

Tiến Hóa Kỷ Nguyên
Unknown
Chương 26: Đấu quái trùng
Thấy Thái đề nghị đám người mình giúp hắn ở bên cạnh yểm trợ, Dương Tuấn có chút do dự.
Mặc dù anh ta cũng biết Thái rất mạnh, nhưng mà anh ta cũng không chắc lắm Thái có thể chống chịu nổi con quái vật không.
Chủ yếu là anh ta lo ngại Thái sẽ không chống chịu nổi mà sớm hẹo, chứ đám người anh ta ở phía sau, cũng không đến nỗi bị làm sao.
Nhưng mà nhìn vẻ mặt tự tin của Thái, anh ta cũng không có lý do gì để từ chối cả.
Thế là lập tức mỉm cười đáp ứng:
" Tốt! Vậy hãy cho chúng tôi xem phong thái chiến đấu của cậu như thế nào!
Yên tâm, chúng tôi ở phía sau sẽ cung cấp cho cậu hoả lực tốt nhất!"
Thái thấy vậy thì mỉm cười gật đầu.
Mà Dương Tuấn cũng nhanh chóng điều chỉnh lại đội hình. Thay đổi thành tay súng máy và t·ên l·ửa chuyển sang hai bên trái phải của Thái, còn hai tay súng bắn tỉa thì ẩn nấp phía sau lưng hắn.
Chuẩn bị xong, Dương Tuấn lập tức gọi ra quái vật.
Con quái vật vừa đi ra, lập tức một quả đạn nhiệt áp đã bay thẳng vào mặt nó rồi nổ tung.
Một t·iếng n·ổ lớn và khói lửa lập tức bốc lên.
Hơi nóng và áp lực từ v·ụ n·ổ khiến cho người khoảng cách đó gần nhất là Thái, bị đẩy lui lại phía sau.
Đương nhiên, hứng chịu toàn bộ uy lực của v·ụ n·ổ chính là đầu sâu trùng càng thêm không chịu nổi. Nó đau đớn gào thét lên một tiếng.
Thái chống cự lại áp lực thổi đến, sau đó giẫm mạnh chân xuống đất lấy đà, chạy thẳng về phía con sâu.
Tay phải cầm lấy cán mâu, kéo lê theo ở phía sau để tụ lực.
Chờ chạy tới gần đầu sâu trùng, Thái bật nhảy lên giữa không trung, đồng thời tay phải cầm theo cán mâu vung qua đỉnh đầu.
Sau đó, hai tay cùng nắm chặt cán mâu, dùng sức bổ xuống.
Sức mạnh mạnh mẽ lập tức thổi bay lửa khói sang hai bên, lưỡi mâu trực tiếp bổ thẳng xuống đầu con sâu, khi nó còn đang chưa hết choáng váng vì v·ụ n·ổ.
Sức mạnh to lớn khiến cho đầu con sâu đập mạnh xuống mặt đất, trong khi đó thân mâu của Thái cũng bị lực phản chấn hất văng ra, đồng thời đẩy Thái lui lại phía sau.
Thái giẫm mạnh chân xuống đất, cố gắng lấy lại thăng bằng cho bản thân, sau đó tiếp tục vung mâu quét tới.
Lúc này, con sâu cũng đã kịp lấy lại tỉnh táo, cũng lao tới muốn ngoạm lấy trường mâu của Thái.
Đạn của bốn tay súng máy lập tức bay xối xả tới đầu của con sâu khiến cho nó hơi khựng lại.
Vừa vặn, chẳng khác nào con sâu đang đưa đầu đến cho Thái công kích.
Lần này, mặc dù không thể dồn sức nhiều như cú bổ vừa rồi, nhưng ngược lại cũng không có mặt đất cản trở khiến cho đầu của con sâu b·ị đ·ánh văng sang một bên.
Mà Thái cũng không cần phải chịu nhiều lực phản chấn như vừa rồi nữa.
Thuận thế, Thái trực tiếp đâm thẳng lưỡi mâu vào phần cổ của con sâu.
Chỉ là, mũi mâu vừa mới chạm vào da của nó, con sâu đã lập tức chuyển động thân thể.
Thái cảm giác như là mũi mâu của mình vừa chạm vào một đoàn tàu đang cấp tốc ôm cua vậy.
Sức mạnh to lớn lập tức hất văng lưỡi mâu của hắn đi ra.
Trong lòng Thái âm thầm chửi má nó. Đám người kia thiết lập kiểu gì không biết, loại sâu trùng này mà có bản năng chiến đấu mạnh mẽ như bọn họ thiết lập thì hắn cũng sợ không dám qua bên kia vết nứt nữa.
Con sâu trùng chuyển thân khiến cho lưỡi mâu của Thái bị hất văng ra, nhưng lúc này nó cũng để lộ thân thể ra trước mắt những người khác.
Đột nhiên, có tiếng hô vang lên:
" Lui lại!!!"
Lập tức, bốn quả đạn nhiệt áp lập tức bay tới phần thân đang nằm ngang của nó.
Nghe thấy đám người phía sau hô, Thái đạp mạnh mặt đất, lui lại phía sau.
" Oanh" một t·iếng n·ổ lớn vang lên, bốn quả đạn đồng loạt nổ, tạo ra một đám lửa lớn.
Áp lực cũng như là sóng lớn ập tới khiến cho Thái bay về phía sau.
Lập tức, đạn súng máy liên tục bắn vào trong đám lửa, không cho con sâu có cơ hội khôi phục lại.
Thái nhanh chóng từ dưới đất đứng dậy, hắn không nhìn thấy tình hình bên trong v·ụ n·ổ thế nào, vậy nên chỉ có thể chuẩn bị sẵn sàng để công kích.
Lửa khói dần tan đi, Thái nhìn thấy tình huống của con sâu trùng hiện tại.
Vì là hứng chịu cùng lúc bốn quả đạn nhiệt áp cùng một lúc, vậy nên một bên thân thể của nó đã chịu tổn thương không nhẹ, đã thế súng máy không ngừng càn quét, không ít đạn đã bắn vào, làm cho khu vực đó thủng lỗ chỗ.
Có vẻ như da của loại sâu trùng này mặc dù phòng ngự cũng rất mạnh, nhưng khả năng chống chịu đối với nhiệt độ cao cũng không được tốt lắm. So với đầu quái nhện kia thì kém hơn nhiều.
Chỉ là, không chờ Thái hay những người kia kịp tiếp tục công kích, đầu quái trùng lập tức quay đầu bỏ chạy.
Thái trực tiếp thì trợn tròn mắt, không ngờ con quái trùng này còn biết bỏ chạy.
Trong lòng hắn chửi tục một phen, đám người Phạm Quốc Vượng chơi cũng đủ ác.
Một con quái trùng ngay cả cho nổ mất nửa thân cũng chỉ biết ngọ nguậy tại chỗ, vậy mà bị bọn họ thiết lập thành như vậy.
Không chỉ biết bỏ chạy, mà còn vừa mới b·ị t·hương một chút đã lập tức quay đầu bỏ chạy rồi.
Con sâu uốn éo uốn éo bò, vậy mà tốc độ rất nhanh, cùng với tốc độ của Hoàng Quốc Thái cũng không khác bao nhiêu.
Đã thế, độ linh hoạt này, chẳng khác nào loài rắn, Thái tự nhận là không sánh bằng.
Đám người thấy nó bỏ chạy thì lập tức nã súng, t·ên l·ửa cũng không ngừng phóng ra, muốn cản trở nó chạy.
Chỉ là, tốc độ con quái trùng nhanh chóng khiến công kích của bọn họ hiệu quả cũng không lớn.
Thái cũng lập tức xách mâu đuổi theo.
Nhưng khoảng cách của hắn với con quái trùng vốn dĩ đã không gần, lại để nó chạy trước, vậy nên cũng không đuổi kịp.
Con quái trùng chạy tới gốc cây gần nhất thì trực tiếp bò lên trên, thân thể uốn éo uốn éo vậy mà tốc độ nhanh không kém bò trên mặt đất bao nhiêu.
Thái thấy vậy thì biết, để nó bò lên đến tán cây thì còn khó mà làm gì được nó, tán cây to lớn rậm rạp như vậy, biết nó rúc ở góc nào mà công kích.
Thế là, hắn không do dự, nhấc mâu lên, nhắm vào con quái trùng rồi dùng sức phóng ra.
"Hiu" một tiếng, cây mâu được phóng ra, bay thẳng về phía gốc cây.
"Phốc" lưỡi mâu xuyên qua phần đuôi của con quái trùng rồi cắm vào thân cây.
Thái trong lòng cảm thán, lưỡi mâu này thực sự là quá sắc bén, thậm chí có thể dễ dàng xuyên qua làn da của con quái trùng.
Chỉ có điều, lưỡi mâu này của hắn vẫn là đi lệch không ít.
Vốn dĩ Thái nhắm tới là vị trí b·ị t·hương của nó, nhưng vị trí cắm trúng lại là phần đuôi.
Với kích thước của con sâu to lớn như vậy, khoảng cách chênh lệch này cũng đã là vài mét.
Phải nói là tính chuẩn xác quá kém!
Thái cảm thấy, mình cần luyện tập thêm kỹ năng ném mâu này mới được, chứ hắn cũng không hề quen thuộc với việc ném mâu.
Con sâu bị găm vào thân cây thì cố gắng giãy dụa đề có thể thoát khỏi sự kìm hãm của lưỡi mâu, nhưng đó nào phải chuyện dễ dàng gì.
Mà lúc này, lửa đạn của đám người Dương Tuấn cũng nhanh chóng ập tới, không cho nó còn có cơ hội nào nữa.
Bốn quả đạn t·ên l·ửa không khác với lần trước, trực tiếp chui vào v·ết t·hương vừa bị đạn súng máy và đạn súng bắn tỉa chọc rách ra.
"Oanh" một t·iếng n·ổ lớn, thân thể của con sâu lập tức bị nổ làm hai mảnh, bắn văng ra xa. Nhìn hai mảnh vỡ te tua không nỡ nhìn.
Mặc dù phần đầu của con quái trùng vẫn còn chưa c·hết hẳn, nhưng cũng đã không còn chút uy h·iếp nào.
Đám người Dương Tuấn thấy con quái trùng không ngờ dễ dàng như vậy đã bị bọn họ làm cho nổ thành hai mảnh, thì còn tương đối ngạc nhiên.
Bọn họ lập tức tiến lên xem xét chiến quả của mình.
Dương Tuấn đến bên cạnh Hoàng Quốc Thái hỏi:
" Như thế nào bây giờ lại dễ dàng khiến con quái trùng đó bị nổ nát như vậy?"
Thái nghe vậy thì mỉm cười trả lời:
" Đó là vì mấy viên đạn đó là nổ ở trong thân thể của nó, trong thực tế, tôi muốn g·iết loại sâu trùng này cũng chỉ có biện pháp làm nổ nó từ bên trong."
Dương Tuấn nghe vậy thì đã hiểu, nhưng lại tò mò không biết trong thực tế Thái là làm cách nào để nổ nát nó từ bên trong.
Nếu như cũng có thể như lần này, đục thủng một hang lớn trên thân thể nó, vậy cũng cần gì phải làm nổ nó từ bên trong, dù sao trong thực tế loại quái trùng này cũng không biết bỏ chạy.
Thế là anh ta lại hỏi Thái:
" Cậu đã làm cách nào để có thể tiến hành bạo phá nó từ bên trong thân thể nó?
Dù sao nếu như làm thủng được lớp da của nó, vậy thì cũng không cần thiết phải bạo nổ nó từ bên trong."
Thái mỉm cười đầy ẩn ý nói với Dương Tuấn:
" Không phải trên thân của nó thì đã có lỗ sẵn rồi hay sao?"
Dương Tuấn nghe vậy thì ngớ người.
" Này! Là lỗ gì chứ?!!!"
Chợt, anh ta như là nhớ ra điều gì, bừng tỉnh hỏi:
" Này! Không lẽ là cái lỗ đó?!!!"
Thái thấy Dương Tuấn đã biết được là cái gì thì mỉm cười nói:
" Đúng vậy, cũng chỉ có cái lỗ đó là có thể lợi dụng.
Cũng rất đơn giản, chỉ cần thông qua cái lỗ đó nhét một quả lựu đạn đi vào, thì có thể bạo phá nó từ bên trong rồi."
Dương Tuấn ánh mắt kỳ quái nhìn Thái nói:
" Cách như vậy cậu cũng nghĩ ra được, tôi cũng thật là phục cậu!!!"
Thái nghe vậy thì mỉm cười hỏi lại anh ta:
" Vậy nếu là anh thì anh sẽ làm như thế nào?"
Dương Tuấn gương mặt thản nhiên trả lời:
" Đương nhiên là sẽ học theo cách của cậu.
Dù sao có cách vừa tốt vừa đơn giản như vậy, ngu gì mà không dùng."
Thái nghe anh ta nói vậy thì cũng không biết nói gì, còn tưởng anh ta sẽ chê chỗ nào đó ghê tởm, không muốn nhét tay đi vào.
Thái tiến lên rút lại lưỡi mâu của mình, mà những người khác cũng đều tập trung lại xung quanh Dương Tuấn.
Thấy Thái cầm trường mâu quay lại, Lạc Bảo giơ ngón tay cái, lên tiếng khen:
" Hoàng Quốc Thái, cậu rất mạnh, chỉ sợ không có chúng tôi, cậu cũng có thể đối phó được con quái trùng này đi!!!"
Thái nghe vậy thì mỉm cười lắc đầu:
" Rất khó, dù sao tôi cũng không nghĩ mấy tên kia lại thiết lập nó khó chơi như vậy, thậm chí còn biết bỏ chạy.
Chân chính con quái trùng này bị tôi cho nổ mất nửa thân vẫn chỉ nằm yên tại chỗ.
Mặc dù một phần là do nó bị mắc kẹt, nhưng tôi thấy chúng cũng không có bản năng chạy trốn, như thể chúng sinh ra cũng chỉ biết gặm thân cây như vậy."
Lúc này, cô gái duy nhất trong đội chính là Lê Ngọc lên tiếng hỏi:
" Hoàng Quốc Thái, loại v·ũ k·hí cậu dùng có chút không bình thường chứ?
Loại v·ũ k·hí này là mới được thêm vào đi?
Trước đó cũng không có trường mâu ở trong kho v·ũ k·hí."
Những người khác cũng có nghi vấn tương tự, vậy nên muốn xem Thái sẽ nói thế nào.
Thái cũng không giấu giếm trả lời:
" Đúng vậy, đây chính là v·ũ k·hí hôm qua tôi để cho mấy tên kia thêm vào.
Loại v·ũ k·hí này là sử dụng thông số của vật liệu trên thân chính con quái trùng này, cũng chính là răng của nó.
Tôi cảm thấy tương lai chúng ta hẳn là sẽ dùng các loại v·ũ k·hí lạnh, được chế tạo từ các loại vật liệu lấy từ dị giới như thế này, như vậy mới có thể phát huy càng tốt hơn sức mạnh của chúng ta.
Tôi cũng đã nhờ giáo sư Trịnh Minh Hải ở Trung tâm nghiên cứu vật liệu và v·ũ k·hí, làm giúp tôi loại v·ũ k·hí tương tự từ vật liệu tôi mang về."
Đám người Dương Tuấn nghe vậy thì trong lòng bắt đầu suy nghĩ, bọn họ chỉ sợ Hoàng Quốc Thái nói không sai.
Dù sao chính bọn họ cũng đã nhìn thấy, trải nghiệm qua. Vũ khí nóng dùng để đối phó với dị sinh vật vẫn là còn kém một chút. Ngay cả một con sâu trùng cũng không có bao nhiêu hiệu quả, con nhện quái kia thì càng không được ích gì.
Chờ sau đó gặp mạnh hơn chút dị sinh vật thì không phải là càng vô dụng.
Mà nếu như sức mạnh bọn họ tăng lên càng lớn, v·ũ k·hí nóng đúng là không thể phát huy ra được sức mạnh của bọn họ, nhiều nhất cũng chỉ có thể dùng để phụ trợ cho quá trình chiến đấu của họ mà thôi.
Thế là, hầu hết bọn họ tính toán là sẽ chuyển qua sử dụng v·ũ k·hí lạnh để tập luyện, dần làm quen với việc sử dụng loại v·ũ k·hí này.
Dương Tuấn đột nhiên tò mò hỏi:
" Hoàng Quốc Thái, thịt dị sinh vật thực sự có thể làm cho sức mạnh của chúng ta tăng lên rất nhiều sao?"
Bọn họ cũng đều biết, trước đó Thái cũng chỉ là một người lính bình thường, sau đó thấy được Thái mang hai cái đầu của quái trùng trở về, lại cảm nhận được Thái rất mạnh mẽ, bọn họ cũng đã có thể đoán được, Thái hẳn là đã ăn qua thịt dị sinh vật.
Nhưng bọn họ vẫn rất muốn biết đáp án chính xác.
Những người khác thấy Dương Tuấn hỏi điều này thì cũng tập trung nhìn vào Thái, cũng muốn biết câu trả lời của Thái là gì.
Thái nghe vậy thì mỉm cười, cũng không cần phải giấu giếm bọn họ:
" Đúng vậy, ăn thịt dị giới sinh vật kết hợp rèn luyện có thể khiến cho thể chất của chúng ta nhanh chóng tăng lên, đồng thời tăng lên rất nhiều.
Chỉ là thể chất của tôi bây giờ đã tới giới hạn, không còn tăng lên nữa.
Nhưng tôi không nghĩ đây đã là cực hạn của mình, chỉ là cần phải chờ các nhà khoa học tìm xem vấn đề hiện nay của tôi là gì đã.
Có lẽ khi bọn họ biết được tôi đây là xảy ra chuyện gì, bọn họ cũng sẽ công bố chuyện ăn thịt dị giới sinh vật có ảnh hưởng như thế nào đối với nhân loại cho mọi người."
Thái cũng không nói việc ăn thịt dị sinh vật rèn luyện sẽ có cỡ nào thống khổ, vì nhất định những người này sẽ không để tâm.
Đám người này chịu qua thống khổ không thể kém hơn hắn, thậm chí có khi còn nhiều hơn.
Để có thể đứng ở vị trí này, ý chí, nghị lực cũng không có ai là kém cỏi cả.
Chưa kể, hắn cảm thấy, để có thể trở nên mạnh hơn, đám người này thậm chí còn có thể chấp nhận trả giá càng nhiều.
Đám người Dương Tuấn nghe thấy câu trả lời của Thái thì trong lòng cảm xúc dâng trào.
Mặc dù đã sớm đoán được chuyện này, nhưng có thể biết được đáp án chính thức, bọn họ vẫn là không thể kiềm được.
Chờ bình tĩnh lại, Dương Tuấn hướng về phía Thái, tràn đầy tự tin nói:
" Hoàng Quốc Thái, cậu nhất định phải cố gắng lên, bởi vì không cố gắng lên, chúng tôi nhất định sẽ vượt qua cậu, cho đến lúc cậu cũng chỉ có thể nhìn theo bóng lưng chúng tôi."
Thái nghe vậy thì trực tiếp cười lớn:
" Ha ha ha! Ha ha ha! Tôi, Hoàng Quốc Thái, vốn dĩ xuất thân thấp hèn, gia cảnh không muốn nói kém nhất, nhưng cũng chẳng hơn được mấy ai. Tôi căn bản chẳng có gì để mất cả.
Người như tôi, anh cảm thấy sẽ không cố gắng.
Tôi có thể nói, chỉ cần cho tôi cơ hội, tôi sẽ cố gắng hơn bất kỳ ai.
Và khi thấy được cơ hội, tôi cũng sẽ không bao giờ để cơ hội lãng phí.
Tôi cũng chẳng khác gì cỏ dại vậy, chỉ cần để cho cỏ dại có cơ hội nảy mầm, rất nhanh trong mắt mọi người sẽ ngập tràn đều là màu cỏ xanh.
Dương Tuấn, thực ra người phải cố gắng lên chính là các anh!
Mặc dù tôi ưa thích đơn độc một mình, nhưng tôi cũng không muốn một mình tôi cô đơn tiến lên, những người khác cũng chỉ có thể ở phía sau đuổi theo tôi!"
Những người khác nghe thấy những lời này của Hoàng Quốc Thái thì trong mắt rực cháy lên chiến ý, trong lòng bọn họ thầm quyết tâm, trong cuộc đua này, mình nhất định sẽ không làm người bị rớt lại phía sau. Mình nhất định phải trở thành người dẫn đầu một trong!!!
Cũng không chỉ có đám người bọn họ, bên ngoài lúc này, những người đang theo dõi màn hình hiển thị cũng vậy.
Nhất là đội ngũ hàng đầu như đội của Long Chiến.
Vốn dĩ, đám người Long Chiến đã sớm theo dõi quá trình mô phỏng tác chiến của đội ngũ Dương Tuấn ngay từ đầu.
Bọn họ đã rất kinh ngạc vì những gì mình nhìn thấy, từ việc Hoàng Quốc Thái lựa chọn sử dụng v·ũ k·hí lạnh, rồi những biểu hiện của hắn trong quá trình chiến đấu, sau đó là kết quả trận chiến của bọn họ.
Nhưng bây giờ, bọn họ cũng giống như đám người Dương Tuấn, ngọn lửa chiến ý b·ốc c·háy lên mãnh liệt, cũng không phải chiến ý này chỉ hướng về Hoàng Quốc Thái, mà là hướng về tất cả mọi người ở đây, hướng về thời đại này.
Bọn họ muốn mình có thể mạnh mẽ tiến về phía trước, trở thành một trong những người dẫn đầu trên đường đua này, trở thành một trong những người dẫn đầu thời đại, chứ không phải kẻ bị rơi lại phía sau.
Bọn họ thầm quyết tâm, cho dù trên con đường hướng về phía trước này có phải ngã xuống, cũng quyết không để bị mọi người bỏ lại phía sau.
Đoán chừng chỉ sợ cũng không chỉ những người lúc này có mặt ở đây mới như vậy, cho dù là những chiến sĩ khác lúc này không có mặt ở đây, rồi cũng sẽ có suy nghĩ như những người này.
...
Cách chương.