

Tiến Hóa Kỷ Nguyên
Unknown
Chương 25: Dương Tuấn mời
Trong Trung tâm mô phỏng tác chiến, khi mọi người sử dụng thiết bị mô phỏng giả lập, những người khác có thể quan sát quá trình chiến đấu của bọn họ, thông qua các màn hình hiển thị ở trong đại sảnh.
Lúc này, Thái và đội ngũ của Dương Tuấn đang quan sát một đội ngũ chiến đấu, đó là đội đối thủ của đội ngũ Dương Tuấn.
Vì là hôm qua, Phạm Quốc Vượng bọn họ đã chỉnh sửa hệ thống, đặc biệt là thêm vào một loại dị sinh vật mới, vậy nên ngày hôm nay, hầu hết các đội ngũ đều lựa chọn thử sức với loại dị sinh vật này.
Lúc này, trên màn hình đang diễn ra cảnh tượng đội ngũ kia đang kịch liệt chiến đấu với đầu sâu trùng mới được thêm vào.
Thái phát hiện, mỗi đội ngũ ở đây hầu hết cũng đều là mười người tạo thành, đội ngũ kia cũng vậy, chỉ là không giống với đội ngũ của Dương Tuấn, đội ngũ kia chính là do mười binh sĩ nam tạo thành.
Vừa nhìn vào bọn họ, Thái cũng đã có thể đoán được ai là đội trưởng của bọn họ.
Đó là một người chiến sĩ thân hình cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn, vóc dáng anh ta phải to hơn những chiến sĩ khác một vòng.
Một mình anh ta xách theo một khẩu sáu nòng cỡ lớn, đang tiến hành áp chế con quái vật.
Thái nhìn ra, khẩu súng anh ta cầm cũng không phải là để trang bị cho đơn binh, mà thường được lắp ráp trên các loại xe quân sự.
Khẩu sáu nòng bình thường đã khó có người dùng nổi, huống hồ gì là loại này.
Chỉ là, tình hình của đội ngũ này cũng không khả quan, bởi vì con sâu trùng được đám người Phạm Quốc Vượng thiết kế cũng không giống lắm so với hàng thật.
Ngoại trừ sức phòng ngự giống như thật ra, tốc độ và sức chiến đấu của nó đã được đám người Phạm Quốc Vượng nâng lên một tầm cao mới.
Mặc dù hắn cũng không biết, loại sâu trùng này nếu như không bị mắc kẹt trong hang mà là xuất hiện ở bên ngoài sẽ như thế nào. Nhưng hắn cảm thấy, cho dù như thế nào thì cũng sẽ không có tốc độ nhanh như con này được.
Đã thế, bọn họ thiết kế con này còn linh hoạt vô cùng, Thái cảm thấy nếu như hắn mà gặp được mấy con như thế này chứ không phải mấy con sâu thật kia, chỉ sợ hắn cũng đã sớm xong đời từ lâu.
Trong màn hình, đội ngũ kia đã bị hành cho tương đối khổ sở.
Cho dù có hoả lực mạnh mẽ áp chế, nhưng hoả lực của bọn họ cũng không xuyên thủng được lớp da của con sâu, mọi động năng đều bị làn da này của con sâu hấp thụ.
Phần đầu thì càng cứng rắn, so với lớp giáp của con nhện cũng không kém chút nào.
Sử dụng hoả lực mạnh thì con sâu còn biết né tránh, đồng thời tìm cách công kích đội ngũ của bọn họ.
Mặc dù chưa có ai bị loại, nhưng Thái nhìn thấy đã có người b·ị t·hương không nhẹ.
Nhưng thật ra con sâu kia cũng không phải chưa bị chút thương tích nào.
Trước đó, nó bị trúng một quả đạn nhiệt áp loại nhỏ, kết quả bị bỏng một phần da.
Thế nên, đám người kia cảm thấy, nhiệt độ cao có thể gây tổn thương cho con sâu.
Nhưng là những quả đạn khác của họ liên tục bị con sâu di chuyển nhanh chóng né được.
Mà không trúng chính xác thân thể nó, nhiệt độ ngoài rìa của v·ụ n·ổ cũng ảnh hưởng không lớn tới con sâu.
Đạn nhiệt áp tiêu hao hết, bọn họ cũng chỉ có thể khai thác vị trí b·ị t·hương của con sâu mà t·ấn c·ông.
Nhưng là con sâu cũng chủ động che chắn chỗ b·ị t·hương này, đã thế sức khôi phục của nó mạnh mẽ, tốc độ khôi phục của nó nhanh chóng tới mức có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Nói thật thì cái này đám người Phạm Quốc Vượng làm hơi quá. Mặc dù hắn có nói là tốc độ khôi phục của con sâu rất kinh người, ngay cả đứt đôi thân thể cũng có thể nhanh chóng lành lại chỉ trong một ngày.
Nhưng nhanh đến mức chỉ sau một loạt đạn mà v·ết t·hương đã biến mất như này, thì đám chiến sĩ đó chỉ có biết khóc.
Đã khó khăn làm nó b·ị t·hương, vừa làm cho nó có chút thương thế mà loáng một cái đã biến mất như vậy, thì còn khó chơi hơn cả con nhện.
Đám người rất là chán nản, đạn dược cũng tiêu hao gần hết rồi. Còn con sâu vừa bị làm b·ị t·hương thì tức giận, công kích càng mãnh liệt.
Trực diện liên tục bị hoả lực của đám binh lính áp chế, mặc dù không thể làm tổn thương con sâu, nhưng sức mạnh vẫn sẽ cản trở bước tiến của nó.
Đột nhiên, con sâu quét phần đuôi béo mập của nó về phía đám người, trực tiếp thì hất văng mấy người bay về phía sau.
Sức mạnh to lớn của cái đuôi không khác gì một chiếc xe container đâm vào, khiến cho những người trúng đòn hộc máu, không đứng dậy nổi.
Bị thiếu mất nửa người, hoả lực áp chế đột nhiên bị giảm mạnh.
Con sâu nhân cơ hội lập tức lao lên càn quét.
Người đội trưởng thấy thế cố gắng dí đường đạn vào giữ đầu con sâu, muốn dùng sức mạnh của làn đạn đẩy lùi bước tiến của nó.
Tưởng chừng như con sâu đã bị làn đạn áp chế sắp lui lại, ai ngờ lập tức con sâu uốn éo người một cái, tránh đi làn đạn của người đội trưởng, sau đó tiếp tục quét phần đuôi to bè của nó tới.
Sớm đoán được nó lại sử dụng chiêu này, người đội trưởng lập tức lao ra khỏi phạm vi của đuôi con vật, nhưng súng của anh ta cũng đã dừng lại.
Con sâu thấy thế lập tức lao tới, không cho người đội trưởng kịp bắn súng lần nữa.
Một người khác thấy vậy lập tức bắn một quả đạn t·ên l·ửa để chặn đường con sâu.
Chỉ là, bắn xong anh ta mới cảm thấy không ổn lắm, bởi vì khoảng cách giữa con sâu và đội trưởng của bọn họ đã quá gần.
Quả đạn này bắn ra chỉ sợ con sâu kia chịu ảnh hưởng không lớn, nhưng người đội trưởng kia của họ là xong đời.
Quả nhiên, con sâu lần này còn không cả thèm né tránh, trực tiếp thì lấy phần đầu cứng rắn của nó để hứng chịu quả t·ên l·ửa.
"Oanh" một t·iếng n·ổ lớn vang lên, mặc dù con sâu có bị lui lại một chút, nhưng cơ bản vẫn lành lặn.
Trong khi đó, đội trưởng của đám người trực tiếp bị nổ bay xác.
Lúc rơi xuống thì cái xác đã te tua, không thể nào còn sống được nữa.
Mà đám kỹ thuật viên kia cũng thật đủ biến thái, c·hết thì thôi đi, có cần phải chân thật đến như vậy không?!!
Người lính vừa rồi bắn quả t·ên l·ửa gương mặt đầy chột dạ nhìn cái xác của đội trưởng.
Trong lòng anh ta thầm nghĩ, không biết sau đó đi ra có bị đội trưởng mời một mình đấu không, anh ta cũng không muốn vừa bị cái máy mát xa một lượt, sau đó lại được đội trưởng mát xa một lượt nữa.
Đội ngũ đã tan tác, đội trưởng cũng hi sinh, đạn dược thì cạn kiệt, còn lại mấy người cũng không chống đỡ nổi, nhanh chóng bị con sâu làm thịt.
Hoàng Quốc Thái nhìn thảm cảnh của đội ngũ kia không khỏi cảm thấy, đám người Phạm Quốc Vượng chơi còn thật ác.
Ban đầu khi thấy tốc độ và sức khôi phục của con sâu, Thái đã cảm thấy có chút sốc.
Nhưng sau đó nhìn thấy con sâu đó ngay cả thần long bãi vĩ cũng chơi được ra thì hắn cũng không biết phải nói gì nữa.
Chỉ là một con sâu trùng yếu đuối thôi mà, làm sao lại có cảm giác nó như là thần long hậu duệ đâu!!!
Chẳng lẽ mấy tên kia không sợ những binh sĩ này sinh ra bóng ma tâm lý hay sao?
Chỉ một đầu sinh vật cấp thấp nhất cũng đã bị hành cho như vậy, gặp càng mạnh mẽ hơn sinh vật, bọn họ làm sao dám đối đầu.
Mà lúc này, sau khi nhìn thấy thảm cảnh của đội bạn, Dương Tuấn giương đôi mắt đầy hoảng hốt nhìn sang Thái hỏi:
" Đây chính là sinh vật mà cậu nói là độ nguy hiểm không cao kia sao?
Làm sao tôi lại cảm thấy nó so với con nhện quái còn nguy hiểm hơn?!!!"
Những người khác cũng nhìn sang Thái xem hắn sẽ trả lời thế nào.
Thấy thế, Thái cũng chỉ có thể cười khổ trả lời:
" Đây cũng đều là do đám người ở phòng nghiên cứu thiết lập.
Bọn họ nói, dù sao cũng để cho mọi người rèn luyện, nếu như thiết lập yếu quá, vậy chẳng thà để nó đứng đó cho mọi người tùy tiện g·iết!!!"
Nghe thấy vậy, Dương Tuấn nghiêm túc hỏi:
" Thế thực tế thì loại sinh vật này mạnh thế nào?"
Anh ta rất muốn biết thực tế loại sinh vật kia chiến lực như thế nào, để có thể tự ước lượng bản thân.
Thái cũng không che giấu, nói cho họ biết tình hình thực tế.
" Thực ra tôi cũng không biết nếu như ở bên ngoài chúng sẽ như thế nào. Bởi vì tôi cũng chỉ gặp được chúng khi chúng ở trong hang mà thôi.
Chúng rất mập mạp, vậy nên luôn luôn bị cái hang kìm ép, di chuyển hết sức khó khăn, muốn tiến lên hoặc lùi lại cũng chỉ có thể nhúc nhích một chút một.
Vậy nên tôi mới nói là sinh vật này tính nguy hiểm không cao."
Những người khác nghe vậy thì không biết phải nói gì, loại sinh vật như thế mà đám kỹ thuật viên kia có thể thiết lập nó thành cái dạng này được. Cũng thật phục họ!!!
Lúc này, đội ngũ kia cũng đã đi ra, Thái cảm thấy đám bọn họ đúng là phong thái có mạnh mẽ hơn những người khác một chút.
Nhìn có vẻ bọn họ cũng vẫn thấy rất đau đớn, nhưng bước đi còn rất là cứng rắn.
Chỉ thấy, người chiến sĩ cao lớn dẫn đầu những người khác trong đội, thẳng tiến hướng tới trước mặt đội ngũ của Dương Tuấn.
Dương Tuấn thấy bọn họ đến, lập tức hướng về một người trong số họ cười vui vẻ nói:
" Ha ha ha! Phương Nguyên, viên đạn kia của cậu đúng là xảo diệu, vừa vặn giúp đội trưởng của các cậu tránh khỏi kết cục thê thảm!!!"
Những người khác nghe vậy thì không nín được cười, kể cả là người trong đội ngũ của Dương Tuấn hay là đội ngũ bên kia.
Còn người mà Dương Tuấn gọi là Phương Nguyên kia, nghe thấy vậy thì ánh mắt có vẻ chột dạ liếc nhìn bóng dáng đội trưởng nhà mình.
Thực sự là lúc đó theo phản xạ tự nhiên, anh ta muốn bắn t·ên l·ửa để cản trở bước tiến của con quái vật.
Chỉ là, tốc độ của con quái vật đó quá nhanh, khiến cho địa điểm v·a c·hạm đó cách đội trưởng quá gần, bằng không cũng không đến nỗi kết quả như vậy.
Người đội trưởng kia cũng không để ý trò đùa của Dương Tuấn, mà hướng tới Hoàng Quốc Thái đưa tay ra nói:
" Tôi là Long Chiến, rất vui được gặp cậu!
Tôi nghe nói cậu mang hai cái đầu của con quái vật đó trở về, cậu làm như thế nào được vậy?!!"
Thấy vậy, Thái cũng đưa tay ra cùng Long Chiến bắt tay, sau đó tỏ vẻ hơi xấu hổ giải thích:
" Chào anh, Long Chiến!
Chuyện kia... Thực ra loại sinh vật đó cũng không có nguy hiểm như vậy... Nó mạnh như vậy cũng đều là do đám người trong phòng nghiên cứu kỹ thuật thiết lập!!!"
Gương mặt Long Chiến vẫn rất bình tĩnh, cũng không vì câu trả lời của Thái mà tỏ ra khó chịu hay gì khác. Anh ta chỉ tiếp tục hỏi:
" Vậy loại sinh vật đó có gì khác biệt với loại trong mô phỏng kia?"
Thái cũng không cần nghĩ ngợi gì liền trả lời:
" Cũng không có gì khác biệt, chỉ là nó sẽ không di chuyển, chỉ nằm im cho anh muốn làm gì thì làm."
Nghe thấy lời này của Thái, trên gương mặt của Long Chiến mới biểu hiện ra một chút kinh ngạc.
Cũng không chỉ có Long Chiến, những người khác trong đội của anh ta nghe vậy thì cũng rất ngạc nhiên.
Nếu như đúng như Thái nói, chênh lệch cũng quá lớn chứ? Với lại, làm sao lại có sinh vật nằm im cho người ta tùy ý xử lý được.
Long Chiến cũng tỏ ra nghi hoặc hỏi:
" Làm sao nó lại nằm yên mặc cho người xử lý được?"
Thái chỉ mỉm cười nói:
" Nó bị chính cái hang mình tạo ra kìm hãm, vậy nên di chuyển rất khó khăn."
Long Chiến chợt hiểu, nhưng trong đầu anh ta bắt đầu suy nghĩ cách đối phó với đầu sinh vật kia trong hoàn cảnh này.
Nếu như con quái vật đó không thể cử động, chỉ nằm đó cho anh ta xử lý, vậy thì phải làm thế nào để g·iết c·hết nó?!!
Trong hang không gian hạn hẹp, sử dụng các loại v·ũ k·hí uy lực mạnh là không thể được, căn bản chính là đồng quy vu tận, g·iết địch một ngàn tự tổn tám trăm.
Không đúng, phải gọi là g·iết địch tám trăm, tự tổn một ngàn mới đúng, sức phòng ngự và khôi phục của con quái ấy quá mạnh.
Đã không thể sử dụng loại v·ũ k·hí uy lực mạnh mẽ, vậy cũng chỉ có thể sử dụng các loại v·ũ k·hí có lực xuyên giáp mạnh hoặc mìn định hướng, nhưng cũng không rõ hiệu quả thế nào?
Không biết khi đó Hoàng Quốc Thái là sử dụng biện pháp gì?
Đang định ngẩng đầu lên để hỏi Hoàng Quốc Thái, thì hắn đã đi cùng đám người Dương Tuấn tiến lên, để chuẩn bị tiến hành mô phỏng tác chiến rồi.
Thế là, Long Chiến cũng đành thôi, chờ xem Hoàng Quốc Thái sẽ đối phó thế nào với con quái vật.
Lúc này, Hoàng Quốc Thái cũng tiến vào khoang thiết bị mô phỏng.
Cũng giống như trước đó sử dụng thiết bị này ở Trung tâm nghiên cứu, hắn lập tức tiến vào không gian mô phỏng.
Bây giờ, không gian mô phỏng đã có thêm sự xuất hiện của đầu sinh vật thần thoại mà hắn nói. Chỉ là bản thân hắn cũng không thấy được hình dạng của sinh vật kia.
Đám người Phạm Quốc Vượng lại không thể để hình thái của nó là một q·uả c·ầu l·ửa khổng lồ, thế là cuối cùng bọn họ lấy hình thái của thần thú phượng hoàng cho sinh vật này.
Đột nhiên, trên màn hình hư ảo trước mặt hắn xuất hiện đề nghị lập đội. Thái cũng không do dự nhấn vào đồng ý.
Thế là, hắn được di chuyển sang một không gian khác.
Không gian này cũng không khác gì không gian trước đó, chỉ là có thêm sự xuất hiện của đội người Dương Tuấn.
Thấy Hoàng Quốc Thái xuất hiện, Dương Tuấn lên tiếng hỏi:
" Đầu phượng hoàng kia là gì vậy? Hoàng Quốc Thái, cậu có biết không?"
Thái thấy vậy cũng không giấu giếm, nói:
" Nó chính là một loại sinh vật kinh khủng tôi gặp được ở dị thế giới. Chỉ là hình dạng của nó tôi không có thấy rõ, vậy nên bọn họ lấy hình tượng phượng hoàng thay thế."
Nghe thấy vậy, những người khác rất là kinh ngạc.
Dương Tuấn cũng đầy hứng thú hỏi:
" Nó rất mạnh sao? Có thật giống như sinh vật thần thoại không?"
Thái cảm thán nói:
" Rất mạnh! Kích thước khổng lồ, toàn thân bao trùm hoả diễm, chỉ sợ so sánh với sinh vật thần thoại cũng không khác biệt gì!!!"
Đám người nghe vậy cũng đầy cảm thán chiêm ngưỡng con vật lơ lửng trên không trung kia.
Sau khi lấy lại tinh thần, Dương Tuấn hỏi ý kiến của Thái.
" Chúng ta thử tay với loại sâu trùng kia chứ?"
Thái cũng không có ý kiến gì, thế là gật đầu đồng ý.
Dương Tuấn lại tiếp tục hỏi:
" Cậu định dùng loại v·ũ k·hí gì?"
Những người khác cũng đã bắt đầu lựa chọn v·ũ k·hí của mình.
Thấy vậy, Thái cũng mở ra kho v·ũ k·hí, vừa chọn vừa trả lời:
" Tôi định chọn trường mâu."
Vừa nói, hắn vừa lấy ra một cây mâu dài chừng hơn ba mét đi ra, đây chính là hắn nhờ đám người Phạm Quốc Vượng thiết kế.
Chọn loại v·ũ k·hí này chủ yếu vì, hắn cảm thấy nó dùng để đối phó với những loại dị thú kích thước to lớn rất là phù hợp.
Lúc cận chiến, với chiều dài của nó có thể giúp hắn giữ được khoảng cách an toàn, không cần áp sát quá gần, dễ dàng hơn tránh né những công kích bao trùm của chúng.
Lúc cần thiết, hắn cũng có thể phóng ra trường mâu, coi như v·ũ k·hí công kích tầm xa.
Cây mâu này thông số cũng không phải như cây rìu chiến trước đó hắn dùng, mà là dựa trên thông số của vật liệu lấy từ sâu trùng làm ra, đảm bảo sẽ không bị quằn lưỡi như là cây rìu trước đó.
Cầm lên trường mâu, Thái cảm thấy trọng lượng này còn rất nặng, nhưng đối với sức mạnh của hắn bây giờ thì không thành vấn đề, đảm bảo là có thể dùng ném ra như thường.
Thái tiếp tục chọn thêm một con dao quân dụng, cũng là loại mới được đám người Phạm Quốc Vượng điều chỉnh lại thông số.
Sau đó hắn chọn thêm một đám lựu đạn nữa, như vậy là đã đủ.
Trong khi đó, những người khác thấy Hoàng Quốc Thái lại lựa chọn v·ũ k·hí lạnh thì rất là ngạc nhiên.
Nói thật, bọn họ cũng chưa nhìn thấy người binh sĩ nào chọn v·ũ k·hí lạnh cả, cho dù là dao quân dụng cũng không ai chọn, bởi vì chúng cũng không có tác dụng gì.
Dương Tuấn nghi hoặc hỏi Thái:
" Cậu như thế nào lại chọn v·ũ k·hí lạnh?!!"
Thái mỉm cười nói với anh ta:
" Tôi cảm thấy mình sử dụng v·ũ k·hí lạnh càng hiệu quả!!!"
Hắn cũng không nói cho bọn họ biết về sự thay đổi của v·ũ k·hí lạnh, chờ sau đó bọn họ sẽ nhận ra.
Đương nhiên, những người kia mặc dù ngạc nhiên, nhưng cũng sẽ không can thiệp quyết định của Thái.
Trong lòng bọn họ nghĩ, có lẽ là do Thái sức mạnh càng lớn, vậy nên cảm thấy sử dụng v·ũ k·hí lạnh sẽ hiệu quả hơn.
Mọi người chọn xong v·ũ k·hí, Dương Tuấn liền ra hiệu cho mọi người trong đội của anh ta di chuyển vào vị trí của mình.
Trong đó, tay súng máy hạng nặng được bố trí ở trực diện để áp chế trực tiếp con quái.
Tên lửa sẽ được bố trí phía sau để hỗ trợ hỏa lực.
Có kinh nghiệm trước đó của đội ngũ Long Chiến, bọn họ mang theo rất nhiều đạn nhiệt áp.
Trong khi đó, Dương Tuấn và Lê Ngọc s·ử d·ụng s·úng bắn tỉa hạng nặng ẩn nấp ở phía sau, chuẩn bị nhắm vào điểm yếu của con quái vật để kết liễu nó.
Nhìn đội hình bọn họ như vậy, Thái cảm thấy cũng không phải không có phần thắng, chỉ là hắn có một phương pháp càng tốt hơn.
Vậy nên hắn lập tức đề nghị:
" Dương Tuấn, hay là để tôi chính diện chiến đấu với nó, các anh bố trí ở xung quanh yểm trợ tôi, như thế nào đây?"
...
Cách chương.