Chưởng Nguyên Bình : bí bảo vũ trụ, liên tục hấp thụ năng lượng vũ trụ bản nguyên Mộc xung quanh để ngưng tụ ra Lục Mộc Nguyên Dịch, vô hiệu với sinh vật sống nhưng một giọt có thể giúp sinh mệnh hệ thực vật tiết kiệm 20 phát triển trong điều kiện bình thường, giới hạn tác dụng Bất Hủ cấp.
Lê Khanh nhớ giới thiệu về Chưởng Nguyên Bình mà hệ thống cấp cho, đồng thời từ trong đống tri thức của phân thân thể Ba Ba Tháp, tạm gọi là Ba Ba Tháp 2 tìm ra thông tin đối ứng của Lục Mộc Nguyên Dịch trong vũ trụ.
Về cơ bản, Lục Mộc Nguyên Dịch và Mộc Nha Tinh là hai thứ có cùng bản chất, đều là loại tài nguyên ẩn chứa nguồn năng lượng sinh mệnh vô cùng phong phú.
Chỉ khác là Mộc Nha Tinh có đẳng cấp cao hơn, được ứng dụng trong nhiều trường hợp, thậm chí cả võ giả hay tinh thần niệm sư đều có thể hấp thu tăng lên thực lực.
Nhưng Lục Mộc Nguyên Dịch thì chỉ có tác dụng với các loại thực vật thuần hoặc sinh mệnh hệ thực vật, như Ma Vân Đằng chẳng hạn.
" Dựa theo tính toán thí nghiệm, thì phải mất một ngày mới có thể tạo ra một giọt, tốc độ này cũng có phần chậm quá đi ". Lê Khanh chê nhẹ trong lòng.
" Ký chủ bớt tham lam, Chưởng Nguyên Bình chính là đại diện tiêu biểu cho hệ không làm mà đòi có ăn trong vũ trụ, mỗi một giọt Lục Mộc Nguyên Dịch đều có thể bán ra giá cao, còn cung không đủ cầu, tuyệt đối là một nguồn tài phú vô tận "
" Ở đó mà còn không biết đủ".
Hệ thống nghe hắn nói vậy lập tức khinh bỉ lên tiếng, nó cũng không hiểu năm xưa cái cơ chế quái quỷ nào lại khiến bản thân nhận tên này làm ký chủ nữa, vô sỉ, mặt dày, tham lam, còn thích soi lỗi kiếm tiện nghi.
Quả thật là sự sỉ nhục trong giới người xuyên việt!!
Đáng tiếc, suy nghĩ này của nó Lê Khanh không biết được, bằng không tuyệt đối sẽ giơ hai ngón giữa hữu nghị lên liệt kê ra một hàng dài những cái tên của các vị tiền bối xuyên không trong tiểu thuyết kiếp trước từng đọc.
So với họ, hắn thấy nhân cách mình quả thật cao thượng vượt qua cả dãy Ngân Hà rồi!!
" Ta cũng chỉ nói miệng vậy thôi ". Hắn nhún vai, sau đó mở ra nắp Chưởng Nguyên Bình.
Một mùi thơm dịu nhẹ bay ra, hít vào một hơi thôi cũng thấy tâm thần thư thái như đang đứng trên thảo nguyên lộng gió vậy, mùi hương hoa cỏ quẩn quanh trong chớp mũi.
"...." Ma Vân Đằng đang ở trên tay trái đột ngột kích động lên, vèo một tiếng lập tức bò qua bên tay phải, phần đầu nhìn vào trong miệng bình.
Do đã dùng máu nhận chủ, giữa Lê Khanh và Ma Vân Đằng đã có một loại liên kết tinh thần, mơ hồ có thể hiểu được suy nghĩ của nó.
Cảm xúc của Ma Vân Đằng truyền đến cho hắn chính là khát vọng, Lục Mộc Nguyên Dịch đối với sinh mệnh thực vật như nó có sức hấp dẫn từ sâu trong bản năng, so với Mộc Nha Tinh còn lớn hơn.
" Thứ này cũng chỉ cho mày dùng được, yên tâm không ai giành đâu!". Lê Khanh dùng ngón tay sờ lên thân nó cười mắng.
Ừ, xúc cảm khá là tốt, không cứng như tưởng tượng mà rất mềm mại, có chút trơn trượt, giống như khi chạm vào một miếng nấm tai mèo.
Sau đó, hắn hơi nghiêng nắp bình cẩn thận đổ một giọt nhỏ lên thân Ma Vân Đằng, cấp bậc của nó còn thấp một lần không hấp thu được nhiều.
Đây là dùng để hồi phục lại v·ết t·hương trong cuộc chiến đêm qua.
Lục Mộc Nguyên Dịch vừa chạm vào dây leo của Ma Vân Đằng thì lập tức thẩm thấu vào bên trong, bằng mắt thường cũng có thể thấy phân tán thành nhiều sợi mỏng chạy dọc trong thân của nó, thỉnh thoảng lóe lên ánh sáng màu xanh ngọc nhạt.
"...." Ma Vân Đằng truyền đến cảm xúc thỏa mãn cùng buồn ngủ.
" Ngủ đi, mau chóng phục hồi rồi phát triển lên, như vậy mới có thể theo ta đi chinh chiến khắp vũ trụ được ". Lê Khanh cười hài lòng.
Tâm ý vừa động, Ma Vân Đằng càng thêm thu nhỏ lại, đến mức chỉ còn mỏng manh như một sợi tóc nhỏ, sau đó dung nhập biến mất vào trong da.
Lê Khanh chỉ cảm thấy trên người như có thêm một tầng y phục mát lạnh, cảm giác khá là thoải mái.
Bản thân Ma Vân Đằng sau khi nhận chủ, tiến có thể hóa thành sợi dây leo khổng lồ cực dài t·ấn c·ông kẻ địch, lùi có thể ở trên da đan thành một bộ chiến giáp, so về sức phòng ngự hoàn toàn không thua kém nguyên lực chiến giáp cùng giai.
Làm xong hết thảy, Lê Khanh mới đi đến ghế chủ ngồi xuống.
Hình ảnh ba chiều của Ba Ba Tháp 2 lập tức xuất hiện, thay thế cho nguyên bản trí năng của chiến cơ trước đây.
Bề ngoài của nó giống hệt như bản gốc, khả năng cũng y hệt, nhưng đôi mắt thiếu đi cái hồn, cũng không thể tự do hoạt động hay nói đùa như trước.
" Đi, chúng ta về nhà ". Lê Khanh thở dài.
.....
Cửu Long Thành qua nhiều ngày vẫn vậy.
Không, phải nói là so với trước đây càng thêm nhộn nhịp phát triển hơn.
Trong thời gian gần tháng Lê Khanh vắng mặt có nhiều sự kiện không lớn không nhỏ đã xảy ra, không chỉ ở nơi này mà cả Hà Đô cũng có.
Thứ nhất, chính là mức đầu tư của các thế lực lớn cự đầu thế giới như Liên Minh HR, Lôi Điện võ quán, Cực Hạn võ quán vào hai thành phố tăng mạnh.
Có một Nghị Sĩ cấp Hành Tinh như Lê Khanh tọa trấn, sự an toàn của hai nơi này được đảm bảo không hề thua kém các căn cứ thành phố lớn khác, cho nên bắt đầu thu hút được nhiều sự đầu tư hơn.
Chính phủ cùng q·uân đ·ội cũng vui thấy điều này, càng ra sức xúc tiến, khiến cho đời sống của người dân thêm một lần nữa được cải thiện.
Thứ hai chính là bảy chiến sĩ sử dụng huyết thống dược tề, dùng thời gian một tháng khổ tu, thêm vào tài nguyên q·uân đ·ội bồi dưỡng thì đều lần lượt đột phá.
Ba người Chiến Tướng cấp đồng thời đạt đến Chiến Thần sơ cấp.
Hai Chiến Thần sơ cấp thì tăng lên trung cấp.
Và một vị Chiến Thần cao cấp, được thăng hàm Thượng Tướng phục vụ trong căn cứ Cửu Long.
Sự kiện này khiến các thế lực lớn trên thế giới đồng loạt chú ý nhưng cũng không để tâm quá nhiều, đạo lý ' Một người làm quan, cả họ được nhờ ' vẫn đúng trong mọi thời đại, ai cũng đều quy công cho việc Lê Khanh đem các loại tài nguyên về cống hiến cho nước nhà.
Nhưng hắn thì biết được, bản thân ngoại trừ đưa ra dược tề thì chẳng làm gì, những bước phát triển đó đều là bản thân bọn họ dùng công sức, mồ hôi, thậm chí là cả máu và tính mạng đặt cược giành lấy.
Nói thật, hắn vui vì điều này.
Sáng sớm, chiến cơ hình giọt nước màu đen bạc bay nhanh trên bầu trời Cửu Long Thành, cuối cùng dừng lại trên không của một căn biệt thự ở khu Đại Hà, từ từ đáp xuống.
Theo ý kiến của Lê Khanh, sân thượng của nơi này đã được cải tạo thành một bãi đáp cỡ nhỏ, đủ cho chiến cơ hạ cánh.
Động tĩnh không nhỏ nhất thời cũng hấp dẫn lấy ánh mắt của những người khác cũng sinh sống bên trong khu.
" Mẹ ơi, máy bay, máy bay kìa mẹ!"
Trên một cái ghế dài dưới gốc cây ven đường, bé trai kéo ống tay áo của mẹ nó chỉ chỏ.
Người mẹ nghe vậy hiền lành cúi người xuống, gương mặt không xinh đẹp nhưng tràn đầy tình thương phủi đi lá cỏ dính trên tóc con trai
" Ừ, máy bay của chú Khanh đó con, chú lâu rồi mới trở về "
" Chú Khanh là đại anh hùng, sau này con lớn lên cũng muốn lợi hại như chú!". Đứa bé tăng động nhảy ra khỏi ôm ấp của mẹ, học theo tư thế chiến thắng của Lê Khanh trong trận chiến với Hắc Giao Vương đưa nấm đấm lên trời.
Mẹ nó, cùng vô số những người khác ở đó thấy cảnh này thì đồng loạt nở nụ cười, đưa ánh mắt biết ơn nhìn về căn biệt thự số 86 xinh đẹp ở kia.
Nhiều người còn đặt tên cho nơi đó là biệt thự ' Ngàn Hoa ' bởi vì Lê Khanh trồng rất nhiều hoa ở trong vườn trước, hai bên nhà còn có hai gốc anh đào to lớn.
Những chuyện này, Lê Khanh không biết, mà có biết thì cũng không quan tâm nhiều.
Trong trận chiến với Ma Vân Đằng, hắn có phần nóng máu sử dụng ra hình thái Siêu Saiyan, tuy đã cố gắng khống chế trong phạm vi cho phép nhưng cơ thể vẫn gánh chịu một số phản hồi tiêu cực
Gen nguyên năng, tinh thần niệm lực, Ki, toàn bộ đều rơi vào trạng thái ảm đạm, không có năm bảy ngày điều dưỡng thì căn bản không thể hồi phục lại.
Hắn dự định dùng thời gian này triệt để thả lỏng bản thân, tận hưởng những phút giây bình yên cuối cùng trước khi rời Địa Cầu.
Ở nhà chăm sóc hoa cỏ.
Đến cô nhi viện thăm viếng các cô dì chú bác cùng mấy đứa đàn em, bọn nhỏ nhìn thấy hắn thì đều reo hò dính lại, chơi đùa cùng chúng khiến tâm trạng Lê Khanh lúc nào cũng thấy vui.
Đêm xuống lại tụ tập với các đám bạn cũ ăn nhậu, hoặc vào không gian ảo Chiến Thần Cung chào hỏi các giáo sư tại học viện.
Thỉnh thoảng lại gọi cho Iris, lẫn nhau trêu chọc lẫn nhau, cuối cùng ai chịu không nổi xấu hổ trước thì tắt máy trước.
Một số lời mời tiệc tùng cao cấp của giới thượng lưu muốn lôi kéo làm quen thì đều bị Lê Khanh cự tuyệt, mỗi ngày đều an nhàn vui vẻ trôi qua.
Nhưng sự đời thì không dễ chịu như vậy.
Ngày thứ sáu, cũng là ngày cuối cùng của tháng tám.
Lê Khanh nhận được một cuộc gọi của Thượng Tướng Võ Nguyên Gian, thông báo cho hắn một tin có phần chấn động
....Có người ở căn cứ Kinh Đô của Hoa Hạ lấy danh nghĩa người thân Lê Khanh ức h·iếp gái nhà lành, đã bị Cục An Ninh bên đó bắt giữ lại.
Nhưng bởi vì chuyện này dính dáng đến tồn tại Siêu việt cấp Chiến Thần, nên bên chính phủ Hoa Hạ cũng không dám tự quyết định, bởi vậy mới liên lạc với Cửu Long Thành thông báo tin tức này.
Đồng thời, cũng là để hỏi ý của Lê Khanh.
Mà hắn, khi nghe được tin này thì triệt để đứng hình.
Một dòng ký ức mơ hồ từ sâu thẳm trong linh hồn bất chợt hiện ra, hơn nữa còn càng ngày càng rõ nét, quãng thời gian trước khi mà hắn đến được cô nhi viện.
" Người thân....". Lê Khanh cúi đầu lẩm bẩm lấy hai từ này.
Một thứ gì đó sâu trong trái tim dần thiêu đốt lên, bùng cháy!!
0