0
Cửu Long thành, quân khu đông bộ.
Cuộc chiến giữa người và hải thú vẫn thảm liệt diễn ra.
Hải dương chính là cái nôi của sinh mạng, câu nói trên trước thời kỳ Đại Niết Bàn đã được chứng minh, khi các nhà khoa học liên tục phát hiện vô số loài thủy sinh mới mỗi năm.
Có chân khớp, có ruột ống, bò sát lưỡng cư, da gai, cá....
Nhân loại thậm chí còn không thể thống kê được trong lòng đại dương kia có bao nhiêu chủng loài đang sinh sống.
Sau đó, trải qua thời kỳ biến dị, số lượng quái thú nơi này càng trở nên kinh người, quái thú trên đất liền hoàn toàn không có cửa để so sánh, vô số đảo quốc hoặc quốc gia ven biển cũng chính vì vậy mà tiêu vong, hoàn toàn không có sức chống trả.
Ầm!!
Ở phía đông nam chiến trường, một góc của tường thành hợp kim không chịu nổi xung kích liên tục của quái thú mà ầm ầm sụp đổ, vô số quái thú tôm cá bò sát theo đó tràn vào.
" Mau, tiến lên, không thể để chúng vào bên trong căn cứ ". Một vị trung đội trưởng quân hàm thiếu úy mặc chiến giáp hô lên, sau đó dẫn đầu một tay cầm đao một tay cầm súng xông ra, cố gắng dùng sức lực nhỏ bé của bản thân ngăn chặn lại đường tiến công của quái thú.
" Đội trưởng, haha, anh lại giành lời của tôi rồi, g·iết "
" Giết "
" Giết "
Phía sau vị trung đội trưởng, hàng trăm binh sĩ khác cũng đồng thanh gầm lên, dàn thành hai hàng chắn trước phần tường sụp đổ.
Đứng trước những con quái thú khổng lồ cao hàng trăm mét, thân hình của những binh sĩ này thật nhỏ bé làm sao, nhưng ý chí của họ thì lại như những cơn s·óng t·hần có thể đánh tan mọi nguy hiểm đến gia đình, đến quê hương của họ.
" Khục...khục...kệ tôi...các đồng chí tiến lên...ngăn chúng lại" Ở trong góc, người binh sĩ bị đá vụn đè chặt nửa thân người, mặc kệ cơn đau cùng c·ái c·hết đang đến gần từ chối đồng bạn muốn kéo mình ra.
" Đồng chí, Tổ Quốc đời đời nhớ ơn anh ". Người đồng bạn hai mắt rưng rưng đứng nghiêm người hành quân lễ, sau đó vác súng lên vai, tai cầm đại đao xông về kẻ thù gần nhất.
" Giết "
" Cố...lên..."
" Con gái...bố...xi..n....l...ỗi "
Trên gương mặt tràn đầy máu cùng đất cát quyện đen lại cùng nhau, người binh sĩ run rẩy lấy ra một mặt dây chuyền Quan Âm trong ngực áo, phía sau mặt dây chuyền là ảnh của một bé con đang nằm trong nôi tươi cười.
Người đàn ông như có thể thấy đứa con mới lọt lòng của mình đang cười khúc khích trong vòng tay mẹ, trên gương mặt hiện lên nét cười nhu hòa nhẹ nhàng, đôi mắt dần dần mất đi sinh cơ.
" C·hết tiệt, chúng mày c·hết hết đi, c·hết đi". Người đồng bạn thấy cảnh này gạt đi nước mắt tiếp tục xung phong chiến đấu.
Những khung cảnh như thế, giờ khắc này diễn ra ở khắp mọi nơi.
Dù đã cố gắng hết sức, nhưng số lượng võ giả q·uân đ·ội thật sự kém hơn so với thú triều quá nhiều, một bộ phận quái thú vượt qua được tường chắn tiến vào trong căn cứ bắt đầu tàn phá, khung cảnh hỗn loạn khói lửa có ở khắp mọi nơi.
....
Vù!
Chiến cơ Càn Khôn dùng tốc độ cực nhanh bay đến, dừng lại bên trên bầu trời của quân khu phía đông.
Cửa khoang cấp tốc mở ra, Lê Khanh từ trên nhìn xuống khung cảnh hỗn loạn bên dưới mà gương mặt trở nên lạnh lẽo, Hắc Thần trang nhanh chóng hóa thành chiến giáp bao trùm toàn bộ cơ thể, Phi Thiên Vũ hiện ra sau lưng nhanh chóng lao xuống gia nhập chiến trường.
" Miku, mở ra toàn bộ hỏa lực, áp chế không cho quái thú tiếp tục tiến vào trong căn cứ "
" Vâng chủ nhân ". Miku đáp lời, sau đó điều khiển mười tám khẩu súng laser cao xạ cùng ba pháo UHF liên tục oanh tạc xuống đàn thú bên dưới, chỉ cần không phải cấp Lĩnh chủ thì đều rất dễ dàng bị hỏa lực mạnh mẽ bắn thành cái sàng.
Có trí năng Miku tiến hành khóa chặt các mục tiêu, tốc độ đánh g·iết trở nên nhanh hơn rất nhiều so với những quân bị gắn gắn trên tường thành, thậm chí còn không bao giờ lạc đạn bắn nhầm vào binh sĩ.
Đây chính là khác biệt giữa đỉnh cấp khoa học công nghệ thế giới cùng Việt quốc ở thời điểm hiện tại.
Oành!
Lê Khanh lưng mọc cánh lao thẳng xuống bên dưới, đạp mạnh lên lưng của một con tôm hùm khổng lồ có lớp giáp đen kịt, lực trùng kích mạnh mẽ khiến cơ thể nó khụy xuống dưới mặt nền kim loại cứng rắn, gào lên một tiếng tran đầy đau đớn.
Oong~
Sóng chấn động truyền vào trong thân đem nội tạng con tôm toàn bộ quấy nát, các chân càng đang vùng vẫy cũng cứng đờ rồi rũ rượi buông xuôi, mất đi sinh cơ.
Lê Khanh rút chân lại, cau mày nhìn xung quanh.
Ở trên không đã thấy dày đặc, nhưng khi đứng giữa trung tâm thì càng đông đúc đến kh·iếp người, hơn nữa bởi vì hình thể mỗi con đều to lớn nên so với sóng chuột trước đây hắn đối mặt càng thêm có lực trùng kích.
Đùng! Tiện chân đá c·hết mấy con cá lớn có vây như cánh chim đang bay đến, Lê Khanh nhanh chóng dùng niệm lực xác định vị trí của những con quái thú cấp Lĩnh chủ trên chiến trường, hóa thành một tàn ảnh lao tới.
Trên đường hắn đi, sóng chấn động liên tục tỏa ra khiến đám quái thú cấp thấp cản đường đều lăn ra c·hết.
Những binh sĩ đang cố gắng phấn chiến chỉ cảm thấy một bóng dáng mờ ảo lướt qua trước mặt, sau đó kẻ địch đều nằm xuống, gương mặt ngơ ngác nhìn nhau hoàn toàn không rõ chuyện gì xảy ra.
" Là Chiến Thần cấp cường giả ". Một vị thiếu tướng có nhãn lực tốt ngưng trọng nói : " Hơn nữa còn là Chiến Thần cấp vô cùng mạnh ".
Sau đó, như để chứng minh lời nói của anh ta, Lê Khanh dùng sức một người khoét ra một con đường máu, như lưỡi kiếm chém vào đậu hũ, cắt đôi thế công của làn sóng quái thú ra.
Quái thú cấp Lĩnh chủ trước mặt hắn toàn bộ đều bị một quyền đ·ánh c·hết.
" Cấp báo, có Ngạc Quy cấp Lĩnh Chủ công kich tường thành đã sắp chịu không nổi rồi ". Binh sĩ phụ trách pháo laser hoảng hốt hét lên
" Nó quá nhanh, không thể ngắm chuẩn mục tiêu, yêu cầu Chiến thần cấp tiến đến ngăn cản"
" Hết rồi, toàn bộ Chiến thần cấp đều đã ở ngoài chiến trường ". Một binh sĩ khác phụ trách thông tin ở bên cạnh bất lực nói.
Ầm ầm ầm!!
Vô số đạn pháo bao trùm bắn tới, là những binh sĩ khác cố gắng ngăn chặn bước tiến của Ngạc Quy, biến khu vực trăm mét quanh đó trở thành biển lửa
Gào!! Ngạc Quy hung hãn xông ra, trên thân toàn toàn không có lấy một vết xước, ánh mắt khinh miệt nhìn đám nhân loại trước mặt, miệng há to tụ tập một lượng lớn năng lượng chuẩn b·ị b·ắn ra
" Tiêu rồi ". Đây là suy nghĩ chung của toàn bộ binh sĩ khi đối diện.
Tuyệt vọng.
Ầm!
Một bóng người giáng xuống, giẫm mạnh lên đầu Ngạc Quy khiến nó phải khép lại, năng lượng cuồng bạo lập tức nổ tung trong miệng khiến nó răng môi lẫn lộn, toàn thân vùng vẫy lên trong đau đớn.
" C·hết ". Người đến dĩ nhiên không ai khác là Lê Khanh.
Hoàn toàn không giữ lại chút gì một cước toàn lực dẫm mạnh xuống.
Ngạc Ngư hùng mạnh mà các v·ũ k·hí hiện đại cũng không thể tổn thương thì giờ đây như một miếng thịt mềm, bị hắn tùy tiện dẫm bạo, máu tươi thịt vụn cùng nãi tương văng tung tóe, hòa cùng màn mưa nhuộm đỏ cả một vùng.
Lê Khanh không chút dừng lại, trong tiếng reo hò của binh sĩ hóa thành bóng đen lao đến một con Lĩnh chủ khác.
" Đó là ai vậy ??"
" Không biết "
" Mau, mau báo cho cấp trên, chi viện tới rồi "
" Vâng "
" Cứ thế này không phải là cách ". Lê Khanh ánh mắt rét lạnh rút tay khỏi xác con Điện Ngư, đây đã là quái thú cấp Lĩnh chủ thứ hai mươi hắn g·iết trong nửa giờ này.
Dù vậy, số lượng quái thú vẫn không hề giảm bớt, dường như kéo dài vô cùng vô tận, quả thật vô cùng kinh khủng.
" Đây chính là sức mạnh của Vương cấp thú triều sao?". Hắn sắc mặt khó coi nghĩ thầm.
" Tích. Xin chào, đây là liên hệ từ tổng bộ quân khu "
Đồng hồ trên tay bắn ra âm thanh cuộc gọi, Lê Khanh lập tức huy động Phi Thiên Vũ bay lên không rồi bắt máy.
" Chiến Thần vô danh, xin ngươi tiến về vị trí của Vương cấp quái thú, hiệp trợ Võ Vương đại tướng tiến hành đánh g·iết nó thì mới có thể giải tán được thú triều "
" Thú Vương ". Đồng tử Lê Khanh co rụt lại, theo chủ thị nhìn về một hướng.
Đó là một khu bão tố với cơn lốc đen cuộn trào, lôi điện sấm chớp bao quanh ì đùng không dứt.
" Có xác định được là loại Thú Vương nào không?". Hắn trầm giọng hỏi, đây chính là tồn tại cấp Hành Tinh, muốn đối phó thì không dung được qua loa.
" Dựa theo tư liệu Võ Vương gửi về, là Thâm Hải Hắc Giao Vương, sở trường khống chế lôi điện, cùng với thả ra vùng niệm vực từ trường khắc chế tinh thần niệm sư ".
Bên kia hiển nhiên cũng đã sớm thu thập tư liệu cặn kẽ chờ tiếp viện, nên khi được hỏi thì lập tức trả lời ngay.
" Được, ta tới ngay ". Lê Khanh không do dự đáp ứng, Phi Thiên Vũ rung lên phá không bay nhanh về biển lớn.
Lúc này, âm thanh nhiệm vụ của hệ thống cũng cùng lúc vang lên
" Keng. Phát động nhiệm vụ lâm thời, đánh g·iết Thâm Hải Hắc Giao Vương cấp Hành Tinh cấp hai, thành công thưởng 50 nghìn điểm, thất bại trừ 25 nghìn điểm, căn cứ Cửu Long Thành bị hủy diệt "
" Hành Tinh cấp hai ". Lê Khanh hít một ngụm khí lạnh.
Trên Học Đồ cấp, chính là Hành Tinh cấp.
Bất kể là quái thú hay nhân loại võ giả, đạt đến cấp độ này thì gen nguyên năng sẽ tụ tập vào bên trong điểm nào đó của cơ thể tạo thành một hành tinh, hành tinh này liên tục xoay quanh tự thân nên sẽ sinh ra từ trường giúp cơ thể phi hành.
Cường giả Hành tinh bậc một, sức mạnh thấp nhất cũng đạt tới 1000 tấn,
Hành tinh bậc hai, thấp nhất chính là 2000 tấn, cao nhất có thể đạt tới 3000.
Mà quái thú, thể phách trời sinh đã cường hãn hơn nhân loại võ giả, lại thêm sức hồi phục khủng nữa nên muốn đánh g·iết là khó càng thêm khó.
Nhưng Lê Khanh chẳng những không thấy sợ hãi mà thậm chí còn chiến ý dâng trào, trong nội tâm hưng phấn không ngớt
" Vừa vặn đột phá xong không tìm được đối thủ thử quyền, để xem thực lực của mình hôm nay rốt cuộc đã đạt đến bao nhiêu?"
Nghĩ vậy, Lê Khanh càng thêm thúc giục Phi Thiên Vũ, tốc độ càng nhanh lao tới.
Mà trong trung tâm của cơn bão, chiến trường của hàng chục Chiến Thần cùng Thâm Hải Hắc Giao Vương cũng đã sớm đến hồi thảm liệt nhất....