Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 13: Tuyệt Mệnh Thảo

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Tuyệt Mệnh Thảo


Một mùi hương gay gắt bao trùm lên toàn bộ lâu, như mùi xác c·h·ế·t lâu năm chưa phân hủy.

Một ánh sáng chói mắt loé lên một tí rồi thôi.

Ta tự hỏi những món đồ đêm nay xuất hiện sẽ đặc biệt cỡ nào.

Giọng nói rất miễn cưỡng, gương mặt thể hiện sự đắn đo, phức tạp khá nhiều.

Vì thế trong vòng bán kính 2 trượng quanh nó ở nơi nó cắm rễ, đều không có lấy một sinh mệnh.

Thế nhưng điều kiện đưa ra lại quá lớn, Giang Gia phải trợ giúp Thiên Cơ Lâu 3000 năm.

"Bác Hạo huynh có đôi mắt thật đáng khâm phục, Thương Vân Hội sau này chắc chắn sẽ càng ngày càng phát triển a !"

Dù cho phụ thân của nàng đáp ứng, thì toàn bộ Giang gia vẫn chưa chắc đã chịu theo.

Đào Mộng Cầm thì được một trang Cầm phổ Thượng Cổ, tuy chỉ là tàn trang nhưng cũng giúp ích cho việc tu hành của nàng rất nhiều. Điều kiện là khi nàng đặt chân Cầm Thánh phải trả cho Thiên Cơ Lâu một bản Cầm Phổ tương xứng.

Mọi người lại tiếp túc im lặng.

Sau đó từng món từng món được đưa ra và đều tìm được người sở thuộc của mình.

Một thanh niên tóc vàng, mặc bộ Sơ Kết, sạch sẽ đến mức phát sáng lên tiếng. Đó là Thần tử của Thánh Tông Hạ Phúc An.

Từng sợi từng sợi, đi tìm những tiếng "động" phát ra khi nãy.

Bởi vì điều kiện sống khắc nghiệt nên sinh mệnh lực của nó rất dồi dào đến lão thiên gia cũng phải đố kị, vì thế luôn bị Thiên khiển và để trưởng thành, thành một gốc thảo dược cao 8 phân như thế này, không biết nó đã phải trải qua bao nhiêu đợt Thiên Khiển cơ chứ.

Bình An hỏi nhỏ.

"Như các vị đã chứng kiến, đây là Tuyệt Mệnh Thảo, để tìm kiếm nó, Thiên Cơ Lâu đã phải tốn rất nhiều công sức, ta muốn hỏi các vị ở đây, có vị nào hứng thú với nó hay không?"

Tuy vậy Thương Vân Hội cũng không đưa ra ý kiến gì.

...

Thiên Cơ Minh Kỳ lập tức lên tiếng.

Khương Thái Nhất đúng là không hứng thú gì với tấm lệnh bài này, bởi vì hắn có biết cái quái gì đâu?

Mọi người ở đây không phải đồ đần, đều nhìn ra Thiên Cơ Lâu đang thăm dò Thương Vân Hội.

Thiên Cơ Minh Kỳ vội hỏi.

Một lát sau hắn mở miệng.

"Mời"

"Đừng lên tiếng, bọn ngu này!"

Mọi người đều im lặng khi nghe đến đây.

Không một ai dám đối kháng với nó, bọn họ chỉ bị động và né chúng đi.

Thiên Cơ Minh Kỳ ra hiệu.

Có vài người kinh hô khi món đầu tiên xuất hiện.

Cả ba cùng bước vào buổi tiệc do Thiên Cơ Lâu tổ chức.

Khi cọng cỏ đen tuyền xuất hiện, từng nhánh của nó vươn dài ra như xúc tu phất phơ trong không khí, rễ cắm hẳn vào trong không gian.

Còn Khương Thái Nhất, Thiên Cơ Lâu thật sự không biết đem thứ gì ra, để có thể đánh động Khương Gia, nên đã đưa một tấm lệnh bài.

Rất đúng dịp, Thương Vân Hội có một vị Luyện Đan Sư như thế.

Với Giang Lạc Hỷ, Thiên Cơ Lâu đưa ra là một Viên Đan Dược Thất Chuyển Đan Văn Giải Mộng Đan. Có thể giúp Mẫu thân Giang Lạc Hỷ là Cổ Nguyệt Trường Tiên may mắn thức dậy.

"Mồi ta thả ra đó, ngươi có muốn ăn hay không đây?"

Dần dần độ ảnh hưởng của Thương Vân Hội trên thiên hạ cũng không còn mạnh mẽ như trước, bị Hoàng Gia thương hội và Nhất Hải thương hội thay thế.

Không biết là ai lên tiếng.

Để nói những người trong đây, ai có đủ tài nguyên để nuôi dưỡng gốc Tuyệt Mệnh Thảo này, thì Trương Bác Hạo là một trong số đó.

"Cũng đã lâu lắm rồi, chúng ta mới được gặp mặt nhau thế này, ta biết mọi người đến đây đều có tâm tư riêng của mình, thế nhưng Thiên Cơ Lâu lần này chỉ muốn một lời hứa hẹn từ các vị. Chúng ta nguyện đánh đổi một số thứ để hợp tác lần này."

Khi hắn vừa dứt lời, khay ngọc chứa Tuyệt Mệnh Thảo lập tức bay về phía Trương Bác Hạo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuyệt Mệnh Thảo này, xem ra vẫn chưa đủ thành thục, vẫn cần phải nuôi dưỡng một đoạn thời gian mới có thể đạt điều kiện để luyện chế thành Sinh Mệnh Dưỡng Hồn Đan.

Thiên Cơ Minh Kỳ dùng giọng nói tự nhiên nhất của mình, để thể hiện thành ý lần này.

Và bởi vì chịu Thiên Khiển nhiều như thế, làm cho sinh mệnh của nó lúc nào cũng đặt ở trong tình trạng nguy hiểm, nên nó phải đi cướp sinh mệnh của những loài khác để phát triển, song song với việc phát triển tự nhiên là hấp thu linh khí trong Thiên Địa.

Thế lực sau lưng hai người này đều có một vị Luyện Đan Sư có thể luyện chế Sinh Mệnh Dưỡng Hồn Đan, vậy mà hôm nay không có mặt.

Sau khi nhìn qua một lượt, Khương Thần Dực cũng không biết đây là vật gì, liền để Khương Thái Nhất nói với Thiên Cơ Minh Kỳ, lần sau nhà họ Khương tự mình nói chuyện với Thiên Cơ Lão quái.

Sau một hồi tìm kiếm con mồi trong sự bất lực, Tuyệt Mệnh Thảo cũng thu lại những nhánh cỏ của nó, thu mình lại thành hình dáng ban đầu của nó, ở gọn trong khay, nơi mà nó đã cắm rễ, trông không khác một gốc cỏ bị cháy đen tầm thường là mấy.

Tiếng ai đó vang lên chửi rủa.

Thiên Cơ Minh Kỳ liền dùng trận pháp giam cầm nó lại.

Chỉ thấy trên hai tay mỗi người đều mang một khay Ngọc, được làm từ Thanh Hàn Sơn Bắc Tủy, một loại ngọc cực hiếm trong thiên hạ, có thể tự toả hàn khí ra xung quanh để làm mát. Có thể hấp thu mọi thuộc tính, không chịu nhiều sự tác động từ bên ngoài nên bền chắc khó vỡ, hay được làm bảo thạch trấn tà, mắt trận.

"Minh Kỳ huynh cho cái giá công bình đi !"

Mọi người thấy thế đều lui tránh. Những bóng người thoắt ẩn thoắt hiện trong nháy mắt.

Nhưng như thế chưa đủ, phải đựng thứ gì đó giá trị hơn thì mới dám dùng Thanh Hàn Sơn Bắc Tủy làm khay, đã thế còn là 15 khay.

Trong lòng hắn đã chắc chắn 8 phần vị Luyện Đan Sư kia vẫn còn tại Thương Vân Hội. Thế nhưng hắn cũng đắn đo, sợ Trương Bác Hạo có trá, nên vẫn phải quan sát thêm một khoảng thời gian nữa, mới đưa ra kết luận cuối cùng.

Nhìn Thiên Cơ Minh Kỳ đang đứng ngay giữa kia, đôi mắt hắn chỉ nhìn mỗi Trương Bác Hạo.

Không biết lần này là thế lực nào mượn tay Thiên Cơ Lâu thăm dò nội tình của Thương Vân Hội.

Vị đan sư này của Thương Vân Hội đã lâu lắm rồi không có hiện thế, có người nói hắn thọ nguyên đã tận, có người nói hắn đã không còn hợp tác với Thương Vân Hội, mỗi người một ý.

Mẫu thân của Giang Lạc Hỷ là Cổ Nguyệt Trường Tiên, bị Ma Tộc đặt chú ấn Mộng Ma Nghìn Thu, từ chiến trường ma tộc năm đó đến nay vẫn chưa thức tỉnh. Nhà Giang gia đã tìm đủ mọi cách nhưng vẫn chưa thể đem Cổ Nguyệt Trường Tiên kéo ra khỏi mộng cảnh.

Nhưng thăm dò kiểu chính diện như thế này, đúng là chỉ có Thiên Cơ Minh Kỳ dám làm.

"Người đâu! mang đồ vật lên."

Thiên Cơ Khổng Minh tiếng nói vang khắp toàn lâu.

Đồ vật mà Thiên Cơ Lâu đem ra hai người không thể làm chủ được.

Hắn lại liếc nhìn một lượt xung quanh. Hôm nay không thấy bóng dáng Bách Hoa Cốc Tử Hà và Mặc Vô Tà của Thánh Ma Tông.

Trương Bác Hạo lúc này, bên ngoài trông tĩnh lặng như hang tối nhưng bên trong đã cuộn trào như sóng ngầm.

"500 năm tới thiếu Thiên Cơ Lâu một ân tình !"

Bình An nhận một quyển "Đạo Kinh" đổi một quyển "bút ký" về cảm ngộ của bản thân đối với nó sau khi đã tìm hiểu có thành quả.

" Minh Kỳ huynh a, theo ta thấy gốc Tuyệt Mệnh Thảo này phải mất thêm 400 đến 500 năm mới thành thục nha." (đọc tại Qidian-VP.com)

Minh Kỳ lập tức mỉm cười. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mọi biểu hiện của Trương Bác Hạo đều bị Thiên Cơ Minh Kỳ nhìn ở trong mắt, kỹ lưỡng từng chút một.

Hai người Bình An và Trương Bác Hạo cũng thủ thế đáp lại.

Trương Bác Hạo cười ha hả trả lời.

"Nếu Minh Kỳ huynh không chê, ta có thể thực hiện giao dịch này!"

"Vút" "Vút" Vút""

Thế nhưng vì để chắc ăn, hắn vẫn lấy Truyền Linh Đài ra liên lạc với gia chủ nhà họ Khương, là phụ thân của hắn.

Đành lấy ra hỏi dò.

"Đã hôm nay, không thấy bóng dáng hai người kia, thì chắc chắn là muốn bẫy ta đây mà, Thiên Cơ Minh Kỳ, tên nhóc con này, cũng xảo trá không kém."

Nhưng để có thể luyện chế Sinh Mệnh Dưỡng Hồn Đan thì không phải ai cũng có thể làm được.

Khổng Trí tiểu sư phụ thì được một bản Phật kinh từ những năm đầu của thời đại Thiên Khải, tuy không giúp ích gì về mặt tu hành nhưng đem lại giá trị về mặt nhân quả rất lớn. Thiên Cơ Lâu đây là tặng không cho vị tiểu sư phụ Phật Tông này.

"Thiên Cơ Lâu đừng keo kiệt như thế?"

Bình An nhìn người huynh đệ của mình, Trương Bác Hạo.

Lý Hàn Vương có cho mình một gốc Thanh Liên Kiếm Ý, có thể để hắn cảm ngộ kiếm ý của mình đến mức độ cao hơn. Cái giá phải trả là lần này xâm nhập Tuệ Nhai bí cảnh, hắn phải cùng Thiên Cơ Minh Kỳ hợp tác.

"Biểu hiện cũng quá tỉ mỉ rồi Bác Hạo huynh !"

Thiên Cơ Minh Kỳ nở một nụ cười thật tươi trên khuôn mặt.

Ngươi muốn gì cứ nói thẳng ra đi, đừng có động tay động chân phía sau lưng làm người ta chán ghét.

Không gian im ắng bao trùm toàn bộ lâu, chỉ có "âm thanh xé gió" mà mấy nhánh xúc tu của Tuyệt Mệnh Thảo tạo ra còn đọng lại.

Đây không phải là một việc nhỏ, đổi một phần may mắn Cổ Nguyệt Trường Tiên tỉnh dậy mà kéo theo cả Giang Gia 3000 năm phụ thuộc Thiên Cơ Lâu.

Chỉ thấy những xúc tu ban nãy "Động".

Một tấm lệnh bài cổ xưa, vàng kim óng ánh, khắc hình Ngũ Long chạm nổi, chính giữa đề một chữ "Khương cổ". Với nhân mạch của Thiên Cơ lâu cũng không thể truy tra lai lịch của tấm lệnh bài này.

"Không biết thằng ngu nào lên tiếng lúc nãy, nếu không bị đánh một trận là may!!!"

Phải biết, Tuyệt Mệnh Thảo là loại thảo dược với sức sống mãnh liệt, chỉ xuất hiện ở Hoang Ma Sơn Mạch.

Chỉ biết một chữ "Khương cổ" không biết có liên quan gì đến Khương Gia bây giờ hay không?

Là Hoàng Gia hay Nhất Hải, hay là một thế lực nào khác chăng.

Tuy Nhiên vẫn có hai người không hợp tác với Thiên Cơ Lâu lần này, là Giang Lạc Hỷ và Khương Thái Nhất.

Trương Bác Hạo lúc này lên tiếng.

Nhìn từng cử chỉ động tác của Trương Bác Hạo, Thiên Cơ Minh Kỳ thầm nghĩ.

Chương 13: Tuyệt Mệnh Thảo (đọc tại Qidian-VP.com)

Cách làm này của Thiên Cơ Minh Kỳ tuy có chút cương liệt nhưng lại thích hợp với bọn hắn nhất.

Minh Kỳ đưa 3 ngón tay lên ra hiệu.

"Bác Hạo huynh, không phải đồ vật này là nhắm vào ngươi đó nha ?"

Một đoàn người từ phía sau bức màn, dần dần di chuyển về phía trước.

Hôm nay Thiên Cơ Lâu đúng là chơi lớn, chỉ vì để kết thiện duyên, mà ngay cả loại vật này cũng lấy ra được.

"Các vị 300 năm như thế nào? Đây đã là cái giá mà Thiên Cơ Lâu có thể nhượng bộ." (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù vậy, trên người Giang Lạc Hỷ chả có gì đáng giá để đổi, nên phải liên hệ với Giang Gia. Chờ người của Giang Gia đem đồ vật đủ tốt đến đổi.

"Là Tuyệt Mệnh Thảo!"

Ngắn thì 200 năm, lâu thì 500 năm, hơi chịu thiệt.

"Thành giao!"

"Không có ai bị thương chứ?"

Thế nhưng, không vì vậy mà tan rã trong không vui, Thiên Cơ Lâu bằng lòng đổi lại một vật có giá trị tương đương, xem như là một phần kính nể công lao của Cổ Nguyệt Trường Tiên năm đó.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Tuyệt Mệnh Thảo