Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 24: Tới Trung tâm mô phỏng tác chiến

Chương 24: Tới Trung tâm mô phỏng tác chiến


Nói thì hết sức đơn giản, nhưng làm thì không dễ dàng như vậy.


Đám người Phạm Quốc Vượng mặc dù chuyên nghiệp, tốc độ làm việc cũng rất nhanh, nhưng lượng công việc rất nhiều, lại phải sửa đi sửa lại, vậy nên tất bật tới buổi tối mới xong.


Thái cũng được một phen chứng kiến phong thái làm việc điên cuồng của đám nhân viên trong Trung tâm nghiên cứu.


Nếu như hắn không nhắc nhở, đám người này còn không nhớ là có bữa trưa.


Mặc dù là đã nhớ ra, nhưng bọn họ cũng chỉ gọi người mang cơm đến, vội vã ăn rồi lại làm tiếp.


Còn may mắn là có người thay bọn họ dọn dẹp, bằng không chỉ sợ rác rưởi ở trong này còn nhiều hơn các loại máy móc thiết bị.


Đương nhiên, đám người mập mạp cũng được một phen chiêm ngưỡng phong thái dạ dày vương của Hoàng Quốc Thái.


Những người khác còn không nói, chứ mập mạp trực tiếp hùng hồn tuyên bố, lấy Hoàng Quốc Thái làm mục tiêu, nhất định phấn đấu để có thể ăn được nhiều như Thái.


Chờ buổi tối xong việc, đám người Phạm Quốc Vượng quyết định mời Hoàng Quốc Thái ăn cơm.


Địa điểm ăn cơm đương nhiên là nhà ăn, chứ nhìn sức ăn của Thái, đừng nói là không có chỗ nào khác để đi, cho dù có, bọn họ cũng sợ không dám mời.


Một lần nữa được chiêm ngưỡng sức ăn kinh khủng của Thái, bốn mắt trực tiếp tuyên bố với mọi người:


" Nếu như tao mà cảm thấy ghét nhà hàng búp phê nào, tao nhất định sẽ mời anh Thái tới đó ăn!!!"


Những người khác nghe thấy vậy thì trực tiếp giơ ngón tay cái lên, đồng thanh hô:


" Mày ác!!!"


Ăn uống xong, bọn họ cũng cùng nhau trở về. Lúc này Thái mới biết, mấy người bọn hắn lại ở cách nhau không xa, tất cả đều ở trong khu vực ký túc xá đó.


Mà cũng đúng thôi, khu vực này là ký túc xá của nhân viên Trung tâm nghiên cứu, bọn họ ở đây không phải chuyện bình thường.


Thái trở về phòng thì chưa vội tắm rửa nghỉ ngơi, mà bắt đầu tu luyện quân thể quyền.


Mặc dù bây giờ tu luyện quân thể quyền, hắn cũng không còn cảm thấy có tăng lên chút nào, dù là luyện cho tới khi đạt cực hạn của bản thân. Nhưng Thái vẫn kiên trì luyện, hắn cảm thấy luyện tập tiếp có lẽ sẽ có khả năng vấn đề của mình tự động sẽ biến mất.


Sáng hôm sau thức dậy, sau khi đi ăn sáng, Thái đi tới Trung tâm nghiên cứu năng lượng tiến hóa một chuyến, muốn hỏi xem tình hình nghiên cứu của họ thế nào rồi.


Kết quả được biết vẫn chưa xong.


Không có cách nào, Thái cũng chỉ có thể trở lại phòng mình.


Hiện tại cũng chưa được biên chế chính thức vào đơn vị nào, cũng không có người quản lý, Thái coi như là hoàn toàn rảnh rỗi.


Nếu như trước đây, có lẽ hắn sẽ rất vui vẻ, kiếm một chỗ để lười biếng.


Nhưng bây giờ, Thái cảm thấy cũng không phải lúc để lười biếng, hẳn là cần tận dụng thời gian để tăng lên chiến lực mới đúng.


Thái tự nhủ, mình mặc dù sức mạnh đúng là vượt lên trên người bình thường, nhưng so với dị giới sinh vật thì cũng chưa tính là gì, sao lại có thời gian để lười biếng được.


Bây giờ đã tạm thời không thể tăng lên thể chất, vậy thì tăng lên kinh nghiệm chiến đấu vậy.


Thế là, đang trên đường trở về, Thái đột nhiên thay đổi quyết định, chuyển hướng đi tới khu vực huấn luyện của binh sĩ.


Phải mất không ít thời gian Thái mới tìm tới được vị trí khu vực huấn luyện.


Thực ra khu vực huấn luyện trong Liệt thiên căn cứ có không ít, nhưng nếu như là khu vực huấn luyện mô phỏng tác chiến thì hiện tại chỉ có một chỗ lắp đặt mà thôi.


Hoàng Quốc Thái đứng trước một kiến trúc to lớn, bên ngoài treo biển "Trung tâm mô phỏng tác chiến".


Không do dự, Thái trực tiếp đẩy cửa đi vào.


Bên trong Trung tâm mô phỏng tác chiến diện tích to lớn, ước chừng có hàng vạn mét vuông.


Bố cục của nơi này rất là đơn giản, ngoại trừ đại sảnh, còn lại không gian đều là từng hàng khoang mô phỏng giả lập.


Thái phát hiện, những khoang này hiện tại cũng đều đã có người dùng.


Trong khi đó, đại sảnh cũng đang tập trung rất nhiều binh sĩ.


Thật ra bây giờ, cũng không chỉ có người như Thái mới rảnh rỗi.


Vì là chưa thể tiến vào vết nứt thăm dò, vậy nên ngoại trừ làm nhiệm vụ trực chiến và nhiệm vụ canh gác, còn lại binh sĩ đều rất rảnh rỗi. Thế là bọn họ hầu hết đều tập trung tới đây.


Thái quét mắt một vòng, cảm thấy những người này đều cũng không phải binh sĩ thông thường, khả năng cũng đều là binh sĩ tinh nhuệ.


Mà hắn còn phát hiện, không ngờ binh sĩ tinh nhuệ các quốc gia vậy mà có không ít là nữ.


Mặc dù vẫn chỉ chiếm một phần nhỏ, nhưng mới đếm sơ qua, Thái đã thấy chừng mấy chục nữ binh rồi.


Mà khi Thái mở cửa bước vào, mấy người ở gần đó theo phản xạ quay đầu lại nhìn.


Vừa mới nhìn một cái, bọn họ đã nhận ra là Hoàng Quốc Thái, thế là lập tức vỗ vai người bên cạnh, khoe với họ chuyện này.


Hoàng Quốc Thái bây giờ ở trong căn cứ chính là một người nổi tiếng.


Cũng không phải là vì hâm mộ, hay là ganh ghét, mà những người lính này đều coi hắn là mục tiêu, muốn chứng minh mình cũng có thể làm được những gì Hoàng Quốc Thái đã làm, thậm chí làm càng tốt.


Nhưng đương nhiên, bọn họ cũng không phải nam sinh ngây thơ, bồng bột. Bọn họ chính là những binh sĩ tinh nhuệ hàng đầu thế giới, mặc dù kiêu ngạo, tự đại, nhưng bọn họ cũng rất tự biết lấy bản thân, đồng thời càng thêm tôn trọng kẻ mạnh.


Ở thế giới của lính tinh nhuệ bọn họ, sức mạnh luôn là tối thượng, kẻ yếu bọn họ sẽ không để vào mắt, nhưng kẻ mạnh thì cho dù là kẻ thù cũng sẽ nhận được sự tôn trọng của bọn họ.


Mà Hoàng Quốc Thái, người hiện tại nắm giữ thành tích và sức mạnh đều vượt lên trước bọn họ, đương nhiên là có địa vị rất cao.


Tin tức Hoàng Quốc Thái xuất hiện nhanh chóng được lan tỏa ra, mọi người bắt đầu chú ý tới hắn.


Hoàng Quốc Thái thấy mọi người đều quay lại nhìn mình thì rất là bất đắc dĩ, hắn cũng không thích làm người nổi tiếng, càng không thích người khác chú ý tới mình.


Nhưng cũng không có cách nào, hắn cũng đành phải chấp nhận chuyện này.


Đột nhiên, đám người bắt đầu tách ra, có một đội người từ từ đi về phía Hoàng Quốc Thái.


Hoàng Quốc Thái thấy vậy thì hơi nhíu mày, này không phải là có người muốn kiếm chuyện chứ.


Từ chỗ của đám người Phạm Quốc Vượng, hắn đã nghe nói tới việc có rất nhiều người không phục lắm chuyện hắn nhận được Tử tinh huy chương.


Mặc dù hắn cũng rất bất ngờ chuyện mình lại là người đầu tiên nhận được Tử tinh huy chương, nhưng đây chính là hắn mạo hiểm tính mạng mới có thể nhận được, và huy chương đó là do Liên minh chủ động ban tặng, cũng không phải hắn chủ động muốn, nếu vì như vậy mà tìm hắn phiền toái, vậy cũng thật đáng ghét.


Nhưng nghĩ lại, hẳn còn không đến nỗi như vậy đi, dù sao đây cũng là căn cứ quân sự, người ở đây cũng đều là lính tinh nhuệ, cũng không đến nỗi kém cỏi như vậy.


Nhưng thực ra, nếu như trước đó đám người này còn thật sự có thể tìm hắn phiền toái, cũng không phải kiểu trẻ trâu kiếm chuyện, nhưng bọn họ nhất định sẽ tìm Thái khiêu chiến.


Chỉ là, bây giờ được thấy dị sinh vật lợi hại, bọn họ đã chuyển mục tiêu sang thành dị sinh vật.


Bọn họ cũng không còn hứng thú lẫn nhau chiến đấu nữa, mà càng ưa thích hơn thử thách bản thân bằng loại quái vật khó nhằn kia.


Cũng đúng thôi, mục tiêu của bọn người này vẫn luôn là kẻ mạnh nhất, chỉ cần thứ gì bọn họ cảm thấy là mạnh nhất, bọn họ sẽ tự động xác định đó là mục tiêu, cho dù là kẻ thù hay là đồng đội, bọn họ cũng muốn tìm cách chiến thắng.


Với tinh thần như thế, bọn họ mới có thể trở thành những chiến sĩ tinh nhuệ bậc nhất của các quốc gia.


Mà đám người kia tiến đến trước mặt Thái thì xếp thành một hàng. Thái để ý bọn họ có tổng cộng mười người, trong đó còn có một cô gái.


Đám người này khí thế rất mạnh, không phải là phát ra từ tổng thể nhóm người, mà là phát ra từ mỗi một người trong bọn họ.


Chỉ sợ đám người này ở đây cũng đều tính là có tên tuổi, bảo sao những người khác lại có thể tránh đường cho họ đi qua.


Cũng không có thái độ phách lối hay kiêu ngạo, một người có vẻ là dẫn đầu trong đám người chủ động đi ra, mỉm cười chào hỏi.


" Xin chào! Cậu chính là Hoàng Quốc Thái đi, rất vui được gặp cậu.


Tôi là Dương Tuấn, đây là La Minh, Kim Vũ, Lê Ngọc, Trần Bách Niên, Âu Dương Chí, Lạc Bảo, Ngô Hổ, Hà Lôi, Vũ Lân.


Tôi tạm thời coi như đội trưởng của bọn họ. Bọn tôi nhóm này chính là một trong các đội ngũ mạnh nhất ở đây.


Chúng tôi muốn mời cậu chút nữa cùng chúng tôi chiến đấu. Coi như là nhờ cậu truyền thụ cho chúng tôi một chút kinh nghiệm chiến đấu với dị thế giới sinh vật, có được không?


Dù sao ở đây cũng chỉ có mỗi mình cậu là có kinh nghiệm chiến đấu với dị sinh vật!!!"


Thấy đám người này thái độ còn rất tốt, Thái cũng không tỏ vẻ từ chối, chỉ là bản thân hắn cũng làm gì có bao nhiêu kinh nghiệm mà truyền thụ cho họ. Vậy nên hắn cũng phải nói rõ ràng trước, không đến lúc họ lại nghĩ hắn không chịu truyền thụ cho họ.


" Chào anh, thực ra tôi cũng không có kinh nghiệm chiến đấu với dị sinh vật, nếu như các anh muốn tôi truyền thụ cho một chút kinh nghiệm chạy trốn, vậy thì tôi cũng không ngại."


Nghe thấy lời nói của Thái, Dương Tuấn còn khá là ngạc nhiên, thực sự là không nghĩ tới Thái lại nói như thế.


Nhưng chỉ cần Thái đồng ý, bọn họ cũng không để tâm là kinh nghiệm chiến đấu còn là kinh nghiệm chạy trốn, dù sao đều hữu ích với bọn họ.


Thế là Dương Tuấn cười tươi nói:


"Không quan trọng, chiến đấu cũng được, chạy trốn cũng tốt, đều hữu ích, có khi kinh nghiệm chạy trốn còn hữu ích hơn.


Vậy cùng chúng tôi tiến vào trong này, chờ chút nữa chúng ta cùng tổ đội."


Nói rồi, Dương Tuấn lấy tay ra hiệu mời.


Thái thấy vậy cũng không từ chối, cùng bọn họ cùng đi.


Vì là không hiểu gì về tình hình nơi này, Thái liền chủ động hỏi chuyện Dương Tuấn:


" Dương Tuấn, anh vừa mới nói, các anh là một trong các đội mạnh nhất ở đây, vậy hẳn là còn có đội ngũ khác tương đương chứ?"


Dương Trấn thấy thế mỉm cười trả lời.


" Đúng vậy, đội của tôi cũng đều là những người mạnh hàng đầu ở đây, nhưng còn có ba đội ngũ nữa có thể cùng chúng tôi ngang sức ngang tài.


Chỉ là có hai đội đang làm nhiệm vụ trực chiến, còn một đội đang tiến hành mô phỏng chiến đấu.


Những đội khác thì còn kém một chút, nhưng cậu cũng đừng khinh thường, nếu như thực sự gặp nhau trên chiến trường, vậy cũng khó có đội nào có thể toàn thắng."


Thái gật gù, tỏ ra là đã hiểu, sau đó lại hỏi.


" Nhìn những đội khác có vẻ khá là nhún nhường các anh, vậy hẳn là các anh muốn sử dụng thiết bị mô phỏng trước cũng không phải vấn đề gì chứ?


Làm sao lại vẫn còn phải chờ dùng sau?"


Dương Tuấn tỏ ra có chút xấu hổ trả lời:


" Ở đây là có phân chia thứ tự sử dụng, với lại hôm trước cá cược bị thua, vậy nên chúng tôi chỉ có thể đợi dùng sau."


Thái nghe vậy thì hứng thú hỏi:


" Các anh là cược thua đội ngũ đang tiến hành mô phỏng chiến đấu kia sao?


Các anh là cược cái gì?"


Dương Tuấn nghe thấy Thái hỏi vậy thì cũng không giấu giếm:


" Đúng vậy, chúng tôi đúng là bị thua bọn họ. Hai đội chúng tôi cá cược xem đội nào kiên trì được lâu hơn."


Thái nghe vậy thì ngạc nhiên hỏi:


" Này! Là không bỏ chạy sao?


Nếu như bỏ chạy vậy thì hẳn là sẽ cần rất lâu thời gian thì mới xong chứ?"


Nghe thấy thế, Cả Dương Tuấn và những thành viên còn lại cũng đều có chút xấu hổ.


Dương Tuấn cũng lắc đầu nói:


" Không phải, là có thể bỏ chạy, nhưng cho dù chia ra chạy thì cũng không trụ được rất lâu, dù sao con nhện đó chạy so với chúng tôi nhanh.


Vả lại, nếu như lập tức quay đầu bỏ chạy, cho dù chia ra cũng sẽ lập tức bị nó sử lý một đám, còn lại cũng chạy không được xa thì đã bị nó đuổi kịp.


Cũng vì vậy, chúng tôi mới cảm thấy rất tò mò, cậu là làm thế nào mà có thể chạy thoát con quái vật đó?"


Nghe thấy Dương Tuấn hỏi thế, những người xung quanh cũng đều lắng tai nghe ngóng. Đây chính là kinh nghiệm sống còn, có thể cứu mạng, làm sao có thể bỏ qua cho được.


Thái cũng không giấu giếm, trả lời:


" Nói thật lúc đó con nhện kia đã b·ị t·hương không nhẹ, mắt cũng đều b·ị b·ắn mù, vậy nên chỉ có thể sử dụng các giác quan khác của nó để cảm ứng vị trí của mọi người.


Vậy nên tôi chỉ cần q·uấy n·hiễu cảm ứng của nó là có thể cản trở tốc độ của nó.


Với lại loại quái vật này độ linh hoạt tương đối kém, chuyển hướng rất khó khăn, chỉ cần chạy theo đường rích rắc thì cũng có thể hạn chế được tốc độ của nó.


Chỉ là khoảng cách xa rồi thì tôi cũng không q·uấy n·hiễu được nó nữa.


Mà con súc sinh đó bám dai như đỉa, căn bản không chịu buông tha, cho dù tôi đã kéo dài khoảng cách tương đối xa, thì nó vẫn không chịu từ bỏ.


Sau đó tôi phát hiện ra hang của một loại sâu trùng, vì không thể tiếp tục chạy, vậy nên tôi chui vào đó để trốn.


Ai ngờ con súc sinh kia không chịu bỏ qua, canh giữ ở ngoài không chịu đi.


Nhưng cũng may, vì thế nên tôi mới làm ra quyết định đi vào sâu trong hang, mạo hiểm đối đầu với loại sâu trùng trong hang đó.


Đã thế loại sâu trùng đó mặc dù khó chơi, nhưng độ nguy hiểm không cao, vậy nên tôi mới có thể xử lý nó, cũng có được thức ăn để kiên trì chờ con nhện bỏ đi."


Nghe xong Thái kể, đám người vừa là khâm phục vừa là cảm thán Thái may mắn.


Lúc này, lần lượt có khoang thiết bị mô phỏng mở ra, đó chính là những người đã hoàn thành quá trình mô phỏng chiến đấu của mình.


Bọn họ cũng bắt đầu từ trong các khoang này đi ra.


Thái để ý, những người này có vẻ cũng không ổn lắm, hắn thấy bọn họ tất cả đều tỏ ra rất là đau đớn, khó chịu. Toàn thân bọn họ run rẩy, mồ hôi cũng đã ướt sũng cả người.


Thấy vậy, Thái quay sang Dương Tuấn hỏi:


" Bọn họ đây là bị làm sao vậy?"


Nghe thấy Thái hỏi, Dương Tuấn tỏ ra rất là đau khổ nói.


" Đó là hậu quả của việc bị g·iết c·hết trong giả lập!!!


Vốn dĩ nếu như bị c·hết trong giả lập cũng chỉ bị thoát ra bình thường thôi.


Nhưng đám kỹ thuật viên kia nói như thế không có tính khiêu chiến, vậy nên muốn giúp chúng tôi tạo chút động lực chiến đấu.


Ban đầu bọn họ nói là, chỉ tạo một chút hiệu ứng mát xa toàn thân, bọn tôi nếm thử mới biết đó lại là mát xa kích thích các dây thần kinh đau đớn trên cơ thể.


Cảm giác kia thật sự là phê tận óc.


Muốn cho đám người kia thiết lập lại thì bọn họ nói với chúng tôi, để như vậy có thể giúp chúng tôi rèn luyện sức chịu đựng.


Không phải thấy đám bọn họ thân thể lèo khèo, không chịu nổi một đấm, chỉ sợ không ít người đã lao lên dạy cho bọn họ một bài học rồi."


Nghe vậy, Thái kinh ngạc thốt ra:


" Này! Mấy tên đó chơi như vậy ác?!!!"


Nhưng nghĩ lại, Thái cảm thấy mấy tên dở hơi kia có thể thật sự làm ra được việc như thế.


Nhìn không ngừng có người run rẩy từ trong khoang thiết bị mô phỏng đi ra, Thái cảm thán:


" Các anh cũng quá khổ chứ?!!!"


Những người xung quanh nghe thấy lời này của Thái thì mắt có chút đỏ, nỗi đau kia thực sự chỉ có trải qua mới có thể cảm giác được.


Ngay cả đám lính tinh nhuệ, trong đó hầu hết đều đã từng trải qua sinh tử như bọn họ mà cũng nhịn không nổi, lần đầu tiên thậm chí nhiều người còn chảy cả nước mắt thì đủ hiểu cảm giác đó có bao nhiêu thống khổ.


Vì đã trải qua không ít lần, rất là quen thuộc rồi thế nên bây giờ, bọn họ mới có thể trực tiếp đi ra khi khoang thiết bị mô phỏng vừa mới mở cửa.


Chứ lúc mới đầu, hầu hết mọi người đều phải người khác hỗ trợ khiêng ra. Bọn họ đau tới co rút tại chỗ.


Mà đám người Dương Tuấn cũng không tự nhiên lại được coi là những người mạnh nhất ở đây.


Dù sao tất cả bọn họ cũng chưa có so đấu với nhau qua, mà chỉ tính lực lượng thì cũng không có chênh lệch nhau rất nhiều.


Cũng là vì ngay từ lúc đầu, đám người kia đã có thể nhịn được sự đau đớn đó và có thể tự lết ra khỏi khoang mô phỏng, thế nên bọn họ mới đạt được sự công nhận của những người khác và được bọn họ kính nể.


Đương nhiên, lúc đó bọn họ cũng chỉ có thể lết đi ra, so với những người khác bây giờ còn kém hơn nhiều.


Vậy nên đám kỹ thuật viên kia nói cũng không sai, làm kiểu này đúng là có thể giúp rèn luyện sức chịu đựng của bọn họ.


...


Cách chương.


Chương 24: Tới Trung tâm mô phỏng tác chiến