

Tiến Hóa Kỷ Nguyên
Unknown
Chương 20: Tiến hành nghiên cứu
Sau khi trở về căn cứ, Phạm Trấn Quốc trước đó còn nói sẽ giảng giải cho Hoàng Quốc Thái về những thay đổi hiện nay của thế giới, nhưng cần giải quyết công việc nên đã để trợ lý của mình đi theo giảng giải cho Hoàng Quốc Thái.
Nói thật thì đây là Hoàng Quốc Thái mới có đãi ngộ như vậy, chứ nếu như binh lính bình thường khác thì tự đi mà tìm hiểu chứ sao sẽ có đãi ngộ này.
Hoàng Quốc Thái một đường vác theo hai cái đầu dị thú đi tới Trung tâm nghiên cứu, trong khi đó vị trợ lý kia của Phạm Trấn Quốc đi theo bên cạnh hắn, đồng thời bắt đầu giảng thuật cho hắn về tình hình thế giới hiện nay.
Thái cũng dần nhận biết được những biến đổi của thế giới cũng như là căn cứ này, trong khoảng thời gian hắn bị mắc kẹt ở dị thế giới.
Và bây giờ hắn coi như là binh lính của Khai cương đoàn.
Nhưng thực ra, nếu như hắn không muốn cũng có thể rời khỏi, nhưng làm sao hắn lại không muốn chứ. Mà chỉ sợ hắn có không muốn thì Phạm Trấn Quốc cũng sẽ tìm mọi cách để lưu hắn ở lại đây.
Sau khi hắn bỏ hai cái đầu dị thú xuống Trung tâm nghiên cứu, vốn dĩ là hắn cần phải trở về sắp xếp lại chỗ ở, đồng thời xử lý vệ sinh cá nhân một cái đã, nhưng những nhà khoa học kia nhất quyết không cho hắn rời đi.
Sau khi đuổi vị trợ lý kia của Phạm Trấn Quốc đi sắp xếp chỗ ở cho Hoàng Quốc Thái, đám nhà khoa học này lập tức nhét hắn vào phòng vệ sinh để hắn tự mình xử lý vệ sinh cá nhân.
Vốn dĩ là bọn họ muốn giúp Hoàng Quốc Thái xử lý vệ sinh cá nhân, nhưng bị hắn từ chối, hắn cũng không muốn một đám người giúp mình tắm rửa.
Một mình ở trong nhà vệ sinh, Thái cũng đã sớm không nhịn được cảm giác bẩn thỉu này rồi.
Sau khi cạo sạch bộ râu, Thái bắt đầu cắt ngắn mái tóc lù xù của mình đi.
Còn làm sao tự cắt, thì đương nhiên là lắp cữ ba phân rồi trực tiếp ủi. Bộ đội thì cắt tóc đơn giản như vậy thôi.
Tắm rửa sạch sẽ một phen, Thái nhìn thân hình mình trong gương, cảm thấy rất vừa lòng.
Vốn dĩ cũng không phải cái gì người đẹp trai, gương mặt hắn cũng hết sức bình thường.
Nhưng bây giờ, vóc dáng hắn trở nên cao lớn hơn rất nhiều, cơ thể rất là săn chắc, bắp thịt mạnh mẽ lưu sướng, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, ánh mắt sáng ngời sâu thẳm, da thịt trơn trượt sáng láng, tất cả đều tỏa ra sức hút mạnh mẽ.
Nhìn thân thể này của mình, Thái cảm giác thật khó hiểu khi trong một số tiểu thuyết tiên hiệp, tác giả miêu tả nhân vật chính dáng vẻ bình thường.
Cái này thật sự vô lý!!!
Theo như hắn thấy, ngoại trừ trường hợp bẩm sinh thân thể và khuôn mặt có khiếm khuyết, sau khi tu luyện, làm sao lại có người dáng vẻ bình thường được chứ?
Trong lúc này, những nhà khoa học kia cũng không hề nhàn rỗi, bọn họ đã bắt đầu tiến hành nghiên cứu các loại mẫu vật mà Hoàng Quốc Thái mang về.
Những nghiên cứu ban đầu nhanh chóng có kết quả.
Chỉ thấy một thanh niên mặc áo blu trắng nhanh chóng tiến tới trước mặt giáo sư Thịnh báo cáo:
" Chủ nhiệm, bước đầu kiểm tra phát hiện, các mẫu vật đều có chứa dị năng lượng.
Chỉ là, chúng tôi cũng phát hiện, năng lượng chứa đựng trong các mẫu vật này hình thái có sự khác biệt so với những năng lượng, mà chúng ta phát hiện ở trong không khí của dị thế giới.
Chưa hết, trong các mẫu vật khác nhau, hình thái kết cấu của năng lượng cũng có sự khác nhau.
Ở trong huyết nhục năng lượng là một trạng thái, ở trong mẫu vật da lại là một trạng thái, mà ở phần đầu cũng lại là một trạng thái khác nữa."
Nghe thấy thanh niên báo cáo, giáo sư Thịnh rất là hài lòng, mỉm cười phân phó:
"Vinh Quang, nói với phòng nghiên cứu năng lượng, nhanh chóng nghiên cứu các dạng kết cấu năng lượng, sau đó tìm cách triết xuất, chúng ta cần sử dụng những năng lượng này, chế tạo ra các loại sản phẩm có thể phục vụ cho nhân loại.
Còn bên phòng nghiên cứu tiến hóa, nhanh chóng phân tích hệ thống gen của loại sinh vật này, chúng ta cần xác định mức độ tiến hóa và đặc điểm tiến hóa của nó.
Nói xong quay lại đây, tôi giới thiệu cho cậu người binh sĩ kia, cậu ta có thể sẽ là tài liệu nghiên cứu chính của Trung tâm nghiên cứu chúng ta."
Thanh niên nghe thấy lời của giáo sư Thịnh thì ánh mắt chợt sáng lên, cậu ta vốn dĩ đã muốn nhìn một chút, người đầu tiên ăn vào thịt dị giới sinh vật kia là cái dạng gì rồi.
Bây giờ giáo sư Thịnh đã nói vậy, chứng tỏ không chỉ có thể nhìn thấy, còn có thể tham gia nghiên cứu nữa.
Thế là, cậu ta lập tức vui vẻ chạy đi chuyển lời, rồi vội vàng chạy quay lại.
Lúc này, Hoàng Quốc Thái cũng đã tắm rửa xong đi ra, sau khi đã dọn dẹp sạch sẽ bản thân, lại mặc vào một bộ quân phục mới, nhìn hắn có vẻ oai hùng phấn chấn, anh khí bức người.
Nhìn thấy Hoàng Quốc Thái đi ra, đám nhà khoa học nhanh chóng tụ tập lại, ánh mắt bọn họ chăm chú nhìn Hoàng Quốc Thái. Mắt người nào người đó sáng lên những tia sáng kỳ dị, ngay cả giáo sư Nghĩa cũng như vậy.
Thái nhìn thấy ánh mắt đám người này nhìn mình đắm đuối thì giật mình, hắn cảm thấy, đây cũng không giống như là đang nhìn một người đẹp trai ngời ngời, mà càng giống như là đang nhìn một thứ gì đó...
Ừm... Đúng vậy, chuẩn xác thì giống như là đám nhà khoa học điên cuồng đang nhìn một món đồ nghiên cứu quý giá. Đây chính là so sánh gần sát nhất.
Chợt, Hoàng Quốc Thái giật mình một chút, hình như cũng không phải là so sánh, mà là chuẩn xác là như vậy.
Trước mặt hắn còn không phải là một đám nhà khoa học hay sao? Theo như hắn nghe nói thì nhà khoa học càng tài giỏi thì càng điên cuồng.
Đây còn đều là các nhà khoa học hàng đầu thế giới!!!
Đám người này không phải định coi hắn là vật thí nghiệm chứ.
Hoàng Quốc Thái bắt đầu cảm thấy, mình giống như là một vị hiệp khách, đi nhầm vào một cái hắc điếm, cái loại mà chuyên lấy thịt người làm nhân bánh.
Hắn đang do dự, không biết là có nên làm việc trượng nghĩa, trừ khử cái hắc điếm này đi không???
Mấy nhà khoa học kia đang dùng ánh mắt để phẫu thuật từng bộ phận của Hoàng Quốc Thái ra, thì chợt phát hiện ánh mắt của hắn có chút kinh người.
Bọn họ cảm thấy làm sao mà ánh mắt của binh sĩ kia có vẻ như càng biến thái hơn bọn họ.
Cảm giác như là bọn họ chỉ muốn mổ xẻ người ta ra, còn tên kia thậm chí đã nghĩ đến chuyện nên đốt xác bọn họ như thế nào rồi vậy!!!
Thấy tình thế không được ổn lắm, giáo sư Thịnh lập tức giả ra một nụ cười tươi rói, tiến lên giới thiệu.
" Ha ha ha!!! Đồng chí Thái, để tôi giới thiệu cho đồng chí một chút, vị này là thiên tài nghiên cứu trẻ tuổi nhất của Trung tâm nghiên cứu chúng tôi, tiến sĩ Đỗ Vinh Quang.
Cậu ấy chính là người sở hữu chỉ số IQ cao nhất hiện nay.
Các cậu tuổi tác không sai biệt lắm, lại đều là tinh anh của nhân loại, hẳn là nên lẫn nhau hỗ trợ."
Nghe thấy vậy, Hoàng Quốc Thái tò mò nhìn thanh niên trước mặt.
Người này dáng dấp cao gầy, mặt mũi tuấn tú, da trắng hơn phụ nữ, hình mẫu lý tưởng của nhiều chị em.
Đã thế còn đeo kính, nhìn hết sức thư sinh.
Hắn trong lòng than thở, này đúng là được trời phú, ngoại tại đã tốt, nội tại còn tốt hơn, đây chính là IQ đứng đầu thế giới, tuổi trẻ tài cao, mới có khoảng đôi mươi mà đã là tiến sĩ, lại có thể công tác ở Trung tâm nghiên cứu hàng đầu thế giới như này, làm việc cùng cũng đều là các chuyên gia hàng đầu thế giới, quả nhiên là tinh anh của nhân loại.
Còn bản thân hắn, học không được mấy cái chữ, tính cái gì là tinh anh chứ.
Đã thế, vừa rồi soi gương còn cảm thấy mình là mỹ nam vạn người mê, bây giờ so sánh, ngoại trừ so ra dương cương nam tính hơn người ta một chút, còn lại thì có lẽ cũng chỉ có thể xách dép cho người ta mà thôi.
Bên kia, Đỗ Vinh Quang cũng đang chăm chú quan sát Hoàng Quốc Thái, nói chuẩn xác thì là từ khi Hoàng Quốc Thái đi ra, Đỗ Vinh Quang đã chăm chú quan sát hắn.
Chủ yếu là cậu ta đang muốn tìm kiếm sự khác biệt trên người đã ăn qua thịt dị sinh vật bằng mắt thường.
Chỉ là, ngoại trừ thân hình hoàn mỹ một chút, cũng không thấy có gì khác thường cả.
Mà thân hình như vậy, những người lính tinh nhuệ khác cũng có, thậm chí người bình thường chăm chỉ tập luyện cũng có được, không tính là cái gì đặc biệt.
Thấy giáo sư Thịnh giới thiệu, Đỗ Vinh Quang cũng tiến lên, vừa mỉm cười, vừa lịch sự đưa tay ra, muốn bắt tay Hoàng Quốc Thái.
Hoàng Quốc Thái thấy thế cũng vui vẻ đưa tay ra, cùng Đỗ Vinh Quang bắt tay, đồng thời không quên tự giới thiệu:
" Xin chào, tôi tên là Hoàng Quốc Thái!!!"
Bắt tay với Hoàng Quốc Thái, Đỗ Vinh Quang cũng không quên nghiên cứu thân thể Hoàng Quốc Thái.
Trong lòng cậu ta nhanh chóng tính toán, thân thể cực kỳ rắn chắc, nhưng làn da có vẻ rất trơn bóng, nhìn không giống như làn da của một người rèn luyện vất vả.
Nhiệt độ thân thể cao hơn so với người bình thường, chứng tỏ huyết khí rất thịnh vượng.
Tay rất hữu lực, nghe nói anh ta có thể vác hai cái đầu dị thú cả mấy tấn một cách nhẹ nhàng.
Khả năng cao dị năng lượng ảnh hưởng chủ yếu tới nội tại, không sẽ ảnh hưởng tới hình thái con người.
Nhưng cái này còn cần nghiên cứu thêm, chỉ một trường hợp không thể chắc chắn chứng minh điều này.
Chưa kể, anh ta cũng chưa có gì đột phá về mặt tiến hóa, cũng chưa thể khẳng định được là sau đó tiến hóa có thể ảnh hưởng tới ngoại hình anh ta không.
Nhưng tạm thời có thể khẳng định, ngoại trừ khả năng giúp con người tiến hóa ra, dị năng lượng cũng không có tác động xấu tới nhân loại.
Thấy Hoàng Quốc Thái tự giới thiệu, Đỗ Vinh Quang cũng mỉm cười chào hỏi.
" Rất vui được gặp anh, sau đó nghiên cứu, có thể sẽ phiền toái nhiều!!!"
Hoàng Quốc Thái cũng mỉm cười nói:
" Tôi cũng cần nhờ các nhà khoa học, vậy nên không cần khách khí.
Chỉ là, các vị không yêu cầu mổ xẻ gì chứ???"
Thấy vậy, các nhà khoa học ánh mắt trao đổi với nhau, không biết là nên trả lời thế nào.
Mà Đỗ Vinh Quang cũng rất thành thật trả lời:
" Cái này còn tùy, nếu cần thiết đúng là cần mổ xẻ, nhưng nếu thuận lợi, vậy thì không cần."
Mấy vị giáo sư nghe thấy vậy thì sốt ruột, nói cần mổ xẻ, không sợ doạ chạy người ta sao?
Phải biết, đây chính là tài liệu nghiên cứu duy nhất của bọn họ, để chạy mất thì biết tìm người nào được đây???
Chỉ là, Đỗ Vinh Quang cũng không nhiều tâm tư như vậy, có gì liền nói đó.
Mà Hoàng Quốc Thái nghe thấy lời của Đỗ Vinh Quang thì bắt đầu có chút sợ, người này nhìn như vậy thư sinh yếu đuối, thế mà nói mổ hắn để nghiên cứu cũng không tỏ ra một chút kiêng nể.
Đứng trước mặt cậu ta, Thái tự nhiên cảm thấy, mình giống như là một đầu chuột bạch, chứ cũng không phải con người.
Mặc dù vậy, Thái cũng không thể bỏ chạy được, bằng không hắn biết tìm người nào để giúp hắn tìm ra vấn đề đây.
Thế là, Hoàng Quốc Thái liền hỏi:
" Vậy bây giờ tôi cần làm cái gì?"
Nghe thấy Hoàng Quốc Thái hỏi, Đỗ Vinh Quang nhìn lại giáo sư Thịnh, tỏ ý hỏi thăm.
Thấy thế, giáo sư Thịnh nhẹ nhàng nói:
" Vinh Quang, cậu giúp đồng chí Thái tiến hành kiểm tra, mấy lão già chúng tôi sẽ ở bên cạnh quan sát.
Cần thiết, chúng tôi sẽ ra tay trợ giúp."
Thấy thế, Đỗ Vinh Quang vui vẻ, cũng không do dự nói với Hoàng Quốc Thái.
" Vậy bây giờ, anh theo tôi đi kiểm tra thể chất."
Nói rồi, Đỗ Vinh Quang đưa Thái tới chỗ máy móc khảo thí thể chất.
Vì là ở đây máy móc đều là tân tiến nhất, vậy nên việc kiểm tra thể chất của Thái rất nhanh.
Đỗ Vinh Quang nhìn kết quả kiểm tra của Hoàng Quốc Thái, tất cả các chỉ số đều vượt xa người bình thường. Nói chuẩn xác hơn thì là cao gấp nhiều lần chỉ số thể chất trung bình của nhân loại.
Chỉ là, điều này cũng không đưa tới sự kinh ngạc của cậu ta, chỉ cần người chăm chỉ rèn luyện cũng sẽ có chỉ số cao hơn người bình thường không ít.
Có thể đạt tới mức độ của Hoàng Quốc Thái mặc dù có vượt xa lẽ thường, nhưng nếu như nguyên nhân là loại năng lượng tiến hóa tới từ dị thế giới kia, thì cũng không kỳ lạ.
Thay vì những chỉ số thể chất bên ngoài này, Đỗ Vinh Quang càng hứng thú hơn với việc xem xét xem bên trong Hoàng Quốc Thái đã xảy ra những thay đổi gì.
Thế là, cậu ta tiếp tục dẫn Hoàng Quốc Thái đi kiểm tra một lượt thân thể.
Chỉ là, ngoại trừ công đoạn quay chụp diễn ra tương đối suôn sẻ ra, đến công đoạn thu thập mẫu sinh học thì xảy ra ngoài ý muốn.
Này chủ yếu vẫn là phòng ngự hiện tại của Thái có chút mạnh, bình thường kim tiêm căn bản không thể đâm thủng.
Vậy nên ngay cả muốn lấy một chút mẫu máu cũng khó, huống chi còn muốn lấy mẫu mô của các cơ quan trên cơ thể hắn.
Đám nhà khoa học thấy cảnh này thì hết sức là kinh ngạc, nhìn thân thể khó chơi của Hoàng Quốc Thái, bọn họ lập tức bỏ qua ý tưởng mổ xẻ thân thể hắn.
Cứng rắn như vậy, muốn mổ xẻ thực sự cũng quá tội, không biết nên dùng thứ gì để mổ, chắc phải vác máy cắt ra cắt thì mới được.
Đỗ Vinh Quang cuối cùng phải lấy ra tất cả các dụng cụ tốt nhất của phòng thí nghiệm, nhưng vẫn không thể làm gì được Hoàng Quốc Thái.
Chủ yếu là sức lực của cậu ta quá yếu, thế là chỉ có thể để cho Hoàng Quốc Thái tự tay thu thập lấy một chút mẫu sinh học của mình.
Đương nhiên, vậy cũng chỉ là mẫu máu, mẫu mô bên ngoài mà thôi, chứ như mô nội tạng cái gì thì cũng chịu.
Thái cảm thấy bắt đầu lo lắng, thân hắn như vậy, nếu như cần phẫu thuật để chữa bệnh thì phải làm sao bây giờ, chắc là phải nằm đó chờ c·hết hay sao?!!!
Đỗ Vinh Quang nhìn một chút mẫu vật ít ỏi, mặt mũi khá là khó coi, vốn còn muốn kiếm nhiều chút để nghiên cứu, một chút như này thì cũng chỉ có thể miễn cưỡng sử dụng mà thôi.
Nhìn thấy biểu hiện của Đỗ Vinh Quang, Hoàng Quốc Thái mỉm cười hỏi:
" Tiến sĩ Quang, đã xong chưa, có cần phải mổ xẻ gì nữa không?"
Đỗ Vinh Quang mặt càng khó coi, nhưng vẫn giữ bình tĩnh nói:
" Gọi tôi là Vinh Quang là được! Chuyện mổ xẻ tạm thời tôi cũng không có biện pháp nào.
Chờ sau đó có biện pháp lại nói.
Chúng tôi cần một chút mô tủy sống và các cơ quan nội tạng của anh thì mới có thể có thông tin đầy đủ hơn."
Thái cũng không để ý cái gì thông tin đầy đủ hay không đầy đủ, hắn không tin tưởng lắm những lời nói của mấy nhà khoa học này.
Bọn họ nói về tri thức thì không cần nghi ngờ, căn bản là độ chuẩn xác trên chín mươi chín phần trăm. Còn nếu nói về việc cần thêm tài liệu nghiên cứu trên người bạn, vậy thì chính là chưa tới một phần trăm còn lại.
Vậy nên, vốn dĩ hắn định gợi ý bọn họ sử dụng mấy loại vật liệu hắn mang về để chế tạo dụng cụ, nhưng lập tức từ bỏ suy nghĩ này.
Để họ có công cụ phù hợp, bọn họ lại không đè hắn ra để mổ xẻ à???
Thế là, Hoàng Quốc Thái lại hỏi:
" Vậy... Vinh Quang, khi nào thì có thể có kết quả???"
Đỗ Vinh Quang nghiêm túc nói, chúng tôi còn cần thời gian để phân tích, cũng không chắc chắn, có lẽ là phải cần vài ngày đi.
Hoàng Quốc Thái nghe vậy thì cảm thấy hơi sốt ruột, hắn rất muốn nói để bọn họ nhanh lên một chút, nhưng cũng biết đám nhà khoa học này cũng không dễ nói chuyện như vậy.
Vả lại, hắn cũng cần bọn họ tận tâm giúp mình, không thể để bọn họ khó chịu được.
Thế là, hắn lại hỏi Đỗ Vinh Quang:
" Vậy còn cần tôi làm gì không?"
Đỗ Vinh Quang đã bắt đầu tiến hành xử lý mẫu vật, thấy Thái hỏi vậy cũng không dừng lại công việc của mình, chỉ nhẹ nhàng lên tiếng:
" Tạm thời không cần, anh có thể trở về rồi."
Nghe thấy thế, Thái lập tức chuồn lẹ, hắn cảm thấy, ở chung với mấy nhà khoa học này thật là khó chịu, những người này không phải là những người điên thì cũng chính là những cỗ máy, chỉ biết cắm đầu làm việc.
Thực sự là so với hắn còn lập dị!!!
...
Cách chương.