

Tiến Hóa Kỷ Nguyên
Unknown
Chương 18: Phạm Trấn Quốc ưu lo
Ở vị trí vết nứt, Hoàng Quốc Thái và những chiến sĩ canh gác phát hiện đông đảo binh lính ập tới thì sững sờ.
Mà đám binh lính phát hiện báo động chạy tới khu vực phòng thủ, thấy được tình huống ở nơi này thì kinh ngạc không kém.
Không phải báo động có dị thú t·ấn c·ông sao?
Này! Dị thú t·ấn c·ông đâu?
Mặc dù bọn họ cũng nhìn thấy tình huống bên dưới bãi trống, nhưng bọn họ không thấy có thứ gì có dáng vẻ đang t·ấn c·ông cả.
Đương nhiên, thấy tình huống khác thường như vậy, chỉ huy cũng nhanh chóng tìm đến những binh sĩ canh gác để tìm hiểu tình hình.
Mọi người cũng nhanh chóng biết được tình huống là như thế nào.
Mới đầu biết được là nhầm lẫn thì đám binh sĩ đều trách cứ mấy người lính gác này.
Nhưng chờ biết được người bên dưới chính là Hoàng Quốc Thái, người được Liên minh trao tặng Tử tinh huy chương, thì tất cả sự chú ý đều đổ dồn vào hắn.
Bọn họ không ngừng dò xét Hoàng Quốc Thái, xem xem hắn có gì đặc biệt.
Vốn dĩ những binh lính này trước đó đều cảm thấy không phục lắm khi Hoàng Quốc Thái nhận được Tử tinh huy chương.
Nhưng bây giờ, sau khi biết được sự lợi hại của dị sinh vật, lại thấy được Hoàng Quốc Thái thế mà có thể dưới tay của dị sinh vật sống sót trở về, thì hầu như không còn có người không phục nữa.
Chỉ là, thay vào không phục, trong mắt rất nhiều người lại nổi lên chiến ý, cũng chưa chắc đã là muốn cùng với Hoàng Quốc Thái chiến đấu, mà càng nhiều là muốn chứng minh bản thân cũng không thua kém hắn, muốn chứng minh bản lĩnh của bản thân.
Đương nhiên, những người này là còn chưa biết được biểu hiện trước đó của Hoàng Quốc Thái, cũng chưa biết Hoàng Quốc Thái mang trở về một đám mẫu vật của dị giới sinh vật.
Mà đang lúc này, Phạm Trấn Quốc dẫn theo một đám tướng lĩnh và các nhà khoa học đi tới.
Vốn dĩ Phạm Trấn Quốc muốn trực tiếp đi ra tiếp đón Hoàng Quốc Thái, cũng không định mang theo những nhà khoa học kia.
Nhưng nghĩ tới việc còn có mẫu vật cần xử lý, nên cũng thông báo cho họ.
Và thế là đám nhà khoa học kia sau khi biết Hoàng Quốc Thái mang về mẫu vật, thì cả đám cũng không ai chịu ngồi yên.
Đặc biệt là giáo sư Nghĩa, lấy cớ là đi nghênh đón ân nhân, nhất quyết đòi đi cùng.
Chỗ này cũng chỉ là những giáo sư đứng đầu trung tâm nghiên cứu của căn cứ.
Còn rất nhiều nhà khoa học khác là không có cửa tranh giành với những người này, nên cũng không có đi theo.
Đám người Phạm Trấn Quốc cũng không giống những chiến sĩ kia, tiến tới vị trí phòng thủ, mà là trực tiếp thông qua cửa tiến vào khu vực trống phía trước vết nứt.
Vừa mới đi tới, Phạm Trấn Quốc đã lớn tiếng:
" Chúc mừng đồng chí Hoàng Quốc Thái đã an toàn trở về!!!"
Vừa nói, Phạm Trấn Quốc vừa bước nhanh về phía Hoàng Quốc Thái.
Thái đương nhiên nhận ra vị này bộ trưởng, chỉ là nhìn thấy bộ quân phục mới của vị đại tướng này, lại nhìn thấy quả quân hàm hình trăng khuyết hết sức kỳ lạ của ông ấy, thì không khỏi rất kinh ngạc.
Chưa hết, còn có một đám tướng đi theo sau Phạm Trấn Quốc nữa, hầu hết là người nước ngoài, điều này khiến hắn hết sức khó hiểu.
Ở căn cứ này xuất hiện q·uân đ·ội nước ngoài cũng không có gì kỳ lạ, nhưng là những người kia cũng không giống bộ dáng chỉ là đến đây hỗ trợ hoặc là tham gia, mà giống như là cấp dưới đi theo Phạm Trấn Quốc thì đúng hơn.
Mặc dù rất là kinh ngạc cùng nghi hoặc, nhưng gặp lãnh đạo cao như vậy, Thái cũng không thể bỏ qua lễ tiết.
Mặc kệ bây giờ bộ dáng chẳng có chút tác phong quân nhân nào, trên người chỉ có bộ quần đùi áo cộc, đầu tóc râu ria thì luộm thuộm, Thái vẫn là theo điều lệnh đứng nghiêm, rồi giơ tay lên chào.
Thấy Thái chào điều lệnh, Phạm Trấn Quốc cũng không để ý bộ dáng bây giờ của hắn, cũng đứng nghiêm chào lại, sau đó tiếp tục đi tới bên cạnh Hoàng Quốc Thái.
Như là không kiềm chế được cảm xúc như vậy, Phạm Trấn Quốc trực tiếp ôm chầm lấy Hoàng Quốc Thái.
Thực sự là khi biết được Hoàng Quốc Thái trở về, trong lòng ông ta đã rất là vui mừng.
Nói thật những ngày này ông ta đã phải chịu rất nhiều áp lực.
Không giống như Đại nguyên soái Võ Anh Hùng, được bầu vào vị trí Đại nguyên soái là dựa vào bản lĩnh thật sự, ông ta còn chưa đủ tư cách ngồi vào vị trí Nguyên soái này, vẫn có một số người xứng đáng hơn.
Ông ta ngồi được vào vị trí này đều là dựa vào Thanh long quốc tranh thủ lợi ích mới được.
Mặc dù sau khi ngồi vào vị trí này, mọi chuyện ông ta xử lý đều ổn thỏa. Chỉ có một điều khiến cho mọi người không hài lòng, cũng là vấn đề quan trọng nhất đó chính là thành tích không có. Khai cương đoàn còn chưa thu được thành tích gì về việc thăm dò vết nứt.
Nhưng đây thực ra cũng là điều bình thường mà thôi, còn chưa chuẩn bị đầy đủ, thăm dò cũng chỉ có thể tạo ra tổn thất.
Muốn có thành tích chỉ sợ sẽ phải bỏ ra cái giá to lớn.
Chưa nói tới bỏ ra cái giá to lớn như vậy để thu được thành quả, khi đó đối với ông ta sẽ là công hay là tội.
Chỉ mới nói tới việc dùng tính mạng của binh sĩ điền vào để kiếm lấy công lao, ông ta cũng đã không muốn làm như vậy rồi.
Đã thế, cho dù có trả giá như vậy, cũng chắc gì đã thu lại được thành quả như ý.
Nhưng những người kia thấy thời gian lâu như vậy cũng không nhìn thấy thành quả gì, thì rất là sốt ruột.
Chưa kể, nhường ra lợi ích nhiều như vậy cho Thanh long quốc, cũng không phải những quốc gia khác đều cam lòng. Bọn họ đương nhiên là muốn chèn ép một chút.
Muốn gây càng nhiều áp lực một chút, tốt nhất là có thể bắt Phạm Trấn Quốc phải tự mình nhường ra cái vị trí này thì bọn họ càng vui lòng.
Vậy nên, Hoàng Quốc Thái trở về, lại còn mang theo không ít mẫu vật, chính là đã cứu vớt ông ta lúc đang ngập ngụa c·hết đ·uối. Ông ta không vui vẻ làm sao được.
Cảm xúc dâng trào, cũng không để ý bây giờ Hoàng Quốc Thái đang cả người bẩn thỉu, Phạm Trấn Quốc lập tức ôm lấy Hoàng Quốc Thái, đồng thời ông ta còn hết lời khen ngợi hắn:
"Đồng chí Thái, thật vui mừng khi đồng chí an toàn trở về!!! Đồng chí có biết, đồng chí chính là niềm tự hào của dân tộc, chính là anh hùng của Liên minh nhân loại!!!"
Thái gặp được tình huống như này thì lập tức hoảng hốt. Hắn xuýt chút nữa thì lầm tưởng, mình chính là đứa con thất lạc của Phạm Trấn Quốc, thế nên khi thấy mình sống sót trở về, ông ta mới phải biểu hiện như vậy.
Nhưng chợt Thái bị thu hút bởi lời nói của Phạm Trấn Quốc.
Ban đầu hắn còn tưởng là ông ta nói năng lộn xộn, nhưng nghĩ lại thì lại cảm thấy không đúng, đường đường là bộ trưởng bộ quốc phòng, cho dù thế nào cũng không thể ăn nói hàm hồ được.
Vậy nên, hắn cảm thấy rất là thắc mắc, không biết Liên minh nhân loại lại là cái gì, làm sao hắn lại là anh hùng của cái gì Liên minh nhân loại.
Phạm Trấn Quốc xúc động qua đi, cũng không tiếp tục ôm ấp Hoàng Quốc Thái nữa, còn có chuyện chính sự phải làm đâu.
Ông ta lập tức làm ra vẻ nghiêm túc, giơ tay ra, bắt tay với Thái. Sau đó đưa tay về phía sau.
Trợ lý hiểu ý lập tức đưa cho ông ta một cái khung, chứa tấm Tử tinh huy chương của Hoàng Quốc Thái.
Khung huy chương này vốn dĩ được treo trong đại sảnh của căn cứ. Nhưng bây giờ Hoàng Quốc Thái đã trở về, đương nhiên là cần trao cho hắn.
Phạm Trấn Quốc cầm lấy khung huy chương, nói với Hoàng Quốc Thái.
" Vì hành động anh dũng, quả cảm, dẫn đi quái vật của đồng chí khi tham gia nhiệm vụ thăm dò, cứu vớt đồng đội.
Liên minh đã quyết định trao tặng đồng chí nhất cấp Tử tinh huy chương, cùng với ba nghìn công huân.
Vốn dĩ nó được treo ở trong căn cứ, bây giờ đồng chí trở về, tôi thay mặt Liên minh nhân loại, trao nó lại cho đồng chí.
Còn công huân thì đã được chuyển vào tài khoản của đồng chí rồi, sau đó đồng chí sẽ nhận được."
Hoàng Quốc Thái hoàn toàn ngơ ngác, vô thức đưa tay ra nhận huy chương. Hắn nghe hoàn toàn không hiểu Phạm Trấn Quốc đang nói cái gì.
Cái gì mà Liên minh nhân loại? Cái gì mà Tử tinh huy chương? Cái gì mà công huân? Nghe như thế nào kỳ lạ như vậy?!!!
Phạm Trấn Quốc thấy Hoàng Quốc Thái nhận lấy huy chương thì lại bổ sung:
" Huy chương này chính là trao tặng vì công lao trước đó của đồng chí, không có bao gồm chuyện lần này đồng chí mang trở về mẫu vật.
Còn công lao lần này đồng chí mang trở về mẫu vật, sau đó tôi sẽ báo cáo lên trên, tin tưởng Liên minh sẽ không keo kiệt một tấm huy chương nữa!!!"
Thấy Phạm Trấn Quốc lại lên tiếng, Thái mới giật mình tỉnh lại, khuôn mặt đầy khó hiểu hỏi:
" Đồng chí Bộ trưởng, xin hỏi ngài vừa nói những thứ kia... là có ý gì???"
Phạm Trấn Quốc bây giờ mới nhận ra, Hoàng Quốc Thái nãy giờ vẫn đang trong trạng thái ngơ ngác. Ông ta còn tưởng là Thái đang ngỡ ngàng vì nhận được phần thưởng này đâu.
Ông ta cũng đã nhớ ra là mình quên không nói cho Thái về những thay đổi của thế giới hiện nay.
Thế là vội vàng giải thích:
" Ha ha, tôi quên mất không có nói cho đồng chí biết, tình hình bây giờ đã có chút thay đổi.
Đồng chí thời gian này ở bên kia vết nứt nên không biết được.
Nói sơ qua thì Liên minh nhân loại sau khi đồng chí vào thăm dò vết nứt thì được thành lập.
Chính là sự hợp thành của tất cả các quốc gia trên thế giới.
Còn Tử tinh huy chương này và cả công huân nữa, chính là phần thưởng của liên minh cho những người có đóng góp to lớn cho nhân loại.
Bây giờ tôi cũng không còn là Bộ trưởng Bộ Quốc phòng của Thanh long quốc nữa, mà là Tư lệnh của Khai cương đoàn, trực thuộc Chiến ma quân của Liên minh nhân loại.
Căn cứ này cũng đã thuộc về Liên minh nhân loại quản lý.
Những cái này sau đó tôi sẽ kể chi tiết cho đồng chí sau.
Bây giờ trước tiên vẫn là xử lý một chút những thứ đồng chí mang về!!!"
Phạm Trấn Quốc vừa nói đến đây, đám nhà khoa học phía sau lập tức tiến lên hưởng ứng.
" Đúng vậy! Đúng vậy! Vẫn là trước tiên xử lý mẫu vật đã!!!!
Để lâu cẩn thận sẽ biến chất."
Đám nhà khoa học này cơ bản thì cũng chỉ chú ý tới đám mẫu vật mà Hoàng Quốc Thái mang về.
Từ khi tới đây, bọn họ cũng đã lập tức hướng ánh mắt tới phía những thứ đó.
Nếu không phải Phạm Trấn Quốc còn bận làm nghi thức đón chào Hoàng Quốc Thái, bọn họ đã sớm không nhịn được lao tới.
Bây giờ, thấy Phạm Trấn Quốc đã xong, bọn họ làm sao có thể tiếp tục chờ đợi.
Trong số những nhà khoa học này, có lẽ cũng chỉ có giáo sư Nghĩa là còn có tâm tư để ý tới Hoàng Quốc Thái.
Lúc này, đã có cơ hội, ông ta cũng tiến lên hỏi thăm Hoàng Quốc Thái.
" Đồng chí Thái, may mắn quá!!! Tôi cứ tưởng là đồng chí đã không thể trở về!!! Thật sự là cảm tạ trời đất!!!"
Thái thấy vậy cũng mỉm cười hỏi thăm lại.
" Giáo sư ngài vẫn khỏe chứ? Ngày hôm đó các ngươi đều có thể an toàn trở về hay không???"
Giáo sư Nghĩa nghe vậy thì vui vẻ đáp:
" Ha ha! Hôm đó may mắn có đồng chí dẫn dắt con quái vật đi, nên chúng tôi đều có thể an toàn chạy về!!!
Những người đồng đội kia của đồng chí cũng đều an toàn trở về, bây giờ đều đã trở thành bộ đội tinh nhuệ, đã được tham gia đào tạo chuyên sâu."
Hoàng Quốc Thái cũng không quá để ý tới tình hình của đám đồng đội kia, dù sao cũng chỉ là nhất thời tổ đội. Hắn thậm chí còn chẳng nhớ rõ tên của bọn họ.
Cái hắn để ý chủ yếu là giáo sư Nghĩa, bởi vì hắn còn có chuyện cần nhờ đến giáo sư Nghĩa đâu.
Vốn dĩ đang rất lo nghĩ về tình huống của bản thân, Thái cũng không định chờ đợi mất thời gian, lập tức muốn nhờ giáo sư Nghĩa trợ giúp mình.
Thế là hắn lập tức lên tiếng:
" Giáo sư, thực ra ta có chút chuyện cần nhờ ngài trợ giúp!!!"
Nghe thấy Thái đột nhiên nói cần mình trợ giúp, giáo sư Nghĩa hết sức là kinh ngạc, vừa mới trở về, không biết là Hoàng Quốc Thái có chuyện gì mà vội vã yêu cầu ông ta trợ giúp như vậy???
Không lẽ hắn b·ị t·hương hay là gặp vấn đề gì???
Đương nhiên, ân nhân xảy ra vấn đề cần trợ giúp, ông ta làm sao có thể từ chối.
Chỉ thấy giáo sư Nghĩa tỏ ra hết sức lo lắng hỏi thăm:
" Đồng chí Thái, cậu là đã xảy ra chuyện gì sao???
Cần tôi giúp cái gì? Tôi nhất định sẽ nỗ lực hết sức!!!"
Nào chỉ có giáo sư Nghĩa quan tâm, hầu như tất cả mọi người ở đó đều quan tâm.
Đương nhiên cũng không hẳn là bọn họ đều là quan tâm theo kiểu lo lắng, một số người càng nhiều là vì bị lời nói của giáo sư Nghĩa gây hiểu lầm, nên quan tâm tới tình huống của Thái mà thôi.
Thái cũng không e ngại những người khác biết tình huống của mình, dù sao những người ở đây đều có hiểu biết hơn hắn, cho dù không phải nhà khoa học thì cũng đều là lãnh đạo cấp cao của q·uân đ·ội, bọn họ sẽ hiểu rõ hơn về quân thể quyền, sẽ có thể chỉ ra vấn đề cho hắn.
Thế là Thái lập tức giảng giải về tình huống của mình.
" Giáo sư, không phải ông nói là dị năng lượng của thế giới kia có thể giúp chúng ta tiến hóa hay sao?
Tôi ăn không ít thịt của dị giới sinh vật, kết hợp với tu luyện quân thể quyền khiến cho thể chất của bản thân tăng lên nhanh chóng.
Chỉ là, càng về sau tôi lại càng cảm thấy, thể chất của mình tăng lên càng chậm.
Đến cuối cùng, thậm chí là ngừng hẳn, không còn gia tăng thêm chút nào nữa.
Mà tôi cũng không cảm thấy mình có thể tiến hóa như ông nói, càng không có được cái gì siêu năng lực.
Theo như tôi thấy, hẳn là không phải do hiệu quả của thịt dị thú giảm đi, tôi vẫn cảm nhận được năng lượng tích lũy trong cơ thể.
Vậy nên khả năng lớn là do quân thể quyền hoặc là do bản thân tôi.
Tôi muốn nhờ ngài phân tích xem rốt cuộc là do nguyên nhân gì???"
Giáo sư Nghĩa chưa kịp nói gì thì Phạm Trấn Quốc đã lập tức lên tiếng.
" Cái này chắc chắn không phải do quân thể quyền, quân thể quyền càng tu luyện, tác dụng sẽ càng tăng lên, sẽ không mất đi tác dụng."
Giáo sư Nghĩa cũng gật đầu đồng ý, nói:
" Đúng vậy, mặc dù tôi cũng không có tham gia nghiên cứu quân thể quyền, nhưng tôi cũng hiểu rõ loại võ công này, hiệu quả của nó sẽ ngày càng chồng chất lên nhau, sẽ không dễ dàng như vậy liền mất đi hiệu quả.
Nếu như đồng chí nói như vậy, khả năng rất lớn là do bản thân đồng chí có vấn đề gì đó hoặc cũng có thể là năng lượng còn tích lũy chưa đủ.
Cái này thì phải chờ sau đó kiểm tra kỹ càng thì mới có thể biết được."
Đám nhà khoa học nghe vậy thì lập tức lên tiếng hưởng ứng:
" Đúng vậy! Đúng vậy! Sau đó vẫn là để chúng tôi giúp cậu kiểm tra kỹ càng một lượt, đảm bảo sẽ giúp cho cậu tìm ra nguyên nhân!!!"
Hoàng Quốc Thái còn đang suy nghĩ những thứ mà giáo sư Nghĩa nói, không có để ý thấy đám nhà khoa học kia đang nhìn hắn với ánh mắt thèm khát.
Bọn họ bây giờ chẳng khác nào sắc lang nhìn thấy mỹ nữ, sói đói gặp được con mồi.
Thái coi như chính là người đầu tiên hấp thụ dị giới năng lượng, thân thể hắn có thể coi là vật liệu nghiên cứu tốt nhất.
Đám người này thậm chí trong đầu đã bắt đầu suy nghĩ xem nên mổ xẻ Hoàng Quốc Thái ra như thế nào.
Cũng là lời nói của Phạm Trấn Quốc đưa bọn họ về thực tế, cũng thành công chuyển di một chút sự chú ý của bọn họ.
" Đã tạm thời chưa thể biết được nguyên nhân, vậy thì trước tiên vẫn là xem xét một chút những mẫu vật kia, đồng thời mang chúng trở về bảo quản một chút, không thì chúng có thể sẽ hỏng mất."
Lúc này, những nhà khoa học kia mới tỉnh táo lại, nhanh chóng lao tới phía đám mẫu vật.
...
Cách chương.