Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 104: Xé sát thư

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 104: Xé sát thư


Trưởng lão B cầm bút, viết ngay lên sát thư:

“CÁI GÌ!?”

Cả tông môn nhìn nhau, run rẩy.

Người nghe mắt trừng lớn:

Cả tám mươi bảy người có tên “Trương Thiên” trong tu chân giới đều bị g·iết sạch!

“Tự mình ngu.”

Kẻ hỏi đã không còn tồn tại!

ẦM!

Một ngày sau…

“Ha ha ha! Đến rồi sao? Ta đã tính trước rồi! Một khi g·iết ta, các ngươi sẽ thấy chân lý mà ta đã lĩnh ngộ!!!”

Tông chủ đạp một cước, một cường giả Kim Đan bị đạp nát thành tro bụi ngay tại chỗ!

Không ai dám hỏi tại sao Sát Đạo Tông xé sát thư mà vẫn tồn tại.

"Kẻ này… không thể để sống sót."

Tông chủ bước xuống từng bậc thềm, mỗi bước chân như một nhát đao giáng xuống trái tim mọi người.

Một ngày sau…

BỐP!

Lão giả cười nhạt, rót một chén trà, giọng trầm thấp:

Từ đó về sau, các trưởng lão khi viết sát thư đều phải viết đầy đủ họ tên, ngày sinh, nơi ở, thậm chí còn đính kèm cả hình minh họa!

"Kẻ nào phản đốig·iết!"

Các sát thủ: “…”

"Sát thư à?"

Lão già: "..."

Tông chủ Sát Đạo Tông cầm sát thư, toát mồ hôi lạnh:

Từ đó về sau, không ai dám thử trò viết sát thư g·iết chính mình nữa.

Còn lại Lâm Phong ôm tim, mặt trắng bệch, thề rằng từ nay sẽ đổi tên thành Lâm Bồ Đề, để không bị ghi nhầm vào sát thư nữa!

Hắn dứt khoát xé nát sát thư, từng mảnh giấy vỡ vụn bay tán loạn. Linh khí chấn động, sát ý bùng lên, cả đại điện như chìm trong lưỡi dao vô hình!

Một kẻ khác rùng mình, giọng run rẩy:

"Là một kẻ… không nên tồn tại."

Hắn xoay người bước ra khỏi chợ đen, để lại một đám tu sĩ sắc mặt tái mét.

Đây là… nghịch lý chí mạng của Sát Đạo Tông!!!

Trưởng lão A: “Là Trương Thiên!”

Một bàn tay xuyên qua lồng ngực hắn!

"Khoan đã! Ta đâu có thù oán gì với ngươi?"

Người nghe: “…”

Người đối diện che mặt bằng một tấm khăn đen, chỉ lộ ra đôi mắt sáng quắc.

"Đúng vậy! Ta cần g·iết một người!"

“Ai viết cái này!?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngọn đèn u ám chập chờn.

Lão chủ quán… bạo liệt ngay tại chỗ!

"Kẻ nào nghĩ đến chuyện phản đốig·iết!"

"Phải trả bằng một cái mạng."

Ngay khi nét chữ cuối cùng hoàn thành

Tông chủ Sát Đạo Tông đứng trên bậc cao nhất của đại điện, đôi mắt lạnh như băng quét qua các trưởng lão và sát thủ trong tông môn.

Tất cả sát thủ, trưởng lão, hộ pháp đều rụng rời tay chân, quỳ rạp xuống, không ai dám thốt lên nửa lời!

Tại một khu chợ đen bí mật nằm sâu dưới lòng đất, nơi những kẻ tàn ác, phản đồ, cùng các sát thủ tụ tập.

“Trước đây, chúng ta dựa vào quy tắc để g·iết người.

Cả quán náo động!

Ai mới thật sự là kẻ nắm giữ c·ái c·hết?

Tên trưởng lão run rẩy, máu chảy đầy miệng, giọng đứt quãng: (đọc tại Qidian-VP.com)

“Hừ! Đây là sát thư sao? Đây là rác rưởi!”

Sát thủ quay lại, ném xác Trương Đại Ngốc xuống đất, trên người hắn viết ba chữ to tướng:

Cả tu chân giới chấn động.

Trương Đại Ngốc hất tóc cười khẩy:

Hắn c·hết ngay lập tức.

“Bởi vì nếu chúng ta không g·iết, chúng ta vi phạm quy tắc của chính mình.”

"Kẻ nào bất mãng·iết!"

Một lão ma tu râu dài lạnh lùng nói, tay cầm bút lông chấm mực đỏ.

"Ta chỉ thử xem sát thư có hiệu lực không thôi."

Cả thân thể trưởng lão nổ tung thành huyết vụ! (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tông chủ! Không ai có thể phá vỡ quy tắc của Sát Đạo Tông! Một khi sát thư đã viết, dù là ai cũng phải c·hết!”

Một người lắp bắp:

Cả đại điện rung chuyển!

BÙM!

“Tên người cần g·iết: Trương Thiên.”

Ba ngày sau…

Người bịt mặt thản nhiên xếp lại tờ sát thư, bỏ vào tay áo.

“Ngươi có biết không? Ta nghe nói có người đã viết sát thư g·iết chính mình… nhưng rồi vẫn sống!”

Lão già mở túi, chỉ thấy bên trong… một cái đầu người, còn đang nhỏ máu!

“Chính ta! Bởi vì ta đã lĩnh ngộ chân lý! Nếu g·iết chính mình, ta sẽ thoát khỏi vòng lặp của số phận, bước vào luân hồi vô tận, đạt đến cảnh giới bất tử!!!”

Lão cười sâu xa:

“Ngươi vừa nói gì?”

Bốn lão quái vật ngồi đối diện nhau, ánh mắt sắc bén như đao.

"Giá cả còn tùy thuộc vào đối tượng. Nếu là một đệ tử bình thường, ba viên linh thạch trung phẩm. Nếu là trưởng lão, năm viên. Nếu là tông chủ…"

“Ta… ta nói… không ai… được phá vỡ quy tắc…”

“Sát Đạo Tông, các ngươi có dám g·iết chính mình không?”

XÉT!

Trương Đại Ngốc vừa thấy bóng đen hiện ra đã cười ha hả:

Trưởng lão B: “Chuẩn! Viết ngay sát thư! Tên kẻ phản bội là gì?”

Sát thủ xuất hiện!

Tại một quán trà, một lão giả thần bí thầm thì với người bên cạnh:

Tại một mật thất âm u, nằm sâu trong lòng đất của Vô Cực Ma Tông.

“Tên người cần g·iết: Sát Đạo Tông.”

Lâm Phong: “XIN LỖI CÁI QUẦN!!!”

Tại một tông môn nhỏ, có một tên đệ tử tự tin bước vào đại điện, cầm bút viết một bức sát thư:

“Tên này… không phải ngươi sao?”

“Nhưng nếu chúng ta g·iết, thì…”

Trưởng lão A: “Đệ tử phản bội, không thể tha được!”

Lâm Phong: “…Ặc!??” (đọc tại Qidian-VP.com)

Các trưởng lão: “…”

Mọi người kinh hoàng, nhìn lại chỉ thấy tông chủ Sát Đạo Tông tay còn dính máu, mặt không đổi sắc, giọng nói lạnh như đao:

“Đúng! Không ai được phá vỡ… ngoại trừ ta!”

Lão chủ quán vuốt râu, cười khà khà:

Lão chủ quán trợn trừng mắt, sững sờ:

Toàn bộ chợ đen… lặng như tờ.

ẦM!

Người bịt mặt nhàn nhạt đáp:

Một ngày nọ, Sát Đạo Tông nhận được một sát thư kỳ quái:

Các trưởng lão nhìn nhau, thắc mắc:

“Từ hôm nay, chúng ta g·iết người để tạo ra quy tắc!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Một sát thủ quỳ xuống, giọng run run:

Một cuộc mua bán đặc biệt đang diễn ra.

"G·i·ế·t một người, ta trả bằng một mạng. Được chứ?"

"Đây là… Tông chủ Hoàng Tuyền Ma Cung?"

Kẻ bịt mặt chậm rãi cầm bút lông, chấm mực đỏ, viết xuống trên sát thư:

Kẻ bịt mặt cười lạnh, lấy ra một túi trữ vật:

Tờ sát thư trải ra trước mặt.

Sát thủ: “…À, xin lỗi, g·iết nhầm.”

“Ghi chú: Không chỉ rõ họ tên đầy đủ, g·iết toàn bộ.”

Lão già chủ quán, râu tóc bạc phơ, nheo mắt nhìn:

Bởi vì…

Ngày hôm đó, Sát Đạo Tông truyền ra một câu tuyên bố:

Lão già hồn phi phách tán, mặt mũi trắng bệch:

“Sao có thể? Nếu sát thư đã được viết, không ai có thể tránh khỏi c·ái c·hết!”

Hắn chưa kịp mắng tiếp thì sát thủ đã biến mất như chưa từng xuất hiện.

ẦM!

Là tông chủ của Hoàn Mỹ Đế Triều!

Cả đại điện lặng ngắt!

Trên tay hắn, bức sát thư "tiêu diệt Sát Đạo Tông" run rẩy trong gió.

Một bóng người lặng lẽ bước ra…

Tông môn: “…”

"Vậy hắn là ai?"

“Tông chủ… nếu quy tắc có thể thay đổi… vậy chúng ta dựa vào đâu để tồn tại?”

Mọi người: “???”

Tông chủ lật sát thư, đọc dòng chữ đầy ám ảnh:

Chương 104: Xé sát thư

Một lát sau, tông chủ Sát Đạo Tông chậm rãi đáp:

Xoẹt!

Tất cả sát thủ kinh hãi!

Một chiếc bàn đá lạnh băng.

"Người bị xử tử: Lâm Vô Địch.

Trên bàn đá lạnh lẽo, một tờ giấy vàng nhạt được đặt xuống, tỏa ra sát khí nhè nhẹ.

"Không cần phải trả phí nữa nhỉ?"

Cả tông môn kinh hoàng khi nhận được tin:

“Bọn ta chỉ muốn g·iết có MỘT tên thôi mà!?”

Cả tông môn chìm trong tĩnh lặng c·hết chóc.

Trong một mật thất, các trưởng lão của Vô Cực Ma Tông ngồi châu đầu vào nhau, bàn bạc việc g·iết ai tiếp theo.

“Tên người cần g·iết: Trương Đại Ngốc.”

“Đây có lẽ là bài toán khó nhất trong lịch sử…”

“Đó là bởi vì… người viết sát thư là chính hắn, người nhận nhiệm vụ á·m s·át cũng là chính hắn! Hắn nhận sát thư, sau đó bỏ trốn, từ đó về sau không ai tìm thấy hắn nữa.”

“Thế cũng được à!?”

HẮN VỪA NÓI DỨT CÂU…

Trong bóng tối, kẻ bịt mặt cười nhạt.

"Người bị xử tử: Lão chủ quán chợ đen."

"Từ nay về sau, Sát Đạo Tông không còn tuân theo quy tắc cũ!"

Một tên trưởng lão tái mặt, vội vàng đứng dậy:

Tông môn: “…”

Tất cả tông môn, tất cả thế lực đều câm như hến!

Hôm nay…

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 104: Xé sát thư