

Tiến Hóa Kỷ Nguyên
Unknown
Chương 14: Trúng độc?
Đang nhắm mắt nghỉ ngơi, đột nhiên Thái nhận thấy cơ thể mình có dấu hiệu bất thường.
Vốn dĩ hắn còn cảm thấy rất là thoải mái, cơ thể như là tràn đầy sức lực, cảm giác như hiện tại hắn khỏe mạnh hơn bất kỳ lúc nào.
Nhưng dần dần, hắn phát hiện thân thể mình như là đang ngày càng nóng lên.
Mạch máu cũng dần dần đột khởi lên, khắp nơi cảm thấy căng chướng khó chịu.
Thái hoảng sợ mở bừng mắt ra, vội vàng bật dậy rồi kiểm tra thân thể mình một lượt.
Không chỉ các mạch máu đột khởi, Thái cũng phát hiện da dẻ của mình dần dần đỏ lên.
Theo đó, thân thể của hắn cũng ngày một nóng, từng giọt mồ hôi cũng bắt đầu thấm ra.
Trong lòng Thái lộp bộp một tiếng, này không lẽ là bản thân mình trúng độc rồi.
Ông trời đúng là biết trêu người mà, sớm không phát độc, chờ ăn no rồi mới phát, bây giờ thì có thể làm cách nào cho được.
Đừng nói là bản thân không có mang theo loại thuốc gì có thể ức chế c·hất đ·ộc, cho dù có mang theo thì cũng chưa chắc đã có tác dụng với loại độc đến từ một thế giới khác như thế này.
Cả thân thể hắn bây giờ cũng chỉ có duy nhất ba ống nước thuốc màu xanh, được phân phối trước khi tiến hành thăm dò.
Thái tuyệt vọng lấy ra một ống thuốc, định lấy lợn c·hết làm lợn sống, nếm thử xem liệu có tác dụng gì không.
Loại thuốc này tác dụng chủ yếu là giúp khôi phục thể lực, nhưng cũng có thể dùng để giảm đau chữa thương. Ai biết đâu được nó sẽ có tác dụng thì sao!!!
Vội vàng tháo lớp vật liệu chống va đập bên ngoài ống thuốc ra, đang định trực tiếp tiêm vào thì chợt hắn nhớ tới loại nước thuốc màu đỏ.
Thái chợt nhận ra, cảm giác lúc này của mình chẳng phải rất giống với cảm giác khi tiêm vào loại nước thuốc cường hóa đó sao!!!
Chỉ là cảm giác lúc này càng mạnh hơn khi tiêm thuốc cường hóa mà thôi.
Để kiểm chứng suy nghĩ của mình, Thái lập tức nếm thử tập luyện quân thể quyền.
Quả nhiên không sai, sau một hồi luyện quân thể quyền, thân thể hắn mặc dù ngày càng nóng, mồ hôi cũng chảy ra ngày càng nhiều, nhưng cảm giác căng chướng đã bắt đầu giảm bớt.
Tình huống này không khác chút nào khi hắn sử dụng loại nước thuốc cường hóa của q·uân đ·ội để rèn luyện.
Theo như hắn phán đoán, tình huống này có thể là vì trong thịt của con sâu có chứa loại năng lượng tiến hóa, mà các nhà khoa học phát hiện trong không khí của dị giới này.
Và khả năng là hắn đã ăn vào quá nhiều, nhưng lại không tìm cách hấp thu những năng lượng này, khiến cho chúng ở bên trong thân thể của hắn tích tụ, bành trướng mới khiến cho hắn có biểu hiện như vậy.
Theo cảm nhận của Thái, thì biểu hiện sau khi ăn thịt của dị sinh vật, cũng giống với biểu hiện khi hắn tiêm vào loại thuốc cường hóa thể chất của q·uân đ·ội.
Nhưng hắn cảm thấy hai thứ này về bản chất có sự khác nhau rất lớn.
Loại thuốc cường hóa thể chất của q·uân đ·ội tác dụng chủ yếu là giúp cường hóa thể chất nhất thời, cùng với cung cấp một lượng năng lượng nồng độ cao cần thiết cho cơ thể.
Kết quả cuối cùng mà nó mang lại chính là có thể nhất thời tăng lên thể chất, đồng thời phối hợp với rèn luyện, có thể tăng cường các mặt về tố chất của thân thể.
Trong khi đó loại thịt dị sinh vật này lại cung cấp một loại năng lượng khác, càng cao cấp hơn.
Nó cũng không có tác dụng cường hóa thể chất nhất thời, nhưng loại năng lượng này lại có thể giúp cho cấu trúc gen tăng trưởng.
Biểu hiện dễ thấy chính là khi hắn sử dụng nước thuốc, thì hắn có thể luyện quân thể quyền tới chiêu thức thứ tư, mặc dù cũng chưa có thể luyện hoàn chỉnh, nhưng cũng đã luyện được một phần.
Nhưng bây giờ hắn cũng chỉ luyện được hết chiêu thức thứ ba mà thôi, ngang bằng với khi bình thường hắn không có sử dụng thuốc cường hóa.
Nhưng so với loại nước thuốc kia thì loại thịt này có tác động càng sâu, càng thêm bền vững.
Mặc dù theo như bên ngoài biểu hiện thì chúng đều giúp cho người ta tăng trưởng thể chất, nhưng rõ ràng là sử dụng nước thuốc tăng trưởng là có giới hạn.
Giống như đại tá Khải nói, trong q·uân đ·ội cũng chỉ có rất ít người có thể luyện được hết một vòng mười tám chiêu thức quân thể quyền.
Còn loại dị năng lượng có thể giúp tiến hóa này, theo hắn thì nó có lẽ sẽ có thể giúp cho người ta tăng lên càng nhiều.
Không thể nói là tăng lên không có giới hạn, nhưng nếu theo như giáo sư Nghĩa nói, thứ này thậm chí còn có thể khiến cho sinh vật trở thành mạnh mẽ giống như thần minh.
Nghĩ đến đây, Thái ánh mắt nóng rực nhìn những phần thân thể sâu b·ị b·ắn ra, dính khắp nơi trong hang.
Sau đó, ánh mắt hắn hướng tới con sâu đang nằm im ở cuối hang, ánh mắt càng trở nên nóng bỏng.
Nghĩ đến thứ này so với những lọ thuốc nước cường hóa của q·uân đ·ội còn mạnh hơn. Ăn vào nó thậm chí còn có thể khiến cho hắn có được sức mạnh siêu phàm, Thái chỉ muốn trực tiếp lao vào ngấu nghiến hết tất cả.
Chỉ có điều, bây giờ năng lượng trong cơ thể của hắn vẫn còn chưa có hấp thu hoàn toàn, huống hồ gì lại ăn thêm nữa.
Vậy nên, hắn vẫn là không nên nghĩ nhiều, tập trung luyện quân thể quyền, hấp thu hết lượng năng lượng mà hắn mới ăn vào này, đồng thời rèn luyện thể chất của bản thân thì hơn.
Thái lập tức cởi bỏ bộ trang phục tác chiến dã ngoại trên người, hắn sợ mồ hôi ra làm cho bộ trang phục này ướt sũng, hắn cũng không có trang phục thay, càng không có nước để vệ sinh.
Sau đó, Thái bắt đầu luyện quân thể quyền.
Hắn ra sức luyện, mỗi lần luyện là một lần cực hạn. Thân thể mệt mỏi, cơ bắp đau đớn, nhưng khi nhìn thấy đống thịt trước mặt, lại nghĩ đến có thể có được sức mạnh siêu phàm là hắn lại tràn đầy động lực.
Chỉ là, thân thể của hắn là có giới hạn, cũng phải cứ có động lực là có thể liên tục luyện tập không ngừng.
Sau khi làm vài vòng cơ bản thì Thái cũng chỉ có thể dừng lại. Tay chân của hắn không ngừng run rẩy, mồ hôi thì vã ra như tắm, cơ thể hắn rõ ràng đã đạt tới cực hạn.
Chỉ là, sau khi nghỉ ngơi một hồi thì Thái lại bắt đầu cảm nhận được cảm giác căng chướng trong cơ thể mình.
Hắn không nghĩ tới, sau một hồi tập luyện cho tới cực hạn như thế, vậy mà lượng năng lượng mà hắn nạp vào nhờ việc ăn thịt con sâu, vẫn chưa thể tiêu hóa hết.
Đây rốt cuộc là do thịt của con sâu này quá dư thừa năng lượng, hay vẫn là do bản thân hắn quá yếu đây?
Theo như hắn thấy, con sâu này hẳn là thuộc tầng lớp đáy của thế giới này mới đúng.
Bởi như thế, cho dù năng lượng chứa đựng trong huyết nhục của nó có bao nhiêu, thì đối với thế giới này mà nói cũng không thể tính là dư thừa được.
Vậy nên, khả năng lớn chính là bản thân hắn quá yếu, cấp bậc so với con sâu này còn kém, thế mới có hiện tượng như là bây giờ.
Mà cũng đúng thôi, nếu không dựa vào súng đạn, chỉ so sánh cá nhân thực lực, hắn căn bản không có cửa đấu với con sâu này.
Cho dù nó có nằm yên ở đó, hắn cũng không có cách nào có thể làm tổn thương con sâu cả.
Chưa kể con sâu còn có thể gặm thủng cả một gốc cây cứng rắn, trong khi hắn cho dù có dùng súng thì cũng chỉ mới miễn cưỡng có thể làm mẻ một chút vỏ cây.
Biết được điều này, Thái cũng chỉ có thể ngậm ngùi đứng dậy tiếp tục luyện tập.
Cũng chỉ có chăm chỉ luyện tập một chút thì hắn mới có thể nhanh chóng mạnh mẽ lên được.
Dù sao bây giờ con sâu cũng đã coi như là kho lương của hắn, chờ sau khi ăn hết con sâu, hắn nhất định sẽ có thể trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.
Thế là Thái lại bắt đầu luyện tập quân thể quyền.
Có nỗ lực sẽ có đền đáp, hắn rõ ràng cảm nhận được sức mạnh của mình tăng lên từng chút một.
Xương cốt của hắn trở nên ngày càng rắn chắc.
Bắp thịt của hắn cũng ngày một dẻo dai.
Lượng nước dư thừa đang không ngừng bị bài xuất ra ngoài cơ thể. Cơ thể của Thái ngày càng trở nên săn chắc.
Thái cảm thấy, loại năng lượng này đúng là mạnh hơn thuốc cường hóa của q·uân đ·ội khá nhiều, bởi vì tiến độ tu luyện quân thể quyền của hắn bây giờ càng nhanh hơn không ít.
Rất nhanh, hắn đã có thể luyện tới chiêu thức thứ tư.
Chỉ là, có thu hoạch thì cũng phải có trả giá, thân thể hắn đau đớn, thống khổ vô cùng, cơ bắp như là bị xé rách thành nhiều mảnh, từng tế bào cũng như bị nứt vỡ ra.
Hắn cảm thấy bây giờ thân thể mình chẳng chỗ nào là không có cảm giác đau.
Kiên trì luyện tập cho tới khi năng lượng trong cơ thể gần như cạn kiệt.
Thân thể hắn lúc này đã như là t·ê l·iệt hoàn toàn, một cử động nhỏ cũng rất là khó khăn.
Nhưng hắn vẫn cố gắng từng tí một để với lấy ống nước thuốc khôi phục thể lực.
Bây giờ cũng chỉ có tiêm vào loại thuốc này thì hắn mới có thể nhanh chóng khôi phục, để ăn vào thịt dị thú rồi tiếp tục tu luyện.
Chỉ là khó khăn lắm mới lấy được ống nước thuốc vào trong tay, Thái lại bắt đầu do dự lên.
Bởi vì thuốc này hắn cũng chỉ có ba ống.
Mặc dù hiệu quả của thuốc rất tốt, nhưng dù sao cũng có giới hạn. Bây giờ hắn cũng chỉ mới ăn vào một lần thịt dị thú, vẫn còn rất nhiều đâu.
Chờ dùng hết ba ống thuốc này rồi thì hắn phải làm cách nào?
Nhưng nghĩ kỹ lại, Thái cảm thấy hắn bây giờ không chịu nổi như thế căn bản là vì bản thân quá yếu.
Chờ sau đó thể chất được tăng cường, sức chịu đựng nhất định cũng sẽ tăng lên.
Đến khi đó, cho dù không còn có thuốc khôi phục sử dụng, hắn nhất định cũng sẽ vẫn chịu đựng được.
Thế là, hắn không tiếp tục do dự, trực tiếp thì tiêm một ống nước thuốc khôi phục thể lực cho mình.
Cảm giác tê tê dại dại cũng dần lan truyền khắp cơ thể của Thái. Đau đớn thống khổ cũng dần dần giảm bớt. Cơ bắp cũng dần dần giãn ra. Hắn cảm thấy cơ thể mình đang hồi phục nhanh chóng.
Cũng không lãng phí thời gian, tranh thủ lúc này thân thể vẫn còn đang khôi phục, Thái bắt đầu tiếp tục nạp năng lượng vào cơ thể.
Lần này, hắn cũng không tiếp tục ăn phần thịt màu trắng nữa, mà mục tiêu hắn nhắm tới là những vũng chất lỏng màu xanh, mà hắn cho là máu và nội tạng của con sâu.
Trước đó Thái cảm thấy thứ này nhìn tương đối ghê, vậy nên không định động vào.
Nhưng bây giờ biết chúng đều là bảo bối, có thể giúp hắn trở nên rất mạnh, hắn làm sao có thể từ bỏ được.
Đừng nói là nó cũng không có mùi tanh hôi gì, chỉ sợ cho dù nó rất là tanh hôi khó nuốt, hắn cũng phải bịt mũi mà nuốt vào.
Còn vì sao hắn không ăn phần thịt trắng trước mà lại ăn phần chất lỏng màu xanh này trước, thì là vì hắn sợ để lâu phần chất lỏng này sẽ bị hỏng, hoặc là chúng sẽ cô quánh lại, dẫn tới lãng phí hết.
Cho dù biết là thứ tốt, Thái cũng không dám trực tiếp ăn lấy ăn để, mà đầu tiên hắn cũng chỉ nếm thử một chút để xem thứ này như thế nào.
Lỡ đâu thịt của nó không có độc, nhưng chất lỏng này lại có độc thì sao?
Kết quả cũng không có gì ngoài ý muốn, ngoại trừ hương vị của thứ này càng nồng, mùi thảo mộc càng đậm và không có độ ngậy như phần thịt ra, thì nó cũng không có gì khác biệt so với phần thịt trắng cả.
Thế là, Thái cũng bắt đầu không ngừng uống loại chất lỏng màu xanh này.
Ban đầu hắn còn sử dụng cốc nước của mình để múc lấy chúng. Nhưng sau đó cảm thấy quá phiền toái, thế là hắn trực tiếp cúi đầu xuống, dùng miệng để hút lấy.
Thái cảm thấy, nếu như có cái ống hút thì tốt rồi, dùng ống hút chắc chắn sẽ thuận tiện hơn nhiều.
Lần này hắn cũng không dám như trước đó, ăn cho tới lúc no căng, mà chỉ dám nạp vào một lượng vừa phải mà thôi.
Sau khi cảm thấy đã đủ, Thái nhanh chóng tiếp tục tu luyện quân thể quyền.
Vì là không nạp vào nhiều năng lượng như trước đó, Thái không cần phải tập luyện cho tới khi kiệt quệ.
Chẳng mấy chốc, hắn đã có thể hấp thu hết số lượng năng lượng mà hắn nạp vào lần này.
Sau một hồi nghỉ ngơi, Thái lại tiếp tục công cuộc nạp năng lượng rồi tu luyện quân thể quyền.
Mặc dù, mỗi lần cũng không nạp vào quá nhiều năng lượng, khiến cho hắn có thể tu luyện bền bỉ hơn.
Nhưng dù sao thì đạt tới giới hạn vẫn là chuyện không thể tránh khỏi. Chờ khi thuốc khôi phục thể lực mà hắn tiêm vào cơ thể đã tiêu hao hết, thân thể của hắn cũng chẳng mấy chốc đã rơi vào trạng thái mệt mỏi.
Cũng không bao lâu sau thì Thái lần nữa đạt tới cực hạn của mình. Lần này hắn cũng không tiếp tục sử dụng thuốc khôi phục nữa, bởi vì trời cũng đã sắp tối rồi.
Thế là, hắn quyết định nghỉ ngơi một chút.
Tới khi thân thể đã tốt hơn, có thể hoạt động được bình thường, Thái quyết định quay lại vị trí cửa hang một chuyến, hắn muốn kiểm tra xem con nhện quái đã rời đi chưa.
Mặc dù bây giờ hắn cũng nhất thời không cần phải lo lắng về việc rời đi, thậm chí tạm thời hắn cũng không có ý định rời khỏi nơi này. Nhưng hắn vẫn cần phải biết tình huống bên ngoài hang là như thế nào.
Nếu như con quái vật đó đã rời đi rồi, hắn cũng muốn ra ngoài thăm dò một chút, xem tình huống ở quanh khu vực này là cái dạng gì.
Chỉ là, khi hắn lại dùng một viên đạn ném ra thăm dò thì kết quả cũng chẳng khác nào hồi sáng, con súc vật đó vẫn không chịu rời đi mà vẫn canh giữ ở bên ngoài.
Rất là thất vọng, Thái cũng chỉ có thể quay trở lại phía trong hang.
Dọc đường, hắn thu nhặt một ít phân sâu rơi rớt ở dọc đường. Thứ này thực ra cũng chính là mùn gỗ, đã bị hệ tiêu hóa của con sâu nghiền nát và hấp thu sạch nước và chất dinh dưỡng. Còn lại cũng chỉ đều là mùn gỗ bị đè ép thành hình dạng các viên nén.
Hắn muốn dùng những thứ này để làm củi đốt, buổi tối ở đây còn khá là lạnh.
Về lại vị trí cuối hang, Thái lấy một viên nén phân sâu, định đập vụn ra để đốt lửa. Con sâu to lớn vậy nên thứ nó tạo ra cũng không hề nhỏ, chỉ một cái viên nén này đập vụn ra khả năng cũng đã được một đống to.
Chỉ là thứ này mặc dù sớm đã bị nghiền nát, chỉ miễn cưỡng ép chặt lại với nhau, vậy mà vẫn còn rất cứng rắn. Hắn phải rất tốn sức mới đập vỡ được nó ra.
Còn chưa hết ở đó, thứ này cũng rất khó để châm lửa, chẳng khác gì nhóm lửa cho một đống than đá.
Thái căn bản không thể dùng biện pháp thông thường để nhóm lửa cho nó.
Hắn đã phải tháo một viên đạn ra, sử dụng thuốc nổ ở trong viên đạn để làm mồi lửa, mới có thể châm lửa cho cái thứ này.
Được cái, thứ này còn thực sự là một loại vật liệu đốt rất tốt.
Không chỉ cháy bền bỉ, nhiệt độ nó tạo ra còn rất cao. Hắn cũng không rõ ràng nhiệt độ cụ thể là bao nhiêu, nhưng theo cảm nhận của hắn thì nhiệt độ thứ này còn cao hơn nhiệt độ khi đốt than đá không ít.
Đã thế, đốt thứ này cũng không tạo ra bao nhiêu khói, và hắn cảm thấy mùi khói này cũng rất là dễ chịu.
Thái còn phát hiện, lửa mà thứ này đốt ra lại có màu sắc khác biệt, so với lửa do củi ở địa tinh đốt ra. Bên ngoài mặc dù cũng có màu đỏ, nhưng bên trong ngọn lửa lại có màu xanh tím hết sức kỳ lạ.
Cái này không biết là do vấn đề của dị giới còn là do nhiệt độ của ngọn lửa gây ra.
Nhưng tạm thời hắn cũng không có tâm tư quan tâm những vấn đề này, bởi vì hắn cũng không có nhiều hiểu biết với nó.
Có một đống lửa như vậy, Thái đột nhiên muốn ăn một thứ gì đó nóng nóng.
Thế là, hắn lấy thanh đao quân dụng của mình ra, cắt lấy một miếng thịt, sau đó trực tiếp dùng lưỡi đao làm chảo, định áp chảo miếng thịt.
Chỉ là, miếng thịt này sau khi áp chảo một hồi thì nó bắt đầu có hiện tượng giống như là rán mỡ, hoặc cũng giống như một khối bơ, nhanh chóng tan chảy ra.
Thấy thế, Thái vội vàng rút thanh đao lại, kiểm tra. Hắn phát hiện không ngờ miếng thịt của mình đã chỉ còn có một nửa. Nước cũng không ngừng rớt xuống hai bên lưỡi đao.
Cảm thấy lãng phí, hắn trực tiếp cầm lấy miếng thịt bỏ vào miệng, nhai ngấu nghiến.
Mặc dù khá bỏng, nhưng hương vị còn rất không tệ. So với ăn sống thì càng thêm béo ngậy.
Không tiếp tục áp chảo như vậy nữa, Thái lại lấy ra cái cốc inox của mình, cắt một khối thịt khác bỏ vào trong cốc rồi gác lên lửa đun.
Miếng thịt trong cốc vẫn như vừa rồi, nhanh chóng tan chảy thành chất lỏng rồi bắt đầu sôi lên.
Thái nhanh chóng lấy cái cốc ra ngoài, nhưng cũng tạm thời không dám ăn.
Nó quá nóng!!!
Sau khi thổi cho nguội bớt, Thái lập tức nếm thử hương vị của nó. Cảm giác thứ này như là một loại súp thịt nấu với rau quả vậy.
Chỉ tiếc cái cốc của hắn quá nhỏ, mỗi lần nấu chẳng được bao nhiêu.
Nhưng được cái nấu cũng nhanh, vậy nên hắn cũng cố gắng để làm cho bản thân có thể được ăn no.
Ăn no rồi, hắn đương nhiên là lại phải tốn không ít thời gian và công sức để có thể tiêu hóa hết chỗ thức ăn đó.
Tiêu hóa xong thì thân thể của hắn cũng một lần nữa rơi vào trạng thái t·ê l·iệt.
Không những mệt mỏi cả ngày rồi, đã thế từ hôm qua tới giờ chưa có được ngủ, Thái quyết định ngủ một giấc để lấy sức khỏe ngày mai còn tiếp tục tu luyện.
Hôm nay, con sâu đã bị hắn làm cho sống dở c·hết dở, căn bản cũng không thể tiếp tục gặm gốc cây, không có tiếng ồn vậy nên Thái rất dễ dàng liền chìm vào giấc ngủ.
...
Cách chương.