Lê Khanh đánh giá kỹ người vừa tới.
Hồng bên ngoài có dáng vẻ của một thanh niên trạc hai bảy hai tám, cao tầm một mét chín, quần dài đen, áo khoác kiểu cổ trang cũng màu đen, tóc đen mắt đen, nói chung là gu ăn mặc còn đen hơn cả Lê Khanh.
Diện mạo nghiêm nghị, hai mắt túc sát, khi đối diện sẽ có cảm giác như một thanh duệ thương có thể đâm thủng cả bầu trời.
Trong khi Lê Khanh đang đánh giá Hồng thì Hồng cũng đánh giá Lê Khanh.
Trước giờ chỉ xem qua hình ảnh ba chiều, đây là lần đầu hai người chính thức gặp nhau.
Nhưng cuộc gặp này có vẻ không được nhẹ nhàng lắm.
Ầm!
Một luồng khí thế phô thiên cái địa ập tới.
Trước mắt Lê Khanh trời đất có phần xoay chuyển, ánh sáng như bị tước đoạt chỉ còn lại tồn tại ở trước mặt này, đối phương như Thần Linh ngự trị cả không gian.
" Lĩnh vực của Ánh Sáng cùng Không gian sao?". Lê Khanh cười lạnh.
Thần Linh?
So với những cái xác Bất Hủ bên trong Vẫn Mặc Tinh Hào còn không bằng một góc, mà những cái xác đó còn không thể làm hắn sợ thì một cái Hồng có đáng gì?
Oành!
Như một câu trả lời, một luồng khí thế như hồng hoang thức tỉnh cũng từ trên thân Lê Khanh tỏa ra.
Hắn tuy không có lĩnh vực, nhưng chỉ là so khí tràng thì ai sợ ai?
Hồng chỉ cảm thấy như thanh niên trẻ trước mặt mình đột ngột biến mất, tại chỗ chỉ còn một con quái thú khổng lồ thân khỉ đầu rồng, trên thân mọc lân phiến ngửa đầu gầm thét, âm thanh hùng hậu khiến lĩnh vực của hắn cũng phải lung lay.
" Thú vị, khí thế này ít nhất cũng phải Hành Tinh cấp ba!"
Hồng nghĩ thầm trong đầu, sau đó ánh mắt có chút nghiền ngẫm nhìn Lê Khanh.
Tốc độ tu luyện này thật sự là quá khủng kh·iếp, đã không còn là trong phạm trù bình thường nữa, Hồng hiện đang cực kỳ hứng thú muốn biết bí mật của Lê Khanh là gì?
Cũng đừng tin mấy câu trong tiểu thuyết như " mỗi người đều có bí mật, duyên ai nấy hưởng " đó đều là do đám ' người tốt ' phun ra, hoặc chưa nhìn thấy đủ lợi ích.
Mà Hồng, tuyệt đối không phải người tốt.
Ngươi đâu thể trông chờ gì ở một kẻ hành nghề sát thủ trước thời Đại Niết Bàn, sống trong một thế giới chỉ có hai loại người : kẻ mạnh cùng kẻ yếu, bất chấp mạnh lên gần như đã là tín điều ăn sâu vào máu của Hồng.
Để có thể tăng cường thực lực, Hồng tuyệt đối sẽ không nể tình ngươi là cái gì mà tương lai nhân loại? Chỉ là vấn đề lợi ích có đủ lớn hay không mà thôi!
Hiển nhiên, bí mật có thể khiến người trong vòng ba tháng tăng lên Hành Tinh cấp ba thì đủ sức làm cho Hồng chú ý.
" Ngươi là Lê Khanh?"
Hồng sải bước đi tới, chiều cao của hai người ngang nhau nên có thể nói là bốn mắt song song, tranh phong như bão táp.
Mọi người đều như ngừng thở trong khoảnh khắc này.
" Đúng vậy, ngài Đệ Nhất Nguyên Lão đây xem ra cũng quản quá rộng đi. Ta cùng họ rõ ràng đã lập thỏa thuận hòa đàm?". Lê Khanh liếc về cha con Trương Thiết.
" Hòa đàm? Ức h·iếp người nhà của Cực Hạn Võ Quán chúng ta rồi muốn hòa đàm, trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy!"
Hồng thản nhiên nói.
" Ta nói đúng không? Trương Thiết..."
Trương Thiết sắc mặt trắng bệch, trong lòng thầm cười khổ, hắn không ngờ người trước tiên dùng khí thế chèn ép mình lại là ' người nhà '.
Nhưng ông ta thật thiếu Cực Hạn võ quán nhiều lắm, căn bản không dám làm trái lời Hồng.
" Lê Tuần Sát Sứ, xin ngài thu tay lại, ta muốn giữ nguyên mức án với Cung Bá Tuấn "
" Phụ thân ". Trương Tụ Nhi nóng nảy, muốn nói gì đó nhưng bị Trương Thiết mắc đầu ngăn cản.
" Xem ra ta cũng quá xem trọng tình yêu của ngươi dành cho vợ mình rồi!".
Lê Khanh lạnh nhạt nhìn hết thảy, lời nói như lợi kiếm cắm vào trong tim Trương Thiết khiến ông ta siết chặt nắm đấm.
Nhưng cũng chỉ trầm mặc không nói gì.
" Vậy, ngài Đệ Nhất Nguyên Lão hôm nay là đến để phá đám sao?". Sắc mặt Lê Khanh đã trở nên lạnh lùng đến cực điểm, nhưng cất giấu bên trong là ngọn núi lửa đang cuồn cuộn tuôn trào.
Hắn thật không ngờ chỉ một sự kiện tưởng chừng nhỏ nhoi vậy mà lại kéo cả Hồng vào cuộc, hơn nữa đối phương đây là ý gì, cố tình đối đầu hắn đúng không?
" Dĩ nhiên, ta cũng không muốn can thiệp vào quá trình hòa đám của các ngươi, đây là luật!". Hồng thản nhiên ngồi xuống một cái ghế trống.
" Nhưng ngươi là Hành Tinh cấp, bên đây cao nhất cũng chỉ là Chiến Thần, nói chuyện quá không công bằng nên ta mới đứng ra đại diện cho họ".
" Rõ ràng là đến gây chuyện!". Lê Khanh cười lạnh trong lòng.
Cũng kéo ghế ngồi xuống lại.
" Nói thẳng đi, ngươi muốn gì?". Lê Khanh trực tiếp vô vấn đề, người đến có chủ đích thì ngươi có nói nhiều hơn cũng chỉ là nói nhảm.
" Tốt, đánh với ta một trận, ngươi chỉ cần chịu được mười chiêu của ta thì xem như hôm nay Hồng ta chưa tới qua nơi này!"
" Thậm chí muốn thả người thì ta cũng có thể làm chủ ". Câu nói này làm Trương Thiết lẫn Trương Tụ Nhi đều xanh mặt.
" Không cần, tội lỗi hắn cần lãnh thì phải lãnh". Lê Khanh chém đinh chặt sắt nói.
Sau đó hai mắt như bốc hỏa nhìn lấy Hồng.
" Muốn chiến đúng không, đến thì đến ai sợ ai!"
Cùng lúc đó, âm thanh hệ thống trong đầu Lê Khanh vang vọng.
" Keng. Người ta khiêu chiến đến tận nơi thì thân là chiến binh ký chủ không được sợ hãi "
" Phát động nhiệm vụ : đánh BẠI Hồng, thưởng một bí pháp ngẫu nhiên, một phi thuyền vũ trụ cấp C5. Lưu ý : là đánh BẠI chứ không phải tiếp mười chiêu!"
" Để ký chủ có thể tận hưởng chiến đấu, hệ thống đặc biệt trợ giúp ngài xóa bỏ tời gian suy yếu còn lại, chúc ký chủ nhiều vui vẻ!!"
Nụ cười Lê Khanh càng rực rỡ.
Ánh mắt sáng như sao trời nhìn chăm chú lấy Hồng, ánh mắt tràn đầy chiến ý.
" Ngài Đệ Nhất Nguyên Lão đã cất công đến đây rồi làm trận nhỏ mười chiêu thì tiếc quá, hay là vầy đi, chúng ta tăng mức cược lên thì thế nào?"
" Ồ, ngươi muốn cược thứ gì?". Hồng cũng bị khơi lên hứng thú.
" Làm trận toàn lực quyết thắng bại, ta thua thì sẽ đưa ngài mười viên Mộc Nha Tinh này". Lê Khanh lấy ra một cái túi để lên bàn.
" Không gian trữ vật, hắn quả nhiên có được vật phẩm từ di tích. Là ở đâu? Từ lúc nào?". Hồng thấy vậy thì đồng tử co rụt, vẻ hứng thú càng nồng đậm.
Mộc Nha Tinh là thứ tốt, có nó Hồng tự tin sẽ tích đủ năng lượng đột phá Hành Tinh cấp bảy, thậm chí cấp tám vượt qua cả Lôi Thần.
" Còn nếu ta thua?"
Lê Khanh xoa xoa một viên Mộc Nha Tinh trên tay, cười híp mắt lại
" Không nhiều, chuyển nhượng hợp đồng của võ giả bên Cực Hạn sang cho Lôi Điện là được!"
" Ai?". Hồng cảm thấy cái giá hai bên chênh lệch quá lớn, thầm nghĩ chẳng lẽ Lê Khanh để ý thân vệ của hắn, Yêu Nhiêu dù sao cũng là một siêu cấp mỹ nữ nổi danh toàn thế giới, bị người ham muốn cũng không có gì lạ.
Lê Khanh cười nhẹ phun ra hai chữ
" La Phong "
....
Biển Thái Bình Dương.
Lê Khanh cùng Hồng đều không phải là loại thích nói nhiều.
Xác định đánh nhau là phải làm ngay cho nóng, đồng loạt ngồi lên chiến cơ bay thẳng ra giữa biển khơi.
Toàn bộ vệ tinh thế giới đồng loạt hướng ánh nhìn về cuộc chiến.
Vô số cao tầng đều chăm chú trước màn hình, không ai đánh giá cao Lê Khanh mà quan tâm hơn đến thực lực của Hồng sắp biểu hiện ra.
Nhất là đám Nguyên lão hạng ba trở xuống luôn nuôi hy vọng muốn soán ngôi Hồng cùng Lôi Thần.
" Chuẩn bị sẵn sàng chưa?". Hồng lơ lửng giữa trời, trên thân bao bọc chiến giáp đen, tay cầm một cây thương khốc huyễn đỏ như máu tùy ý nói.
Bên kia, Lê Khanh cũng vũ trang đầy đủ, sau lưng bốn cánh Phi Thiên Vũ khẽ vỗ, trong lòng tuy ngưng trọng nhưng lời nói cũng không thua người.
" Nhào vô "
" Được ". Hồng gật đầu, sau đó hóa thành một đường hào quang đen đỏ lao đến.
Mũi thương chớp mắt đã đến trước mặt Lê Khanh.
Nhưng hắn hoàn toàn bình tĩnh, Phi Thiên Vũ khẽ động lập tức lách người sang bên né ra trong tích tắc, sau đó quyền kình không chút lưu tình đập đến mặt Hồng.
Lúc này, mũi thương lại như một con mãng xà đột nhiên biến ảo, hoành ngang chắn lại một quyền.
Sóng khí nổ bắn ra, nhưng hai người thì đều bất động trên không.
Nhanh như chớp, đồng loạt nâng một chân lên đá thẳng tới.
Hai chân v·a c·hạm mạnh, như đạn pháo cỡ lớn nổ vang rền, lúc này mới mượn lực tách nhau ra vài trăm mét
" Sức mạnh thật lớn, vậy mà hoàn toàn không kém ta!" Hồng trong tâm kinh hãi như dời non lấp biển.
Nhưng càng kinh hãi hơn khi hắn liên tục cảm thấy có một loại lực lượng gì đó chui vào người mình, mỗi lần v·a c·hạm thì lại gây ra tổn thương to lớn từ bên trong.
" Vậy ra đây là ' chấn ' ý cảnh, quả là quỷ dị!"
Rất hiển nhiên, trong tay Hồng có một tư liệu khá kỹ càng của Lê Khanh, nhưng cũng chỉ giới hạn khi hắn còn ở học viện.
" Sao thế, ngài Đệ Nhất, không dùng toàn lực là không làm gì được ta đâu!". Âm thanh cợt nhả của Lê Khanh vang đến.
Hồng dù có tâm cảnh cỡ nào cũng bị câu này chọc cho tức cười, là tức quá mà cười.
" Như ý ngươi vậy!"
Xoạt!
Một vòng hắc quang lấy Hồng làm trung tâm lan ra, bao trùm lại bán kính trăm mét, sau đó trở nên trong suốt rồi biến mất.
Nhưng Lê Khanh biết là nó vẫn còn đó, chỉ là đã hòa vào không gian mà mắt thường không thể nhìn thấy được.
Bên trong phạm vi trăm mét đó, Hồng lúc này chính là người nắm lệnh, có thể ở mức độ sơ cấp điều khiển được không gian bản nguyên.
Đừng thấy hai chữ " sơ cấp " mà nghĩ nó yếu, đối với Hành Tinh cấp như Lê Khanh thì là một cái lạch trời không thể vượt qua.
Bằng chứng chính là mọi sóng chấn động hắn tạo ra đều không thể ảnh hưởng vào bên trong, cứ như đó là một vùng chân không ngăn chặn mọi lực lượng truyền dẫn vậy.
Vèo!
Một bước.
Hồng như thuấn di xuất hiện trước mặt Lê Khanh, trường thương vung lên đâm tới
" Diệt Thế Thương Pháp đệ nhất thức - Đồ Diệt Sinh Linh "
Một thương này, thế tới như rồng, trên mũi thương quấn quanh sức mạnh không gian, không thể cản phá, không thể đón đỡ.
" Nực cười, chỉ mới Lĩnh vực tầng một mà cũng muốn dọa lui Lê Khanh này. Dừng lại đó cho ta!"
Dưới lớp Hắc Thần Trang, haki vũ trang rút đi dồn lên quyền đầu, ngưng tụ lại trong một điểm chỉ to bằng ngón tay cái, độ dày cùng sức phòng ngự nâng lên đến cực điểm, thậm chí còn mơ hồ nhìn thấy sóng chấn động tụ tập vặn vẹn không khí xung quanh
" Chấn Kình "
Oành!!
* Ba giờ ta còn chưa ngủ, sáng đi làm hai mắt như gấu panda,kk
0