Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 19: Từ Thư Dung trở về

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Từ Thư Dung trở về


Xe ngựa dừng lại trước cổng Từ Gia.

Lúc này phía đối diện, vang lên một giọng nói, nghe có vẻ âm u.

Nhìn thi thể phía trước, Kiều Phi trên tay có một ngọn lửa, rời tay, thiêu hủy toàn bộ thi thể tên áo đen không để lại chút manh mối nào.

Tuy nhiên, vẫn có một thiếu niên đang chạy mãi trong mưa, không ai khác ngoài Thiên Cửu, từng bước chân của hắn như có ma lực, không ngừng tiến về phía trước dù sức đã kiệt.

Một kiếm xuyên tim, cho đến khi c·h·ế·t, hắn cũng không biết mình c·h·ế·t như thế nào? Mọi việc xảy ra quá nhanh, bất quá không đến một hơi thở.

Cắn răng, hắn đổi hướng, tính quay đầu đi tìm Vệ Quân Thiên Kiếm Thành.

Mọi người bàn tán xôn xao.

Thế nhưng khi mới vừa quay đầu lại phía sau, không biết từ lúc nào, đã có một người mặc áo choàng đen rộng vành, đứng đợi sẵn đó rồi.

Người nam trông tuấn tú lịch sự, khí chất nho nhã hoà ái, cho người ta cảm giác rất dễ gần gũi.

Hắn từng bước tiến lên, khí luôn luôn hướng về phía bên này của Thiên Cửu mà đè ép. Một bước, hai bước, ba bước, đến bước thứ tư, Thiên Cửu đã không còn chống đỡ được nữa.

Thiên Kiếm Thành lúc này trời đã bắt đầu mưa. Và cơn mưa mỗi lúc một nặng hạt, khiến cho tầm nhìn bị hạn chế khá nhiều.

Một luồng khí thế tiếp tục hướng đến bên người Thiên Cửu.

"Không biết, có phải là tiểu thư nhà họ Từ trở về hay không?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Từ Thu Dung cũng hỏi lại.

Hai vị sư huynh, sư tỷ đi theo Từ Thư Dung trông có vẻ ngạc nhiên, bọn họ không ngờ Từ Thư Dung lại có một mặt như thế này.

Tên thị vệ cười nhẹ đáp lại.

Lần này mạnh hơn tất cả những lần trước, đã vượt qua cực hạn của bản thân. Thiên Cửu không còn có thể chống đỡ được nữa, nằm bẹp dí trên đất.

Hắn muốn rút kiếm về nhưng lúc này thanh kiếm đã không còn nghe theo hắn nữa. Nó chỉ đứng lì ở đó treo trong không trung.

Nhìn thiếu niên đang nằm trên đất, linh khí từ cơ thể nàng hướng đến chỗ hắn, nâng đỡ Thiên Cửu trên không trung, cứ như vậy từ từ đi về phía nhà trọ Nam Tiền trong màn mưa không ngừng đổ xuống.

Chương 19: Từ Thư Dung trở về

Biết gặp được kẻ khó xơi, hắn bèn đem mọi lỗi lầm trút lên đầu Ma Sứ, dù sao cũng không ai nghi ngờ gì.

"Ta nghe nói, nàng bây giờ đã là một tu tiên giả, đang theo học tại, Phổ Bích Học Cung."

"Đã nhiều năm như vậy không gặp, các ngươi trông lớn hơn trước rất nhiều nha."

Sau khi nói chuyện với hai người thị vệ xong, Từ Thư Dung liền đưa hai vị sư huynh, sư tỷ vào nhà.

Bình thường trông rất hung hăng càn quấy, nhưng lúc này đây lại giống như đổi một người khác, đem lại cho người ta cảm giác là một đứa trẻ hiểu chuyện, đối xử với ai cũng giống như nhau, ôn tồn lễ độ. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Vút" (đọc tại Qidian-VP.com)

Tên mặc đồ đen đã không còn dáng vẻ muốn trêu chọc. Hắn muốn một kiếm kết liễu Thiên Cửu, thế nhưng khi kiếm vừa bay đến gần Thiên Cửu thì không còn có thể tiến tới được nữa.

Vừa nãy đi ngang qua đinh bọn hắn không kịp suy nghĩ nhiều, thế nhưng vị sư muội này đã nhìn một cái là ra, đại ca hắn đang ngồi đó.

Từ Hải lúc này khuôn mặt hơi có vẻ nhăn nhó, "con nhóc đó sao lại về làm gì? Ở luôn Học Cung không phải tốt hay sao?"

Dứt lời, thanh kiếm mà hắn mất không chế liền quay trở lại, lao thẳng về phía hắn.

Một gã thị vệ liền chào hỏi.

Trên phố, khắp nơi đâu đâu cũng là bóng người, người đến người đi.

Hai chân hắn bắt đầu không chịu nổi, đang có dấu hiệu ngã xuống, một phần từ khí thế mà tên kia tác động, một phần là do cơ thể đã không còn sức lực lúc này bộc phát.

Khí thế của hắn đè ép, đi theo tiếng nói, áp bách tới Thiên Cửu.

Ai ngờ phía bên kia, hình như rất quen thuộc với Thính Lâu các.

Nghĩ đến Dương lão đã mất, nếu lúc này hung thủ vẫn đang theo dõi hắn, mà hắn lại đi tìm lão bản nương hay La Thúc, có khi lại đem nguy hiểm đến cho bọn họ.

"Ây, chả bù cho đại thiếu gia nhà họ Từ, một kẻ suốt ngày chỉ biết tiêu tiền từ gia."

Hôm nay là ngày Từ Thu Dung trở về nhà sau khi đã thông qua khảo hạch của Phổ Bích học cung.

Một kẻ phàm nhân lấy ý chí của một người phàm, chống lại sức mạnh của một tên tu tiên giả, đáng gờm.

Toà viện của Từ gia rất rộng, được trang trí theo phong cách cổ xưa như biệt viện.

Từ gia.

Trên đường đã không có mấy bóng người qua lại, mọi người, hình như đều đã có chỗ trú mưa cho riêng mình.

Không gian lúc này, mọi vật đều như im lặng, ngoài tiếng hít thở dồn dập của mình, Thiên Cửu còn chả nghe thấy được gì.

Cuối cùng vẫn là không suy nghĩ được gì, có lẽ mạng nhỏ phải bỏ tại đây. Hắn không có bản sự, không có chỗ dựa, thật không cam lòng c·h·ế·t như thế.

"Bọn ta cũng đến tuổi trưởng thành rồi, không thể cứ mãi nhỏ bé như vậy được, nếu bây giờ, bọn ta còn nhỏ bé hơn Nhị tiểu thư, sao có thể làm được thị vệ như thế này."

Đầu gối hắn lập tức chạm đất, hai tay cố gắng chống đỡ mặt đất, để không khỏi ngã nằm trên đất. Hắn vẫn cố gắng ngước đầu nhìn về phía người áo đen, thế nhưng tên kia đâu dễ gì cho phép điều đó xảy ra.

"Chào, nhị tiểu thư!"

Mùi đất với nước mưa, trộn lẫn vào nhau xông thẳng vào mũi của hắn, không mấy dễ chịu, bên tai có những hạt mưa liên tiếp rớt xuống.

"Muốn trốn, đâu dễ dàng như thế, trả lời câu hỏi của ta trước đã, nếu không để mạng lại!"

Hai tên thị vệ đã biết là nhị tiểu thư nên đã thông báo cho người bên trong mang lời cho gia chủ, để hắn biết con gái mình đã trở về.

Một người bình thường như Thiên Cửu, sao có thể chịu được áp lực lớn và gần như vậy.

Thế nhưng phía bên kia, tên áo đen đâu dễ gì tha cho Thiên Cửu.

Bước xuống xe là hai nữ một nam.

"Thính Lâu các đã thối nát đến độ, đến một kẻ phàm nhân không có một tí sức mạnh, cũng muốn xuống tay hay sao?"

Hai tên thị vệ cười cười, thật ra bọn họ đều lớn lên cùng nhau, từ nhỏ đã gắn bó vui đùa nên cũng không có cách biệt quá lớn, trẻ nhỏ mà, chơi được thì chơi, người lớn trong nhà cũng không cấm cản, thành ra thân thiết là điều không thể tránh khỏi.

Thế nhưng hắn vẫn cắn răng, nghiến lợi, chịu đựng, không để cho bản thân đổ gục xuống.

Nào ngờ cơ thể hắn đã không thể động đậy được nữa rồi.

Quế Nguyệt Thành.

"Tiền bối tha mạng, vãn bối chỉ nghe theo mệnh lệnh, của Ma Sứ đại nhân, không biết sự việc thế nào?"

Là cơ thể đang phản ứng lại với nguy hiểm cực độ, thần kinh căng cứng khiến cho mọi hoạt động xung quanh đều đứng im, suy nghĩ lúc này cấp tốc chuyển động, vượt ra khỏi cả không thời gian.

"Nhóc con, không chạy nữa sao?"

Một Nữ trông thanh thuần, tịnh lệ, xinh đẹp đáng yêu, người còn lại khí chất băng lãnh, nhưng không kém phần xinh đẹp rạng rỡ.

... (đọc tại Qidian-VP.com)

Một giọng nói nữ tính vang lên.

Từ Thu Dung cũng không hỏi nhiều, chủ yếu là tình hình bọn hắn khi nàng xa nhà, rồi đến những việc trong nhà, như một người bằng hưu, bình thường hỏi han nhau như thế, không hơn không kém. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này, xuất hiện một cỗ xe ngựa, tuy là không được xa hoa bậc nhất, nhưng khí thế cũng không kém phần sang trọng.

Người áo đen biết tình hình không ổn, vội vàng rút lui.

Nàng liền chạy vội về phía đình viện, nơi Từ Hải đang ngồi thưởng trà ngắm cá.

Ý thức mơ hồ của hắn chỉ còn có thể cảm nhận được những thứ này rồi bắt đầu ngất đi.

Hai người Trương Sơn và Bùi Khánh Lan phải đi qua hai cái hồ, 3 cai đình mới tới khuôn viên nhà chính.

Nó lơ lửng trong không gian, đứng im như thế.

"Ma Sứ? với thực lực này của người, có thể đụng chạm đến tầng thứ đó hay sao, một con sâu kiến không hơn không kém?"

Người mặc áo đen, cứ tưởng con trùng nhỏ này sẽ vùng vẫy chạy tiếp, không ngờ có lá gan dừng lại đối mặt với hắn, không biết là dũng cảm hay là ngu xuẩn đây.

Dù gì mọi trật tự trong Thành Thiên Kiếm, đều được Vệ Quân giữ gìn cẩn thận, nếu xảy ra án mạng có thể nhờ đến Vệ Quân giúp đỡ.

Hắn vẫn đang không biết chạy đến nơi nào, hình như hắn chả thân quen với ai ở Thiên Kiếm Thành ngoài Dương Lão, La Thúc, lão bản nương và Thiên Bình đệ.

Không phải sao, hai người này đúng là hai thái cực khác nhau, một người trở thành phượng, bay múa cửu thiên, kẻ còn lại không khác một tên phàm nhân bình thường chút nào.

Tí tách, tí tách!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Từ Thư Dung trở về