Vụ án Cung Bá Tuấn khép lại.
Không có Hồng ngăn cản thì cha con Trương Thiết lập tức ký vào biên bản hòa đàm, nhận lấy phí bồi thường của Lê Khanh và không truy cứu tiếp.
Tất nhiên, Cung Bá Tuấn vẫn phải nhận h·ình p·hạt thích đáng, tù chung thân lao động đến hết đời.
Đối với kết quả này Cung Hiểu Nhiên đã vô cùng hài lòng, mặc dù còn hơi buồn nhưng đứa em vẫn còn sống là được, ít nhất bà cũng đã giữ được lời hứa với người mẹ năm xưa.
Lê Khanh ở lại nhà của Cung Hiểu Nhiên một ngày mới rời đi.
Trong thời gian đó tiện thể dạy cho đám Cung gia một bài học trả mối thù chèn ép lúc nhỏ, đồng thời cũng coi như có chút làm thân với hai đứa em cùng cha khác mẹ của mình.
" Hệ thống, ta muốn nhận phần thưởng nhiệm vụ "
Khoanh chân ngồi trong phòng tập luyện ở nhà mình, Lê Khanh nói thầm trong đầu một tiếng.
Lập tức có âm thanh máy móc vang lên đáp lại:
" Keng, đang tiến hành rút ra bí pháp ngẫu nhiên. Rút thành công, chúc mừng ký chủ nhận được bí pháp chiến đấu : La Toàn Ngọc".
" Keng. Ký chủ nhận được không gian phi thuyền Càn Vu XYZ, cấp C5 "
" Vật phẩm đã được đưa vào kho hệ thống, ký chủ có thể xem xét cùng lấy ra bất cứ lúc nào!"
" Bí pháp chiến đấu". Lê Khanh dâng lên hứng thú, hiện tại trong tay hắn vẫn còn một số loại bí pháp chưa tu luyện như : Dịch Chuyển Tức Thời, Pháp Thiên Tướng Địa, Hư Không Chi Tháp, Hồn Ấn.
Mấy cái trên đều là loại phát triển hình, cần đầu nhập vào lượng lớn tài nguyên cùng công sức mới có thể phát huy ra uy năng lớn, vừa vặn vẫn còn thiếu một loại cường lực có hiệu quả tức thời.
Lập tức mở kho hàng ra kiểm tra, phi thuyền vũ trụ thì tạm để qua một bên vì hiện tại không có chỗ để, chỉ tập trung vào bản bí pháp có hình quyển sách màu xanh lục
" La Toàn Ngọc : đem nhiều loại năng lượng trộn vào một điểm, điều khiển chúng xoay chuyển cùng lúc theo nhiều hướng khác nhau mà không làm vỡ kết cấu, khi v·a c·hạm mạnh sẽ vỡ ra tạo thành lực xung kích cực mạnh đẩy tập trung về phía trước "
Lê Khanh xem xong thì sờ sờ cằm suy nghĩ, La Toàn Ngọc này có vẻ gần giống với nguyên lý hắn dùng trong Chấn Kình, nhưng càng chú trọng đến tính cần bằng nên có thể dùng làm đạn pháo bắn đi tầm xa, ngoài ra khi nổ tung thì tụ tập toàn bộ xung kích về một hướng chứ không nổ lan như Chấn Kình.
Phải biết, trong trận chiến với Hồng, thương tích trên thân Lê Khanh hầu như là do hắn tự gây ra khi đứng trong trung tâm của v·ụ n·ổ.
" Vừa hay, biết đâu có thể nhờ La Toàn Ngọc này cải thiện lại Chấn Kình thì sao?". Lê Khanh hí hửng nghĩ thầm, sau đó lần nữa vùi đầu vào khổ luyện.
Lần này không phải dưỡng thương mà là bế quan thật sự, trọn vẹn dùng ba tháng trời.
Kết quả cũng tương đối hài lòng.
" Chấn " ý cảnh nhờ có Hỗn Nguyên Châu trợ giúp khiến cho khả năng cảm ngộ tăng vùn vụt, lại thêm lượng kiến thức đầy đủ mà Ba Ba Tháp 2 cung cấp nên Lê Khanh rất dễ dàng chạm đến tầng chín đỉnh cao, chỉ còn cách Lĩnh vực một tấm màng mỏng.
Nhưng cái " mỏng " này cũng không dễ vượt qua, theo Lê Khanh tính toàn thì bản thân ít nhất cũng phải tốn thêm cái ba tháng nữa mới có thể đột phá được.
Thời gian đó với hắn là quá lâu.
Thu hoạch lớn thứ hai chính là bí pháp La Toàn Ngọc đã được hắn luyện tập thành thục, hơn nữa sau nhiều lần thử nghiệm, nổ tung tự làm b·ị t·hương thì thành công đem dung nhập với Chấn Kình, từ đó tạo ra một phiên bản bá đạo hơn cả bản gốc.
Pháp Thiên Tướng Địa cũng đã nhập môn, sau nhiều lần đắn đo thì Lê Khanh quyết định dùng toàn bộ số điểm tích lũy hiện có của mình mua một vật phẩm từ hệ thống : Tinh Thần Trọng Thủy, một thứ tài nguyên cực hiếm ngoài vũ trụ, mỗi giọt đều nặng tựa một hành tinh.
Tài nguyên đầu tiên dùng để bồi dưỡng pháp tướng là rất quan trọng, Lê Khanh dùng Tinh Thần Trọng Thủy làm căn cấu thành nên quả trứng chứa đựng pháp tướng, lại dùng Ki nuôi nấng hằng ngày.
Chỉ đợi một ngày nó nở ra tuyệt đối sẽ thành chiến lực quan trọng của hắn.
Dịch Chuyển Tức Thời cũng có chút thành tựu, tuy chưa đến mức xuyên toa được khoảng cách dài nhưng để thoắt ẩn thoát hiện trong phạm vi 1km là vẫn được, chỉ là tiêu hao có chút lớn nên không thể tùy ý dùng trong chiến đấu được.
Trong số các bí pháp, cuối cùng chỉ còn lại có Hư Không Chi Tháp cùng Hồn Ấn trong truyền thừa Vẫn Mặc Tinh là tiến bộ chậm nhất, hoặc nói là không có tiến triển cũng đúng.
Có lẽ đúng như lời Ba Ba Tháp nói, thiên phú cường hóa sư của Lê Khanh thật sự không thích hợp với mạch này, cho dù chỉ là phần Tạp Thiên thì cũng là làm nhiều hưởng ít, cũng không biết phải mất bao lâu mới có thành tựu.
Do đó, Lê Khanh chỉ đành bất đắc dĩ từ bỏ.
Dù sao phòng ngự linh hồn thì hiện tại hắn cũng có Tinh Vân Vệ Hồn Thuật chống đỡ, có thể dùng đến Vũ Trụ cấp cũng không lo lắng, nên vấn đề cũng không lớn.
Một thu hoạch cuối cùng, chính là Ma Vân Đằng.
Có Lục Mộc Nguyên Dịch bồi dưỡng, nó lấy một tốc độ kinh người phát triển, vậy mà dẫn trước chủ nhân là Lê Khanh đột phá đến Hằng Tinh cấp một, số lượng dây leo tăng vọt lên 32 sợi, mỗi sợi đều có uy lực kinh người hơn nữa còn vô cùng dẻo dai.
Hơn nữa không biết có phải do ăn nhiều Lục Mộc Nguyên Dịch quá không mà cả khả năng phục hồi cũng tăng mạnh, cho dù có bị cắt đứt dây leo thì cũng có thể trong ba bốn giây mọc ra lại như lúc ban đầu.
Hiện tại Lê Khanh mà sơ ý bị nó quấn lại thì chỉ sợ cũng cực kỳ khó thoát ra được.
.....
Một ngày này, Lê Khanh rời khỏi nhà.
Cưỡi chiến cơ bay đến tổng bộ Lôi Điện võ quán, hoàn thành tâm nguyện trước đây vẫn còn ghi tạc trong lòng, đó là đánh cho Lôi Thần một trận kêu cha gọi mẹ.
Dĩ nhiên, câu trên cũng chỉ là nói quá mà thôi, Lôi Thần cùng lắm chỉ là hưởng lại những gì mà Lê Khanh chịu suốt bảy ngày bảy đêm lúc trước.
Đánh xong, thoải mái tâm thần, hai bên ngồi lại bàn lấy chính sự, chỉ là khuôn mặt như đầu heo của Lôi Thần khiến cho khung cảnh có chút tức cười.
" Ngươi mới xuất quan giờ lại định bế sinh tử quan lần nữa?"
Lôi Thần ngạc nhiên nói.
Mà Lê Khanh thì cũng chỉ thầm chột dạ, hắn xưa nay không quen nói dối nhưng thật sự lúc này cũng không tiện nói cho Lôi Thần việc bản thân muốn tiến vào vũ trụ xông pha.
Hắn cũng là chân ướt chân ráo đi ra thì làm sao còn dám mang theo một người.
Cho nên đành dùng cớ bế quan tu luyện lấp liếm cho qua chuyện.
Cũng may bản thân Lôi Thần không phải loại người thích truy hỏi vấn đề, sau khi thắc mắc một chút như vậy thì rất thoải mái gật đầu.
" Vậy ngươi đến đây tìm ta là có chuyện gì? Hẳn không phải chỉ là muốn đánh ta một trận đâu hả?". Nói đến câu sau thì âm thanh của Lôi Thần đã tràn đầy u oán.
Mà cái này cũng trách hắn, sau khi xem xong trận đấu của Hồng với Lê Khanh thì cũng sôi máu lên, nên lần này cơ hội đến cửa thì xách đao đem toàn lực ra đánh, kết quả bị Lê Khanh hành cho càng thảm.
" Tất nhiên, ngươi chỉ là phụ thôi. Thứ ta cần là đồ trong kho của ngươi kìa!"
Lê Khanh cho một cái liếc mắt rồi từ tốn nói, tay lấy ra năm viên Mộc Nha Tinh đặt lên bàn.
" Mộc Nha Tinh ". Lôi Thần kinh hô.
" Đúng rồi, bao nhiêu đây có thể đổi ra mấy điểm tinh thần?"
" Mỗi viên 40 điểm, tổng cộng 200 điểm ". Lôi Thần nhanh chóng làm ra tính toán, đồng thời không chút do dự điều khiển trí năng mở ra bảo vật kho.
Nói đùa, bên trong tuy đều là hàng quý hiếm với bên ngoài nhưng đối với cấp độ như Lôi Thần hay Hồng thì đã không còn quá nhiều tác dụng, không như Mộc Nha Tinh trước mặt có thể trực tiếp tăng tiến tu vi.
Thậm chí giờ Lê Khanh có đòi nhiều hơn thì hắn cũng sẽ lập tức đồng ý.
Nhưng Lê Khanh cũng không quá quan trọng, có nhiêu đây cũng là đủ rồi, ngoại trừ dùng 80 điểm tinh thần đổi một phòng trọng lực như trong học viên tinh anh ra thì còn lại đều lấy các loại long huyết, ngọc tủy, thảo mộc chi linh, số lượng lớn đủ để bồi dưỡng mấy mươi người đến cấp Chiến Thần.
Khỏi nói cũng biết đây là phần quà mà Lê Khanh muốn để lại cho hai căn cứ của Việt quốc, hắn muốn ở mỗi nơi đều có một cơ sở huấn luyện binh lính không thua gì học viện tinh anh.
Chỉ có như vậy hắn mới an tâm rời đi.
Ít lâu sau đó, một chiếc chiến cơ đen bạc rời khỏi học viện tinh anh Lôi Điện.
Nhưng khác là lần này không chỉ có mỗi Lê Khanh ở bên trên, mà còn chở thêm một vị mỹ nữ tuyệt trần.
Tóc bạch kim dài xoăn bồng bềnh, khuôn mặt tinh xảo đẹp đẽ, mũi nhỏ cao cao, môi không son vẫn đỏ mọng, đặc biệt là đôi mắt xanh lam tươi đẹp như một viên bảo thạch trân quý, hút hồn mọi ánh nhìn.
Hoặc ít nhất, hoàn toàn hút hồn được Lê Khanh.
" Chị Iris, em sắp rời đi, chắc cũng khá lâu mới có thể trở về!"
Trên bàn nhỏ, ánh nến lung linh, Lê Khanh nhẹ đưa tay tới nắm lấy bàn tay non mềm của người con gái đối diện.
Lần này sắp đi xa, hắn muốn hoàn thành nốt chút tâm sự cuối cùng trong lòng, giải quyết chuyện tình cảm với người thiếu nữ đối diện này.
Mà không phải ai khác, chính là vị đàn chị hàng xóm của hắn khi còn ở học viện.
Iris • Vomka.
" Lâu? Cậu có chiến cơ Càn Khôn thì trên Địa Cầu này có chỗ nào mà lâu? Bay vèo cái là tới thôi mà!". Iris nghe vậy ngơ ngác.
Nhưng cô cũng không rụt tay lại mà để im đó, cảm nhận hơi ấm cùng sự cứng cáp của bàn tay to lớn kia.
" Em phải đi đến một nơi thật xa, một nơi có thể khiến thực lực em lần nữa tăng lên được!". Lê Khanh trầm giọng nói, lúc trước nghĩ thì dễ nhưng tới khi thật sự quyết định thì vẫn sinh ra chút không nỡ.
Đây có lẽ là tâm lý chung của những người lần đầu xa nhà xa quê để đi đến một thế giới phồn hoa rộng lớn hơn đi.
" Tuy chị không hiểu lắm, nhưng chị ủng hộ cậu, chị....sẽ ở đây chờ cậu trở về!"
Iris kéo bàn tay hắn áp lên một bên má của mình nhẹ nhàng nói, đôi mắt như tích nước nhìn vào Lê Khanh, khiến trong lòng hắn như nhảy loạn đi một nhịp.
Bầu không khí ấm áp theo ánh nến dần lan tỏa ra.
" Đi, khung cảnh thế này, em dẫn chị đi khiêu vũ ".
Nắm lấy tay người con gái cho mình rung động đầu đời, Lê Khanh ôm lấy Iris, Phi Thiên Dực sau lưng mở ra, thoát khỏi chiến cơ lao v·út lên thiên không, vượt qua biển mây mà nhìn về trời đêm trăng sao tuyệt đẹp.
Hai người cứ như vậy, ôm lấy nhau tùy ý dạo bước, theo một điệu nhạc tự ngâm nga lần lượt nhảy hết ca khúc này sang ca khúc kia.
Cho đến một lúc nào đó, Lê Khanh dừng lại, từ trong ngực lấy ra một cái hộp nhỏ, bên trong là một sợi dây chuyền có mặt là Thánh Thạch quý giá, nhẹ nhàng đeo lên cổ thiên nga trắng ngần của Iris
" Iris, em yêu chị!!"
" Chị cũng yêu em!!"
Hai bờ môi dưới sự chứng kiến của trăng sao nhanh chóng tìm đến nhau, vong tình tận hưởng thời khắc tình ái nở rộ ngọt ngào.
*Định viết cảnh tình củm nóng nóng tí mà méo có kinh nghiệm, thôi thì dừng tại đây để tránh đau lòng nhau. Nay có 2c thôi à!!
0