" Chấn Kình "
Quyền đầu đen kịch cùng mũi thương đỏ như máu v·a c·hạm vào nhau.
Thời gian như tĩnh lại một giây sau đó bùng nổ, sóng xung kích cuồng nộ quét ra thành một quả cầu tròn, kình phong thổi quét như đang ở trong trung tâm của một cơn siêu bão.
Oành oành oành oành
Hàng loạt t·iếng n·ổ tung trời tiếp tục vang lên.
Lê Khanh cùng Hồng hóa thành hai tia chớp đen đỏ lao vào nhau, tốc độ nhanh đến mức vệ tinh cũng không thể bắt kịp hình ảnh, những người quan chiến đa số đều chỉ thấy những cái bóng mờ hiện ra trong tích tắc để v·a c·hạm rồi lại biến mất đi.
Một chuỗi những v·ụ n·ổ trời long đất lở vang lên khắp một khu vực bán kính hàng trăm km trên Thái Bình Dương.
Vô số loài hải thú điên cuồng chạy tán loạn, kể cả Thú Vương cũng hoảng sợ không dám dây vào cuộc chiến này.
" Làm sao có thể mạnh như vậy?". Hồng càng đánh càng kinh hãi.
Hắn hiện đã là Hành Tinh cấp sáu.
Còn Lê Khanh biểu hiện ra ba động năng lượng chỉ ở mức Hành Tinh cấp ba, vậy mà cả sức mạnh lẫn tốc độ đều không thua kém hắn, điều này làm sao có thể khiến Hồng không kinh hãi.
Phải biết, Hồng còn có lĩnh vực, cho dù chỉ mới là tầng một thôi nhưng sự tăng phúc đến từ đó là không cần bàn cãi, tuyệt đối có thể chọi cứng với Hành Tinh cấp chín mà vẫn chiếm thế thượng phong.
Vậy mà hiện giờ lại chỉ có thể đánh ngang tay Lê Khanh.
Quá là không thể tưởng tượng nổi!
Nhưng Hồng cũng không biết, trong lòng Lê Khanh lúc này cũng vô cùng nghiêm nghị, thực lực của Hồng vượt xa hơn hắn dự tính nhiều.
Sóng chấn động đều bị lĩnh vực ngăn cản không thể tạo ra tác dụng.
Sức mạnh cơ bản thì kém hơn, haki vũ trang cùng năm tầng chiến kình hợp lại cũng chỉ đủ đánh ra thế hòa.
Nhưng thủ đoạn của Lê Khanh không chỉ có vậy.
Hắn vẫn còn nhiều con bài tẩy chưa sử dụng ra, ví dụ như
" Ma Vân Đằng ". Trong lòng gọi nhỏ
Vụt vù vù vù
Từ sau lưng Lê Khanh, mười sáu sợi dây leo màu tím đỏ chui ra, phần gốc hơi nhỏ nhưng càng về ngọn lại càng biến lớn, đến khi rộng hơn ba mươi cm, dài hàng vạn mét thì mới dừng lại, che trời khuất đất bao phủ cả một vùng
" Ma Vân Đằng? Trong tay ngươi lại có một gốc Ma Vân Đằng?". Vẻ mặt lãnh tĩnh của Hồng triệt để biến.
Ánh mắt tràn đầy không dám tin tưởng.
Cực Hạn Võ Quán nắm trong tay quyền khai thác 1/3 lượng di tích văn minh toàn cầu, từ đó thu được vô số công nghệ cùng tri thức ngoài vũ trụ, hiển nhiên cũng biết về loại sinh mệnh thực vật này.
Bản thân Hồng cũng không ít lần tìm kiếm khắp nơi trên Địa Cầu, với mong muốn có thể sở hữu một cây, nhưng tất cả đều công cốc, vậy mà giờ đây lại xuất hiện trước mặt.
Lại còn bị đối thủ đem ra sử dụng đối phó bản thân.
Nói không có chút ghen tức nào trong lòng thì hoàn toàn là giả dối!
" Có Ma Vân Đằng thì sao, ta tuyệt đối sẽ không thất bại!"
Từ trong chiến giáp, âm thanh trầm thấp của Hồng vang lên, sau đó lại một tầng hào quang đen kịt nữa tỏa ra, trùng lập với lĩnh vực tầng thứ nhất.
Sức mạnh của Hồng một lần nữa kéo căng, đã vượt qua giới hạn của Hành Tinh cấp mà chạm đến Hằng Tinh cấp một.
Chân đạp không khí, lần nữa hóa thành tàn ảnh lao đến.
" Tới rồi, lĩnh vực tầng thứ hai ". Lê Khanh trong lòng không dám có chút khinh thường.
Trong cơ thể hắn, ở vị trí trái tim có một không gian, bên trong tồn tại ba tinh cầu màu vàng kim chớp lóe tia điện, chính là thuần túy do Ki tạo thành.
Lúc này theo ý niệm của Lê Khanh, cả ba tinh cầu đồng loạt rung lên, sau đó phóng thích ra một nguồn năng lượng to lớn theo mạch máu chảy đi khắp toàn thân.
Chớp mắt, trên thân Lê Khanh bắt đầu xuất hiện tia chớp vàng bao phủ, khí thế lại kéo căng lên một đoạn.
Thậm chí cả Ma Vân Đằng, do đã nhận chủ nên cũng được thơm lây, trên dây leo trải đầy hoa văn kim sắc, hưng phấn uốn éo sau đó che trời lấp biển vồ tới thân ảnh nhỏ bé của Hồng.
Hồng như một ngọn trường thương sắc nhọn gạt đi tất cả.
Toàn bộ Ma Vân Đằng đều bị hai tầng lĩnh vực bắn văng ra, tuy nhiên thế xông đến cũng bị giảm đi một hai phần, không còn hùng hồn túc sát như trước.
Hồng biến sắc, muốn làm ra biện pháp ứng đối.
Nhưng Lê Khanh làm sao bỏ qua cơ hội này, cười lạnh lùng vung lên nắm đấm, trên quyền đầu hàng chục làn sóng ngang, sóng dọc, sóng mặt điên cuồng chấn động rồi đổi hướng, phân giải không khí, nguyên năng tạo thành một nguồn năng lượng khổng lồ, nhưng bị niệm lực ép lại trong một phạm vi rất nhỏ không thể phóng thích ra.
Bằng mắt thường cũng có thể thấy được, không gian xung quanh quyền đầu của Lê Khanh đang rung động kịch liệt, có xu hướng có thể bị xé rách bất kỳ lúc nào.
" Để xem hai tầng lĩnh vực của ngươi có đủ cứng ".
" Chấn Kình "
Hai mắt Lê Khanh như điện, không để Hồng kịp phản ứng một quyền đập tới, tuy không so được với trước đây khi bật lên Siêu Saiyan nhưng uy lực cũng đã áp đảo hoàn toàn so với Hằng Tinh cấp một.
Một quả cầu bạo tạc nổ lên ngay trên không trung.
Lực lượng cuồng bạo khiến nước biển bị đục ra một cái hố to hàng km, sâu không thấy đáy, hơn nữa còn nhất thời không thể tràn vào lấp lại được.
Khung cảnh hoành tráng hoàn toàn vượt qua nhận thức của loài người.
" Ực ". Vô số người đứng trước màn hình quan chiến gian nan nuốt ngụm nước bọt khan, trong lòng lạnh lẽo.
Thứ sức mạnh khủng kh·iếp kia đã vượt qua lực lượng tổng của bất kỳ quốc gia nào trên Địa Cầu hiện giờ, thậm chí không nói ngoa thì bất cứ ai trong số hai người họ đều đã có năng lực đủ để xóa sổ nền văn minh nhân loại
Với Hồng, bọn họ không quá lấy làm kỳ quái.
Nhưng Lê Khanh, một tân tấn Hành Tinh cấp không lâu thì lại làm chấn kinh toàn bộ đám cao tầng, ai cũng lập tức ra thiết lệnh thay đổi lại cách đối xử với hắn, nâng lên tới mức cao cấp nhất.
" Quán Chủ "
Ngoài 10km cách xa cuộc chiến, trong Hồng Hoang chiến cơ của Hồng, ba thân ảnh lập tức từ cửa khoang lao v·út ra.
Dẫn đầu là một cô gái xinh đẹp yêu mị, có nét Đông Tây pha trộn, tóc dài xõa tung, trên gương mặt đeo mặt nạ kim sắc che đi từ mũi trở lên, nhưng chỉ từ nửa gương mặt dưới cũng có thể nhận ra đây là một mỹ nhân tuyệt thế.
Đặc biệt là đôi mắt, ma mị, thu hút, như muốn câu hồn đoạt phách kẻ đối diện.
" Yêu Nhiêu, đừng lo lắng quá, Quán Chủ cường đại như vậy sẽ không sao đâu?"
Bay bên trái cô gái, một thanh niên cũng đeo mặt nạ kim sắc nói, hắn là Băng Sơn, cùng Yêu Nhiêu đồng dạng đều là thân vệ của Hồng, Hành Tinh cấp một cường giả.
Bên phải mặc giáp dày, góc cạnh hoang dã, diện mạo thô cuồng chính là thân vệ còn lại, được xưng cận chiến vô địch - Dã Thú, Hành Tinh cấp 2.
Yêu Nhiêu không nói gì, đôi mắt xinh đẹp chỉ toàn lo lắng tập trung về trung tâm vụ bạo tạc, tìm kiếm lấy thân ảnh nam nhân trong lòng, nơi đó hiện tại đã bị một lớp hơi nước dày đặc bao phủ nên nhất thời cũng không thấy rõ tình cảnh bên trong.
Vèo vèo vèo.
Tốc độ của Hành Tinh cấp là rất nhanh, toàn lực có thể lên đến một hai ngàn mét trên giây, mười km rất nhanh là tới.
Vụt!
Một sợ dây leo tử sắc phá sương quất ra ngăn cản, ba người lập tức căng thẳng đón đỡ.
Yêu Nhiêu lấy ra một cái roi dài có móc sắc làm v·ũ k·hí, quấn lấy dây leo rồi mượn lực né tránh.
Băng Sơn phất tay ngưng tụ ra ba lá chắn bằng băng cản lại, nhưng cũng chỉ trụ được một xíu rồi lập tức vỡ tan, nhưng thời gian này cũng đã đủ hắn lách người né đi.
Chỉ có Dã Thú là thảm, một thân thực lực đều dồn vào cận chiến, nâng lên hai bộ vuốt sắc trên tay dồn sức cứng chọi cứng, kết quả bị Ma Vân Đằng đập bay xuống mặt biển, tuy chưa c·hết nhưng cũng không dễ chịu gì.
" Dã Thú ". Yêu Nhiêu, Băng Vệ khựng lại một nhịp.
" Đừng lo cho ta, vào tìm Quán Chủ đi ". Âm thanh của Dã Thú từ dưới mặt biển vang lên, sau đó phá nước bay ra, quanh thân quấn lấy khí thể huyết sắc vậy mà có thể cò cưa với dây leo Ma Vân Đằng trong chốc lát.
Hiển nhiên là một loại năng lực dạng cuồng hóa nào đó, quả thực xứng với danh Dã Thú.
Yêu Nhiêu, Băng Sơn nhìn nhau gật đầu, dự định một lần nữa xông vào bên trong.
Nhưng không đợi họ có phản ứng thì mười lăm sợi Ma Vân Đằng còn lại bỗng như mãng xà cuốn tới, nhanh chóng đem cả ba đều chế trụ quấn thành đòn bánh tét.
Sương mù cũng bị động tĩnh to lớn này đánh tan đi.
Khung cảnh hiện ra bên trong khiến Yêu Nhiêu, Băng Sơn, Dã Thú đều hoảng sợ không dám tin trợn trừng mắt.
Lê Khanh lơ lửng ở một bên, sau lưng là mười sáu sợi Ma Vân Đằng che trời.
Hắc Thần Trang đã b·ị đ·ánh hư hao rút về lại trong da thịt, để lộ cơ thể cường tráng nhưng bê bết máu của hắn, cánh tay phải thậm chí đã không còn da thịt mà lộ ra xương cốt trắng hếu.
Gương mặt Lê Khanh không lộ ra chút dị sắc.
Gen nguyên năng hệ Thủy nhanh chóng tràn ra, mang theo nồng đậm sinh cơ của Thủy Mệnh Thể nhanh chóng giúp phục hồi v·ết t·hương, da thịt nhúc nhích rồi bằng mắt thường cũng thấy được phân tách, tổ hợp lại thành trạng thái ban đầu.
Ở đối diện Lê Khanh cách đó không xa là Hồng thì càng thảm.
Tương tự là Hắc Thần trang đã rút đi, chỉ là nguyên năng chiến giáp cấp một nó hoàn toàn không đủ sức gánh nổi công kích đạt tới cấp Hằng Tinh.
Trường thương của Hồng đã vỡ nát.
Quần áo rách bươm, tay trái cùng chân trái đã cụt tới tận gốc, máu tươi rỉ rích chảy xuống, mất hút trong hố nước sâu thẳm.
Mái tóc hơi dài của Hồng phấp phới bay trong gió, gương mặt bình thường nghiêm nghị giờ đây lan ra một thứ cảm xúc mang tên thỏa mãn, đã bao lâu rồi hắn mới có một trận chiến thỏa mãn thế này?
" Đánh hay lắm, ta thua ". Hồng không dài dòng che giấu nào chỉ nói đúng hai từ, sau đó dùng cánh tay còn lại lấy ra một cây thảo mộc chi linh ăn vào, dược lực cường đại từ đó lập tức khiến máu ngừng chảy, v·ết t·hương tuy chậm hơn Lê Khanh nhưng cũng đã dần hồi phục, tay cụt chân đứt cũng sớm sẽ trở lại như lúc ban đầu.
" Tốt, nhớ lấy lời ngươi nói lúc trước". Lê Khanh cũng không có hứng thú nói nhảm.
Quét qua ba người Yêu Nhiêu xong lệnh cho Ma Vân Đằng thả họ ra, chiến cơ Càn Khôn lập tức từ xa bay đến dừng lại bên cạnh, cửa khoang mở ra để cho hắn bước vào.
Trong ánh mắt đa dạng cảm xúc của vô số người, động cơ gầm rú hóa thành một vệt hắc ngân xé ra mây trắng lao v·út về căn cứ Kinh Đô Hoa Hạ.
" Từ hôm nay, danh xưng Cường Giả Số Một Địa Cầu xem ra phải đổi chủ mới rồi!". Hồng nhìn bóng dáng kia khuất xa thì không thể không thở dài cảm thán.
0