Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 23: Thử thiết bị mô phỏng chiến đấu giả lập

Chương 23: Thử thiết bị mô phỏng chiến đấu giả lập


Sau khi Thái đặt chân tay vào đúng vị trí, các thiết bị trên ghế tự động bao phủ lấy chân tay và thân thể hắn.


Bên ngoài, cửa khoang cũng tự động đóng lại, ánh đèn nhiều màu trong khoang sáng lên.


Trước mắt Thái đột ngột biến đổi, cảm giác như hắn thật sự lạc vào một khung cảnh khác, chân thật đến khó tin.


Hắn chưa có chơi game thực tế ảo bao giờ, nhưng hắn có thể khẳng định, cái này chân thật hơn rất nhiều game thực tế ảo.


Bây giờ, Thái đang đứng trong một khung cảnh, cũng không cần nhìn kỹ hắn cũng đã nhận ra, đây chính là khung cảnh ở bên kia vết nứt. Dù sao nơi này để lại ấn tượng rất sâu đậm cho hắn.


Còn thật giống, có lẽ là có người trong đoàn thăm dò đã trợ giúp, để hoàn thiện khung cảnh này.


Phía trước mặt hắn xuất hiện một màn hình hư ảo, bên trên hiển thị một số lựa chọn.


Chỉ là, Thái cũng không vội mà lựa chọn, hắn trước tiên hoạt động một chút thân thể, để xem thử cảm giác như thế nào.


Kết quả hắn còn khá vừa lòng, cảm giác tương đối chân thật, ít ra khi hoạt động cũng không có cảm giác bị khựng, nó rất là mượt mà.


Thái đột ngột tăng tốc chạy, gió ào ào đập vào mặt, khói bụi dưới chân bốc lên, hiệu ứng y như thực tế, chỉ có điều hắn vẫn cảm thấy có một chút khác biệt, không được chuẩn xác.


Đó chính là không khí, không khí này có lẽ lấy theo cảm giác ở địa tinh, vậy nên lực cản bình thường, chứ không khí ở dị giới có mật độ cao hơn một chút, khi hoạt động bình thường sẽ không có cảm giác gì khác thường, nhưng nếu chạy nhanh hoặc vận động mạnh, thì sẽ cảm nhận được lực cản lớn hơn.


Cái này có lẽ sau đó hắn sẽ góp ý với mấy người kia, để bọn họ sửa.


Thử một hồi, Thái cũng bắt đầu chính thức trải nghiệm loại thiết bị này.


Trên bảng lựa chọn, Thái chọn phần trang bị, hệ thống trang bị này còn rất khổng lồ, gần như là đầy đủ tất cả các loại trang bị cho đơn binh tác chiến, từ v·ũ k·hí nóng đến v·ũ k·hí lạnh, nhiều đến hoa mắt.


May mắn, bọn họ còn phân chia kho v·ũ k·hí khổng lồ này thành các loại rõ ràng, bằng không tìm kiếm cũng khó khăn.


Chỉ có điều, trong này cơ bản cũng đều là v·ũ k·hí nóng, và hầu hết chúng đều không đủ sức mạnh để xúc phạm được tới phòng ngự của con nhện quái.


Dù sao cũng chỉ là trải nghiệm, Thái cũng đành chọn đại một khẩu súng máy hạng nặng, một cây rìu chiến cỡ lớn. Chọn rìu chiến này là vì nó là v·ũ k·hí lạnh tốt nhất trong kho v·ũ k·hí này.


Còn lại hắn chọn rất nhiều lựu đạn bao gồm đủ loại, như lựu đạn nổ, lựu đạn khói, lựu đạn choáng.


Mang nhiều lựu đạn như thế cũng không phải là vì hắn muốn dùng chúng để công kích con quái, mà là để làm nhiễu cảm giác của nó.


Chọn xong v·ũ k·hí, Thái nhấn vào lựa chọn tổ đội.


Cũng không phải là hắn thực sự muốn tổ đội, chỉ là muốn xem thử mà thôi.


Phần này có vẻ như cũng không được chú trọng, vì khi hắn nhấn lựa chọn này, nó cũng chỉ hiện ra danh sách những người đang sử dụng mà thôi, cũng không có đặc biệt khác.


Vì là muốn trải nghiệm thử, vậy nên hắn chỉ định chơi một mình.


Thoát ra nhấn vào phần chọn quái, phần này còn càng đơn sơ, mặc dù có làm ra hình ảnh quái rất sống động, nhưng số lượng thì không thể chấp nhận nổi, có mỗi một con.


Trong lòng Thái cảm thấy, chắc là những người sử dụng kia hẳn phải tuyệt vọng lắm, cả game chỉ có tẻ nhạt một con quái, vậy mà mãi cũng không làm gì được.


Đã chỉ có một con quái duy nhất, vậy thì còn phải lựa chọn gì, hắn nhanh chóng nhấn vào lựa chọn.


Lập tức, trước mặt Thái hiện ra hình ảnh con quái nhện, chỉ là nó còn đang trong trạng thái hư ảnh.


Sau khoảng một giây, nó trở nên thực thể hóa.


Vừa thực thể hóa, con nhện lập tức lao vào Thái công kích.


Thấy vậy, Thái lập tức lắc đầu, hắn cảm thấy thiết lập con quái này còn chưa tốt lắm, theo như hắn thấy, con quái không nên trực tiếp xuất hiện trước mắt mọi người như thế này, hẳn là nên ẩn nấp đâu đó rồi lao ra.


Thêm nữa, theo như hắn hiểu về con nhện quái, tình huống trực diện như vậy, chỉ sợ điều đầu tiên nó làm là phun ra một tấm lưới nhện, chứ cũng không phải lao lên công kích trực tiếp như thế này.


Thấy con nhện công kích tới, Thái lập tức chạy ra, tránh thoát công kích của nó.


Tốc độ bây giờ của Thái cũng không cần phải e ngại tốc độ của con nhện.


Cùng lắm cũng chỉ có tơ nhện của nó còn có chút uy h·iếp với hắn, nếu như khoảng cách quá gần, nó phun ra mạng nhện thì rất khó né tránh.


Đương nhiên, hắn cũng chỉ là không e ngại, chứ muốn chiến thắng nó cũng là một điều nan giải.


Người ta nói, võ công thiên hạ, duy khoái bất phá, nhưng hắn lại cảm thấy, chỉ có phòng ngự tuyệt đối mới là đứng ở thế bất bại.


Con nhện này phòng ngự mạnh mẽ kinh khủng, ngay cả bom h·ạt n·hân chiến thuật cũng không g·iết c·hết được nó, v·ũ k·hí bình thường này của hắn thì càng không thể xúc phạm tới nó, vậy làm sao có thể chiến thắng nó đây.


Đương nhiên, loại v·ũ k·hí h·ạt nhân chiến thuật kia là vì bị thu nhỏ sát thương xuống cực thấp nên mới vậy, chứ nếu không hẳn là có thể thoải mái g·iết c·hết nó.


Nhưng như thế thì chính là đồng quy vu tận rồi, vả lại, g·iết kiểu đó thì đâu có thể thu được cái gì đâu.


Theo như Thái thì vẫn là phải lấy độc trị độc, sử dụng vật liệu thu được từ dị giới để đối phó với dị giới sinh vật, mới là biện pháp hiệu quả nhất.


Hắn cảm thấy, nếu như sức mạnh của mình tăng lên chút nữa, lại có được v·ũ k·hí chế tạo từ vật liệu hắn mang về, vậy thì nhất định có thể đối phó được con quái này.


Đương nhiên, vậy cũng phải chờ tới lúc đó mới được, bây giờ thì hắn cũng chỉ có thể đùa chơi chơi với nó mà thôi.


Biết được con nhện này linh hoạt rất kém, Thái lợi dụng tốc độ và sự linh hoạt của mình, di chuyển vùng quanh thân thể nó. Vừa di chuyển, hắn vừa x·ả s·úng vào các điểm yếu trên cơ thể con nhện.


Con nhện quá là vụng về, nó rất tốn công để xoay thân thể lại phía sau, căn bản chính là đang lóng ngóng đứng cho hắn bắn.


Đương nhiên, đây cũng là tốc độ nhanh như Thái, chứ với kích thước to lớn của con nhện, lại phải đảm bảo khoảng cách với nó, những người bình thường khác muốn chạy vòng quanh, để cho con nhện không xoay chuyển kịp, cũng không phải điều dễ dàng gì.


Chỉ sợ bọn họ di chuyển còn chậm hơn tốc độ lóng ngóng quay tại chỗ của con nhện ấy chứ.


Thái không ngừng bắn, thử đủ vị trí trên con nhện cũng không có ích gì, hắn cảm thấy những người kia làm hơi quá chứ, dù sao bọn họ cũng đã thử đâu mà biết bắn vào cái lỗ nào đó của con nhện là không có hiệu quả.


Vậy mà hắn xả đạn vào cái lỗ kia của con nhện, trực tiếp thì toé lửa, cảm giác như là chỗ đó đã được bọc giáp, căn bản xuyên không phá.


Thái tức giận trực tiếp ném súng, ngay cả chỗ đó cũng không làm gì được, thì làm gì còn vị trí nào để khai thác.


Thái rút ra lựu đạn, liên tục ném xuống dưới chân con nhện, làm cho giác quan của con nhện nhất thời bị hỗn loạn.


Làm như vậy cũng chỉ là hắn muốn con nhện không kịp phản ứng với hành động tiếp theo của hắn.


Thực ra đây chỉ là giả lập chiến đấu nên hắn mới dám làm chuyện này, chứ thực tế hắn cũng sẽ không liều lĩnh như thế.


Thái rút ra cây rìu chiến, sau đó chạy đà, rồi bật nhảy lên lưng con nhện.


Nói thật, cho dù là giả lập thì hắn cũng cảm thấy hơi rén, bởi vì những cái gai trên thân con nhện này thật đáng sợ, chẳng khác nào những mũi chông sắc nhọn, chẳng may rơi xuống đúng những cái gai này thì kết quả ngang với t·ự s·át.


Còn may, con nhện to lớn khiến cho khoảng cách giữ các cái gai này cũng khá thưa.


Vừa nhảy lên thân con nhện, Thái lập tức thì nắm chặt lấy thân một cái gai.


Nói là gai, chứ so ra thì kích thước mỗi cái gai này cũng phải to bằng khoảng cổ tay của hắn, mà độ cứng rắn lại cũng chẳng khác nào phòng ngự của con nhện.


Thái cảm thấy nếu như dùng làm v·ũ k·hí, vậy thì chắc chắn là rất tốt.


Còn vì sao Thái lại phải lập tức nắm chặt cái gai đó, thì đương nhiên là vì con nhện đã phát hiện ra Thái nhảy lên thân thể nó.


Nó bắt đầu cuống cuồng xoay chuyển thân thể, cố gắng tìm cách xử lý hắn.


Chỉ là, lưng chính là điểm mù của con nhện, mọi công kích của nó đều không thể với tới lưng của mình.


Nó cũng chỉ có thể không ngừng lắc lư, chuyển động thân thể mình nhằm hất văng kẻ địch trên lưng xuống.


Nhưng Thái đã bám chặt vào lưng nó, làm sao nó có thể hất văng hắn xuống được.


Thấy con nhện cũng không thể làm gì được mình, Thái một tay giữ chặt cái gai, một tay hắn cầm rìu, dùng sức bổ vào lưng con nhện.


Chỉ là phòng ngự con nhện vốn dĩ cứng rắn, phần lưng này càng là cứng rắn vô cùng, sau một hồi công kích, lưỡi rìu đều bị bổ cho quằn lại, nhưng phần lưng con nhện cũng không có chút thương tích nào.


Thái chán nản ném rìu đi.


Vẫn là v·ũ k·hí chất lượng không đủ a!!!


Cũng không có v·ũ k·hí gì dùng được, Thái cảm thấy tiếp tục cũng không có ý nghĩa gì nữa, vậy là hắn lựa chọn thoát ra.


Trước mắt hắn khung cảnh chợt tối sầm lại, những thiết bị bao bọc lấy cơ thể hắn cũng nhanh chóng rút đi.


Cửa khoang trực tiếp mở ra, tâm trí Thái cũng quay về thực tại, chỉ là đầu óc của hắn hơi có chút choáng váng, cảm giác như chưa kịp thích ứng với sự chuyển đổi này.


Nhưng cũng chỉ như vậy, không có điều gì không ổn cả. Thế là Thái tháo mũ bảo hiểm rồi đi ra.


Bên ngoài, đám người Phạm Quốc Vượng đang xúm lại xung quanh một cái màn hình điện tử.


Cái màn hình này đang hiện ra hình ảnh Thái trong mô phỏng giả tưởng.


Nhìn thấy tốc độ và sức mạnh của Thái, bọn họ không khỏi kinh ngạc.


Mặc dù còn thua kém thông số mà bọn họ tạo cho mình, nhưng đây chính là thông số thực sự của Thái.


Bọn họ cũng không phải chưa thấy được thông số của đám binh sĩ khác.


Cho dù là những người đứng đầu thì cũng còn kém xa những thông số này của Thái.


Nhìn thấy Thái không ngừng trêu đùa con nhện, bọn họ không khỏi tặc lưỡi.


Cây sào cảm thán:


" Đúng là anh hùng có khác, trêu đùa quái vật như không có gì, nếu như đưa cho anh ấy một loại v·ũ k·hí tốt, không khéo thì thực sự có thể xử lý con quái vật này!!!"


Thấy Thái đi ra, bọn họ lập tức quây tới, thi nhau khen:


" Anh Thái, anh cũng quá mạnh mẽ đi!!!"


" Đúng vậy! Đúng vậy! So với những chiến sĩ khác, anh mạnh hơn họ quá nhiều!!!"


" Anh làm thế nào mà có thể mạnh mẽ như vậy?"


" Thấy bảo anh ấy ăn qua thịt dị thú!"


Mọi người giật mình quay đầu lại nhìn người nói cuối cùng, thấy là Phạm Quốc Vượng nói thì ngạc nhiên hỏi:


" Ăn thịt dị thú?!!!"


Thực ra, tin tức Thái sống sót trở về thì nhiều người biết, chứ tin tức hắn ăn qua thịt dị thú thì người biết cũng không nhiều, vậy nên nghe thấy như vậy thì bọn họ rất là ngạc nhiên.


Đám người lập tức quay đầu ánh mắt cuồng nhiệt nhìn Thái.


Tên béo hỏi:


" Anh Thái, thịt dị thú có ngon không???"


Khỉ gầy cũng hỏi:


" Ăn thịt dị thú sẽ mạnh như vậy sao?"


Những người khác có lẽ cũng muốn hỏi câu hỏi tương tự.


Thấy thế, Thái mỉm cười nói:


" Lúc đó tôi cũng đâu quản cái gì ngon hay không ngon, tôi chỉ để ý có ăn được hay không ăn được mà thôi, không ăn c·hết là tốt rồi.


Còn ăn vào thịt dị thú đúng là có thể khiến con người mạnh lên, nhưng cũng phải kết hợp tu luyện mới được.


Chứ nếu chỉ ăn thịt dị thú không, mặc dù cũng sẽ mạnh lên nhưng khả năng là tương đối chậm.


Thế nào, có muốn mạnh lên hay không?


Thực ra tu luyện quân thể quyền cũng có thể khiến cho các cậu mạnh lên, chờ có thịt dị thú ăn thì các cậu cũng có thể rất là mạnh mẽ."


Thái mỉm cười tủm tỉm nhìn bọn họ.


Mà đám người nghe thấy còn cần phải tu luyện quân thể quyền thì vội vàng xua tay.


" Thôi! Thôi! Thôi! Tu luyện quân thể quyền cũng quá đau khổ!!!"


Thấy vậy, Thái lập tức khuyên:


" Thời đại thay đổi rồi, tương lai chắc chắn sẽ chú trọng sức mạnh cá nhân.


Các cậu bây giờ đang đứng ở đầu chiến tuyến, không chớp lấy thời cơ để khiến mình trở nên mạnh mẽ, không lẽ định cứ làm cá ướp muối mãi sao?


Chờ từng lớp người phía sau đều vượt lên, cuối cùng các cậu sẽ đều bỏ lỡ cơ hội.


Cũng đừng ngại khó ngại khổ, muốn mạnh lên đương nhiên là cần phải trải qua gian khổ.


Nếu muốn mạnh lên càng nhanh, vậy thì phải trả giá đau khổ cũng càng lớn.


Tốt nhất bây giờ bắt đầu từ sớm, chờ sau này có cơ hội mạnh lên cũng có thể dễ dàng thích ứng hơn."


Đám người nghe vậy thì mặc dù không còn xua tay nữa, nhưng vẫn rất lưỡng lự, dù sao làm cá ướp muối quen, muốn bỏ ra quyết tâm thay đổi bản thân cũng không dễ dàng như vậy.


Hoàng Quốc Thái nhìn thấy đám bọn họ biểu hiện thì mỉm cười. Hắn còn rất ưa thích cảm giác khuyên trẻ em lạc lối quay đầu.


Mặc dù hắn tuổi tác cũng không khác biệt đám người này, nhưng do sớm phải ra đời kiếm sống, hắn luôn cảm thấy mình già dặn hơn bọn họ.


Thấy bọn họ vẫn còn lưỡng lự, Thái quyết định đạp thêm cho bọn họ một chân. Thế là hắn vạch áo mình lên hướng về phía đám bọn họ nói.


" Ê! Mập mạp, có muốn hay không có thể có cơ bụng a?


Tôi nhìn cậu dáng dấp cao lớn như vậy, có cơ bụng vào chắc chắn đẹp trai.


Còn khỉ gầy, có muốn hay không cao lớn hơn?


Cây sào, muốn hay không có thêm chút cơ bắp?


Bốn mắt, có muốn bỏ đi cặp đít chai kia không? Thể chất tăng cường tới mức nhất định, đảm bảo là một chút bệnh tật cũng sẽ không còn.


Mắt sáng dáng cao, đảm bảo không còn khuyết điểm!!!"


Nghe thấy lời của Thái, đám người như là bị kích, đặc biệt là mập mạp. Cậu ta vốn dĩ thích ăn uống nên mới mập mạp như vậy, nhưng càng béo, dường như cái dạ dày của cậu ta lại càng nhỏ, không thể ăn được bao nhiêu.


Nhìn đám binh sĩ mỗi bữa có thể ăn mấy khay cơm mà cậu ta hâm mộ.


Đã thế, thân thể béo ú nặng nề cũng rất khó chịu. Nhiều lần muốn phấn đấu giảm cân nhưng hiệu quả quá kém, khiến cậu ta đều nản chí rồi bỏ cuộc.


Nhưng bây giờ dường như cậu ta có được động lực mạnh mẽ, lập tức nhào lên, thái độ khẩn thiết nói với Thái:


" Anh Thái, anh dạy tôi quân thể quyền đi!!!"


Ba người kia thấy thế cũng không chần chừ tiến lên:


" Đúng vậy, anh Thái, dạy chúng tôi quân thể quyền đi!!!"


Thái thấy thế thì mỉm cười chỉ tay về phía sau bọn họ nói:


" Tôi cũng không được phép tự ý truyền thụ, các cậu muốn học thì tìm người anh em COCC của các cậu kìa."


Nghe thấy vậy, bọn họ đồng loạt quay đầu nhìn Phạm Quốc Vượng.


Mà Phạm Quốc Vượng ánh mắt có chút trốn tránh, cậu ta cũng không muốn phải đi cầu xin Phạm Trấn Quốc.


Đã thế, nếu như đi cầu xin, cậu ta cũng phải học, cậu ta cũng không muốn học quân thể quyền như mấy người anh em kia.


Mà mấy tên kia thấy Phạm Quốc Vượng trốn tránh như vậy, thì lập tức tiến lại vây quanh cậu ta.


Mập mạp cười có chút giả dối, lên tiếng:


"Ha ha, Quốc Vượng, anh em với nhau, không lẽ huynh đệ muốn thay đổi bản thân, mày lại không định giúp chúng tao sao?


Hay là mày sợ tao luyện được sáu múi rồi, mày không thể gọi tao là mập mạp nữa?


Yên tâm, cứ gọi thoải mái, tao không để ý."


Những người khác cũng lập tức phụ họa:


" Đúng vậy! Đúng vậy! Mày cứ gọi thoải mái, chúng tao không để ý!!!"


Phạm Quốc Vượng tỏ ra khó xử nói:


"Nếu như tao giúp chúng mày thì tao cũng phải luyện!!!"


Mập mạp nghe vậy lập tức vui vẻ vỗ tay hô:


" Tốt!!! Mày muốn tập chúng tao còn hoan nghênh đâu? Vậy anh em chúng ta cùng tập!!!"


Phạm Quốc Vượng lập tức lao lên, lấy tay đập thẳng vào đầu mập mạp, tức giận nói:


" Tao nói là có ý đó à? Tao nói là tao không muốn tập, nhưng nếu giúp chúng mày, tao cũng sẽ b·ị b·ắt phải tập!!!"


Mập mạp bị đập một cái đau đớn, lấy tay xoa xoa chỗ bị đập, mặt mày nhăn nhó nói.


" Ui da!!! Làm gì phải mạnh tay thế?!!


Đã như thế thì mày tập thôi, coi như anh em cùng nhau tập luyện.


Anh em chúng ta có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu.


Tao cũng không muốn sau này chúng tao đứa nào đứa ấy cơ bụng sáu múi, đẹp trai ngời ngời, gái đẹp chạy theo như vịt, chỉ có mày là vẫn vậy!!!"


Ba người kia cũng đồng ý, liên tục gật đầu.


Phạm Quốc Vượng thấy biểu hiện của đám anh em, thì rất là bất đắc dĩ, đành miễn cưỡng đồng ý.


" Được! Được! Được! Sợ chúng mày rồi!


Chờ tao xin được, chúng mày mà đổi ý thì đừng trách anh em ác!!!"


Mấy người kia thấy Phạm Quốc Vượng đồng ý thì vui vẻ lẫn nhau chạm tay.


Thái nhìn thấy cảnh này thì nhịn không được cười, kể ra có đám anh em cùng chung chí hướng như đám người này cũng thật vui vẻ.


Mà Phạm Quốc Vượng thấy đám anh em mình đã vừa lòng thì kêu gọi bọn họ:


" Được rồi, còn không bắt đầu chính sự đi."


Đám người bừng tỉnh, bọn họ còn có công việc phải làm đâu.


Thế là, mập mạp tiến lên hỏi Hoàng Quốc Thái:


"Anh Thái, trải nghiệm thiết bị của chúng tôi cảm thấy thế nào?"


Thái nghe vậy mỉm cười, gật đầu nói:


" Cũng được! Để mà nói về cảm giác trải nghiệm thì rất tốt, có thể nói là ngoài sức tưởng tượng của tôi.


Chỉ là, tôi còn có một chút đề nghị..."


Nghe thấy Thái khen, cả mập mạp và những người khác tỏ ra rất đắc ý.


Mà thấy Thái nói còn có góp ý thì bọn họ lại tỏ ra rất hứng thú.


Mập mạp cười vui vẻ hỏi:


" Anh Thái, còn có góp ý gì, chúng tôi rất mong muốn có thể làm nó tốt hơn!!!"


Thái thật sự không nghĩ phản ứng của bọn họ lại như thế, hắn còn tưởng những người làm về kỹ thuật như này, tính cách hẳn là cũng có phần giống với những học giả kia, tính cách có chút cố chấp, không quá thích người khác góp ý như vậy chứ.


Có lẽ là tinh thần người trẻ tuổi đi, ưa thích sự sáng tạo cùng cải tiến.


Họ đã không để ý, Thái đương nhiên là có gì nói đó, hắn bắt đầu liệt kê ra những thứ mà mình cảm thấy cần thay đổi.


" Tôi mặc dù hiểu biết về con nhện kia cũng không quá rõ, nhưng nó chắc chắn là sẽ không xuất hiện lù lù trước mắt chúng ta như vậy.


Nếu mà như thế, vậy chúng ta cũng sớm có thể phát hiện ra nó rồi chạy trốn, kích thước nó lớn như thế mà.


Tiếp theo là, nó cũng không ngu ngốc như vậy, mặc dù tôi thấy cũng không quá thông minh, nhưng nếu khoảng cách đủ gần, nó sẽ trực tiếp phun mạng nhện trói buộc con mồi chứ không phải lao tới công kích cận chiến.


Bằng không với tốc độ chậm như của nó, không đến nỗi những người kia đều bị nó xử lý, kiểu gì cũng phải thoát được một ít người.


Về phần v·ũ k·hí, tôi cảm thấy các cậu có thể thêm vào một đám v·ũ k·hí lạnh, tốt nhất là các loại v·ũ k·hí dài và nặng.


Tốt nhất là thiết lập ra một số loại v·ũ k·hí có chất lượng cao một chút.


Các cậu hẳn là cũng thấy, những loại v·ũ k·hí nóng kia có bao nhiêu hiệu quả, chỉ sợ tiến sang dị giới, những loại v·ũ k·hí đó sẽ dần bị đào thải.


Ngoại trừ một số loại có uy lực cực mạnh hoặc có hiệu quả đặc thù, còn lại nhất định sẽ bị những loại v·ũ k·hí được chế tạo từ vật liệu lấy ở dị thế giới thay thế.


Vậy nên, cần cung cấp một số loại v·ũ k·hí như vậy để binh sĩ có thể sớm làm quen.


Còn có, không khí bên đó so với địa tinh mật độ càng lớn hơn một chút, lúc hoạt động bình thường sẽ không quá cảm thấy được.


Nhưng khi vận động mạnh hoặc là chạy nhanh sẽ tạo ra lực cản mạnh hơn, cũng cần thay đổi một chút để mọi người có thể thích ứng."


Đám người Phạm Quốc Vượng chăm chú nghe Thái góp ý.


Bốn mắt thậm chí còn lấy giấy bút ra viết lại.


Sau đó, bọn họ lập tức bắt đầu tiến hành chỉnh sửa. Đồng thời, bọn họ cũng yêu cầu Hoàng Quốc Thái ở lại hỗ trợ bọn họ thử nghiệm hiệu quả sau khi thay đổi, và đưa ra góp ý để bọn họ tiếp tục chỉnh sửa.


Mấy thanh niên này bình thường hi hi ha ha, không có bao nhiêu nghiêm túc, nhưng lúc làm việc thì lại hết sức chuyên nghiệp, bảo sao có thể làm việc ở chỗ này.


Sau khi chỉnh sửa lại theo ý kiến của Hoàng Quốc Thái, đám người lại yêu cầu Thái giúp bọn họ thiết lập loại quái mới.


Cũng chính là loại sâu trùng mà hắn đã ăn.


Loại này vốn dĩ hắn cũng chỉ bắt gặp ở trong hang, nhưng để tiện cho việc mọi người rèn luyện, đám bọn họ đã thiết lập nó xuất hiện ở bên ngoài trời.


Đồng thời cũng thiệt lập cho nó hung dữ một chút, có tính công kích một chút.


Còn lại cũng đều giống hệt như thật, từ ngoại hình cho tới các chỉ số thân thể.


Đám bọn họ cũng quyết định thiết lập một con quái cấp thần thoại theo như Thái miêu tả.


Cũng không phải để làm vật bồi luyện cho mọi người, mà thiết lập nó thành một phần bối cảnh trong thế giới giả lập, chỉ cần đi vào liền nhìn thấy.


Đương nhiên, mọi người nếu như muốn khiêu chiến nó cũng có thể, chỉ cần đi lên khiêu khích là được.


...


Cách chương.


Chương 23: Thử thiết bị mô phỏng chiến đấu giả lập