Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Tiến Hóa Kỷ Nguyên

Unknown

Chương 65: Tinh thể

Chương 65: Tinh thể


Tiến lên một bước, trước mắt Hoàng Quốc Thái lúc này vẫn là sương khói mịt mờ, nhưng đã không còn là rừng cây cổ lâm. Nhưng thay vì là rừng cây trùng điệp, không nhìn thấy cuối thì nơi này lại là một phiến thạch lâm, hoặc cũng có thể gọi là thạch hải, không biết rộng bao nhiêu, hắn chỉ có thể thấy được thấp thoáng phía sau làn sương mù là hình dáng từng khối đá to to nhỏ nhỏ.

Chỉ có điều, có lẽ đây cũng không thể gọi là thạch lâm được, mà hẳn là phải gọi là bãi đá mới đúng. Những khối đá to lớn là so sánh với hắn mà nói, chứ nếu như so sánh với kích thước sinh vật của thế giới này, hẳn là chỉ tính được là khối đá nhỏ hay là viên sỏi mà thôi.

Điều quan trọng nhất là, chúng khẳng định cũng không phải là mọc từ dưới đất lên, mà là rơi từ trên trời xuống. Bởi vì hắn thấy được những hố đất bị những khối đá đập ra, hoặc là những khối đá bị những khối đá khác rơi xuống đập vỡ.

Và hắn cũng đã biết được trước đó động tĩnh là tình huống gì, chắc chắn là có một cơn mưa đá đổ xuống nơi đây. Hắn có thể thấy được những hố đất, những khối đá còn đang không ngừng tán phát ra nhiệt lượng, không ít hơi khói từ đó bốc lên.

Hắn đoán chừng những khối đá này chất liệu còn rất cứng rắn, mặc dù không ít khối đá bị vỡ vụn ra, nhưng đa phần đều là những khối đá rơi xuống từ trước, trải qua nhiều lần bị va đập. Còn những khối đá mới rơi xuống còn đang b·ốc k·hói, cơ bản đều còn nguyên vẹn.

Thái có một cái nghi hoặc, không biết những khối đá ở nơi này đến từ đâu. Cảm giác chúng chẳng khác nào những khối thiên thạch, từ bầu trời rơi xuống. Nhưng lại không quá giống, bởi vì thiên thạch làm sao lại có nhiều như vậy, còn đều tập trung rơi xuống nơi này.

Trong lòng Thái có một phỏng đoán, khả năng loại đá này có thể là được phun ra từ một miệng giếng trên mặt đất, giống như là n·úi l·ửa p·hun t·rào, phóng lên bầu trời, rồi rơi vãi xuống xung quanh. Cũng chỉ có như vậy mới có thể tạo thành tình huống như thế này.

Mà khẳng định còn không phải là mới phun ra thời gian ngắn, bởi vì hắn thấy được thậm chí bên dưới mặt đất cũng có chôn lấp những khối đá, bị những khối đá mới rơi xuống làm lộ ra. Càng xa hơn, hắn có thể thấy được mơ hồ những khối đá chất chồng lên nhau, tạo thành như là ngọn núi cao lớn.

Đột nhiên, Thái như chợt phát hiện ra thứ gì khó tin. Nơi này dưới đất sương khói mịt mù, trên trời cũng chẳng kém bao nhiêu, thậm chí còn hơn là dưới đất, cảm giác như sương mù dưới đất bốc lên, tạo thành từng tầng, từng tầng mây đen phủ kín bầu trời, tầm nhìn thực sự không tốt.

Nhưng hắn vẫn có thể thấy loáng thoáng ở phía xa, xuất hiện một hình bóng khổng lồ, đó khả năng là một ngọn núi, thẳng tắp cắm nhập tầng mây, như là xuyên phá chín tầng trời. Nó to lớn khó mà tưởng tượng, chỉ là hắn cũng không thấy được toàn cảnh của nó.

Có thể phát hiện ra nó, cũng là vì trên đỉnh ngọn núi giống như đỉnh ngọn núi lửa đang hoạt động, phóng xuất ra ánh sáng rực rỡ. Chỉ là ngọn núi này cũng không phải là phát ra ánh lửa đỏ rực, mà là phát ra hào quang nhiều màu, có thể dùng "ngũ quang thập sắc" để mà hình dung.

Chỉ là, sương khói che cản tầm nhìn, hắn chỉ có thể thấy được thấp thoáng, mơ hồ. Nhất là nơi đó mây khói đen kịt, giống như lôi vân, thỉnh thoảng lại lập lòe lôi đình, nhưng những lôi đình này cũng hết sức khác thường, tỏa ra không chỉ một màu cố định.

Bất quá, nơi đó mặc dù dị tượng liên tục, ngọn núi đó khẳng định cũng rất thu hút, nhưng khoảng cách quá xa xôi, hắn vẫn là trước tiên thăm dò trước mặt cái đã. Bởi vì trong cảm giác dò xét của hắn có chút phát hiện không bình thường.

Hắn phát hiện, trong những khối đá bị đập vỡ, một số khối xuất hiện đồ vật phát ra ánh sáng, rõ ràng là có chứa đựng nồng độ cao năng lượng, một số trong đó cường độ ánh sáng còn tương đương sáng chói.

Đặc biệt là, khoảng cách không quá xa có một đồ vật, kích thước không quá lớn, nhưng ánh sáng rất là nổi bật, thêm vào đó hắn có cảm giác thứ đó có gì đó không bình thường, khiến cho tinh thần lực của hắn sinh ra cảm ứng.

Thái rất là tò mò, không biết thứ đó là thứ gì, vì sao có thể làm cho tinh thần của hắn sinh ra cảm ứng. Nhưng dù thế nào, với cường độ ánh sáng mà hắn dò xét được, thứ đó khẳng định là cái bảo bối.

Như là không kịp chờ đợi, Thái lập tức tiến vào bên trong thạch lâm trước mặt. Nơi này từng khối đá xen kẽ, tạo thành như là mê cung một dạng, bên ngoài rìa này mật độ còn thưa thớt một chút, lối đi tương đối rộng rãi, chỉ là muốn tìm tới vị trí vật kia còn phải mất công len lỏi qua nhiều ngã rẽ. Còn may hắn có thể sử dụng tinh thần lực dò xét, có thể thấy rõ tình huống xung quanh nơi này, dễ dàng tìm thấy tuyến đường chính xác, cũng không cần phải lần mò tìm kiếm từng lối đi.

Xung quanh đều là to nhỏ các khối đá, theo như hắn nhìn thấy ở quanh đây, những khối đá nhỏ có độ cao ước chừng bằng nửa người của hắn, còn những khối đá lớn thì cao chừng ba, bốn mét. Những khối đá này hình thù không khác hình dạng đá cuội là mấy, màu sắc thì cơ bản có màu xám đen, bề ngoài tương đối bóng loáng.

Xem tình huống những khối đá đã bị đập vỡ kia, khả năng bên trong những khối đá còn nguyên vẹn này cũng có thể có cái gì đó, nhưng Thái đã tiện tay thử qua, những khối đá này cực kỳ cứng rắn, với sức lực của hắn, muốn đập vỡ bọn chúng cũng rất khó khăn. Vậy nên hắn trước tiên vẫn là nhanh chân tới xem những khối đá bị vỡ ra kia đã.

Đồ vật kia mặc dù cách chỗ hắn gần nhất, nhưng cũng có mấy trăm mét, nếu như bình thường, hắn rất nhanh thì có thể chạy tới. Nhưng với lối đi như là mê cung ở đây, hắn vẫn là mất khá nhiều công phu mới có thể luồn lách tới vị trí của nó.

Nhìn thấy đồ vật kia, Thái tương đối là bất ngờ, trong cảm nhận của hắn, nó là sáng trói như vậy, không nghĩ tới, nhìn bằng mắt thường nó lại không có bao nhiêu thu hút.

Nhưng thực ra, nói như vậy cũng không quá chính xác, nếu như bình thường, nhìn nó hẳn là cũng tương đối thu hút. Thứ này có hình dạng tinh thể hình thoi, có màu đen bóng, nhìn chẳng khác nào một viên đá quý, kích thước của nó ước chừng bằng nắm tay.

Màu sắc của nó ở nơi này cũng không quá nổi bật, trông chẳng khác mấy so với những khối đá xung quanh, chỉ đậm hơn một chút mà thôi. Hình dáng của nó cũng chẳng mấy khác biệt so với các mảnh vỡ rải rác gần đó. Nếu như không nhờ khả năng dò xét, thì hắn chắc chắn đã bỏ qua nó mà không mảy may để ý đến.

Thái đầy hứng thú nhặt khối tinh thể lên, bắt đầu dò xét nó. Thứ này vào tay mát lạnh, cùng với không khí có chút nóng bức ở nơi này hoàn toàn trái ngược.

Thái còn có cảm giác, dường như có luồng hơi lạnh truyền vào thân thể của hắn, khiến cho đầu óc của hắn cũng nổi lên một hồi mát mẻ.

Thái cũng không quên dùng lực lượng tinh thần của mình dò xét khối tinh thể, hắn muốn biết cảm ứng trước đó hắn sinh ra là cái gì.

Đột nhiên, Thái giật nảy mình, mắt hắn bất chợt trợn tròn lên, kinh sợ thốt ra:

"Cái quái gì!!!"

Khi lực lượng tinh thần của hắn phát ra để dò xét khối tinh thể, không ngờ sóng ý thức lại có thể thẩm thấu vào bên trong nó. Nhưng cái đó cũng không phải nguyên nhân khiến cho hắn bị giật mình như vậy. Mà nguyên nhân thực sự khiến cho hắn thấy kinh sợ đó là khối tinh thể này không ngờ lại phát ra âm thanh. Nói như vậy cũng không chuẩn xác, nói chuẩn xác là khối tinh thể này không ngờ lại có thể phát ra sóng tinh thần, giống như lúc hắn nghe được suy nghĩ của người khác như vậy, trong đầu hắn cũng phát ra âm thanh khi thăm dò vào khối tinh thể.

Chỉ là, sóng tinh thần mà khối tinh thể này truyền ra tương đối yếu ớt, vậy nên âm thanh hắn có thể nghe được rất mơ hồ, hắn cũng không rõ là cái gì.

Nhưng Thái còn chưa kịp tìm hiểu xem âm thanh đó là gì thì hắn lại có phát hiện mới. Trước đó hắn cũng đã phát hiện, viên tinh thể này chứa đựng không ít năng lượng, trong cảm nhận của hắn, nó phát ra màu vàng kim chói lóa. Màu sắc giống với màu sắc mà ong chúa phát ra khi hắn dùng tinh thần lực dò xét, đồng thời cũng giống với màu sắc hạt năng lượng mà long mạch của hắn vận chuyển lên phần đầu.

Nhưng phát hiện mới của hắn cũng không phải cái này, mà là hắn cảm nhận được, viên tinh thể này đang chủ động truyền năng lượng vào thân thể hắn. Mặc dù số lượng không phải rất nhiều, nhưng có thể chủ động cung cấp năng lượng cho thân thể của hắn thì thực sự đáng để hắn quan tâm. Đặc biệt là, trong cảm nhận của hắn, những hạt năng lượng đó giống hệt với những hạt năng lượng mà long mạch của hắn tạo ra, sau đó vận chuyển lên đầu mà hắn đã phát hiện.

Những hạt năng lượng này không ngờ sau khi tiến vào thân thể hắn lại không giống với những hạt năng lượng khác, khắp nơi di chuyển, mà lại dọc theo hư tuyến, ngược dòng đi tới long mạch.

Hắn rất muốn lập tức tiến vào trạng thái nhập định, để có thể kỹ càng quan sát, xem rốt cuộc là những hạt năng lượng này sẽ đi đâu về đâu. Chỉ là, đột nhiên cảm giác kinh sợ dâng lên trong lòng hắn.

Thái nhanh chóng tỏa ra tinh thần lực dò xét tình huống xung quanh. Vừa rồi vì bị tình huống của khối tinh thể thu hút sự chú ý, vậy nên ý chí lực của hắn đều tập trung vào khối tinh thể và thân thể của mình, Thái cũng không thể tỏa ra tinh thần lực để dò xét xung quanh. Nhưng bây giờ vừa tỏa ra tinh thần lực dò xét, Thái lập tức kinh sợ. Vội vàng cầm theo khối tinh thể phóng thẳng bỏ chạy, ngay cả chọn phương hướng cũng không kịp.

Lúc Thái tỏa ra tinh thần lực dò xét, hắn lập tức phát hiện, có một đầu quái vật hình dạng giống với thằn lằn đang dùng tốc độ nhanh chóng lao tới vị trí này. Nhìn bộ dáng của nó, chắc chắn là đã xác định minh xác mục tiêu. Bởi vì nó một đường nhanh chóng lao tới, phương hướng căn bản cũng không có chút nào sai lệch cả.

Mục tiêu của nó có khả năng là bản thân hắn, hoặc cũng có thể là khối tinh thể mà hắn đang cầm trong tay. Nhưng hắn cảm thấy khả năng rất lớn là do khối tinh thể này, ngay cả hắn cũng không thể phủ nhận, sức hấp dẫn của bản thân mình thua xa khối tinh thể trong tay mình.

Chỉ là, bản thân hắn có thể phát hiện ra khối tinh thể này là vì có được năng lực thăm dò, nhưng không lẽ con quái vật kia cũng có thể phát hiện ra khối tinh thể? Nó là dùng cách nào, chẳng lẽ nó lại cũng có được năng lực tương tự.

Vừa chạy, Thái vừa giơ lên viên tinh thể trong tay, mặc dù biết khả năng rất lớn là đầu quái vật phía sau đang đuổi theo thứ này, nhưng hắn như thế nào cũng không thể vứt nó xuống. Chưa nói đến giá trị của nó, hắn vẫn còn muốn biết đây là thứ gì và vì sao nó lại có thể truyền ra sóng tinh thần.

Chỉ là con quái vật đang nhanh chóng đuổi theo phía sau cũng là một vấn đề, không cẩn thận thì hắn chắc chắn là không có mệnh đề mà hưởng dụng bảo bối trong tay này.

Con quái vật phía sau đối với hắn thực sự rất là nguy hiểm. Theo cảm ứng của hắn, nó mặc dù còn không bằng đầu dị báo lần trước hắn gặp phải, nhưng cũng chỉ kém một đoạn mà thôi. Kích thước của nó so ra cũng không phải rất lớn, chiều dài ước chừng sáu, bảy mét, trong đó có một phần không nhỏ là cái đuôi dài của nó. Nhưng đối với nơi này mà nói, nhỏ nhắn một chút lại tính là lợi thế, nếu như to lớn cồng kềnh, di chuyển lại tương đối khó khăn.

Đã thế, con quái vật này có vẻ như đối với nơi này hết sức quen thuộc, vậy nên nó có thể di chuyển hết sức thoải mái.

Thái cảm thấy tốc độ của mình thua kém con quái vật sau lưng không ít, chỉ sợ cứ cắm đầu chạy chắc chắn là sẽ không thể chạy qua được nó. Vậy nên ngoại trừ ngay lúc đầu lao ra, thì tiếp sau đó Thái lập tức lợi dụng địa hình phức tạp của nơi này, hắn không ngừng rẽ ngoặt, chuyển hướng, luồn lách qua những khe đá hẹp, nhằm gây khó dễ cho con quái vật phía sau.

Làm như vậy hiệu quả rất là không tệ, nó làm cản trở tốc độ của con quái vật đó rất nhiều, khiến cho hắn có thể miễn cưỡng duy trì khoảng cách với nó. Chỉ là, con quái vật vẫn theo đuổi hắn sát sao, không hề có dấu hiệu bỏ qua cho hắn.

Nhưng đó cũng không phải là điều tệ nhất, điều tệ nhất chính là, vừa rồi vì quá gấp gáp bỏ chạy, hắn đã không kịp chuyển hướng, một đường chạy thẳng vào phía sâu trong thạch lâm. Mà nơi này có vẻ như cũng không quá an toàn, bởi vì lúc hắn kịp nhận ra tình thế không đúng, đang định chuyển hướng rẽ quay lại thì hắn lại phát hiện phía bên này lại đang có một bầy quái vật khác dường như cũng đang đuổi tới.

Trong cảm ứng của hắn thì chúng là một bầy dị sinh vật giống như con kiến, kích thước cũng không lớn, thực lực cũng không mạnh, so với đầu quái thằn lằn đang đuổi theo sau lưng hắn còn kém một chút, nhưng số lượng không ít, có tới hơn chục con. Mà thực ra, nói nhỏ, nói yếu đó là so sánh với những loại dị sinh vật lợi hại khác, là so với con quái thằn lằn phía sau hắn, chứ so với hắn thì một con cũng đã thừa đủ rồi.

Thái cũng không có cách nào, đành từ bỏ ý tưởng vòng quay trở lại, tiếp tục vòng vèo, dần dần hướng vào sâu bên trong thạch lâm lao tới.

Thái lần nữa giơ viên tinh thể trong tay lên nhìn, cảm giác cầm viên tinh thể này cũng không còn là mát lạnh, mà có chút bỏng tay rồi. Chỉ là, hắn cũng không có nỡ vứt bỏ nó đi, chỉ có thể nhét nó vào trong túi, không ngừng lại tiếp tục chạy.

Thái phát hiện, càng chạy vào sâu bên trong thạch lâm, mật độ khối đá càng dày đặc, lối đi cũng càng thêm nhỏ hẹp. Thậm chí nhiều chỗ bị bịt kín, tạo thành các ngõ cụt, khiến cho việc chạy đi càng thêm khó khăn. Nếu như không phải hắn có thể sớm dò xét được tuyến đường, chỉ sợ hắn cũng đã sớm xong đời rồi.

Cũng vì như thế, cho dù đám quái vật phía sau có quen thuộc nơi này, thì tốc độ của chúng cũng không tránh khỏi bị cản trở rất nhiều. Đây rõ ràng là một tin tức tốt.

Nhưng có tin tức tốt cũng sẽ có tin tức xấu. Thái cảm thấy mình như là đang cầm một cái bóng đèn trong đêm, không ngừng có những sinh vật như là đám thiêu thân lao tới. Chỉ có điều đám thiêu thân này có chút cường hãn, hắn bắt đầu có chút run sợ.

Chạy chẳng được bao lâu, Thái lại phát hiện một đầu quái thằn lằn nữa hướng phía hắn phóng như điên tới. Con thằn lằn này so với con đang đuổi theo hắn còn dài hơn một đoạn, tốc độ cũng có vẻ nhanh hơn. Hai con quái thằn lằn, một bầy dị con kiến, bọn chúng nối đuôi nhau đuổi theo. Thái rất là tò mò, không biết bọn chúng nếu như v·a c·hạm, không biết có sẽ đánh lên hay không?

Nếu như bọn chúng tự đánh lẫn nhau, vậy thì thật là tốt biết mấy!!!

...

Cách chương.

Chương 65: Tinh thể