Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 107: Khi tàn dư hoàn mỹ chi đạo trở lại

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 107: Khi tàn dư hoàn mỹ chi đạo trở lại


Nhưng ngay khoảnh khắc tro tàn rơi xuống đất…

Tông chủ Sát Đạo Tông nổi giận lôi đình!

Tại đại điện Thiên Địa Hợp Nhất Tông, một trưởng lão sắc mặt trầm trọng:

"Các ngươi đã chọn sai kẻ để t·ruy s·át rồi."

Một đại trưởng lão run giọng:

Bên trong, hình ảnh của Lâm Dịch hiện ra.

Một trưởng lão bước lên bẩm báo:

Cả bảy trưởng lão chấn động, sắc mặt trắng bệch.

Trăm vạn tu sĩ, hàng ngàn cao thủ Nguyên Anh, hơn trăm lão quái Hóa Thần…

Bức sát thư vô danh vẫn xuất hiện liên tục.

Ba trăm vạn tu sĩ, mười vạn Kim Đan, ba ngàn Nguyên Anh, hơn trăm Hóa Thần…

Từng nét chữ hằn sâu lên giấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Các đại tông môn họp khẩn cấp.

"Hắn… không thể c·hết!?"

Ánh trăng chiếu lên khuôn mặt hắnchính là Bất Tử Sát Thủ.

Gió lạnh rít gào, cánh cửa cũ kỹ kẽo kẹt mở ra.

Hắn mỉm cười, nhẹ giọng nói:

Trên bầu trời, các tông môn vây kín, từng luồng kiếm quang đan xen như thiên la địa võng.

Tất cả sững sờ.

"Bằng mọi giá, phải diệt trừ Lâm Dịch!"

Kiếm khí tung hoành, máu tươi nhuộm trời!

Bảy trưởng lão vốn hùng mạnh, giờ đây chỉ còn lại những cái xác lạnh ngắt.

Hắn giơ chén rượu lên, mỉm cười với Sát Đạo Tông ở đầu bên kia.

Tại một mật thất u ám, sát thư được đặt lên bàn.

"Một kẻ không thể c·hết!"

"Truy sát ta?"

“Truy tra ngay! Nếu là kẻ nào giở trò, g·iết sạch cả tộc hắn!”

Hắn ngồi xuống chiếc bàn gỗ cũ, lấy ra một tờ giấy da thuộc đã ngả vàng.

Mỗi bước đi, một người ngã xuống!

Bảy ngày sau.

Một chưởng tung ra, trời long đất lở.

Lâm Dịch một người, đồ sát cả tu chân giới.

“SÁT ĐẠO TÔNG DIỆT.”

Cuối cùng, Sát Đạo Tông không dám động đến nữa.

Nhưng đúng lúc đó…

"Không! Hắn là quái vật!!!"

Tu chân giới, từ nay về sau, chỉ còn một kẻ thống trị.

Không ai biết ai là người viết. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Kẻ mang Hoàn Mỹ Thánh Thể… không c·hết!?"

"Cảm giác bị g·iết… thật kỳ lạ!"

"Nhưng nếu các ngươi đã muốn g·iết ta…"

Máu tươi phun lên bức tường, viết thành bốn chữ:

"Cái gì!? Hắn chỉ là Nguyên Anh!?"

"Tàn dư Hoàn Mỹ Đạo Tông đã xuất hiện!"

Nhưng chưa kịp ra khỏi cửa…

ẦM!!!!

Lâm Dịch.

Một cuộc săn lùng chưa từng có trong lịch sử.

Các đệ tử trợn tròn mắt, run rẩy:

Một tông chủ khác gằn giọng:

"Không thể để hắn sống sót! Nếu Hoàn Mỹ Thánh Thể lớn mạnh, tu chân giới sẽ lại rơi vào hỗn loạn!"

Nửa đêm, hắn đang ngồi tu luyện thì bức sát thư vô danh bỗng xuất hiện trước mặt.

Nhưng điều kỳ lạ là…

ẦM!!!

Ánh nến lập lòe, chiếu rọi gương mặt lạnh lùng của kẻ áo choàng.

Không ai biết bức sát thư từ đâu đến.

Một bóng đen xuất hiện sau lưng hắn!

Nhưng cũng không c·hết.

Giữa một vùng hoang vu, một căn trọ đổ nát nằm trơ trọi dưới chân núi.

Lão đạo sĩ không kịp hét lên, ánh mắt tràn ngập kinh hoàng.

Ba ngày sau, một trưởng lão Sát Đạo Tông bị g·iết.

Bức thư không có phong ấn, cũng không có chữ ký.

Nhưng không ai có thể rút lui!

Chương 107: Khi tàn dư hoàn mỹ chi đạo trở lại (đọc tại Qidian-VP.com)

Trưởng lão hoảng sợ, lập tức đốt bức thư.

Các trưởng lão thở phào.

Lâm Dịch cười nhạt, chắp tay đứng giữa chiến trường: (đọc tại Qidian-VP.com)

Một hắc y nhân mở phong thư ra, ánh mắt tối sầm.

Tin tức về bức sát thư vô danh nhanh chóng lan truyền.

Nhưng dù đã lục soát khắp nơi, bọn họ vẫn không tìm ra manh mối.

Hôm nay, nó trở thành bãi săn g·iết.

“Chơi vui chứ?”

"Phải tiêu diệt hắn bằng mọi giá!"

Rồi… hắn hóa thành tro bụi.

Trên một ngọn núi hoang vu, có một ngôi miếu đổ nát bị bỏ hoang từ lâu.

Không còn một ai trở về!

Nói xong, bảy người đồng loạt ra tay!

Lâm Dịch cúi đầu nhìn cơ thể mình, mỉm cười quỷ dị:

Trong mật thất, hắc y nhân toàn thân đổ mồ hôi lạnh.

ẦM!!!

Chỉ có bốn chữ to tướng:

“Sát Đạo Tông, các ngươi thích viết sát thư, vậy ta trả lại cho các ngươi.”

"KHÔNG THỂ NÀO!!!"

Hắn lập tức lấy ra một viên Truy Hồn Châu, bóp nát.

Lâm Dịch một bước bước ra, xuyên qua bảy trưởng lão Kim Đan!

Trên bàn có vô số sát thư.

Một đêm trăng mờ, trong bóng tối, một người bí ẩn ngồi trong miếu hoang, uống trà.

Tông chủ Sát Đạo Tông ngồi trên bảo tọa, sắc mặt trở nên u ám.

"SÁT THƯ."

Hình ảnh cắt đứt.

"Đây chính là… Hoàn Mỹ Đế Vương."

ẦM!!!

Hắn vẫn sống!

Ngón tay hắn run nhẹ.

“Chỉ biết rằng, tất cả những ai chạm vào sát thư… đều c·hết.”

Lâm Dịch đứng giữa Hắc Long Cốc, thần sắc bình thản.

Đây là… Hoàn Mỹ Thánh Thể!

Hắn nhẹ nhàng vươn tay.

Sự im lặng bao trùm toàn bộ tông môn.

Đây không phải cuộc t·ruy s·át!

Một lão đạo sĩ rách rưới bước vào, nhìn thấy trên bàn thờ có một bức thư màu đen.

"Hôm nay, ta sẽ cho tu chân giới biết… ai mới là kẻ săn ai!"

Người ngã, đầu rơi, từng thân thể b·ị c·hém nát trong nháy mắt!

"Lâm Dịch kẻ sở hữu Hoàn Mỹ Thánh Thể!"

Liên Minh Tu Chân đã ra lệnh t·ruy s·át, từ Kim Đan trở lên đều phải tham gia!

"Đây là chuyện hoang đường gì!?"

Lâm Dịch.

Hắn đ·ã c·hết.

Tại một nơi xa, trong bóng tối, một kẻ nhìn chằm chằm vào cảnh tượng ấy, thì thào:

"Không! Hắn không phải người!"

Bất cứ ai đọc nó, chạm vào nó, đốt nó… đều c·hết.

Một tông chủ tuyệt vọng hét lên:

Một đêm nọ, gió lạnh rít gào, trong miếu bỗng phát ra ánh sáng u ám.

"Ta sẽ đến tìm các ngươi sớm thôi."

Chỉ trong một ngày, tất cả tông môn đều nhận được tin:

“Gọi toàn bộ sát thủ giỏi nhất điều tra! Ta muốn biết kẻ nào dám giỡn mặt với ta!”

Trong nháy mắt, Huyễn Ma Tông rung chuyển dữ dội.

Từ đống tro bụi, Lâm Dịch… đứng dậy!

Một bóng người khoác áo choàng đen bước vào.

“Đốt sát thư… chính là tự tìm c·hết.”

Sát Đạo Tông không ngờ… lần này bọn họ đã phạm phải một sai lầm c·hết người.

Huyễn Ma Tông, huyết vũ tung bay.

Thứ được cho là đã tuyệt diệt cùng Hoàn Mỹ Đạo Tông.

Cuối cùng, Liên Minh Tu Chân đưa ra quyết định:

Hắn nhắm mắt, lẩm bẩm:

Một lão tổ run rẩy:

“Kẻ nào cả gan khiêu khích Sát Đạo Tông?”

Một cuộc t·ruy s·át quy mô lớn nhất từ trước đến nay… sắp bắt đầu!

Hơi thở hắn trở nên nặng nề.

"Rút lui! Rút lui!!!"

Hắc Long Cốc Một vùng đất cấm, nơi từng là chiến trường viễn cổ.

Bảy luồng pháp thuật giáng xuống đầu Lâm Dịch, đánh hắn thành tro bụi!

Lâm Dịch chậm rãi cúi đầu nhìn tay mình, một luồng kim quang nhàn nhạt lưu chuyển trong huyết nhục.

"Lâm Dịch, ngươi trốn không thoát!"

"Ta cũng không biết vì sao mình không c·hết."

Lão đạo sĩ rùng mình, quay đầu bỏ chạy.

“SÁT ĐẠO TÔNG C·H·Ế·T.”

Hơn trăm tu sĩ nổ tung tại chỗ!

Tin tức lan ra như lửa cháy đồng cỏ.

"Chúng ta đã cố gắng tiêu diệt Hoàn Mỹ Đạo Tông bao năm qua… không ngờ bọn chúng vẫn còn sót lại!"

"Không thể nào! Không ai có thể mạnh đến mức này!"

Sau trận chiến tại Hắc Long Cốc, toàn bộ cường giả tham gia t·ruy s·át… c·hết sạch.

Chỉ để g·iết một người. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trưởng lão chưa kịp hét lên, đầu đã lìa khỏi cổ!

Lâm Dịch hóa thành một tia chớp, xông vào giữa trận địa!

Một tiếng hét thảm vang lên, máu tươi bắn tung tóe!

Một kẻ bị sát lệnh t·ruy s·át… lại không thể bị g·iết!

ẦM!!!

Một vị Hóa Thần kinh hãi:

Tông chủ bóp nát tay vịn ghế.

Tin tức về Hoàn Mỹ Thánh Thể truyền khắp các tông môn.

“Thưa tông chủ, người đưa sát thư… không ai nhìn thấy.”

Nguyên Anh lão tổ của Huyễn Ma Tông lao tới, một chưởng nghiền nát cả ngọn núi!

"Thì để ta g·iết lại vậy."

Hắn rút ra bút lông, chấm vào nghiên mực đen đặc.

"Không ổn rồi! Lập tức ban bố t·ruy s·át toàn giới!"

"Không! Hắn là… Hoàn Mỹ Thánh Thể! Hắn… không thể g·iết!"

Chỉ thấy Lâm Dịch ngồi trên một đống t·hi t·hể, nhàn nhã uống rượu.

Đây là một cuộc tàn sát!!!

Liên Minh Tu Chân triệt để sụp đổ!

Lâm Dịch bước ra khỏi đ·ống đ·ổ n·át, cơ thể không chút thương tổn.

Nhưng bây giờ, nó đã trở lại!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 107: Khi tàn dư hoàn mỹ chi đạo trở lại