Thiên Thượng Nhân Gian
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 17: Một Quẻ muốn ba mạng già
Đông Thư Sách gương mặt gầy gò, thế nhưng sức sống vẫn mãnh liệt phơi phới, đôi mắt hắn nhìn về phía Thiên Cơ Lão Quái, hỏi nhẹ.
Thế nhưng Thiên Cơ Lão Quái cự tuyệt, chuyện gì cũng chỉ có thể tính một lần, nếu tính lần thứ hai, có khi mọi việc sẽ bị chệch hướng, rất dễ gặp hoạ.
Ba Lão giả tinh khí thần cũng không ổn định.
"Khụ Khụ"
Đông Thư Sách cũng thở dài, cảnh ngộ của Lương Bắc Thần bọn hắn đều biết nhưng khó giúp được gì, đây là đạo mà hắn phải đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mai 🐢 đã vỡ, ba đồng xu tung té trên đất.
Vùng Đất này được mệnh danh là Vùng Đất C·h·ế·t, chẳng có mấy ai có thể sống mà trở ra khi bước vào đây, tất cả đều phải bỏ mạng lại, ở cái nơi Âm U như Địa Ngục này.
Thiên Cơ Lão Quái vẫn còn đang hộc máu nãy giờ, hình như mỗi lúc càng nặng hơn.
Cả ba người cùng hít một hơi thật sâu, để lấy lại bình tĩnh, lần này đúng là xui xẻo, vẫn chưa đi vào đã bị người khác chặn đường. Thật đáng tiếc, đáng tiếc.
Khí Vận của một vị Nhập Đạo Cảnh, Khí Vận của Đạo Gia và cả bản thân hắn. Moá, lần này chơi có chút lớn. Hắn thề lần này qua đi, hắn sẽ không tùy tiện gieo quẻ cho bọn điên này một lần nào nữa, ta hứa a Lão Thiên Gia.
Hai người Đông Thư Sách và Lương Bắc Thần ngạc nhiên.
Lại một lúc sau.
"Ta lấy khí vận làm dẫn
Hướng phía Thần Linh
Lương Bắc Thần thở dài, ngước nhìn về phía cửa Thần Mộ.
"Lão Thần a!...Từ Giờ...Khụ....về sau ngươi đừng có...Khụ...tìm ta gieo quẻ gì... nữa?"
"Xin lỗi, Minh Trí huynh, không ngờ lại như thế này!"
Lương Bắc Thần Lão đạo thấy thế cười khổ.
Lương Bắc Thần gương mặt lạnh nhạt, ngữ khí chắc chắn trả lời.
Lương Bắc Thần hít một hơi thật sâu, hắn nói.
"Ta khuyên hai vị, chúng ta đừng đi vào chuyến này thì hơn, sợ là có hoạ sát thân."
"Theo như quẻ tượng các ngươi có thể thấy, hai đồng này đều hướng về Phía Đông,đè lên lẫn nhau, lại còn là mặt chữ, đại biểu cho lần này có người chiếm đóng nơi này, đồng còn lại mặt ngửa hướng c·h·ế·t sang phía Bắc một chút, ám chỉ tử lộ cách chúng ta không xa, rất là gần rồi."
Thiên Cơ Minh Trí đúng là bội phục vị Lão đạo này. Cố chấp đến như thế, rất dễ c·h·ế·t không yên lành nha.
Suy cho cùng thì đều từ lòng tham mà ra. Thử hỏi mấy ai trên đời mà không tham, đặc biệt là tu tiên giả, Trường Sinh cơ mà? Hủy Thiên Diệt Địa cơ mà? Kẻ nào không muốn?
Ba người sáu mắt nhìn nhau. Một cơn gió lạnh sưu sưu từ đâu thổi đến, ớn lạnh sóng lưng truyền khắp toàn thân.
Phải biết, ngoài âm khí xâm nhập cơ thể, có thể ăn mòn linh lực và hủ hoá tinh thần ra. Thì phần lớn tu sĩ đều phải bỏ mạng bởi những nguyên nhân bất ngờ khác.
MỞ..."
Hai tay nhanh chóng đặt ba đồng tiền vào mai 🐢 hai mắt nhắm lại, miệng đọc chú ngữ, vận khí, chuyển kinh, lấy vận.
Hắn thầm nghĩ.
Ba người, đứng ba phương vị khác nhau, như ba cây trụ chống trời đang đứng ngây ngô trước cửa vào Thần Mộ.
Vừa nói hắn liền lấy ra mai rùa bên hông, trong tay cầm ba đồng tiền, bỏ vào mai rùa, lắc nhẹ. Khi ba đồng lăn ra khỏi vỏ Thiên Cơ Minh Trí cơ mặt hơi rút, vội nói.
"Làm đi!"
Thiên Cơ Lão Quái buộc miệng nói ngay.
Mai rùa rung lắc dữ dội, có vẻ như sắp không chịu được sức nặng Thiên Cơ lần này. Thiên Cơ Minh Trí khoé miệng chảy máu, có vẻ như sắp bỏ cuộc.
Đông Thư Sách hai mắt nheo lại, lộ ra vẻ suy nghĩ, một lát sau hắn lại hỏi.
"Hai người các ngươi đợi ta một lát?"
Mặt mũi Lương Bắc Thần lúc này giống như già nua thêm vài trăm tuổi, Lão Thiên Cơ thì may mắn hơn, tốn có mấy ngụm máu mà thôi.
Thiên Cơ Lão Quái sâu xa nói.
"Lần này có vẻ như không chỉ tính đến Thiên Cơ của một mình ngươi mà còn liên lụy đến tên đồ đệ và Thánh Nữ nhà ngươi. Hiện tại hai người này đang gặp nguy hiểm nhưng vì ngươi đã cưỡng ép tính toán khí vận xoay chuyển, bọn họ có một tia sinh lộ, thế nhưng ngươi, chắc chắn là tử kiếp."
Vẻ mặt hắn lúc này trắng bệch một mảng, huyết sắc sắp mất đến nơi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hành động bất ngờ của Lương Bắc Thần khiến hai người Đông Thư Sách và Thiên Cơ Minh Trí không kịp ngăn cản, khi hai người ý thức được và muốn đuổi theo thì cửa Thần Mộ đã đóng lại một cách lạnh lùng, như kiểu không cho phép bất cứ ai xâm nhập vào nó.
"Ta cũng không biết phải giải bằng cách nào, đừng có dùng ánh mắt đó nhìn ta! mẹ nó! tính một lần đã bị như thế này, nếu còn tính nữa, cái mạng già của lão phu đúng là không giữ nổi, ta khuyên ngươi nên từ bỏ quay đầu, đừng có chấp mê bất ngộ, uổng một đời tu hành."
Suy cho cùng, chắc chỉ có đám người này là liều lĩnh như thế, chứ còn mấy ai dám làm những điều như thế này. Thời đại này đã ít ai có thể làm được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hình như mấy kẻ nhà Đạo Gia chả có ai là may mắn cả.
Lần gieo quẻ này, không biết kết quả như thế nào nhưng lỗ vốn nặng.
"Bắc Thần đạo hữu, ngươi chắc chắn chứ, Thiên cơ không phải dễ đụng chạm như thế."
Cũng may lần này còn tính ra quẻ, nếu không đúng là lỗ vốn cả bàn.
Những Cây Trụ chống trời kia cũng không phải vật tầm thường mà đều là Mộc Thụ Sâm Lâm, bền chắc cực kì, không sợ bất cứ thứ gì ngoài Thiết Kim Hàn.
Thiên Cơ Lão Quái nghe được lời này, gương mặt tươi cười, rạng rỡ. Cuối cùng vẫn phải nhờ hắn không phải sao?
"Mong đạo hữu vì ta tính một quẻ, quẻ này chỉ cho riêng ta, không liên hệ đến hai vị, đa tạ."
Phía ngoài, từ những viên gạch đến mái ngói đều được làm từ những Loại Ngọc quý trong thiên hạ, như Hồng Lam Thạch, Bát Quái Ngọc, Quốc Phỉ Thiên Hà, Lưu Ly Phỉ Thúy,...
Thiên Cơ Lão Quái không biết nói gì hơn.
Mỗi lần Tuệ Nhai xuất hiện, đều không biết có bao nhiêu tên tiến đến, nhưng đến cuối cùng được mấy người bò ra khỏi nơi này.
Hắn cười khổ.
Từng sợi khí vận màu trắng xanh từ phía Lương Bắc Thần bay ra, hoà nhập vào Thiên Địa, sau đó một luồng sáng vàng trên trời cao chiếu vào mai rùa, khiến nó hiện lên nhiều đường vân ảo diệu.
Kêu gọi Thiên Địa
"Vẫn còn ta nữa nha...!"
...
Ấy mà những điều đó không làm kinh sợ những kẻ ngoài kia.
"Trong dữ có lành."
Thế nhưng phải tự mình hiểu lấy nha! Ngươi có mệnh này hay sao? Đừng tham quá mức, kẻo lại đem mình chôn cùng, suy cho cùng, mạng nhỏ vẫn là quan trọng hơn, có mạng mới có thể làm được những gì mình muốn làm, không phải sao?
Khi nào mới dừng a, nãy giờ rồi nha. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lương Bắc Thần thấy Lão Đầu này vẫn cứng rắn như vậy nên cũng không khuyên bảo thêm nữa. Hắn lần này đúng thật là rất vội vàng, đệ tử của hắn bị người đặt cấm chế, Thánh Nữ thì không biết còn bao nhiêu thời gian để tồn tại. Nếu lần này không lấy được thứ đó ở trong này, có thể hai người họ đều sẽ c·h·ế·t trước mặt hắn. Đời này của hắn, đúng là rất sợ việc nhìn những người thân yêu của mình lần lượt mất mạng, không phải chuyện tốt lành gì.
Chương 17: Một Quẻ muốn ba mạng già
"Quẻ tượng nói gì, Minh Trí đạo hữu?"
Hắn tiếp tục luyên thuyên.
Lương Bắc Thần vẫn không cam lòng, muốn cho Thiên Cơ Lão Quái tính lại một quẻ lần nữa.
Lương Bắc Thần lúc này thần sắc đã có chút khá hơn, hắn hỏi.
Đông Thư Sách mới là đáng thương, hắn chỉ là kéo cái chân, thế mà lại phải mất một phần ba vận khí, mà Đạo Gia tích góp bấy lâu.
"Thiên Cơ huynh, lần này quẻ tượng như thế nào?"
"..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Bởi vì đây không phải lần đầu ba người bọn họ tới đây, có thể nói bọn hắn đã tới đây hai lần rồi, cũng quen thuộc nơi này không kém, hai lần trước quẻ tượng đều không vấn đề gì, lần này lại xảy ra chuyện, khó làm nha.
"Thật sự không có cách nào sao, Minh Trí huynh?"
Dứt lời hắn hoá thành một vệt ánh sáng, bay vào trong cửa Thần Mộ.
Như đi nhầm mộ huyệt của một vị nào đó trước đây bị kéo vào trong không thấy lối ra, hay bị những con Kinh Ma Thủ bắt được rồi trở thành một phần của mảnh đất này, và còn nhiều nguyên nhân lắm.
"Minh Trí đạo hữu, không tính một quẻ sao?
Sau một lúc chèo chống, cũng đến cuối cùng đợt gieo quẻ này kết thúc.
"Hai vị, không phải là ta không nghe khuyên bảo, nhưng có vẻ như, Thiên mệnh muốn mạng già này của lão phu, chúc hai vị thuận buồm xui gió, sớm ngày Chứng Đạo."
Thật ngu xuẩn! Khi bản thân chưa đủ thực lực, lại dám làm những điều liều lĩnh, để rồi bản thân nhận lại những hậu quả mà mình không thể chấp nhận được.
Với phong cách kiến trúc không khác một Cung Điện, ngôi mộ này đã cho thấy uy thế của chủ nhân nó khi còn sống. Một kẻ đã từng đứng trên đỉnh cao của thời đại.
Mỗi người một đạo không ai giống ai, nếu ai cũng thuận lợi hết, thế gian này còn có thể tồn tại hay sao, đầy trời Thần Phật, chẳng mấy chốc mà phá diệt thôi.
Đông Thư Sách Nho Thánh thấy thế vội vàng mở ra Thiên Thư, rước lấy khí vận Đạo gia duy trì cho Thiên Cơ Lão Quái.
Lương Bắc Thần vẻ mặt xanh xao, áy náy nói.
Đông Thư Sách hé miệng chọt vào, nội tâm hắn đang gào thét dữ dội, không biết làm cách nào để bù đắp chỗ khí vận bị mất đây này.
Ba người Thiên Cơ Lão Quái không tốn quá nhiều sức lực để đến được đây, và họ cũng là những người đầu tiên đặt chân.
"Ta không nghĩ là tuyệt lộ, đời này chuyện gì đêù có hai mặt, phải tự xem suy nghĩ của ngươi thiên về mặt nào rồi?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.