Sau khi sử dụng liên tiếp Long Huyết, Long Tâm Huyết, Thiên niên mộc tâm, ba loại tài nguyên quý giá thì tố chất cơ thể của Lê Khanh đã một đường tăng mạnh, chạm đến mức cao nhất của Chiến Thần cấp, với sức mạnh đo đạc lên đến 500 nghìn kg.
Cộng thêm luyện thành Vạn Trọng Chiến kình tầng bốn, Haki vũ trang 100% gia trì nên mỗi quyền phát lực của hắn bức thẳng đến 2,5 triệu tấn, có thể xếp vào hàng giữa của Hành Tinh cấp cấp hai.
Vậy nên việc có thể chính diện đánh lui Thú Vương như Thâm Hải Hắc Giao Vương cũng không có gì kỳ lạ.
Nhưng chỉ vậy cũng không thể tạo ra uy h·iếp quá lớn với Giao Vương, bởi cơ thể của nó quá mức khổng lồ, cho dù sức mạnh của Lê Khanh có hơn nó nhưng hình thể nhỏ, lại không sử dụng v·ũ k·hí nên khó lòng mà tạo thành tổn thương quá lớn.
Lúc này, " Chấn " ý cảnh mới lộ ra sự đánh sợ của nó.
Bỏ qua phòng ngự!
Ngao~~
Thâm Hải Hắc Giao Vương gầm thét lên cuồng nộ cùng đau đớn.
Nó cảm thấy ruột gan bản thân đang bị thứ sức mạnh kỳ dị đánh thẳng vào, đau nhức như sắp vỡ nát đến nơi, kể cả với sức chịu đựng cùng hồi phục của một Thú Vương cũng không kháng cự nổi.
Mà lại còn không có cách gì chống đỡ được.
Ánh mắt nó lúc này nhìn về phía Lê Khanh đã bắt đầu xuất hiện sự sợ hãi giống như khi nó đối mặt với nhân loại tên Hồng vào vô số năm trước, đều là một đám võ giả còn quái vật hơn Thú Vương là nó.
Rẹt rẹt ~~ ì đùng ~~
Trên thân Giao Vương, điện quang lấp lóe, từng tia từng tia sét như điện xà điên cuồng chạy quanh, cuối cùng hóa thành một cột sáng đường kính vài mét bắn mạnh tới Lê Khanh, tốc độ đạt gần 1/8 tốc độ ánh sáng khiến cho hắn không thể nào né tránh.
Nhưng Lê Khanh cũng không có ý định né tránh.
Bạo lực vung quyền trực tiếp cứng đối cứng.
Sóng chấn động bị hắn tinh tế hội tụ vào một điểm trên nắm đấm sau đó khi vừa v·a c·hạm thì lập tức nổ bùng ra, sức phá hủy khủng kh·iếp thậm chí còn tác động vào các ion phân tử điện khiến nó đứt gãy.
Oành! Đây là âm thanh khi sóng điện khủng kh·iếp bị đập tan ra tứ phía thành một dãy pháo hoa bạc rực rỡ.
Mặt biển nhiễm điện kêu lên tí tách, vô số hải sinh bị họa lây phơi bụng nổi trắng cả một vùng.
Chu Minh cùng nhóm người sống sót đã tụ lại, từ xa rung động nhìn một màn này, cố gắng hết sức để ngăn chặn dư chấn lan tràn đến đây.
" Ực, đây là ai thế, trong Chiến Thần cung chưa thấy vị Nghị Sĩ nào như thế này?". Giám Sát Sứ Cực Hạn võ quán Lưu Quang nuốt khan một ngụm nước bọt thì thào.
Khung cảnh trước mặt thật sự quá mức chấn nh·iếp lòng người, sức mạnh thuần túy cùng b·ạo l·ực như vậy khiến hắn không khỏi nhớ đến video chiến đấu của Lôi Thần mà bản thân từng được may mắn xem qua.
" Ngươi không biết cũng phải, cậu ta hiện còn là học viên của học viện Tinh anh Lôi Điện đâu, còn chưa được xét duyệt vào Chiến Thần Cung nữa". Chu Minh bên cạnh cũng không khác gì, nhưng thói quen mặt lạnh khiến anh ta trông như hoàn toàn bình tĩnh.
" Đùa giỡn đi, thực lực thế này mà còn cần đi học??". Lưu Quang há hốc mồm tràn đầy không dám tin.
" Đó là sự thật, biết thiên tài Lê Khanh dạo gần đây nổi như cồn không? Cậu ta đấy!"
" Cái này....cũng quá yêu nghiệt đi, mới có được bao lâu "
" Đúng vậy, là yêu nghiệt, nhưng đồng thời cũng là tương lai phục hưng của Việt Quốc này ". Chu Minh âm thanh tràn đầy rung động nói.
Hai người xoay mặt nhìn nhau, đều thấy trong mắt của đối phương hiện ra sự mong chờ, sự mong chờ về phồn vinh của quê hương, của dân tộc.
....
Ầm ầm oanh đùng đùng
Bên kia, cuộc chiến vẫn đang diễn ra vô cùng kịch liệt.
Lê Khanh như một cái máy không hề biết mệt mỏi liên tục t·ấn c·ông và t·ấn c·ông, từng quyền từng cước như lưu tinh vẫn thạch đánh cho Hắc Giao Vương trầy da tróc vảy.
Thân thể to lớn của nó lúc này chỉ như một cái bao cát cho Lê Khanh tập đánh, hoàn toàn không bắt kịp tốc độ cùng sự linh hoạt của hắn ta.
" Phi Thiên Vũ quả nhiên là đồ tốt, tuy chỉ có thể tăng lên tốc độ nhưng lại là thích hợp nhất với hệ cường hóa như mình "
" Nhưng ghê gớm nhất vẫn là sức mạnh huyết mạch Saiyan trung cấp, quả không hổ danh là chủng tộc chiến sĩ trời sinh, quá cường đại!"
Lê Khanh lúc này vẫn có thời gian nghĩ thầm trong đầu.
Năng lượng vũ trụ trong hàng vạn km xung quanh điên cuồng bị kéo đến thôn phệ vào trong cơ thể, tốc độ so với lúc trước phải nhanh hơn gấp mười lần.
Mà điều này cũng có nghĩa là tốc độ hồi phục, thể lực, sức đề kháng của hắn cũng gia tăng theo cấp số tương tự.
Chưa kể đến chính là khả năng khống chế và chi phối sức mạnh cũng đang không ngừng tăng lên, bằng chứng chính là sóng chấn động cùng tứ trọng chiến kình đang không ngừng tăng lên độ thuần thục.
Lê Khanh cảm thấy cánh cửa của ý cảnh tầng thứ hai đã dần mở ra, chỉ còn chờ hắn đặt chân vào khám phá.
Ý cảnh có chín tầng, mà trên đó nữa thì chính là - Lĩnh vực, thứ mà toàn thế giới hiện tại chỉ có đệ nhất cường giả Hồng nắm giữ.
Mà sự lợi hại của lĩnh vực là không cần nhiều lời, Lôi Thần hơn Hồng một tiểu cảnh giới nhưng vẫn bị treo lên đánh như con, thậm chí còn được tồn tại trí năng như Ba Ba Tháp đánh " vô địch dưới Hằng Tinh cấp " là đủ hiểu.
" Lên cho ta, ' Chấn động ' tầng thứ hai "
Đối đầu với Thâm Hải Hắc Giao Vương một lần nữa dùng đại chiêu phóng sừng, Lê Khanh nổi giận gầm lên một tiếng, Haki trên thân rút đi hoàn toàn tụ tập vào nắm tay với mật độ cực dày, hai làn sóng chấn động bị hắn kiệt lực đem chồng lên nhau khiến cho không khí cũng phải vặn vẹo
Vô số tiếng Oong~ oong~ như hàng tỷ con ong cùng lúc đập cánh vang lên, sóng âm thổi quét ngang khiến những người quan chiến toàn bộ đều xanh mặt phải dùng Hắc Thần trang bịt chặt lấy lỗ tai.
" Quá khủng kh·iếp "
" Nghị Sĩ bình thường cũng không có được thực lực thế này "
Trong lòng mọi người đều dâng lên sự run sợ không tên.
Sừng nhọn của Hắc Giao Vương mang theo lôi điện dày đặc xé không lao đến, thanh thế tuyệt luân khiến nước biển cũng bị xẻ ra làm hai, mãnh liệt v·a c·hạm vào nấm đấm phủ Haki của Lê Khanh.
Trong khoảng khắc đó, Hắc Thần trang bị xung lực khủng kh·iếp mạnh mẽ thổi bay đi một phần, một phần còn lại ngoan cố bám vào da thịt hắn nhưng cũng không thể nào ngăn chặn lại lôi điện tập kích.
Những tia điện xanh trắng bắt đầu quấn quanh trên da thịt Lê Khanh.
Nhưng hắn hoàn toàn không quan tâm, sức hồi phục của người Saiyan lo được, chút đau đớn này chỉ như muỗi đốt.
Trong đôi đồng tử đỏ của hắn chỉ còn hình ảnh của sừng giao trước mặt, cùng với chiến ý tột cùng không thể lay chuyển.
" Nát cho ta! ". Theo tiếng hét to, niệm lực, gen nguyên năng trong cơ thể hắn sôi trào, dưới sự tác động của huyết mạch vậy mà bắt đầu dung hợp lại, tạo thành một sợi ti tuyến màu vàng kim cao quý lưu chuyển trong mạch máu hắn.
Thiên phú thứ hai của tộc Saiyan - Ki.
Ki theo mạch máu phá thể chui ra, dung nhập vào bên trong hakk vũ trang, khiến màu đen tuyền của nó đột nhiên xuất hiện biến hóa.
Một màu hoàng kim dần dần thay thế màu đen nguyên bản, từng tia sét vàng cao quý tràn đầy hủy diệt hiện ra, như bá vương vi hành nhanh chóng đem ngân lôi của Hắc Giao Vương thôn phệ.
Thứ sức mạnh áp đảo từ năng lượng cao cấp hơn khiến nắm đấm của hắn dần đẩy về phía trước, sau đó trong ánh mắt kinh hãi của Hắc Giao Vương cái sừng mà nó luôn tự hào răng rắc nứt vỡ.
Cuối cùng, oành một tiếng hóa thành vô số mảnh vụn bay đầy trời.
Ki thế đi không giảm, sức mạnh trên nắm đấm bộc phát ra hóa thành cột sáng vàng có kim lôi quấn quanh bắn mạnh tới, b·ạo l·ực xuyên thủng đầu Thâm Hải Hắc Giao Vương rồi nổ tung ở mặt biển phía sau tạo thành một xoáy nước khổng lồ.
Cơ thể to lớn của Hắc Giao Vương cứng lại trên không, phần đầu bị thổi bay mất một nửa, bề mặt v·ết t·hương còn bốc lên từng đợt khói trắng khét lẹt.
Sau đó, rơi thẳng xuống biển nhấc lên một cơn sóng dập dìu.
Lê Khanh lơ lửng trên không, Hắc Thần trang rút đi hóa thành một bộ trang phục bình thường, để lộ ra khuôn mặt kiên nghị tràn đầy nam tính, đôi cánh Phi Thiên Vũ bán trong suốt sau lưng khẽ vỗ càng làm nổi bậc lên dáng vẻ oai hùng.
Cánh tay phải hắn từ từ nắm chặt lại nâng cao l·ên đ·ỉnh đầu, hét lên một tiếng dài tuyên cáo cho toàn thế giới biết.
Hắn, Lê Khanh, chiến thắng!!!!
....
Lê Khanh không biết rằng, trận chiến này của hắn được vệ tinh thu lại rồi trình chiếu trên kênh thời sự lớn của toàn bộ các quốc gia.
Dù sao Vương cấp thú triều cũng không phải lúc nào cũng xuất hiện, mọi tin tức của nó đều được các nhà đài truyền thông quan tâm săn đón vô cùng.
Chỉ là trước đây Hắc Giao Vương phát ra vùng điện từ khiến mọi hoạt động quay chụp của vệ tinh đều vô hiệu, chỉ khi Võ Vương dùng mạng đánh tan vùng bão tố thì trận chiến này mới lộ ra ánh sáng trước mắt thế nhân.
Mà cũng chính vì vậy, danh tiếng của Lê Khanh nhất thời đại thịnh.
Nếu lúc trước, chỉ có cao tầng các thế lực biết đến cái danh thiên tài của hắn. Thì hiện tại đến cả võ giả cấp thấp hay dân chúng tầm thường cũng ghi tạc diện mạo của hắn vào trong lòng.
Đã bao nhiêu lâu rồi nhân loại chưa đánh g·iết được một Thú vương?
Trong cường giả nhân loại không thiếu người mạnh hơn Thâm Hải Hắc Long Vương, như ngũ đại nguyên lão chẳng hạn, ai mà không phải Hành Tinh cấp ba cấp bốn.
Nhưng đánh bại đã khó, mà một khi Giao Vương đánh không lại thì hoàn toàn có thể chui vào biển lẩn trốn, ai dám truy theo xuống thì chính là tự nạp tính mạng mình.
Dưới nước xưa nay vốn không phải sân chơi của nhân loại.
Do đó, Lê Khanh lần này xem như lập một đại công, được vô số người trẻ tuổi sùng bái cùng hâm mộ.
Đặc biệt là người dân Việt quốc, có thể nói là vui đến phát cuồng khi quốc gia lại xuất hiện một vị thủ hộ thần mạnh mẽ.
Thú triều theo Thâm Hải Hắc Giao Vương c·hết đi thì cũng dần tản lui, chỉ còn lại một số con máu chiến bị Lĩnh chủ cấp dẫn đầu là vẫn ngoan cố nhưng đều bị các võ giả Chiến Thần hợp lực tiêu diệt.
Còn lại, chỉ là một khung cảnh hoang tàn cùng tràn đầy đau thương.
Ngày 14 tháng 7, tên của tám ngàn chiến sĩ cùng võ giả được khắc lên Liệt Sĩ Đài, trở thành một phần trong lịch sử hào hùng của dân tộc.
Ngày 15 tháng 7, q·uốc t·ang tập thể diễn ra trên hai căn cứ Cửu Long cùng Hà Đô.
Hàng triệu dân chúng dầm mưa đứng trước Anh Linh Bia, thành kính dâng lên nén hương cùng bó hoa trắng, sâu sắc cúi đầu tiễn đưa những người anh hùng của Tổ Quốc về nơi an nghỉ cuối cùng.
Thời khắc đó, vô số nước mắt đã rơi, hòa cùng màn mưa của những ngày cuối hạ u buồn.
* Chương này là để mừng lần đầu truyện lọt top một bảng tuần, chứ đáng lẽ hôm nay tác xỉn nên chỉ có hai chương thôi. Không phải ta lươn lẹo gì đâu :))
0