Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 68: Dò xét viên tinh thể

Chương 68: Dò xét viên tinh thể


Tiếng nổ mạnh vừa vang lên, lập tức Thái có thể nhìn thấy, phía xa xa ngọn núi kia, đột ngột một cột sáng rực rỡ phóng thẳng lên, chẳng khác nào một quả pháo hoa khổng lồ, phụt thẳng lên tầng mây, khiến cho tầng mây bị nhuộm thành ngũ quang thập sắc. Trong tầng mây ánh chớp liên thiểm, ánh sáng lập lòe. Đám mây cũng như mặt biển úp ngược, cuồn cuộn sóng lan tràn ra.

Nhưng đó cũng chỉ là hiệu ứng ánh sáng mở màn của tiết mục mà thôi. Ngay sau đó, chân chính biểu diễn lập tức hiện ra. Thái có thể thấy được, phía sau tầng mây đen, từng điểm sáng đột ngột hiển hiện, ban đầu rất nhỏ, lại bị lớp mây che khuất, nhìn có chút hư ảo, chẳng khác nào từng đám ma chơi. Nhưng cực kỳ nhanh chóng, bọn chúng lao xuống. Hắn có thể nhìn rõ ràng, từng viên hoả cầu như là từng viên lưu tinh, kéo theo đuôi lửa phi tốc rơi xuống, cắt phá tầng mây. Cho dù nơi này sương khói mờ ảo, căn bản cũng không thể che khuất được chúng.

Cuối cùng Thái cũng hiểu được, rốt cuộc đám dị thú kia vì sao một khắc trước còn điên cuồng đuổi theo hắn, chỉ một cái chớp mắt sau đã tán loạn bỏ chạy. Không bỏ chạy tìm chỗ ẩn nấp, không lẽ định chờ c·hết hay sao?

Mà đám dị thú kia còn phải bỏ chạy trối c·hết, hắn cũng không phải kẻ ngu, đương nhiên là cũng không định đứng đây chờ c·hết. Nhưng hắn cũng không có kinh nghiệm, phát hiện tình huống cũng đã muộn rồi. Vả lại, trước đó hắn cũng chưa có dự định tốt nơi ẩn nấp, chủ yếu là do liên tục bị đuổi g·iết.

Trong lúc cấp thiết, Thái cũng chỉ đành nhanh chóng chui vào một cái khe ngay chỗ của mình, do hai khối đá lớn tạo thành. Hắn định dựa dẫm vào hai khối đá này chống đỡ nguy cơ hiện tại.

Vừa chui vào khe đá, cũng không chờ đợi hắn làm thêm cái gì chuẩn bị, những hoả cầu kia đã như là cơn mưa đá, ầm ầm rơi xuống. Động tĩnh bắt đầu từ xa tới gần, mặt đất bắt đầu liên tục rung chuyển. Bây giờ hắn có thể cảm nhận rõ ràng hơn lúc trước. Tiếng nổ ầm ầm, mặt đất rung chuyển, sương khói cuồn cuộn, chẳng khác nào đứng giữa một chiến trường đang gặp pháo kích.

Thái có thể cảm nhận được, âm thanh từ sâu trong thạch lâm vang vọng càng lúc càng dồn dập. Dù đang đứng trong khe đá, hắn vẫn có thể lờ mờ nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, từng quả hỏa cầu từ trời rơi xuống, tập trung nhiều hơn ở khu vực sâu bên trong. Còn ở vùng ngoài rìa này, mật độ hỏa cầu thưa thớt hơn hẳn.

Tuy vậy, số lượng hoả cầu rơi xuống phía ngoài này cũng không phải là ít, thậm chí còn có viên hoả cầu vừa vặn rơi xuống ngay cạnh chỗ hắn trú ẩn.

Chỉ nghe "oanh" một tiếng. Hắn cũng chỉ kịp quay lưng lại, che chắn lấy đầu mình. Lúc này, tinh thần lực của hắn vô thức bộc phát ra, sóng tinh thần như là trở nên hết sức ngưng tụ, cảm giác của hắn có thể thấy được mọi thứ rất rõ ràng, mọi thứ xung quanh cũng như là trở nên chậm chạp hơn một chút.

Hắn có thể thấy rõ từng chuyển động của vụ v·a c·hạm. Viên hoả cầu nhìn có vẻ như đã bị nung đỏ, nhưng vẫn cứng rắn dị thường. Khi v·a c·hạm với mặt đất, nó căn bản cũng không có bị vỡ ra. Ngược lại, mặt đất trực tiếp vỡ ra. Từng khối vụn do vụ v·a c·hạm mà nổ văng lên, bay ra tứ phía với tốc độ nhanh chóng, chẳng khác nào mảnh bom. Một vài khối vụn bay về phía hắn, mạnh mẽ đập vào lưng hắn.

Mặc dù những mảnh vụn này cũng không có xuyên qua được trang phục tác chiến, thậm chí áo tác chiến cũng đã hấp thu một phần động năng của chúng, nhưng vẫn là làm hắn rất là đau đớn.

Nhưng cho dù như vậy, Thái vẫn là phải cảm ơn trời đất, còn may nó không có rơi xuống chỗ hắn, chỉ là rơi xuống cách đó một chút mà thôi.

Đợt phun trào này có vẻ như nhỏ hơn đợt lúc sáng sớm, kéo dài ước chừng chỉ hơn mười phút.

Thái đang định nhân lúc này vừa mới mưa đá rơi xuống, chắc chắn chưa có đầu dị sinh vật nào đi ra, nhanh chóng rời khỏi nơi này. Nhưng hắn lại nhớ tới, vừa rồi trên đường bỏ chạy, có một đầu dị thú đang gặm ăn con mồi. Nhưng thực ra con mồi đã bị nó ăn gần hết, cũng chỉ còn một cái cẳng chân. Thấy hắn chạy qua, nó lập tức bỏ lại con mồi ăn dở, theo đám dị thú đuổi theo hắn.

Con mồi đó mặc dù còn lại không nhiều, nhưng với hắn đã là rất nhiều rồi. Vị trí đó cách đây cũng không xa, nếu như có thể lấy được cái cẳng chân đó, vậy chuyến này ra ngoài đã rất là viên mãn.

Cũng không làm nhiều do dự, không nhanh chóng chờ chút nữa đám dị sinh vật lại đi ra, chỉ sợ không còn may mắn như lần này nữa. Thái lập tức hướng tới vị trí đó nhanh chóng chạy đi. Chỉ là, chạy đến nơi, mặc dù hắn thấy được cái xác thú vẫn còn ở đó, nhưng bên cạnh có một khối đá bị trận mưa đá vừa rồi rơi xuống đập vỡ ra. Mảnh vỡ rơi xuống đè lên cái xác thú, kích thước của mảnh vỡ này còn tương đối to lớn.

Đồng thời, hắn còn phát hiện, bên trong khối đá đó còn có bảo vật, so với khối trước đó hắn thu được cũng không giống. Đây là một khối tinh thể màu vàng nhạt, to bằng bàn tay. Khối tinh thể này cũng không có dính liền với vỏ đá bên ngoài, nhưng vẫn còn kẹt bên trong khối đá.

Thái không chần chừ, lập tức sử dụng cây sừng dị thú của mình, cho vào khe hở cậy khối tinh thể ra. Mặc dù khá là tốn sức, nhưng đáng giá. Khối tinh thể này chất lượng tương đối cao, so ra kém khối bảo tài trước đó bị con tê tê nuốt mất, nhưng kém cũng không nhiều.

Lấy được khối tinh thể, Thái lập tức dọn dẹp những khối đá đè trên cái xác thú. Cái xác nhanh chóng lộ ra, cơ bản đã bị ăn hết, ngay cả xương cũng không còn mấy khối. Đã bị ăn thành như thế, hắn cũng không thể biết được nó là hình dạng gì. Hắn chỉ biết, loại thịt này cũng không kém, ít nhất có thể so sánh với thịt Thạch thú trước đó hắn thu được.

Đoạn cẳng chân này cũng không nhỏ, ước chừng cao hơn hai mét, nhưng chỉ là phần chân dưới, nhiều nhất vẫn là xương. Nhưng mặc kệ như vậy, bây giờ hắn cũng không có thời gian ở đây phân tách thịt, không tranh thủ thời gian chạy đi, chờ chút nữa thì chạy cũng không kịp.

Lần này thu hoạch coi như đã rất nhiều, hắn cũng không làm thêm nấn ná, cho dù dọc đường còn thấy được đồ tốt, hắn cũng không dám dừng lại.

Chạy ra tới ngoài rìa, hắn cuối cùng cũng bắt gặp một cái cửa hang, kích thước khá là to lớn, nhưng hắn cũng không dám dò xét, ngược lại còn phải tăng tốc chạy xa.

Thêm nữa, ở phía ngoài rìa này hắn cũng gặp được một nhóm Thạch thú, có lẽ không phải bầy Thạch thú trước đó hắn đuổi theo, số lượng không phù hợp. Đám Thạch thú này đang nằm im một chỗ, vết nứt trên thân thể đều co lại. Có lẽ bọn chúng dùng cách này để chống đỡ mưa đá. Hắn cũng không biết phương pháp này của chúng có hữu hiệu không, nhưng dù sao ngoài này có rất ít khối đá rơi xuống, nếu như bị rơi chúng, cho dù không chống được thì cũng coi như là đen đủi thôi.

Hắn vẫn là không có biết được đám Thạch thú này là ăn cái gì, điều này khiến hắn cảm thấy khá là tiếc nuối. Nhưng không sao, tìm được đến nơi này đã vượt qua kỳ vọng của hắn, chắc chắn là không uổng công hắn đi xa như vậy. Còn việc tìm hiểu đám Thạch thú này ăn cái gì, vẫn là để lần sau có duyên lại tính. Bây giờ, hắn vẫn là phải nhanh chóng tìm kiếm nơi an toàn để ẩn núp, chứ cũng không có thời gian để tiếp tục ở lại đây theo dõi xem bọn chúng ăn cái gì. Dù sao hắn khẳng định là còn phải quay lại nơi này.

Lần này, hắn coi như là hữu kinh vô hiểm, thuận lợi rời khỏi thạch lâm, không có bị đầu dị thú nào đuổi theo. Mặc dù vậy, hắn vẫn là không thể thả lỏng được. Chuẩn xác thì nguy hiểm bây giờ mới tính là bắt đầu. Bởi vì đoạn đường này trở về so với từ trong thạch lâm đi ra xa hơn nhiều. Vả lại cũng sẽ không có những khối đá cản trở, hắn gần như không có chỗ để mà tránh né. Hắn nhất định phải tính toán cẩn thận mới được.

Suy nghĩ một hồi, Thái cảm thấy có lẽ nuốt khối tinh thể vào bụng, may ra có thể che giấu được đám dị thú. Có điều, hắn còn chưa có biết khối tinh thể đó là thứ gì, vậy nên cũng không dám tùy tiện nuốt vào. Lỡ như khối tinh thể đó không thể nuốt vào thì sao, cũng không phải là thứ gì cũng có thể nuốt.

Cuối cùng, Thái cảm thấy, mình trước tiên vẫn là tìm một chỗ trú ẩn tạm thời, sau đó tìm hiểu một chút khối tinh thể đó là thứ gì, nếu như có thể trực tiếp nuốt vào, vậy thì trực tiếp nuốt. Hắn cũng rất tò mò, không biết là đồ vật gì mà lại có thể phát ra sóng tinh thần, không lẽ là vật sống, cũng có thể là một quả trứng kỳ lạ nào đó cũng nên, dù sao trứng cũng không nhất thiết phải là hình bầu d·ụ·c.

Thái tính toán, nếu như có thể trở lại vị trí có hang quái trùng là tốt nhất. Còn không được, vậy thì ở tạm nơi trú ẩn tối hôm qua. Dù sao cũng không thể trực tiếp quay trở lại chỗ gần vết nứt được, đường đi quá xa.

Tiến vào trong rừng cây, Thái di chuyển hết sức cẩn thận. Tinh thần hắn hết sức tập trung, phạm vi dò xét quét xa nhất có thể. Đặc biệt là phía trước con đường, hắn thậm chí thỉnh thoảng lại tập trung sóng tinh thần, để tăng lên phạm vi dò xét. Cho dù có một chút gió thổi cỏ lay nào, hắn cũng lập tức né tránh xa xa. Bây giờ chỉ cần tiến lại gần một đầu dị thú, hắn cũng có thể gặp phải nguy cơ bị đuổi g·iết.

Một đường tinh thần căng cứng, lại thường xuyên phải cưỡng ép tinh thần để dò xét xa hơn, Thái cảm thấy mệt mỏi cả về tinh thần và thể xác. Còn may, ông trời vẫn khá là ưu ái hắn, khiến cho hắn có thể né tránh tất cả nguy hiểm trên đường, không có để lọt con nào. Hắn cuối cùng vẫn là có thể thuận lợi tìm được một hang quái trùng chui vào.

Vừa chui vào trong hang, Thái lập tức phát hiện tình huống dị thường. Con quái trùng trong hang này đột nhiên trở nên táo động, không ngừng giãy dụa kịch liệt, như thể muốn chui ra. Điều này là điều hết sức bất thường, hắn chưa từng thấy ở con quái trùng nào trước đó. Nó cũng không phát ra suy nghĩ như bình thường, mà thay vào đó lại phát ra mãnh liệt sóng tinh thần. Ý tứ cũng không quá rõ ràng, nhưng có thể hiểu đại khái là:

"Bảo bối! Bảo bối! Ta muốn bảo bối!!!"

Lấy viên tinh thể ra nhìn, Thái trong lòng cảm thấy, chỉ sợ chính là do viên tinh thể này gây ra. Bây giờ tạm tính là an toàn, hắn cũng cần cẩn thận nghiên cứu một chút xem viên tinh thể này có gì đặc biệt. Chỉ là trước lúc đó, hắn cần phải giải quyết đầu quái trùng trong cái hang này đã, hắn cũng không muốn bị nó quấy rầy.

Giải quyết xong con quái trùng, Thái từ trên cái chân thú cắt xuống một miếng thịt, nhóm lửa nướng. Tính ra, từ tối hôm qua đến bây giờ hắn cũng chưa có được ăn gì, đã thế lại liên tục bị đuổi g·iết, cả tinh thần và thể xác cũng đều hết sức mệt mỏi, cần nhanh chóng được bổ sung.

Nướng chín thịt, Thái bắt đầu gặm ngấu nghiến. Chỉ là không có nghĩ tới, loại thịt này chất thịt thực sự tốt, hương vị hết sức thơm ngon. Nhân lúc thịt còn tươi mới, hắn làm liền hai miếng to. Vậy nên không những nó, năng lượng cũng ngập tràn trong thân thể hắn.

Lúc này nếu như tiến hành đả thông hư tuyến thì hiệu quả chắc hẳn rất tốt. Có điều bây giờ cũng không quá thích hợp, chưa có giải quyết vấn đề của viên tinh thể, hắn cũng không dám tiến hành nhập định ở nơi này.

Nhưng trước khi tiến hành dò xét viên tinh thể, hắn vẫn là cần nghỉ ngơi cho tinh thần hồi phục một chút đã. Bởi vì hắn cảm thấy viên tinh thể cùng với tinh thần có liên quan, không cẩn thận một chút, xảy ra ngoài ý muốn thì hối hận không kịp.

Vốn dĩ muốn nhắm mắt dưỡng thần một chút, nhưng có thể là quá mệt mỏi, Thái bất giác ngủ th·iếp đi lúc nào không hay. Hắn ngủ còn rất trầm, vậy nên tinh thần của hắn cũng nhanh chóng khôi phục trở lại.

Đột ngột, liên tục có âm thanh vang lên khiến cho hắn giật mình tỉnh giấc. Chưa kịp biết được là âm thanh gì đã đánh thức mình, trên trán Thái đã toát ra mồ hôi hột. Đang trong tình cảnh hiện tại, vậy mà hắn lại có thể ngủ quên được. Đã thế lại ngủ như vậy trầm, lỡ như có chuyện gì xảy ra, không phải là c·hết như thế nào cũng không biết!!!Chờ biết được âm thanh đánh thức mình là gì thì mồ hôi lạnh trên người hắn đổ ra càng nhiều.

Lúc này, bên ngoài trời đã đen kịt từ lúc nào không hay. Ngoài cửa hang, âm thanh kia vẫn không ngừng vang lên. Trong dò xét của Thái có thể thấy được rõ ràng, ngoài cửa hang đang tụ tập ba đầu dị thú gián. Bọn chúng đang dùng hàm răng, móng vuốt, không ngừng gặm cắn cửa hang, tìm cách để có thể chui vào trong hang. Âm thanh mà Thái nghe được chính là phát ra từ đó. Đồng thời, bọn chúng cũng giống như đầu quái trùng trong hang này trước đó, phát ra mãnh liệt sóng tinh thần, cũng là muốn lấy được bảo vật. Cũng còn may, thân thể bọn chúng vẫn là lớn hơn cửa hang không ít, thân cây này cũng đủ rắn chắc, bọn chúng còn không có cách gì chui vào.

Mặc dù vậy, Thái vẫn là rất lo lắng, mấy con gián này khả năng không có cách nào chui vào, nhưng cũng không đảm bảo sẽ không có con nào có thể chui vào. Hắn phải nhanh chóng biết được rốt cuộc là vì cái gì mà viên tinh thể lại có thể thu hút đám dị sinh vật như vậy.

Lấy ra viên tinh thể, Thái bắt đầu tiến hành dò xét. Bề ngoài không nói, hắn cũng không cảm thấy lý do là vì bề ngoài đẹp mắt. Vậy nên, hắn không do dự sử dụng tinh thần lực của mình để dò xét viên tinh thể này. Trước đó hắn đã thử dùng tinh thần lực dò xét qua, hắn đã cảm nhận được viên tinh thể này phát ra sóng tinh thần lực, như là có được suy nghĩ của mình. Chỉ là lúc đó không có thời gian, còn chưa có thể dò xét kỹ lưỡng.

Bây giờ đưa tinh thần lực vào dò xét lần nữa, Thái vẫn phát hiện được có yếu ớt sóng tinh thần từ trong viên tinh thể phát ra. Chỉ có điều, sóng tinh thần này thực sự yếu ớt, hắn vẫn chưa thể rõ ràng được nó có ý gì.

Thái dần dần đưa khối tinh thể lại gần cái trán của mình, để có thể cảm ứng rõ ràng hơn những sóng tinh thần này. Làm như vậy quả nhiên có hiệu quả, hắn dần dần cảm nhận được rõ ràng hơn tin tức, mà những sóng tinh thần từ bên trong viên tinh thể truyền ra.

Chỉ là, khi biết được những sóng tinh thần này là gì, thì Thái không khỏi ngạc nhiên kinh hãi.

...

Cách chương.

Chương 68: Dò xét viên tinh thể