Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 19: Về căn cứ

Chương 19: Về căn cứ


Thấy đám nhà khoa học quây quanh đống mẫu vật chỉ chỉ trỏ trỏ, Thái cũng không chậm trễ tiến lại giúp họ nhận biết những thứ này là đồ vật gì.


" Các vị, đây chính là phần đầu của hai con dị sinh vật có bộ dạng như sâu trùng. Còn đây là lớp da của chúng.


Tôi cũng mang về một ít thịt của chúng.


Đám này kích thước quá lớn, căn bản cũng không thể cả con mang về.


Tôi tìm thấy chúng khi chúng đang gặm gốc cây.


Tôi cảm thấy, những con vật này có lẽ cũng chẳng khác nào sâu trùng trên địa tinh, chỉ xem như những sinh vật cấp thấp nhất.


Nhưng cũng đừng như vậy mà khinh thường.


Những gốc cây kia chắc các vị cũng biết độ cứng của chúng, vậy mà đám sinh vật này có thể dễ dàng gặm thủng.


Đã thế lớp da này của chúng mặc dù mềm mỏng, nhưng đạn bắn không xuyên, cực kỳ dai, cũng chỉ có thể dùng phương pháp bạo phá từ bên trong mới có thể phá vỡ."


Đám nhà khoa học, thậm chí là những lãnh đạo kia cũng đều chăm chú nghe những gì Thái nói.


Thấy Thái nói loại sinh vật này thế mà có thể thoải mái gặm gỗ của dị thế giới thì rất là kinh ngạc. Nhìn hàm răng của nó mà tò mò định sờ thử.


Thái thấy vậy thì lập tức ngăn cản:


" Ngừng!!! Đừng chạm vào đấy!


Nó rất là sắc bén, các vị không biết, ngay cả dao quân dụng của tôi, khi chém vào đó cũng trực tiếp bị cắt làm đôi.


Tiện thể, tôi cũng muốn sử dụng loại vật liệu này muốn làm một chút v·ũ k·hí, cũng chỉ có v·ũ k·hí được làm từ loại vật liệu từ dị thế giới như thế này mới có thể dùng để chiến đấu với dị giới sinh vật.


Chứ v·ũ k·hí bình thường của chúng ta, căn bản không có tác dụng gì.


Ngay cả yếu như sâu trùng còn không thể xúc phạm tới, huống hồ gì các loại sinh vật mạnh mẽ hơn.


Các vị không biết, trước khi trở về, tôi gặp được một đầu dị sinh vật vô cùng mạnh mẽ, thậm chí có thể so sánh với thần minh."


Nghe thấy tin tức này của Thái, mọi người lập tức bị thu hút, Phạm Trấn Quốc cũng gấp gáp hỏi:


"Thật sự??? Đó là sinh vật như thế nào???"


Những người khác trong lòng cũng đều muốn hỏi câu hỏi này.


Thái thấy mọi người phản ứng như vậy cũng không cảm thấy kinh ngạc, bình tĩnh miêu tả lại sinh vật kia cho bọn họ.


" Mặc dù không nhìn thấy rõ hình dạng đầu dị sinh vật kia ra sao, nhưng tôi cảm thấy nó hẳn là giống với thần thú hoả phượng hoàng trong truyền thuyết.


Nó thân hình cực kỳ to lớn, toàn thân bị hoả diễm bao phủ, cực kỳ chói sáng.


Vốn dĩ tôi còn tưởng đó là một viên mặt trời, sau đó biết không thể nào là mặt trời được.


Vậy nên tôi lại nghĩ nó là một viên thiên thạch to lớn.


Kết quả, tôi nghe được tiếng hót chói tai phát ra từ q·uả c·ầu l·ửa đó, với lại nó mặc dù tốc độ rất nhanh, nhưng là bay ngang chứ không phải rơi thẳng xuống, vậy nên tôi mới biết đó là một sinh vật chứ không phải là lưu tinh.


Sinh vật kia công kích cũng rất mạnh mẽ, uy lực có thể so sánh với một quả bom nhiệt áp, thậm chí còn mạnh hơn.


Nhưng tôi cảm thấy, đó cũng không phải là công kích chân chính của nó, mà chỉ là nó đáp xuống đất để bắt mồi mà thôi.


Sinh vật dị giới đã mạnh mẽ như thế, những loại v·ũ k·hí thông thường của chúng ta là không có hiệu quả gì, vẫn là sử dụng những loại vật liệu thu được từ dị giới như thế này, để thay thế cho những loại v·ũ k·hí đó thì tốt hơn."


Mọi người cũng không có để ý tới đề nghị của Thái, mà còn đang bị trấn động bởi những gì hắn nói.


Các nhà khoa học vốn dĩ đã có phán đoán, thế giới bên kia có thể có những sinh vật cực kỳ mạnh mẽ. Nhưng bây giờ khi đã có thể xác thực chuyện này, bọn họ vẫn không tránh khỏi bị trấn động.


Chờ trấn động qua đi, Phạm Trấn Quốc mới nhớ ra chuyện Hoàng Quốc Thái nói, muốn dùng loại vật liệu trước mắt để làm v·ũ k·hí, trang bị.


Nhìn đống vật liệu, Phạm Trấn Quốc mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng nghe lời nói của Hoàng Quốc Thái, ông ta đã có thể khẳng định, hắn là có dự định tiếp tục thăm dò dị thế giới.


So với những vật liệu này, ông ta càng coi trọng người lính như Hoàng Quốc Thái.


Khai cương đoàn của ông ta mặc dù nói là đội quân mạnh nhất nhân loại, nhưng ngoại trừ Hoàng Quốc Thái ra, còn chưa có ai có kinh nghiệm đối đầu với dị sinh vật cả.


Đã thế, còn Hoàng Quốc Thái, ông ta còn có thể nhận được nhiều vật liệu, tài nguyên như thế này hơn, cũng không cần để ý nhất thời.


Dùng những thứ vật liệu do chính Hoàng Quốc Thái mang về này, trang bị cho chính Hoàng Quốc Thái, ông ta còn có thể nhận được càng nhiều hơn tài nguyên, tội gì không làm đây.


Thế là Phạm Trấn Quốc mỉm cười hỏi Hoàng Quốc Thái:


" Đồng chí Thái, không biết đồng chí muốn dùng những thứ gì để chế tạo v·ũ k·hí, muốn chế tạo loại v·ũ k·hí gì???


Nhưng tôi phải nhắc nhở trước đồng chí, Khai cương đoàn có quy định của Khai cương đoàn, Liên minh cũng có quy định của Liên minh.


Liên minh đã có quy định về thưởng phạt, và trao đổi bằng công huân.


Tôi có thể nói sơ lược cho đồng chí, trường hợp đồng chí giao nộp những loại tài nguyên như thế này, ngoài phần thưởng như Tử tinh huy chương nếu như có thể nhận được, thì sẽ nhận được cố định một số lượng công huân nhất định, tùy thuộc vào giá trị của vật phẩm.


Đương nhiên, nếu như đồng chí cần thứ gì, ngoại trừ trường hợp được cấp phát ra, thì còn lại sẽ đều cần phải tiêu phí công huân.


Vậy nên, trừ khi đồng chí tự mình chế tạo, bằng không muốn dựa vào Khai cương đoàn giúp chế tạo, vậy thì đồng chí sẽ phải tiêu phí số lượng công huân nhất định, tôi cũng không thể vì đồng chí có công lao lớn mà cho đồng chí ngoại lệ được."


Thấy Phạm Trấn Quốc không có ý ngăn cản, quy định cũng hết sức hợp lý, Thái cũng không hề tỏ ra kháng cự.


Chỉ là, hắn không rõ ràng lắm, việc chế tạo v·ũ k·hí này có đắt giá lắm không, rốt cuộc là giá cả như thế nào?


Thế là hắn liền lên tiếng hỏi:


" Tư lệnh, tôi cũng không có ý kiến gì cả, chỉ là không biết chi phí này là nhiều ít?"


Nghe thấy vậy, Phạm Trấn Quốc rất là vừa lòng, vui vẻ cười lớn:


" Ha ha ha!!! Đồng chí yên tâm, với số lượng công huân mà đồng chí đã nhận được, và số lượng công huân sau đó có thể nhận được, không cần lo lắng về vấn đề này.


Tôi có thể đảm bảo, giá cả phải chăng, chất lượng thì không cần lo nghĩ.


Khai cương đoàn hội tụ đều là những chuyên gia hàng đầu thế giới, có thể chế tạo ra cho đồng chí những loại v·ũ k·hí ưng ý.


Để tôi giới thiệu cho đồng chí một người."


Vừa nói, Phạm Trấn Quốc vừa kéo một người ra phía trước, sau đó giới thiệu:


" Đây là giáo sư Trịnh Minh Hải, chính là người đứng đầu trung tâm nghiên cứu vật liệu và v·ũ k·hí của Liệt thiên căn cứ.


Ông ấy cũng là chuyên gia hàng đầu thế giới về lĩnh vực này.


Những vật liệu này của đồng chí sẽ do giáo sư Hải phụ trách.


Tôi cũng sẽ để giáo sư Hải đích thân phụ trách chế tạo v·ũ k·hí cho đồng chí."


Thấy thế, Hoàng Quốc Thái cũng không chậm trễ, vội vàng đi lên chào hỏi vị giáo sư này.


Muốn người ta tận tình giúp mình thì đương nhiên không thể thất lễ được.


" Ha ha, thật vinh hạnh được gặp ngài, giáo sư!!!


Vũ khí của tôi đều nhờ cả vào ngài!!!"


Vị giáo sư này có vẻ như là một người rất nghiêm túc, thấy hắn chào hỏi như vậy cũng không hề cười nói gì, mà chỉ gật đầu một cái, rồi tiến tới kiểm tra những vật liệu mà hắn mang về.


Sau một hồi sờ sờ gõ gõ, giáo sư Trịnh Minh Hải quay lại nói với Hoàng Quốc Thái:


" Loại vật liệu này đúng là chất lượng vượt xa các loại vật liệu của chúng ta, cực kỳ cứng rắn và sắc bén.


Có thể trực tiếp sử dụng để làm v·ũ k·hí, nhưng theo tôi, tốt nhất là dùng loại vật liệu này phối hợp thêm một số vật liệu cao cấp khác, như vậy sẽ càng tốt hơn.


Bởi vì loại vật liệu này mặc dù chất lượng rất tốt, nhưng nó cũng giống bất cứ loại vật liệu nào khác, sẽ có điểm mạnh, điểm yếu.


Và loại vật liệu này mặc dù rất cứng rắn, nhưng lại tương đối giòn.


Đương nhiên, giòn này là khi so sánh với độ cứng của nó mà thôi.


Cậu xem chọn phương án nào, nếu như trực tiếp làm, vậy tôi có thể trực tiếp giúp cậu chế tạo, cậu chỉ cần nói ra thứ mình muốn.


Còn nếu như chọn phương án phối trộn, thì trước tiên tôi cần phải nghiên cứu thử nghiệm một chút, xem cần phối trộn như thế nào thì thích hợp."


Thái nghe vậy thì hơi suy tư một chút, sau đó lập tức đưa ra quyết định. Tạm thời hắn còn chưa biết bản thân mình xảy ra vấn đề gì, vậy nên cũng chưa có dự định tiến vào vết nứt một lần nữa.


Thế nên, chuyện v·ũ k·hí này cũng chưa cần gấp.


Với lại, đã muốn v·ũ k·hí, đương nhiên hắn muốn loại v·ũ k·hí càng tốt.


Chỉ thấy hắn chắc chắn nói:


" Giáo sư, tôi đương nhiên là muốn v·ũ k·hí chất lượng tốt nhất, ngài cứ từ từ nghiên cứu."


Nghe vậy, giáo sư Hải cũng chỉ gật đầu, tỏ vẻ là đã hiểu. Sau đó, ông ấy lại hỏi:


" Thế cậu muốn chế tạo loại v·ũ k·hí gì?"


Thái suy nghĩ một chút, cảm thấy v·ũ k·hí nóng uy lực có chút yếu, mặc dù thay thế đầu đạn bằng loại vật liệu này có vẻ sẽ hiệu quả hơn một chút, nhưng sợ rằng sẽ không nhiều.


Với lại, v·ũ k·hí nóng chính là vật tiêu hao, loại vật liệu này hiện tại còn không nhiều, dùng làm v·ũ k·hí tiêu hao cũng quá lãng phí.


Tốt nhất vẫn là chế tạo v·ũ k·hí lạnh, với sức mạnh hiện tại của hắn, lực công kích chắc chắn sẽ không kém, lại không phải lo vấn đề tiếp tế.


Thế là, Hoàng Quốc Thái lập tức nói ra ý định của mình:


" Giáo sư, giúp tôi làm một bộ v·ũ k·hí lạnh, bao gồm: một con dao quân dụng, một thanh đao và một cây trường mâu. Thêm một bộ trang phục tác chiến bằng loại da dị thú kia nữa."


Nghe thấy Hoàng Quốc Thái không ngờ lại muốn chế tạo tất cả đều là v·ũ k·hí lạnh, giáo sư Hải lại hỏi hắn muốn chế tạo v·ũ k·hí hình dạng, kích thước như thế nào?


Thấy giáo sư Hải dài dòng như vậy, những vị giáo sư khác mất hết kiên nhẫn, bọn họ còn đang chờ có thể trở về nghiên cứu đâu, làm gì có thời gian mà ở đây xem ông ta hỏi những thứ này.


Thế là, trong đám nhà khoa học, một ông lão có vẻ nóng tính đi ra, lớn tiếng nói:


" Trịnh Minh Hải, ngươi làm gì như vậy dài dòng, những vấn đề đó trở về rồi tính, có nhất thiết phải ở đây hỏi hay sao?!!!"


Nói xong, lại quay sang nói với Hoàng Quốc Thái:


" Người trẻ tuổi, cậu không phải nói mang về thịt của dị giới sinh vật hay sao?


Ở chỗ nào?


Sao tôi không thấy?


Ở cái đầu kia mặc dù còn dính một chút, nhưng như vậy thì cũng quá ít!!!


Mà cậu không phải muốn tìm hiểu xem vấn đề của mình hay sao?


Không mau chóng một chút trở về phòng nghiên cứu để chúng tôi kiểm tra, không lẽ là không gấp gáp???"


Ông lão này vừa mở miệng liền nói một lèo, trái ngược hoàn toàn với thái độ làm việc cẩn trọng của giáo sư Hải.


Thực ra, cũng giống với giáo sư Hải, ông lão này là chủ nhiệm của một trung tâm nghiên cứu khác trong căn cứ, đó chính là trung tâm nghiên cứu năng lượng tiến hóa. Ông ta tên là Cao Hưng Thịnh.


Không giống như Trung tâm nghiên cứu vật liệu và v·ũ k·hí không thiếu công việc, trung tâm nghiên cứu năng lượng tiến hóa này của ông ta đang rất thiếu thốn mẫu vật và nguyên liệu để nghiên cứu.


Ông ta và cả cấp dưới đang gấp gáp muốn có được những mẫu vật của Thái mang về, cũng như là chính Hoàng Quốc Thái để tiến hành nghiên cứu, làm sao chịu nổi việc giáo sư Hải cứ lề mề ở đây.


Mà Hoàng Quốc Thái nghe thấy ông ta nói tới việc kiểm tra vấn đề của bản thân, thì lập tức phản ứng lại. Đúng vậy, vấn đề tu luyện vẫn quan trọng hơn, v·ũ k·hí cái gì để sau cũng được.


Thế là hắn nhanh chóng trả lời các vấn đề của ông lão trước mặt, để có thể nhanh chóng được bọn họ giúp mình kiểm tra.


" Ngài chờ một chút, chỗ thịt kia được gói trong bọc da, để tôi lấy ra."


Nói rồi, Hoàng Quốc Thái tiến lên gỡ ra một bọc da, để lộ ra bên trong chứa đựng một khối lớn thịt dị sinh vật.


Giáo sư Cao Hưng Thịnh nhìn thấy đống thịt bầy nhầy, dính đầy ra lớp da bọc thì nhăn mày, tỏ ra rất khó chịu nói:


" Như thế nào bảo quản kém như vậy? Cậu chẳng lẽ không biết thứ này đối với nhân loại chúng ta bây giờ có bao nhiêu trọng yếu?"


Hoàng Quốc Thái nghe thấy ông ta trách mắng như thế cũng không có cách nào, chỉ có thể ngượng nghịu trả lời. Dù sao còn có việc nhờ vả người ta, cũng không thể tỏ thái độ được.


" Này! Cái này tôi cũng không có cách nào!!!"


Đương nhiên, giáo sư Thịnh cũng hiểu được điều này, Hoàng Quốc Thái có thể mang trở về những thứ này đã là rất tốt, không thể yêu cầu quá nhiều.


Trách mắng như vậy cũng chỉ là nhìn đám mẫu vật quý giá của mình bị chà đạp nên sót. Này cũng giống như cái vườn hoa dày công chăm sóc của mình bị người ta phá hư vậy.


Sau khi kiểm tra một lượt các mẫu vật, giáo sư Thịnh quay ra nói với giáo sư Hải:


Những phần nguyên liệu kia trở về chia cho chúng tôi một phần.


Đồng thời, phần đầu và da cũng còn dính không ít huyết nhục, trở về làm sạch cũng chuyển đến Trung tâm nghiên cứu năng lượng tiến hóa."


Giáo sư Hải cũng không nhiều lời, nhẹ nhàng gật đầu một cái.


Thấy giáo sư Hải đã đồng ý, giáo sư Thịnh lại quay sang Phạm Trấn Quốc nói.


" Nguyên soái, cho người vận chuyển những thứ này trở về Trung tâm nghiên cứu.


Nhanh chóng một chút, đừng làm chậm trễ việc nghiên cứu của chúng tôi."


Phạm Trấn Quốc mặc dù chính là người đứng đầu ở trong Liệt thiên căn cứ, nhưng mấy lão già này cũng không cho ông ta bao nhiêu mặt mũi, cần gì đều trực tiếp yêu cầu.


Mà Phạm Trấn Quốc cũng không hề có một chút tức giận hay là không vui nào, dù sao đây cũng đều là tinh anh hàng đầu của nhân loại, đãi ngộ cũng không thể như người khác được.


Thấy giáo sư Thịnh yêu cầu, Phạm Trấn Quốc cũng lập tức gật đầu đồng ý.


Đang định phân phó cho người tới vận chuyển những thứ vật liệu này trở về, đột nhiên lại bị Hoàng Quốc Thái ngăn cản.


" Tư lệnh, hay vẫn là để ta vận chuyển chúng trở về đi!!!"


Hoàng Quốc Thái cảm thấy chờ người khác tới vận chuyển cũng quá mất thời gian.


Hắn còn đang vội muốn để các nhà khoa học giúp mình kiểm tra một chút đâu.


Thế là, cũng không đợi Phạm Trấn Quốc nói gì, Hoàng Quốc Thái lập tức nhấc hai cái đầu dị thú lên, sau đó nói với Phạm Trấn Quốc.


" Ta khiêng hai cái này, còn những thứ kia trọng lượng cũng không quá lớn, để người chuyển trở về đi."


Mọi người nhìn thấy thế thì rất là kinh ngạc, bọn họ cũng đều kiểm tra qua, hai cái đầu đó trọng lượng cũng phải hàng tấn, vậy mà người này có thể thoải mái nhấc lên, sức mạnh này rốt cuộc có bao nhiêu lớn.


Mấy nhà khoa học ánh mắt trở nên sáng rực, trong lòng lại bắt đầu ảo tưởng xem cần phải mổ xẻ Hoàng Quốc Thái ra như thế nào để nghiên cứu.


Đương nhiên, lúc này Hoàng Quốc Thái cũng không có nhìn thấy được những ánh mắt như sói đói này của bọn họ.


Mà Phạm Trấn Quốc nhìn thấy biểu hiện kinh người này của Hoàng Quốc Thái thì rất là vui mừng.


Đồng thời cũng không chậm trễ, để cận vệ của mình tiến lên chuyển nốt những thứ còn lại.


Phía trên khu vực phòng thủ, những binh sĩ khác nhìn thấy tình cảnh bên dưới thì bắt đầu suy đoán với nhau. Khoảng cách khá xa khiến bọn họ cũng không quá rõ bên dưới đang nói cái gì.


Đương nhiên, Hoàng Quốc Thái cũng không để tâm bọn họ là suy đoán cái gì. Thấy không còn chuyện gì nữa, hắn bắt đầu vác theo hai cái đầu trở về trong căn cứ.


...


Cách chương.


Chương 19: Về căn cứ