Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 8: Tiệc cuối cấp.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Tiệc cuối cấp.


Ninh Kỳ một đường rời khỏi học viện, ngoái đầu nhìn lại nơi này một lần.

...

Nhưng trước hết vẫn còn một việc cần hắn hoàn thành.

“Xuất hiện chút vấn đề, cậu cứ lên trước cho tôi.” Gã nam sinh gật đầu rồi nhanh chóng trở lại vị trí, sau thì thò đầu vào, ra hiệu cho Ninh Kỳ lên luôn đi.

Cho đến sau khi Ninh Chính c·h·ế·t, luật sư đến và nói toàn bộ tài sản của Ninh Chính đã được chuyển sang cho Ninh Kỳ, đây là phỏng theo đi nguyện của hắn.

Đây đối với Ninh Kỳ giống như là một sự kiện kì bí mà khoa học khó thể lý giải.

Ninh Kỳ nghe vậy thì nghệch mặt ra.

Ninh Kỳ bắt lấy mic, thử alo alo vài tiếng khiến dưới khán đài cười vang, đợi một lúc khi đám người an tĩnh trở lại, hắn mới nói:

Nữ MC của trương trình cười cười chạy đi đến bên Ninh Kỳ, chìa cái mic về phía hắn, nói:

Ninh Kì chắc nịch gật đầu.

Nói thật, Ninh Kỳ cũng không biết mình đi ra đến sân khấu từ lúc nào, trước mắt ánh ánh đèn chiếu sáng loá như thể muốn làm mù mắt c·h·ó của hắn khiến Ninh Kỳ có phần mất đi phương hướng.

Là Học Viện chuyên về nghệ thuật cũng như phim ảnh nên đừng có hỏi về độ chuyên nghiệp của buổi lễ, từ dàn dựng sân khâu cho đến trình độ, mức độ chuyên nghiệp của các bài trình diễn đều cái vượt hơn mức tiêu chuẩn thông thường của các bài biểu diễn ở các trường đại học khác, từ ca múa, hát hò nhảy nhớt cho đến kịch tiểu phẩm, ảo thuật, võ thuật, tất cả đều có đủ, đa dạng phong phú khó nơi nào bì kịp, từ đầu đến cuối chương trình của bữa tiệc cuối kì này chưa bao giờ làm người ta thấy thất vọng.

Ninh Kỳ cong môi híp mắt cười, giơ lên một ngón tay cái, nói:

Làm dấu hiệu Ok báo lại cho tên đó, Ninh Kỳ xách túi đàn ghita đứng dậy, vừa đứng lên thì một cái bình hip flask kim loại đựng rượu của hắn từ túi áo rơi ra, kêu leng keng trên đất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ đến lúc bước hết vào bên trong, nhóm nhảy nữ sinh này mới có thể thở phào nhẹ nhõm, tiến đến chỗ dãy ghế nhựa ngồi xuống nghỉ ngơi, cười đùa tám chuyện.

Đặc biệt là con mẹ nó hắn là c·h·ế·t bởi tai nạn xe cộ, không là bệnh tật lâu năm, cũng không phải tự sát.

Đương nhiên vấn đề này cũng không làm Ninh Kỳ giật mình hay vui vẻ quá lâu, trước khi xuyên việt hắn cũng là người trưởng thành, cũng đã từng nhìn thấy, từng sở hữu số tài sản lớn hơn nên đối với hắn việc này cũng không có gì đặc biệt.

Nhóm nhảy vừa hoàn thành xong bài trình diễn của mình, tất đều mướt mát mồ hôi nhưng đều tươi cười rạng rỡ, nắm tay nhau hướng về phía đám đông đang cổ động bên dưới đồng loạt cúi đầu, sau thì nhanh chóng chạy vào bên trong phái hậu trường, nhường lại sân khấu cho người tiếp theo.

Hắn mới 19 à, thử chạy ra ngoài kia hỏi thăm xem kẻ nào mới 19 tuổi liền viết di thư chứ?

Ninh Kỳ bị lay tỉnh, từ từ mở mắt, theo bản năng liếc các gã nam sinh da đen trước mắt, giọng có chút lè nhè nói:

“Vậy thì chuẩn bị lên luôn đi!” Thấy Ninh Kỳ đã khẳng định như vậy, gã nam định chẳng còn đắn đó gì nữa, trực tiếp nói thẳng.

Đám đông ồn ào bên dưới xì xào cái gì Ninh Kỳ không hiểu, không rõ, cũng không quan tâm, hắn đầu gảy lên những âm tiết đầu tiên đều đều tay, gảy thành nhạc đệm.

Chương 8: Tiệc cuối cấp.

Những ngày đầu hè, Ninh Chính gọi cho hắn, dùng tư thế ba quỳ chín lạy cầu hắn tới đây điểm danh hộ 10 buổi.

“...”

“An trí an trí, thoái mái đi bro, một bài hát chính là chuyện nhỏ mà thôi.”

Mùi cồn từ người Ninh Kỳ xộc lên khiến trên nam sinh giật mình mà bước lui lại, nhăn nhó nói:

Hiện tại mặc dù mới 8 giờ tối, còn cách giờ cao điểm hơn một tiếng nữa nhưng khung cảnh nhộn nhịp bên dưới chẳng kém lúc cao điểm là bao.

Thở dài một tiếng, hôm nay đã là buổi lên lớp thứ 10.

8 triệu ở đây có giá trị tương đương với 800 triệu ở thế giới cũ của Ninh Kỳ.

Ninh Kỳ vội nhặt lên, nhìn sang đám nữ sinh vũ đạo còn đang trợn tròn mắt nhìn hắn thì Ninh Kỳ mỉm cười, đặt ngón trỏ lên miệng suỵt một tiếng rồi xách túi đàn đi về phía khán đài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phía trên sân khấu, một đám nữ sinh mặc váy ngắn đang không ngừng vung chân, nhảy múa khoe ra cặp đùi đẹp trắng nõn của mình, mị lực của loại vũ đạo này thật mạnh, rất nhanh liền khiến cho đám nam sinh dưới đài mê tít, không thể rời mắt.

“Có khi nào đang biểu diễn thì trực tiếp nôn ra sân khấu không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Just a boy caught up in dreams and fantasies)

Đám sinh viên bên dưới, mỗi người lại thưởng thức bữa tiệc theo các cách khác nhau, nhưng mặc kệ thế nào thì tất cả đều hoà vào trong cái không khí sôi động của buổi lễ.

“Hắn... là thật uống rượu rồi lên biểu diễn sao?”

Những năm gần đây, nhà trường thậm trí còn tổ chức bán vé ra bên ngoài cho những người không phải là sinh viên của trường tới xem biểu diễn, nói như vậy liền hiểu học viện tự tin thế nào về các buổi biểu diện của trương trình.

Điều làm Ninh Kỳ vắt óc ra suy nghĩ mà không thể hiểu chính là... làm thế nào Ninh Chính biết rõ bản thân sẽ c·h·ế·t đi mà kịp làm di nguyện?

Mùi phấn son, nước hoa cùng mồ hôi trộn khá gay mũi, xộc đến làm một tên nam sinh đội mũ lưỡi chai đang ngồi ngủ gật ở đó tỉnh lại, hắt hơi một cái.

Thầm chửi một tiếng mẹ kiếp, Ninh Kỳ xoay người lại, không ngồi trực diện với đám đông bên dưới nữa mà đổi thành ngồi nghiêng người.

Tại khu lễ đường của Học Viện Văn Nghệ Điện Ảnh Hà Nội đang cử hành buổi lễ tốt nghiệp cho các sinh viên năm cuối.

Đừng coi thường con số 8 triệu này, thế giới này không phải thế giới cũ, ở nơi này Việt quốc cũng nằm trong top cự đầu của thế giới, giá trị đồng tiền là hơn gấp trăm lần.

Nói nếu không cứu giúp hắn cầm chắc điểm liệt không thể qua môn.

“Cậu... uống rượu đấy à? Thế này thì có biểu diễn được không?”

“Khụ khụ”

Nhìn thấy vậy nàng cũng tương đối tự biết, hướng về phía dưới khán đài qua loa vài câu rồi trực tiếp đi xuống, nhường lại sân khâu cho nhân vật chính.

Một gã học sinh cấp 3 như Ninh Kỳ sỡ hữu cái số tiền này là quá lớn rồi, một vài hộ gia đình còn không có nổi số tiền tiết kiệm nhiều như hắn.

Cái này không phải có ý khoe góc nghiêng thần thành gì hết cả, chỉ là tránh đi ánh đèn khán khấu loá mắt, cũng như đồng thời cũng né đi máy quay.

Khẽ ho vào chiếc mic một tiếng, khi đám người bên dưới vẫn còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần, Ninh Kỳ đột ngột cất lên tiếng ca:

“Sao vậy? Có chuyện gì?”

Trên màn hình lớn ở phía sau sân khấu, một khuôn mặt thanh tú bị mũ lưỡi chai che phủ đến một nửa xuất hiện.

“Cái này là nhảy Kpop sao, của nhóm nào để ta về xem thử, không có ý gì cả, chỉ là kiểm tra mức độ tương đồng để tiện đánh giá mà thôi”

“Ngay bây giờ? Tôi tưởng còn 3 lượt mới đến chứ?”

(Please, don't see

Lúc đó Ninh Kỳ ngạc nhiên ghê gớm, thầm nghĩ con hàng này cũng sợ không thể qua môn, đúng là mặt trời mọc hướng Tây, nghĩ nghĩ một chút liền quyết định hố hắn một phen, nói

Cũng chính là buổi điểm danh hộ cuối cùng mà Ninh Kỳ giúp Ninh Chính.

Sau ngày hôm nay, Ninh Kỳ sẽ chấp dứt mọi chuyện, chở lại với cuộc sống thường ngày của mình.

Reaching out for someone I can't see)

“Chào bạn, bạn có thể giới thiệu qua về mình cũng như màn trình diễn của mình tối ngày hôm nay được không ạ.”

“Tiệc tối vui quá uống một chút, anh giai yên tâm đi.”

“Này, dậy đi, không sao chứ?”

Nam sinh nghi ngờ, hỏi kĩ lại:

Gãi gãi cái mũi, dùng ánh mắt nghi hoặc đảo qua một vòng, nhìn lại đồng hồ treo trên tường mới điểm 8h15, hiện tại vẫn còn chưa đến lượt hắn đi lên biểu diễn, nghĩ nghĩ một hồi, hắn lại kéo cái mũ lưỡi chai xuống, nắm nàng dưỡng thần, khoanh tay ngủ tiếp.

Nữ MC còn đang muốn bắt chuyện thêm thì đã thấy Ninh Kỳ ngồi xuống ghế, lấy ra đàn ghita, cài Mic chuẩn bị biểu diễn, bộ dạng hoàn toàn không muốn nói thêm câu nào.

Chỉnh lại dây dẫn một chút, đã lâu không động vào khiến Ninh Kỳ có phần lóng ngóng, tửu kình dưới dạ dày đột ngột dâng lên khiến hắn choáng váng suýt đổ. (đọc tại Qidian-VP.com)

(Please, see me

Đám nữ sinh cúi đầu xì xầm to nhỏ, càng nói càng càng xôm, sau thì bừng bừng hứng thú từ phía hậu trường ló đầu ra sân khấu, xem Ninh Kỳ vừa biểu diễn vừa nôn như thế nào.

“Đi, đi xem cuộc vui!!”

“Ha ha người anh em này thật đủ hài hước, nhưng cẩn thận đừng gọi bậy bạ, không thì fan của các nàng gõ c·h·ế·t đây người anh em!!”

Cứ như vậy hơn 8 triệu bạc được chuyển sang tài khoản của hắn.

Hắn không phải là Ninh Chính, và mặt hắn lúc này cũng đỏ ửng vì rượu, cả hai điều đấy đều là nguyên do để cho khuôn mặt hắn tốn nhất không nên xuất hiện trên màn hình chiếu!!

3 tiếng sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

“SNSD? Là sờ ngực sờ đùi sao?”

“Có thể lắm chứ!!”

Hắn bỗng nhớ đến lý do tại sao hắn lại ở đây liền bật cười.

Đột nhiên có một gã nam sinh khuôn mặt ngăm đen chạy vào bên trong, ánh mắt đảo quanh tìm tòi một hồi, sau thì nhìn thấy số báo danh 16 trên ngực cái gã đang ngủ gà ngủ gật thì liền chạy đến, lay hắn tỉnh lại:

“Mình gọi Ninh Chính, sinh viên năm nhất khoa Điện Ảnh, hôm này biểu diễn là ca hát, mong mọi người thưởng thức.”

“Thật là đẹp.”

“Xã hội này, đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn, chỗ huynh đệ không cần phải nhiều lời, giá gấp đôi.”

Lúc đó Ninh Kỳ chỉ là đùa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Tiệc cuối cấp.