Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 109: Lỡ tay g·i·ế·t người, sự thật tàn khốc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 109: Lỡ tay g·i·ế·t người, sự thật tàn khốc


Một bóng đen xuất hiện ngay giữa đại điện!

Nhưng ngay khi hắn sắp đặt bút ký…

Chính là tên của nhau!

Hai sát thư hợp lệ.

ẦM!

Trên tay kẻ đó, một bản sát thư đã viết sẵn, nhưng không phải do hắn viết.

ẦM!

BÙM!

Từ đó về sau, tu chân giới phát sinh một hiện tượng kỳ lạ:

Không ai dám cầm bút viết lung tung nữa.

Tại Cửu Thiên Lôi Điện Tông, đệ tử Lý Vô Ưu vốn là người hiền lành, chăm chỉ tu luyện, không màng tranh đấu.

Hai người đồng loạt rút bút lông, lấy giấy ra.

“Tông chủ, vì sao không g·iết luôn đi?”

Một người tu luyện băng hệ công pháp, người kia sở trường kiếm thuật sát phạt.

Một luồng kiếm khí xẹt qua cổ họng.

"Hừ! Đừng nói nhiều! Lão phu không ngán ai bao giờ!"

Thậm chí giấy bút trong tông môn cũng bị kiểm soát nghiêm ngặt.

Mực còn chưa khô.

Hắn khẽ cười:

Mỗi người viết xuống một cái tên.

Những đệ tử xung quanh c·hết lặng.

Tại Huyễn Ma Tông, đệ tử Tôn Trường Sinh từ lâu đã căm hận tông chủ Vương Bách Nguyên.

Hắn cẩn thận chuẩn bị giấy bút, tránh mọi ánh mắt xung quanh.

Chưa kịp ra chiêu nào… c·hết ngay tại chỗ!

“Khoan đã! Cho ta một cơ hội! Ta có thể viết ngay bây giờ! Ta”

2. Đánh bằng mắt.

“Tội danh: G·i·ế·t người không báo cáo.”

"Dù là quyết đấu, luận bàn, hay chỉ là đánh nhau ngoài đường… trước tiên phải viết sát thư!"

XÉT!

Không có đòn đánh cuối cùng, không trúng sát chiêu nào…

Người cần g·iết: Lý Trường Phong.

Hai ánh mắt đầy ngơ ngác.

Cả hai bỗng cứng đờ!

Ai cũng bắt đầu run rẩy.

Hắn b·ị t·ông chủ tát một cái lộn vòng ba vòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một trưởng lão khác còn thảm hơn, chỉ mới định mắng một tên đệ tử, nhưng vừa há miệng ra… lại lập tức lấy bút viết sát thư trước!

Một sát thư dành cho chính tông chủ.

"Vậy nếu ta viết sát thư g·iết một con gà thì sao?"

Một lúc sau…

Vì sao chỉ chậm một chút, mà đã phải m·ất m·ạng?

Nhưng đúng lúc hắn đặt bút xuống...

Đồng môn bên cạnh gằn giọng:

"Bỏ bút xuống! Ngươi muốn c·hết à?"

Không ai biết tại sao!

Từ đó về sau, các tông chủ đều nhớ kỹ một điều:

Chương 109: Lỡ tay g·i·ế·t người, sự thật tàn khốc

Chưa kịp hoàn thành cái tên…

Quy tắc của Sát Đạo Tông kích hoạt.

Cửa phòng bị đạp tung!

Trường Phong nói:

Chậm rãi quay đầu lại…

"Trương lão quái! Hôm nay lão gia ngươi phải c·hết!"

Hai người chiến đấu hơn trăm chiêu, sát khí bắn ra bốn phía. Ai cũng nghĩ đây sẽ là một trận chiến kéo dài.

Một tên khác tái mặt:

Tông chủ đã tóm lấy cổ hắn, giọng nói lạnh lẽo:

"Từ nay về sau, ai có ý định viết sát thư g·iết ta… tốt nhất nên suy nghĩ thật kỹ!"

"Quy tắc của Sát Đạo Tông, nếu sát thư được viết ra, cái tên trên đó nhất định phải c·hết. Nhưng ngươi còn chưa kịp viết xong… thì ngươi đ·ã c·hết trước rồi!"

Ai cũng không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

Đối thủ của hắn cũng ngơ ngác.

Tôn Trường Sinh cứng đờ.

Chỉ cần viết sai một chữ… có khi c·hết ngay tức khắc!

Từ đó về sau… (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ơ… ta chưa ra chiêu mà? Sao lão lại c·hết rồi?”

“Kết quả: Xử trảm để làm gương.”

Trương Thanh Phong mặt trắng bệch, tay run lên bần bật.

Cả ngọn núi rung chuyển, gió tuyết gào thét!

Bởi vì…

“Trương trưởng lão, tội danh: Không viết sát thư trước khi g·iết người.”

Không ai trong tông môn dám viết bất kỳ cái tên nào nữa.

Người áo đen cầm trên tay một bản sát thư.

“Chuyện gì vừa xảy ra vậy?”

Lý Trường Phong: "Ta cũng thế… chúng ta mới chỉ luận bàn… nhưng…"

“G·i·ế·t người phải viết sát thư trước! Không có ngoại lệ!!”

Bên ngoài, đệ tử xem trận chiến cũng bàng hoàng.

C·hết không kịp hiểu vì sao.

"Vì nếu chưa kịp viết xong…"

"Tông… tông chủ… ta chỉ…"

Hắn c·hết!

Một đệ tử định viết thư về nhà hỏi thăm cha mẹ, nhưng vừa rút bút ra, cả người run cầm cập.

“Ngươi muốn ta c·hết à?! Chưa viết sát thư mà g·iết người, đầu rơi ngay lập tức!”

Cả tu chân giới r·úng đ·ộng!

Cả hai đồng thời gục xuống!

"Ngươi nghĩ ngươi có thể g·iết ta chỉ bằng một tờ giấy à?"

Cả người Trương Thanh Phong cứng đờ.

“Muộn rồi.”

RẮC!

CHÁT!

Tông chủ trừng mắt:

Hai người nhìn xuống sát thư của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ai không viết trước… tự khắc ngã xuống c·hết không hiểu lý do!

“Lão Trương… tự dưng lăn ra c·hết hả?”

Sau sự kiện này, các tông môn lập tức ban hành luật mới:

Hắn run rẩy đặt kiếm xuống, cầm bút viết ngay lập tức.

Tại Bát Hoang Kiếm Tông, tông chủ đang giận dữ định ra tay g·iết một tên phản đồ…

Từ ngày đó, trong toàn bộ Huyễn Ma Tông…

Tất cả các trưởng lão trong tông môn đều rùng mình.

Một giọng nói lạnh băng vang lên ngay phía sau.

Các tông chủ khác sợ hãi đến cực điểm.

Một tên run rẩy nói:

Tất cả lập tức quay đầu nhìn hắn với ánh mắt hoảng sợ.

Vân Hạc cười nhạt:

“Khoan khoan! Viết sát thư trước!!”

Thì ra trước khi đối chiến, lão Trương đã không viết sát thư!

Hắn nhìn t·hi t·hể, rồi lạnh nhạt tuyên bố:

Chỉ sau một hơi thở, có chuyện kỳ lạ xảy ra.

Kiếm khí bùng nổ, linh lực cuồn cuộn! (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không ai được phép viết sát thư bừa bãi!"

Tại Vạn Pháp Thánh Tông, hai đệ tử Lý Trường Phong và Triệu Vân Hạc nổi tiếng ngang tài ngang sức.

Hôm nay, cả hai quyết định luận bàn một trận để phân cao thấp.

Mà là do Sát Đạo Tông viết cho hắn!

Vì vậy, ngay khi chuẩn bị ra đòn chí mạng, quy tắc của Sát Đạo Tông lập tức kích hoạt…

"Ngươi nghĩ có thể giấu được ta sao? Ta đã sớm cảm nhận sát ý của ngươi!"

Tin tức Trương Thanh Phong bị g·iết trong đại điện nhanh chóng truyền ra ngoài.

Trưởng lão run lẩy bẩy, lập tức cầm bút hỗ trợ.

Hắn bóp nhẹ một cái.

Tôn Trường Sinh cổ gãy, gục xuống đất.

Đột nhiên, một trong hai trưởng lão bỗng lăn ra đất, mặt cắt không còn giọt máu.

Tông chủ cười nhạt:

Hắn bị g·iết ngay lập tức!

Người của Sát Đạo Tông!

Một đệ tử ngây thơ hỏi:

Bỗng nhiên…

Cả phòng im lặng như tờ.

Hắn nuốt khan, mồ hôi rơi từng giọt.

Một người lẩm bẩm:

Toàn thân hắn co giật hai cái, rồi… bất động.

Triệu Vân Hạc: "Ơ… Chờ đã, ta cảm thấy có gì đó không đúng lắm?"

1. Đánh bằng miệng.

"Vậy thì tốt! Nhưng đừng quên quy tắc của Sát Đạo Tông…"

Bởi vì ai cũng sợ… vừa viết sát thư xuống là m·ất m·ạng! (đọc tại Qidian-VP.com)

"Lão già này đã ngăn cản con đường thăng tiến của ta quá lâu… Được! Ta sẽ viết sát thư!"

Tôn Trường Sinh mặt tái mét:

Luận bàn chỉ còn lại hai cách:

Kể cả trong sổ ghi danh đệ tử, tất cả đều được viết tắt!

“Hình phạt: C·hết tại chỗ.”

Hắn khựng lại ngay lập tức!

Hắn lẩm bẩm:

ẦM!

Vương Bách Nguyên bước ra khỏi phòng, ánh mắt quét qua toàn bộ đệ tử:

"Muốn g·iết ai, tốt nhất hỏi ý kiến trưởng lão trước!"

“Từ nay về sau… muốn đánh nhau phải viết sát thư trước!”

Hai sát thư được viết xuống.

Nhưng khi kiếm khí sắp tung ra…

"Ta sẽ g·iết các ngươi trước!"

Hắn cứ thế ngã xuống mà c·hết!

Đầu tông chủ Vạn Pháp Thánh Tông rơi xuống, mắt mở trừng trừng, máu bắn tung tóe.

Bên cạnh, một trưởng lão nhìn thấy, tò mò hỏi:

"Sư huynh, ta muốn thử kiếm pháp mới học!"

"Tôn Trường Sinh… ngươi muốn viết cái gì vậy?"

“Hay bị tẩu hỏa nhập ma?”

Một bóng đen xuất hiện.

Trên đó viết rõ ràng:

Nhưng…

Cả đám người sững sờ!

Hai cái tên được xác định.

Nhưng ngay lúc đó…

Hắn nhìn tờ giấy trên bàn, chỉ mới kịp viết hai chữ "Vương B…"

"Luận bàn không cần sát thư!"

Gà trong chuồng toàn bộ c·hết sạch.

Tông chủ Vương Bách Nguyên đứng ngay cửa, ánh mắt đầy sát ý.

"Chưa đánh mà đ·ã c·hết?"

Trưởng lão đi ngang qua suy tư một lúc, rồi thở dài:

"Quy tắc của Sát Đạo Tông đúng là bá đạo… chỉ cần viết sát thư, cái tên ghi trên đó nhất định phải c·hết."

Từ hôm đó trở đi, tu chân giới lan truyền một quy tắc sắt đá:

Trên một ngọn núi cao trong Hàn Băng Cung, hai trưởng lão đang quyết chiến kịch liệt.

Hắn c·hết mà vẫn không hiểu…

"Hai người… vừa mới…"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 109: Lỡ tay g·i·ế·t người, sự thật tàn khốc