Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 106: Sát thư bí ẩn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 106: Sát thư bí ẩn


Để làm rõ, họ quyết định cử Bất Tử Sát Thủ đi điều tra.

Nhưng quan trọng hơn hết…

Sát thủ: “…”

Lão giả mỉm cười nhàn nhã, ngồi trên một phiến đá cũ kỹ, ánh mắt chứa đầy huyền cơ.

Sát thủ họ Triệu đọc hồ sơ mà suýt té ghế.

“Ngươi vẫn còn thiếu một bước.”

Tông chủ:

Khi đến nơi…

“Là gì?”

Lâm Dịch mắt tràn đầy vẻ tuyệt vọng.

“Ta từng là người của Hoàn Mỹ Đạo Tông.”

Dẫn đầu là Đại trưởng lão Ngụy Hành.

Lão giả chắp tay sau lưng, thản nhiên đáp:

Một năm sau…

“Ta không đối đầu với các ngươi.”

Sát Đạo Lệnh… chưa từng có lý do.

"Không có sai lầm."

“G·i·ế·t ta ư? Các ngươi đã thử mười lần rồi. Còn muốn thử thêm không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

"Lâm Dịch phạm sai lầm gì sao?"

Sát thủ họ Triệu hoảng loạn hét lên:

Thậm chí, hắn còn g·iả m·ạo ghi chép, viết lại rằng vị tông chủ kia chưa bao giờ tồn tại.

"Sát Đạo Lệnh đã ban, Huyễn Ma Tông lập tức xử lý mục tiêu."

Sát thủ họ Triệu kinh hãi:

Sát thủ họ Triệu lại một lần nữa té ghế.

Tông chủ Sát Đạo Tông bước ra, chắp tay hành lễ:

Lão cười nhẹ, phất tay một cái.

Chu Vô Phương hít sâu, giọng nặng nề:

Hắn lại lao đến tông môn kia, đốt hết bia mộ, thay đổi gia phả, xóa sạch lịch sử.

Tông chủ Sát Đạo Tông khẽ gật đầu:

“Ta chỉ khiến các ngươi hiểu một điều.”

"Ta tận trung vì tông môn! Tại sao!?"

Tông chủ nhíu mày.

Bất Tử Sát Thủ bỏ nghề, không còn nhận nhiệm vụ.

Hắn g·iết không ai thấy.

“Chuyện gì đang xảy ra!?”

Tông chủ lạnh giọng:

Sát thủ Triệu lạnh sống lưng.

"Hắn… chỉ đơn giản là không đáng tồn tại nữa."

Tông chủ bình tĩnh uống trà, chậm rãi nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Người kia tiếp tục nói:

“Tốt. Nếu g·iết không được…”

Bất Tử Sát Thủ tìm đến địa điểm ghi trong sát thư.

Nhưng mỗi lần hắn chém xuống… mục tiêu lại như ảo ảnh, tan biến trong hư vô.

Không còn cách nào khác, sát thủ họ Triệu đích thân lên đường.

Không ai còn nhắc đến lão giả kia.

Bỗng nhiên, hắn cảm thấy có gì đó không đúng.

"Ta có tội gì?"

Ở đó, hắn gặp một lão giả bí ẩn.

Cả đại điện rơi vào trầm mặc.

Sát thủ Triệu mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Không tên.

Đại trưởng lão thở dài:

“Thì ai có thể g·iết được ta?”

Tông chủ Sát Đạo Tông cũng cau mày.

Bất Tử Sát Thủ thử ra tay.

Tất cả… đều hóa thành vô nghĩa.

Sát thủ Triệu mở to mắt.

Tất cả đều vô dụng!

Sát thủ Lý gục ngã.

“TA CHẮC CHẮN! HẮN KHÔNG C·H·Ế·T ĐƯỢC!!!”

Tông chủ Sát Đạo Tông chỉ thản nhiên đáp:

Sát khí!

Hắn lập tức quay đầu chạy!

Nếu một người không tồn tại… thì làm sao g·iết được? (đọc tại Qidian-VP.com)

Tông chủ Sát Đạo Tông cũng biến mất khỏi tu chân giới.

Không ai từng thấy người này.

“Cái quỷ gì đây!? G·i·ế·t mười lần mà vẫn chưa c·hết!?”

Vị tông chủ xấu số kia, dù đ·ã c·hết ba lần, vẫn chưa được an nghỉ.

Nhận nhiệm vụ xong, tự động biến mất.

Không ai biết lão từng tồn tại.

Khi hắn ngẩng đầu lên, đã thấy bảy trưởng lão của tông môn đứng vây quanh.

“Ngươi đã xóa hắn khỏi thế giới này. Nhưng…”

Tông chủ trầm ngâm một lát rồi gật đầu:

“Liệu có ai ở nơi xa xôi, một ngày nào đó, vô tình nhớ lại hắn hay không?”

Mục tiêu: Một kẻ không có thật.

“Lần này chắc chắn xong rồi!”

“Ngươi… rốt cuộc là ai?”

“Vậy… ngươi có chắc không?”

Sát thủ Triệu: “???”

Mục tiêu: Một kẻ đã bị g·iết mười lần nhưng vẫn còn tồn tại.

“Ngươi đến từ Sát Đạo Tông? Một tông môn dựa vào quy tắc để g·iết người?”

Kèm theo là tên của một đệ tử nội môn Lâm Dịch.

Sát thủ Triệu: “…”

Bất Tử Sát Thủ lạnh lùng đáp:

Sát thủ Lý run rẩy:

Hắn chợt nhận ra…

Từ đó về sau, mọi lời đồn về Giả Đạo đều bị xóa sạch.

Một ngày nọ, Sát Đạo Tông nhận được một sát thư kỳ lạ.

“Lão quái vật này là ai!?”

“Lịch sử.”

Tông môn đó hoàn toàn quên mất sự tồn tại của tông chủ cũ.

Không ai từng nghe về hắn.

Hễ ai còn nhớ mặt tông chủ cũ, hắn đập đầu người đó xuống đất để “định hình lại ký ức”.

“Đây là thử thách mới sao? Hay là một trò đùa?”

"Ngươi không có tội. Chỉ là… ngươi phải c·hết."

Sát thủ Lý ôm đầu tuyệt vọng.

Tại Huyễn Ma Tông, bầu không khí u ám bao trùm đại điện.

Chém xong…

“Còn gì nữa!?”

Hắn thử đâm, chém, c·hặt đ·ầu, đốt cháy, nghiền nát…

Sát thủ Lý vui mừng chạy về báo cáo:

Từ hôm đó, hắn bỏ nghề, xuất gia đi làm hòa thượng.

"Vì Sát Đạo Lệnh đã viết tên ngươi.

“Ngươi hãy tự mình đến xem.”

Lão giả chậm rãi đứng dậy.

Đại trưởng lão không trả lời, chỉ lắc đầu:

Không còn ai nhớ, không còn ai ghi chép, không còn ai nhắc đến.

Bên trong chỉ có một hàng chữ ngắn ngủi:

“Tông chủ! Ta đã thử hết mọi cách! Hắn không c·hết!”

“Tông chủ! Cuối cùng hắn đã biến mất hoàn toàn!”

Bất Tử Sát Thủ mỉm cười uống trà, nhẹ giọng nói:

“Quy tắc của các ngươi? Chỉ là thứ giả dối.”

Khi sát thủ Triệu về đến tổng bộ, hắn thở hổn hển, mặt mũi tái nhợt, báo cáo lên tông chủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tiền bối là ai, vì sao lại đối đầu với Sát Đạo Tông?”

Sát Đạo Tông nhận được một nhiệm vụ đặc biệt.

Không chữ.

Thì kẻ đó chưa từng tồn tại.

“Trong thế gian này… không có gì là thật cả.”

Người kia mỉm cười nhàn nhã:

Tông chủ trầm mặc một lúc lâu.

“Cái gì? Sát Đạo Tông g·iết người hơn vạn năm, nhưng chưa từng g·iết ai… không tồn tại!?”

Cái xác vẫn ngồi yên, tiếp tục uống trà.

Sát thủ họ Triệu sững sờ:

“Ngươi… vẫn còn sống?”

“Ngươi có tên trong sát thư, đương nhiên phải c·hết.”

Các trưởng lão đưa mắt nhìn nhau, không ai dám lên tiếng.

Hai tháng sau…

“Ngươi đã xóa người, xóa tên, xóa ký ức… nhưng vẫn còn một điều chưa làm…”

Một khi cái tên bị ghi xuống, người đó phải c·hết.

Sát thủ Triệu bắt đầu hoảng.

“Tốt, vậy ngươi có chắc không?”

Ở hậu viện Huyễn Ma Tông, Lâm Dịch đang ngồi luyện công.

Không ai dám truy tìm sự thật.

Ngay hôm sau, Sát Đạo Tông hủy bỏ sát thư.

“Ngươi đến g·iết ta?”

Một lúc sau, có người khẽ hỏi:

“Ai cũng muốn g·iết ta. Nhưng cuối cùng… chỉ có ta còn sống.”

Tất cả mọi người trong tông môn đều không nhớ ra tông chủ cũ là ai, tên gì, mặt mũi ra sao.

Sát thủ Lý suýt khóc:

Sát Đạo Tông mất đi một nhân tài.

“Tại sao ta lại c·hết?”

Người ta gọi hắn là “Bất Tử Sát Thủ.”

Bị g·iết cũng không c·hết.

Người kia vẫn cười nhẹ, vỗ vai hắn, trêu chọc:

Lão giả chỉ cười khẽ:

“Hoàn mỹ chân đạo đã giúp ta đạt đến một trạng thái… mà c·ái c·hết không thể chạm đến.”

Sát thủ Lý bật khóc tại chỗ.

Sát thủ Triệu suýt phun máu tại chỗ.

Tông chủ Chu Vô Phương mở phong thư, sắc mặt trầm xuống.

Từ đó, trong tu chân giới xuất hiện một sát thủ truyền kỳ.

Nếu ngươi không tin vào sự tồn tại của một kẻ…

Chương 106: Sát thư bí ẩn

Sát thủ Lý vui mừng quay lại tổng bộ.

“Ngươi mệt chưa?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Kẻ nào đáng c·hết? Chỉ là do các ngươi tự nghĩ.”

Bởi vì…

Hắn nhìn thấy mục tiêu đang ngồi uống trà, dáng vẻ tiêu sái, thoải mái như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Trong khoảnh khắc, toàn bộ sát thư của Sát Đạo Tông… biến thành giấy trắng.

“Vậy hãy… thuê hắn làm sát thủ.”

Lão mỉm cười, ánh mắt đầy ẩn ý.

Bất Tử Sát Thủ khựng lại.

“CÒN CÁI GÌ NỮA ĐÂYYYY!??”

Lão giả nhàn nhã nhấp một ngụm trà.

“Nhưng ta có thực sự tồn tại không?”

“Ta là kẻ theo Giả Đạo.”

Không có bất cứ ghi chép nào chứng minh hắn tồn tại.

Không mục tiêu.

Lâm Dịch cười khổ:

Bỗng nhiên, hắn thở dài:

“Nhưng nếu ta khiến các ngươi tin rằng ta chưa từng tồn tại…”

Sau một cuộc đàm phán kéo dài ba ngày ba đêm, Sát Đạo Tông chính thức chiêu mộ người kia.

"Lâm Dịch, ngươi có biết tội của mình không?"

Sát thủ Triệu rút kiếm, lao đến chém một nhát.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 106: Sát thư bí ẩn