ không.”
Nếu như không có đầy đủ năng lực thì ông ấy sẽ không yên tâm giao con gái cho nhà người khác.
Đang lúc hai người đánh sôi m.á.u thì Tần Phong chống gậy dẫn theo hai cháu trai đi tới.
“Haiz, được rồi, thực sự phục em luôn.”
Chỉ vừa nghĩ tới cảnh tượng các quân tẩu xếp hàng tới cáo trạng thì anh liền cảm thấy có chút đau đầu.
Nếu muốn làm con rể của ông ấy thì không chỉ cần có dáng dấp dễ nhìn, nếu thân thủ không tốt thì ông ấy cũng coi thường.
Chiêu thức của hai người đều rất nhanh, chiêu thức nào cũng vô cùng tiêu chuẩn, hoàn toàn không có chút chủ nghĩa hình thức nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh vừa đỡ vừa tìm nhược điểm của đối phương, sau khi đánh một lúc thì liền phát hiện, hình như công phu của vợ nhỏ đã giỏi hơn trước đây. Ngay cả tốc độ cũng nhanh hơn không ít, cộng với sức mạnh trên người cô, nếu nắm đ.ấ.m này đ.ấ.m trúng tay thì nhất định sẽ đau gần c·h·ế·t.
Mà Tần Sương nghe thấy lời của anh thì trả lời: “Trên chiến trường, chẳng phải đều ra sát chiêu sao?”
Dù sao thì ông ấy cũng hi vọng nửa còn lại của con gái có thể bảo vệ con gái.
Thực ra tối hôm qua ông ấy rất muốn nói, nếu muốn qua cửa của ông ấy thì còn phải làm được mấy yêu cầu nữa.
Tần Sương vừa lau mồ hôi, vừa nói với đám người đang xem trò vui: “Xem đủ chưa? Có muốn tham gia một chút không? Em giúp mấy người nới lỏng gân cốt?”
Cũng không biết đến cùng là ba vợ đã dạy cô cái gì mà một cô gái đang thật tốt như thế, thiếu chút nữa là đã bị huấn luyện thành sát thủ.
Có lẽ chỉ có như vậy thì cô mới có thể yên tĩnh làm bé ngoan... (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.