Gợi ý
Image of Thiên Mệnh Chi Tử Ta Đây Lại Khóa Lại Nhân Vật Phản Diện Hệ Thống?

Thiên Mệnh Chi Tử Ta Đây Lại Khóa Lại Nhân Vật Phản Diện Hệ Thống?

( Thiên mệnh chi tử, nhân vật phản diện, khôi hài, lão Lục, bốc lên hắc khí Nhân Hoàng phiên, phản sáo lộ tiểu thuyết, huyền huyễn, sát phạt quả đoán.) Đường đường người xuyên việt đi tới tu tiên thế giới, thân là thiên mệnh chi tử rất hợp lý a? Đạo cốt bị đào, mẫu thân không biết tung tích, phụ thân đầy mặt vẻ u sầu, vị hôn thê đến đây từ hôn. Mùi vị này đơn giản quá đúng, ngay tại người xuyên việt Lâm Diệp dự định nói ra câu kia đừng khinh thiếu niên nghèo chi kinh điển trích lời thời điểm. Hệ thống tới! Nhưng ngươi cho ta tới một nhân vật phản diện hệ thống là cái ý gì? Khá lắm, cả một cái khá lắm, ta bình thường sáo lộ cái kia vận mệnh đa suyễn thiên mệnh chi tử, bị móc cốt, đang muốn mở ra lối riêng, từ đây đi lên nhân sinh đỉnh phong đâu. Ngươi liền để ta liền đi đào ánh mắt của người khác. Vị hôn thê từ hôn, ta trực tiếp trở tay một cái thi đấu đấu cho người ta quất khí hải vỡ vụn. Này đối nhiệt tình sao? Bây giờ ta lại muốn đi truy sát những thứ khác thiên mệnh chi tử, ta muốn tại Thiên Đạo ranh giới cuối cùng phía trên vừa đi vừa về nhảy disco đúng không. Tốt tốt tốt......
Cập nhật lần cuối: 03/13/2025
512 chương

Tần Hồng Y

Huyền Huyễn

Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 17: Nghênh đón

Chương 17: Nghênh đón


Đứng trước vết nứt, Thái trong lòng tràn đầy cảm xúc ngổn ngang.


Mới cách biệt thế giới nhân loại có chừng một tháng, vậy mà Hoàng Quốc Thái cảm giác như đã qua rất lâu rồi.


Hắn nhìn xuống thân thể lem luốc của mình, lại lấy tay sờ lên khuôn mặt râu ria xồm xoàm, lại sờ lên mái tóc đã dài ra, và trở nên bù xù của mình, hắn cảm thấy mình rất cần tắm rửa, vệ sinh một chút. Bằng không thì chẳng mấy chốc là sẽ trở thành bộ dáng của người rừng.


Cũng không do dự, Thái bắt đầu tháo rời đống vật liệu dị sinh vật ra. Chủ yếu là chúng quá cồng kềnh, hắn không thể cứ như vậy mang qua vết nứt được.


Sau khi tách rời chúng, Thái bắt đầu từng thứ một ném qua khe nứt.


Chờ ném hết mọi thứ qua sau đó hắn cũng vượt qua khe nứt trở về địa tinh.


Chỉ là, Hoàng Quốc Thái cũng không thể tưởng tượng được, lần trở về này của hắn có thể gây ra phản ứng to lớn như thế nào.


Hoàng Quốc Thái bây giờ ở địa tinh cũng có thể coi là một anh hùng, dựa vào công sức tuyên truyền của Liên minh nhân loại, hắn còn khá là nổi danh.


Đáng lẽ ra, anh hùng bất ngờ thoát c·hết trở về, hẳn là phải được mọi người xếp hàng tung hoa chào đón mới đúng.


Nhưng vừa mới trở về, Thái đã được chào đón ngay bằng một loạt kẹo đồng rồi.


Thực ra, cái này cũng không thể trách người khác được.


Thử nghĩ mà xem, người ta đang cẩn thận canh gác ở cái vị trí quan trọng bậc nhất thế giới.


Mặc dù nói là có thể có dị giới sinh vật cực kỳ mạnh mẽ lao ra bất cứ lúc nào, nhưng nhiều ngày như vậy cũng không thấy có động tĩnh gì, nên trong lòng ai cũng có chút chủ quan.


Đã thế, gần đây cũng không có đội ngũ thăm dò nào đi vào, bọn họ cũng không nghĩ là sẽ có ai từ bên kia vết nứt trở về.


Đột nhiên lại phát hiện có đồ vật từ bên kia vết nứt bay ra.


Lính có thể đảm nhiệm nhiệm vụ canh gác ở đây cũng đều không phải lính bình thường, vậy nên không tới nỗi vừa phát hiện có đồ vật bay ra từ vết nứt liền không giữ được bình tĩnh, lập tức nổ súng.


Nhưng sau khi nhìn thấy vật bay ra đó cũng không phải nhân loại, ngược lại thì có hình dạng kỳ quái, giống như một loại dị sinh vật nào đó thì làm sao còn có thể bình tĩnh được.


Phải biết những loại dị giới sinh vật trong tiềm thức của họ đều vô cùng mạnh mẽ, đã cắn nuốt biết bao nhiêu lính tinh nhuệ như bọn họ.


Bọn họ lập tức nhấn nút báo động, đồng thời lập tức khai hỏa công kích.


Chỉ có điều, súng của họ bắn vào những thứ kia căn bản không có ích gì, chỉ có thể tạo ra những tia lửa mà thôi.


Bọn họ cũng không có phát hiện những thứ kia có động tĩnh gì.


Chỉ là lại liên tục có những thứ khác từ trong vết nứt bay ra, điều này khiến cho bọn họ càng thêm hoảng sợ.


Bọn họ vừa liên tục công kích tất cả những thứ họ cho là dị giới sinh vật, vừa liên tục nhấn báo động khiến cho cấp bậc báo động không ngừng tăng lên.


Chờ tới khi Hoàng Quốc Thái lao ra thì đám người kia đang điên cuồng công kích.


Đám người họ bây giờ căn bản làm gì còn nhìn rõ được thứ gì, trong mắt bọn họ bây giờ cũng chỉ còn có mục tiêu.


Thấy lại có thứ lao ra từ trong khe nứt, vô ý thức bọn họ liền quét súng tới.


May mắn Hoàng Quốc Thái bây giờ thể chất đã vượt xa trước kia, phản xạ của hắn cũng được nâng lên tương xứng.


Thấy đám lính canh nhắm súng tới phía mình, hắn cũng không kịp hiểu xem chuyện gì đang xảy ra, thì đã theo phản xạ di chuyển né tránh.


Đồng thời, hắn cũng lập tức rút thanh quân đao của mình ra, chém bay mấy viên đạn bay về phía mình.


Thấy mấy người kia vẫn còn nhắm mắt nhắm mũi định bắn tiếp, Thái vội vàng hô to:


" Dừng tay!!!"


Vốn dĩ thấy mấy sinh vật dị giới này cứ nằm im mặc cho bọn họ bắn, thì đám lính canh rất là kỳ quái. Đột nhiên xuất hiện một sinh vật tốc độ kinh khủng khiến bọn họ trong lòng hoảng sợ.


Bọn họ đang định ưu tiên chăm sóc cho cái sinh vật có tốc độ cực nhanh này đâu, bọn họ theo bản năng cảm thấy loại có tốc độ nhanh như thế thì đe doạ càng lớn.


Ai ngờ mục tiêu đột nhiên phát ra tiếng người, lại còn hô bọn họ dừng tay khiến cho bọn họ đứng hình tại chỗ.


Chỉ là đứng hình, nhưng tay bóp cò cũng đứng hình theo, khiến cho súng vẫn không ngừng bắn.


Tỉnh táo nhìn lại thì phát hiện không ngờ mục tiêu bên dưới lại là con người, nhưng sự kinh ngạc khiến cho những người này quên mất là mình vẫn còn nổ súng.


Bên dưới, Hoàng Quốc Thái hết sức chật vật.


Mặc dù hắn phản xạ kinh người, tốc độ cũng chẳng kém, khiến cho đám lính canh gác tinh nhuệ cũng khó mà bắt kịp tốc độ của hắn.


Chỉ là, đạn bắn ra rất nhiều, hắn lại chưa thích ứng tốt lắm với tốc độ hiện tại của mình.


Kết quả hắn cũng chỉ có thể tránh trái tránh phải để không bị trúng đạn.


Thấy đám binh lính còn chưa có dừng tay, hắn lại hét lên lần nữa:


" Còn không mau dừng tay!!!"


Đám lính canh kia cũng không phải tất cả mọi người đều không kịp tỉnh táo lại, thấy những người khác còn đang sững sờ ở đó cũng vội vàng kêu gọi.


" Mau!!! Mau dừng tay lại!!! Là nhân loại!!!"


Tới lúc này, đám lính canh mới kịp dừng tay lại, chỉ là, kể cả không dừng tay lại thì băng đạn của bọn họ cũng đã tiêu hao không sai biệt lắm rồi.


Vốn dĩ vì giật mình hoảng hốt mà đám binh sĩ quên không dừng tay, nhưng tới khi dừng tay, bọn họ lại càng giật mình hơn.


Bên dưới kia đúng là nhân loại à???


Nãy giờ bọn họ đã bắn bao nhiêu đạn, vậy mà người kia đều có thể né tránh!!!


Này!!! Thậm chí còn dùng đao cản đạn!!!


Nhân loại có thể kinh khủng như vậy sao?


Thực ra binh lính tinh nhuệ như bọn họ cũng làm được, nhưng là né tránh hoặc là cản phá đạn của người bình thường bắn mà thôi.


Đã thế, bọn họ cũng chỉ né tránh hoặc cản trở một hai viên là cùng. Đồng thời cũng là phải lợi dụng địa hình địa vật, chứ không gian trống trải, lại cùng lúc có một đám người xả đạn như vậy thì bọn họ chịu.


Mà người kia không chỉ trong tình huống như thế, người bắn lại chính là một đám binh lính tinh nhuệ như họ, vậy mà cũng không chịu chút tổn thương nào, thật sự khó có thể tin nổi.


Chỉ huy canh gác ở đây chính là một vị trung tá tên là Vũ Thái Bình. Vị trung tá này trong q·uân đ·ội cũng coi như là lính tinh nhuệ trong tinh nhuệ.


Vừa rồi người hô mọi người dừng lại chính là anh ta.


Mặc dù trung tá Bình cũng rất kinh ngạc trước những gì Thái vừa làm được, bởi vì anh ta chính là một trong những chiến sĩ tinh nhuệ nhất của Thanh long quốc, nhưng cũng không làm được như thế.


Chỉ là, tố chất của lính tinh nhuệ buộc anh ta phải bình tĩnh để xử lý mọi chuyện.


Sau khi quan sát kĩ càng một lượt Thái, mặc dù nhìn hình dáng Thái cũng không quen thuộc. Nhưng khuôn mặt của Thái thì anh ta nhận ra.


Cũng không phải anh ta quen biết Thái, mà là do Liên minh nhiệt tình tuyên truyền, cộng với bức ảnh treo cùng tấm Tử tinh huy chương mà Thái nhận được ở đại sảnh của căn cứ.


Vậy nên, cho dù không quen biết thì trung tá Bình cũng có thể nhận ra được khuôn mặt của Thái.


Trung tá Bình lập tức lên tiếng hỏi:


" Là đồng chí Hoàng Quốc Thái sao???"


Nghe thấy trung tá Bình hỏi, Thái biết bọn họ đã nhận ra mình, đang định theo điều lệnh chào, chợt nhận ra bản thân trạng thái như này, chào điều lệnh nhìn cũng chẳng ra sao, thế là lập tức đáp lại câu hỏi của trung tá Bình.


" Đúng vậy đồng chí, tôi chính là Hoàng Quốc Thái, từ dị giới trở về!!!"


Trong lòng hắn hết sức là ngậm ngùi, trải qua sinh tử ở dị giới trở về, kết quả được đồng đội đón chào bằng một tràng pháo tét, còn có cả kẹo đồng nữa, thật sự là nhộn nhịp.


Đã thế, Thái còn nghe thấy âm thanh báo động inh ỏi, khả năng là không chỉ có màn đón tiếp vừa rồi thôi.


Thấy Thái thừa nhận bản thân chính là Hoàng Quốc Thái, đám lính canh rất là xấu hổ, vừa rồi nhầm lẫn xuýt chút nữa thì tiễn anh hùng lên đường.


Vốn dĩ là hiểu lầm hắn đã g·ặp n·ạn thì bây giờ xuýt chút nữa chính là thật sự g·ặp n·ạn.


Trung tá Bình cũng rất là ngượng ngùng xấu hổ, hướng về phía Thái rất trịnh trọng xin lỗi:


" Đồng chí Hoàng Quốc Thái, thật sự rất xin lỗi, là chúng tôi nhầm lẫn.


May mắn không có làm tổn thương đến đồng chí!!!


Này cũng chỉ tại những thứ kia khiến chúng tôi lầm tưởng là có dị giới sinh vật vượt qua vết nứt..."


Thấy trung tá Bình chỉ về phía mấy thứ vật liệu dị thú hắn mang về, Thái cuối cùng cũng hiểu được tình huống là như thế nào.


Này còn không phải là do tự hắn gây ra hay sao?


Vứt những thứ đó qua trước khiến cho người ta hiểu lầm, thế thì cũng không thể trách người ta được.


Thế là, Thái vội vàng xua tay nói:


" Cái này cũng không thể trách các đồng chí!!!


Các đồng chí đây là làm theo phận sự.


Đều là tại tôi gây ra hiểu lầm này!!!


Mấy thứ đó chính là mẫu vật dị giới sinh vật được tôi thu thập mang về.


Vì có chút vướng víu nên tôi trước tiên ném chúng qua vết nứt, khiến các đồng chí hiểu lầm, thật sự là ngại quá."


Đám binh sĩ nghe thấy những thứ kia lại đều là mẫu vật của dị giới sinh vật, do Thái mang về, thì được thêm một lần trấn động nữa.


Không hổ là anh hùng được Liên minh trao huân chương, không những từ dưới miệng của dị thú chạy thoát một mạng, đã thế còn có thể mang được mẫu vật của dị giới sinh vật trở về.


Những thứ kia cũng không hổ là lấy từ dị giới sinh vật có khác, dính nhiều đạn của bọn họ như vậy mà không một chút xây xước.


Bọn họ rất muốn đi xuống xem xét một lần những vật liệu lấy từ dị giới sinh vật đó, chỉ là có nhiệm vụ trong người, bọn họ căn bản không thể tự ý rời vị trí được.


Bọn họ còn vẫn đang kinh ngạc nên hình như không có để ý mình quên mất chuyện gì đó.


Bên trong căn cứ lúc này đang như là vỡ tổ.


Chuông báo động vang lên, tất cả nhân viên chiến đấu trong căn cứ nhanh chóng tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.


Ở đây, chuông báo động vang lên cũng chỉ có một tình huống, đó chính là có dị giới sinh vật vượt qua vết nứt.


Trước đó có lẽ mọi người còn không rõ ràng lắm, dị giới sinh vật là cái dạng gì.


Nhưng sau khi có thiết bị mô phỏng chiến đấu, hầu như là không ai không biết, dị giới sinh vật có bao nhiêu kinh khủng.


Vậy nên cũng không ai dám chậm chễ, tất cả mọi người nhanh chóng lấy trang bị, chạy đến khu vực phòng thủ.


Khu vực phòng thủ chính là một bức tường thành kiên cố, bao bọc vòng quanh vết nứt.


Nói chuẩn xác hơn thì nó là một kiến trúc cực kỳ kiên cố, có phần giống với đấu trường La mã, bao bọc quanh vết nứt. Bên trong có không gian để các chiến sĩ ở trong đó chiến đấu.


Trên bức tường đó có vô số lỗ châu mai nhìn xuống bãi trống xung quanh vết nứt.


Những lỗ châu mai đó được trang bị rất nhiều v·ũ k·hí, có súng máy, t·ên l·ửa, các kích cỡ pháo.


Cũng không chỉ có mỗi khu vực phòng thủ như vậy, các loại máy b·ay c·hiến đ·ấu cũng được lệnh sẵn sàng cất cánh.


Cả những sân bay ở trên mặt đất và trên tàu sân bay, chỉ chờ có mệnh lệnh là sẵn sàng cho máy bay cất cánh.


Thậm chí đã có một số máy bay đã cất cánh rồi.


Các nòng pháo và t·ên l·ửa cũng đã khóa chặt toạ độ vị trí vết nứt, chỉ chờ mệnh lệnh cũng sẵn sàng khai hỏa.


Nếu như Hoàng Quốc Thái biết được, bây giờ đang có bao nhiêu hoả lực đang khóa chặt vị trí của mình thì không biết sẽ có phản ứng gì?!!!


Bên trong trung tâm chỉ huy của căn cứ, tình hình cũng hết sức căng thẳng, nhân viên không ngừng kết nối liên lạc với các đơn vị, để đưa ra các mệnh lệnh của tư lệnh, nguyên soái Phạm Trấn Quốc.


Trong khi đó, Phạm Trấn Quốc cũng đang tức tốc báo cáo tình huống lên cấp trên của mình, Đại nguyên soái Võ Anh Hùng.


Chỉ là, không khí đang căng thẳng như thế, người giá·m s·át màn hình theo dõi đột nhiên hô:


" Nguyên soái, tình huống không đúng!!!"


Câu nói này không chỉ làm Phạm Trấn Quốc giật mình, mà những người khác cũng bị giật mình theo.


Phạm Trấn Quốc vội vàng chạy tới, vừa chạy vừa hỏi:


" Có chuyện gì xảy ra?"


Mặt nhân viên giá·m s·át kia có vẻ ngượng nghịu ấp úng nói:


" Cái này... Cái này hình như là hiểu lầm!!!"


Mọi người nghe vậy trên mặt đều hiện lên dấu hỏi chấm.


Rốt cuộc cái gì gọi là "hiểu lầm" ???


Phạm Trấn Quốc lúc này cũng đã tới trước màn hình. Ông ta lập tức nhìn thấy tình huống đang diễn ra ở vị trí vết nứt. Đồng thời cũng thấy được Hoàng Quốc Thái.


Mặc dù Hoàng Quốc Thái bây giờ nhìn có vẻ nhơm nhuốc, bẩn thỉu, thân mặc quần đùi áo cộc, vóc dáng cũng khác trước không ít, nhưng Phạm Trấn Quốc vẫn là nhận được ra.


Dù sao ngay cả đám binh sĩ canh gác cũng nhận được ra hắn, còn Phạm Trấn Quốc chính là người đưa tiễn Hoàng Quốc Thái đi qua vết nứt thăm dò, thì làm sao lại không nhận ra đây.


Biết được Hoàng Quốc Thái còn sống trở về, Phạm Trấn Quốc cũng rất là kinh ngạc.


Nhưng, bản thân chính là người ngồi vị trí cao, ông ta nhanh chóng nắm được tình hình, cũng hiểu được ảnh hưởng tiếp theo sẽ như thế nào. Vậy nên nhanh chóng đưa ra quyết định.


Lập tức ông ta ra lệnh:


" Nhanh! Hủy bỏ trạng thái báo động!!!"


Đồng thời ông ta nói vào trong thiết bị liên lạc.


" Báo cáo Đại nguyên soái! Xảy ra tình huống hiểu lầm, không phải là dị sinh vật xông qua vết nứt!!!


Là vị kia anh hùng của chúng ta trở về!!!"


Chỉ nghe thấy âm thanh từ bên kia truyền tới:


" Anh hùng nào???"


Phạm Trấn Quốc mỉm cười trả lời:


" Đương nhiên là vị được Liên minh trao cho Tử tinh huy chương kia!!!"


Nghe thấy Phạm Trấn Quốc nói vậy, người nhân viên giá·m s·át bên cạnh vội vàng bổ sung:


" Nguyên soái, vị kia anh hùng còn mang về không ít mẫu vật của dị sinh vật!!!"


Đồng chí giá·m s·át viên này đang rất là chột dạ, bởi vì anh ta vừa rồi đã thất trách.


Vốn dĩ là khi Hoàng Quốc Thái trở về, thấy được có tình huống bất thường thì anh ta phải nhanh chóng báo cáo.


Nhưng do nhìn thấy cảnh tượng Hoàng Quốc Thái né tránh đạn chẳng khác nào trong phim, khiến cho anh ta cũng giống như mấy chiến sĩ canh gác, quá kinh ngạc, không kịp phản ứng.


Thậm chí tới khi biết Thái mang về không ít mẫu vật cũng vẫn chưa lấy lại tinh thần.


Vậy nên, anh ta cũng không kịp thông báo tình huống xảy ra cho Phạm Trấn Quốc.


Còn may, tin tức này rất là trọng yếu khiến cho Phạm Trấn Quốc lập tức bị thu hút, không có để ý tới vấn đề của người giá·m s·át này.


Phạm Trấn Quốc cũng lập tức thông báo tin tức Hoàng Quốc Thái mang về mẫu vật cho Đại nguyên soái Võ Anh Hùng.


Thực ra, Đại nguyên soái cũng đã nghe thấy tin tức đó.


Vốn dĩ biết Hoàng Quốc Thái không ngờ vẫn còn sống trở về, Đại nguyên soái cũng đã rất kinh ngạc.


Nghe được tin tức sau đó thì càng thêm ngạc nhiên vui mừng.


Phạm Trấn Quốc thấy Nguyên soái không nói gì, biết là Nguyên soái đang kinh ngạc, thế là lại lập tức nói.


" Để tôi trước đi ra chào đón vị anh hùng này của chúng ta!!!"


Nói rồi, vội vàng chạy ra ngoài.


Thực ra ông ta làm như vậy một phần là vì muốn Đại nguyên soái giúp ông ta giải quyết những công việc tiếp theo, chẳng hạn như là nói chuyện với Liên minh, giải thích về việc vì sao lại có cái báo động vừa rồi.


Đồng thời một phần cũng đúng là vì muốn đi chào đón Hoàng Quốc Thái, hắn lần này coi như giúp Thanh long quốc, cũng giúp ông ta một cái đại ân.


Dù sao, sau khi Liên minh thành lập, Thanh long quốc đã nhận được rất nhiều lợi ích, nhưng trong thời gian này, từ vết nứt vẫn chưa có được chút lợi ích nào.


Đừng nói là lợi ích, một chút biến chuyển cũng chưa có.


Mặc dù biết là vì chưa chuẩn bị tốt, nhưng làm ra quyết định thành lập Liên minh nhân loại, các nước đã phải bỏ ra cái giá to lớn, sốt ruột cũng là chuyện bình thường.


...


Cách chương.


Chương 17: Nghênh đón