0
Hồ Alexandrina, Vụ Đảo.
Đêm, trăng tròn treo cao trên bầu trời, tháng tám trăng lớn, nhìn cứ như một cái mâm bạc khổng lồ, mơ hồ còn có thể nhìn thấy những hố to hố nhỏ trên bề mặt.
Xung quanh là vô số vì tinh tú đang thi nhau nhấp nháy, dãy Ngân Hà vắt ngang bầu trời như một tấm lụa đính kim tuyến lung linh.
Ánh sáng bàng bạc chiếu rọi xuống, khiến vạn vật đều phủ lên một tầng hào quang mơ hồ, đặc biệt là hồ Alexandrina quanh năm sương mù bao phủ càng là tuyệt mỹ.
Có cỗ cảm giác thơ mộng tĩnh mịch khó diễn tả thành lời!
Ầm! Vù!!
Giữa cảnh thơ ý đẹp đó, một âm thanh to lớn vang lên.
Từ sâu trong lòng đất Vụ Đảo, bóng người phá đất chui ra ngoài, hóa thành một tàn ảnh xé ra sương mù lao v·út lên trời cao, đến hơn trăm mét thì ngừng lại, đưa mắt ngưng trọng nhìn xuống bên dưới.
Không phải ai khác chính là Lê Khanh.
Chỉ thấy hắn lúc này đã được haki bao bọc, Hắc Thần trang bên ngoài hóa thành một bộ chiến giáp đầu rồng đen tuyền tuyệt đẹp, sau lưng mọc ra bốn cái cánh bán trong suốt, mỗi một cái đập nhẹ đều khiến vô số bụi sáng bay loạn, hai loại hình tượng đối lập nhưng đều tuyệt đẹp như trùng kích vào mắt người xem.
Không ai khác chính là Lê Khanh.
Ầm ầm ầm...
Hàng loạt tiếng vang trầm đục khác vang lên.
Toàn bộ Vụ Đảo đều chấn động vài cái, một sợi dây leo tử sắc đường kính ước tầm 20cm bay lên không vung vẫy, sau đó đồng loạt vù vù hướng về Lê Khanh cuốn tới.
Chiều dài sợi dây lúc này đã đạt đến con số khủng bố hai ba ngàn mét, hơn nữa Lê Khanh biết là bên dưới Vụ Đảo còn thêm nữa, ít nhất cái cộng lại cũng phải có mười ngàn mét hơn, trên không liên tục chuyển hướng hóa thành thiên la địa võng che phủ cả một khoảng trời, thanh thế so với Xúc Thủ Thú Hoàng trước đó còn to lớn hơn.
Mà nhắc tới Xúc Thủ Thú Hoàng, nó lúc này đã trốn sâu xuống dưới lòng hồ, xúc tu toàn bộ thu lại vào trong phần mai, chủ giương lên tám con mắt đen đặc xuyên qua mặt nước mà nhìn về cuộc chiến trên không kia.
Vù vù vù
Đùng!!
" Ma Vân Đằng, ta biết ngươi có thể nghe hiểu lời ta nói "
" Quy phục ta đi, ta sẽ mang ngươi đến chiến trường rộng lớn hơn, bồi dưỡng ngươi ngày càng trở nên mạnh hơn nữa!"
Dây leo như roi quất tới, lực lượng mạnh mẽ khiến đại khí đều phải rít gào.
Lê Khanh quyền đầu bắn ra, v·a c·hạm cùng dây leo, sáu tầng ý cảnh cùng nhiều loại lực lượng chồng lên nhau khiến không khí ở nơi v·a c·hạm đột ngột nổ tung, dây leo Ma Vân Đằng bị đập bay xuống mặt hồ nhấc lên một trận sóng lớn.
Đừng nhìn Ma Vân Đằng chỉ có đường kính 20cm mà xem thường, mật độ cấu tạo của nó còn phải so với kim loại cấp 9 càng thêm dày đặc, trọng lượng cực kỳ nặng nề.
Ầm ầm
Ma Vân Đằng như một con rắn từ trong nước ngóc đầu dậy, đầu dây leo chỉ hướng về Lê Khanh phát ra những rung động rất nhỏ như cố biểu đạt điều gì.
Tuy hắn không hiểu tiếng thực vật nhưng chỉ từ bầu không khí mà nó tỏa ra cũng chẳng khác nào đang nói với hắn: " Muốn thu phục ta, tốt, đánh thắng ta đi rồi hãy nói!"
Sau đó lập tức một lần nữa như đại xà vồ mồi cuốn tới, muốn quấn lại Lê Khanh.
Viu!
Phi Thiên Vũ vỗ mạnh, Lê Khanh lại hóa thành một tàn ảnh đen bay lượn trên bầu trời, nhưng Ma Vân Đằng tốc độ cũng không kém linh hoạt ở phía sau đuổi sát.
Oành oành oành oành
Đuổi nhau chán chê, dây leo tử sắc đột ngột hóa thành một cái roi, đập ra vô số tàn ảnh quất tới
" Tới tốt ". Lê Khanh hai mắt như điện, không lùi mà tiến quyền kình ầm ầm đánh ra chính diện đối kháng.
Nhất thời, sóng xung kích mà người thường cũng có thể thấy liên tục nổ mạnh ra bốn phương, hóa thành một trận cuồng phong thổi tan sương mù, hồ Alexandrina sóng nước dập dờn rít gào, khiến vô số quái thú cấp Lĩnh Chủ kinh hãi run cầm cập tìm nơi ẩn trú.
Một vòng năng lượng vô hình bao trùm Vụ Đảo, cản lại mọi dư âm trận chiến, Ba Ba Tháp trong Vẫn Mặc Tinh Hào xem trận chiến lo lắng đến mức cắn ngón tay.
Bên ngoài.
Lê Khanh nở nụ cười rộng miệng, hét dài một tiếng : " Sảng khoái ".
Dưới điều kiện không sử dụng Ki, sức mạnh của hắn dưới các loại thủ đoạn gia trì đã không phải là Hành Tinh cấp bảy như Xúc Thủ Thú Hoàng có thể sánh bằng nữa, nhưng Ma Vân Đằng thì làm được.
Từng roi của nó quất ra tuyệt đối không kém gì.
Nhưng, cũng chỉ đến đó.
Trên bề mặt của Ma Vân Đằng đã dần xuất hiện vô số vết rách li ti, nhưng bao phủ diện tích rất rộng, còn có xu hướng thẩm thấu vào bên sâu bên trong.
Đây chính là sức mạnh của " Chấn " ý cảnh tầng sáu, việc liên tục biến đổi hướng di chuyển của sóng đã khiến sự liên kết của các phân tử dần dần bị tan ra đi.
Cho dù dây leo của Ma Vân Đằng có bền bỉ cỡ nào thì liên tục chịu đựng cũng sẽ phải sinh ra ảnh hưởng, lợi thế đang dần nghiêng về phái Lê Khanh, cứ theo tình hình này kéo dài thì chiến thắng của hắn chỉ là chuyện sớm muộn.
Nhưng không, Lê Khanh không muốn như vậy, thứ hắn muốn là sự công nhận tuyệt đối đến từ vị " đồng bạn " tương lai này, mà để làm được điều đó thì chỉ có sức mạnh thuần túy.
Áp đảo hết thảy tất cả!
" Vừa vặn đêm nay lại là ngày trăng tròn. Thiêu đốt lên đi, Siêu Saiyan!"
Theo tiếng nói nhỏ như tiếng trời vang lên, thời gian không gian vào thời khắc này như tĩnh lại, đôi đồng tử xích hồng sắc của Lê Khanh dần chuyển sang màu vàng kim kiệt ngạo, mái tóc dài ra chuyển vàng tua tủa như một cái bờm rồng, năng lượng thể thuần túy kèm theo tia điện bằng mắt thường cũng có thể thấy bao phủ xung quanh Lê Khanh.
" Ta chỉ có thể duy trì 1.5 giây nếu không muốn bị sức mạnh này nuốt chửng lí trí, một đòn tiếp theo cũng là đòn mạnh nhất của ta từ khi bước vào con đường tu luyện cho đến bây giờ!"
Lê Khanh tràn đầy nghiêm nghị.
Ki đang lấy tốc độ vô cùng kinh người tiêu hao, mà một khi nó hao hết thì chỉ có hai trường hợp xảy ra.
Thứ nhất, trạng thái Siêu Saiyan giải trừ, cơ thể hắn sẽ rơi vào trạng thái suy yếu cực độ do tác dụng phụ của bí pháp này, ước tính chỉ còn ở mức Học Đồ cấp sáu bảy.
Trường hợp thứ hai, đó là ý chí của chủng tộc trong huyết mạch sẽ thức tỉnh, cộng hưởng với vũ trụ thần bí sinh ra một nguồn sức mạnh còn lớn lao hơn, Lê Khanh gọi nó là Siêu Saiyan cấp hai.
Tuy nhiên, trong trạng thái này ý thức hắn sẽ gặp phải ăn mòn cực mạnh, một khi thất thủ thì sẽ hóa thành một con rối, một cổ máy chiến đấu hủy diệt, tàn phá mọi thứ trong tầm mắt cho đến khi cơ thể sụp đổ tan thành tro bụi.
Thời gian tối đa mà Lê Khanh có thể duy trì hiện giờ là 1.5 giây, nếu muốn tăng lên thì ngoại trừ tăng lượng Ki ra thì cũng chỉ có cách liên tục sử dụng, khiến cơ thể dần dần thích nghi với sức mạnh tăng đột biến.
Nhưng đấy là chuyện tương lai, hiện tại cuộc chiến vẫn còn đang diễn ra.
Nói thì dài dòng, như thực chất mọi chuyện diễn ra chỉ chưa tới một cái chớp mắt.
Lê Khanh ở trên không tiến vào thủ thế, quyền phải thu về bên eo, ánh mắt nghiêm nghị, mọi thứ hắn có từ tinh thần hay ý chí đều được dồn vào quyền đầu, hóa thành một quả cầu vàng kim nhỏ cỡ ba ngón tay ngưng tụ đến cực điểm.
" Chấn Kình "
Giữa trời đêm, một vầng kim dương chói lóa bùng nổ ra, bao phủ lại một phần ba diện tích của Châu Úc đại lục.
Khoảnh khắc này, ánh trăng lu mờ, sao trời thất sắc, tinh không vạn lý chìm đắm trong sự hủy diệt.
" Đồ điên!". Xúc Thủ Thú Hoàng vừa kinh vừa nộ vừa sợ hãi gầm lên trong lòng, trên tấm mai như mai rùa hiện ra vô số hoa văn tím nhạt, cố gắng thủ hộ lấy bản thân.
" Đây, một đòn này sợ là đã vượt qua cấp Hằng Tinh bậc một rồi đi ". Ba Ba Tháp cũng vô cùng hoảng hốt, nhưng càng nhiều chính là vui mừng.
Nó cũng không lo lắng cho Ma Vân Đằng sẽ bị đ·ánh c·hết, sinh mệnh thực vật căn cốt là nằm ở một đoạn nhỏ trong cơ thể, mà sức phòng thủ của nơi đó là siêu đẳng, ít nhất cũng phải hơn nó một đại cấp mới bị phá hủy được.
Lần này, nhiều nhất là chỉ khiến nó gặp trọng thương rơi vào ngủ say mà thôi.
Lê Khanh có Mộc Nha Tinh trong tay, Ba Ba Tháp tin là Ma Vân Đằng sẽ nhanh chóng có thể hồi phục lại.
" Hai tên gia hỏa hiếu chiến cuối cùng cũng về chung một nhà, như vậy ta càng thêm an tâm". Ba Ba Tháp mỉm cười tắt đi màn hình, đèn đuốc trong toàn bộ Vẫn Mặc Tinh hào cũng tối xuống.
Bóng đêm, sự cô độc như năm vạn năm nay lại một lần nữa bao trùm lấy nơi đây, nhưng phút giây vui vẻ ngắn ngủi chỉ như là ảo ảnh.
Một ngày mới lại đến với Châu Úc đại lục.
Mặt Trời đỏ rực từ đường hải dương dần nhô lên, tỏa ra hào quang rực rỡ phủ xuống thế gian, khiến vạn vật sau đêm mờ dần trở nên sáng tỏ.
Một cảnh tượng hùng vĩ hiện lên.
Chỉ sau một đêm, lấy hồ Alexandrina làm trung tâm, toàn bộ quần thể hồ ở phía Nam châu Úc đại lục đã b·ị đ·ánh sập xuống, tạo thành một lỗ hỏng to lớn hàng trăm km hình tròn, cắt ra đến biển tạo thành một cửa khẩu rộng hơn một km.
Nước biển rì rào dũng mãnh theo cửa khẩu đó tràn vào bên trong, khiến mặt nước trong hồ dần dần dâng lên lại, sóng đánh vào đá bên bờ hồ dựng đứng tạo nên âm thanh rì rào vui tai.
Không ai biết rằng, ở bên dưới đáy hồ hiện tại đã trở nên sâu hàng km, chôn cất vô số xác c·hết không toàn vẹn của các loài quái thú, từ trên cạn cho đến thủy sinh, thậm chí cả phi điểu đều có đủ.
Chúng, chính là những nạn thú hứng chịu dư chấn của cuộc cuộc chiến ngày hôm qua.
Đùng đùng
Mà trong đ·ống đ·ổ n·át ấy, dần dần có sự rung động nhẹ, một thứ như mai rùa khổng lồ màu tím dần đẩy ra đá vụn chui lên, trên mặt tràn đầy vết nứt chằng chịt.
Xúc Thủ Thú Hoàng suy yếu đến cực điểm, tám con mắt giờ đã mù ba, chỉ còn lại năm con mệt mỏi xoay tròn nhìn xung quanh, trong lòng tràn đầy cảm giác thoát c·hết sau t·ai n·ạn.
Xúc tu duy nhất còn sót lại run rẩy thò ra, quấn lấy một con quái thú dạng cá vừa từ đại dương bơi vào, kéo tiến đến trong mai, rất nhanh đã tạo ra một bãi máu tươi hòa vào bên trong làn nước.
Lê Khanh đối với chuyện này thì không quan tâm.
Bởi hắn biết Ba Ba Tháp sẽ che đậy tín hiệu về cuộc chiến này dùm mình, vệ tinh nhân loại đứng trước trí năng cao đẳng như nó hoàn toàn chỉ là trò vặt.
Hắn lúc này đang ngồi trên chiến cơ cấp Hồng Hoang của bản thân, trên tay trái thì quấn quýt một sợi dây leo nhỏ chỉ bằng ngón út, như con rắn bò trườn uốn lượn.
Tay phải thì cầm lấy một cái bình nhỏ màu xanh ngọc, bên trong óng ánh một ít chất lỏng sóng sánh long lanh.
Chính là phần thưởng của hệ thống cho nhiệm vụ ' Thu Phục Ma Vân Đằng ' lần này
Vũ trụ bí bảo - Chưởng Nguyên Bình!