Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 111: Hội nghị kín, những kẻ cầm bút
Không cần á·m s·át.
Ánh sáng từ trận pháp dao động nhè nhẹ, phản chiếu lên khuôn mặt đầy sát khí của bọn họ.
Lúc này, bọn họ mới nhận ra…
"Không! Ta chưa viết xong! Không tính! Không tính!"
"Toàn bộ những kẻ tham dự hội nghị này."
Lão nắm chặt cây bút, hít sâu một hơi rồi hạ bút viết xuống!
"Không ai được động vào cây bút này!"
Bởi vì họ không biết, có ai đó sẽ viết tên mình hay không.
Mọi ánh mắt đều hướng về cây bút lông.
Bởi vì quy tắc đã đặt ra.
Một lão giả run rẩy bước ra từ bóng tối.
Những ai nhìn thấy đều cảm thấy lạnh sống lưng.
Nhưng cũng có thể, họ chỉ đang tự chôn sống chính mình.
Bên trong trống rỗng!
Mọi ánh mắt tập trung vào nét chữ đầu tiên.
"Ta thấy rồi… ta thấy rồi…"
Không cần sát thư.
Không ai dám lén lút m·ưu s·át.
Không ai dám là người đầu tiên.
Lời nhắn này khiến toàn bộ tông môn chấn động.
Chỉ có một sự lạnh lẽo bao trùm toàn bộ căn phòng.
Sát thư không còn là công cụ.
Sáng hôm sau…
Toàn bộ tu chân giới chìm vào khủng hoảng.
"Chỉ là… các ngươi tự g·iết chính mình."
Không ghi tên ai.
Sau đó, từng vị tông chủ đều lần lượt ra tay.
Giữa một ngọn núi u ám, nơi mà linh khí bị âm hàn khí bao phủ, một mật thất được mở ra.
Tông chủ Bách Quỷ Tông nheo mắt, cười âm hiểm:
Thiên địa tĩnh lặng.
Không ai dám hạ sát lệnh.
Bọn họ chỉ cần gieo rắc một chút nghi ngờ.
"Mau xóa đi!"
Khuôn mặt lão tái nhợt, đôi mắt đỏ ngầu, miệng lẩm bẩm như điên dại.
"Lẽ nào… toàn bộ hội nghị đã bị diệt sạch?!"
Sự im lặng bao trùm toàn bộ đám đông.
Ngay khi sự căng thẳng lên đến đỉnh điểm, một vị tông chủ bí ẩn chợt cười khẽ.
"Mộ Dung Hải Tông chủ Hỗn Nguyên Thần Tông."
Chỉ trong một nén nhang…
Mà trên lá sát thư…
"Chúng đang thăm dò chúng ta!"
"Sát Đạo Tông… đã không còn là một tổ chức… nó đã trở thành… một ý chí vô hình!"
Các trưởng lão hốt hoảng, đệ tử r·úng đ·ộng, toàn bộ tu chân giới lâm vào hỗn loạn.
Giữa cơn bão tin tức, một nhân vật bất ngờ xuất hiện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lão thở dài, mực nhỏ xuống giấy.
Một vị trưởng lão hít sâu, trầm giọng nói:
Lập tức cả tông môn sẽ bị điều tra!
Lão chính là Tông chủ Trầm Luân Ma Tông, kẻ duy nhất tham gia hội nghị mà còn sống!
Các tông môn lập tức bao vây, truy hỏi.
Trên bàn đặt một tờ giấy trắng tinh, một cây bút lông đen với mực đỏ như máu.
Không thể trừng phạt trưởng lão làm trái lệnh.
Nhưng lão chỉ gào lên:
Mộ Dung Hải hộc máu ngay tại chỗ.
Tông chủ Huyễn Ma Tông thấy vậy, cũng cầm bút.
Vạn Kiếm Tông, Vạn Pháp Thánh Tông, Bách Quỷ Tông, Huyễn Ma Tông…
"Toàn bộ tông môn của kẻ đó sẽ bị tiêu diệt!"
"Chỉ cần có ai đó cầm bút và viết xuống…"
Lão nhân cắn răng, viết xuống…
Tất cả đều không còn người lãnh đạo!
"Không thể tiếp tục thế này. Nếu chúng ta không ra tay trước, sớm muộn gì cũng sẽ có kẻ viết tên chúng ta xuống sát thư."
Chính tên mình!
Từ ngày cây bút xuất hiện, không ai còn dám ra tay g·iết người.
Tại một tông môn, khi đệ tử mở cửa đại điện tông chủ…
Một tấm phù văn bí ẩn xuất hiện tại mọi đại tông môn.
Tông chủ của Huyễn Ma Tông cất giọng lạnh lùng:
Là tông chủ Cửu U Huyết Địa.
Chương 111: Hội nghị kín, những kẻ cầm bút
SÁT LỆNH ĐƯỢC BAN RA.
Không ai biết họ đi đâu.
Xa khỏi trung tâm tu chân giới, trong một cánh rừng hoang vắng, có một căn nhà nhỏ mục nát.
Không ai dám á·m s·át.
Không ai t·ìm t·hấy t·hi t·hể.
Bên ngoài, sát thủ của Sát Đạo Tông đã âm thầm hành động.
"Sát Đạo Tông chưa từng ra tay."
Tên ai đã xuất hiện, kẻ đó sẽ c·hết!
Không ai dám nói.
LẠC VÔ TRẦN TÔNG CHỦ KIẾM TIÊN MÔN.
Bầu không khí càng lúc càng căng thẳng.
Chỉ có một điều chắc chắn họ không còn sống!
Hai chữ: “Ta… chính… ta.
Nhưng không ai dám giúp lão.
"Lệnh đã xuống, tất cả… đều phải c·hết!"
Cả phòng chìm vào yên lặng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cứ mỗi lần có kẻ viết xuống, bàn tay hắn lại run nhẹ.
Bỗng nhiên, một lão giả tay run run, vội vã viết xuống:
Lão chính là người cuối cùng có quyền viết sát thư.
Bầu không khí ngột ngạt đến cực điểm.
"Nhưng ai sẽ viết đầu tiên? Viết ai?"
Trên bàn chỉ có một tờ sát thư chưa hoàn thành.
"Viết ai không quan trọng... Quan trọng là ai cầm bút."
Chính bản thân họ cũng có thể trở thành kẻ bị g·iết!
Mà đã trở thành… một quy tắc vận hành của thế giới!
Không có tiếng sấm.
Từ nay, mỗi khi ai đó muốn g·iết người…
Nhưng…
Sau đó, lão tự móc hai mắt mình ra, hét lên một tiếng thảm thiết, rồi t·ự s·át ngay tại chỗ!
Nhưng lời đã viết ra, không thể thu lại.
"Bất cứ ai có ý niệm g·iết chóc, cái tên sẽ tự động xuất hiện trên sát thư." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ngươi điên rồi!"
Chỉ cần có ai đó c·hết b·ất t·hường…
Nét bút vẫn còn tươi mới, như thể người viết vừa biến mất trong chớp mắt!
Không thể loại trừ kẻ gây rắc rối.
"Chúng ta không thể mắc bẫy!"
Lời cuối cùng của lão khiến cả tu chân giới rét lạnh.
Từ ngày hôm đó, một lời đồn lan truyền khắp nơi…
Không cần sát thủ.
Một bóng đen bỗng vươn tay.
Lão viết nhầm!
Không ai dám cười.
Một cái tên khác lại biến mất.
Bên trong, một bàn gỗ cũ kỹ, một cây nến leo lét, và một lão nhân tóc bạc, gầy gò như bộ xương khô.
Bút vừa chạm vào, cánh cửa nhà… tự động đóng lại.
Mộ Dung Hải mặt trắng bệch, hồn vía lên mây.
Không gian mật thất rung động dữ dội.
"Chúng ta đều sẽ c·hết!"
Bọn họ không thể g·iết đệ tử phản nghịch.
Trên đó chỉ có một dòng chữ lạnh lẽo:
Nhưng tất cả đều hiểu…
Và cả tu chân giới tự làm phần còn lại.
Nhưng hàng loạt tông môn đã tự thanh trừng, tự g·iết người, tự diệt môn.
Những chữ cái đỏ rực, nổi bật giữa không gian âm u.
"Chỉ cần ta viết xuống… tất cả sẽ kết thúc… Sát Đạo Tông sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian này."
Không có sát khí bùng nổ.
Kết cục của hội nghị này đã định! (đọc tại Qidian-VP.com)
"Sát Đạo Tông đã không còn cần người ban sát lệnh."
Toàn bộ tu chân giới tự mình b·óp c·ổ mình.
"Đây là thử thách của Sát Đạo Tông!"
Bên ngoài, gió ngừng thổi.
Người cuối cùng còn tồn tại của Sát Đạo Tông.
Sát Đạo Tông không cần g·iết ai nữa.
Tông chủ Hỗn Nguyên Thần Tông bị phát hiện c·hết thảm trong tông môn của mình, không rõ nguyên nhân.
Kẻ bị viết tên, chắc chắn phải c·hết!
Họ đang s·át h·ại đối thủ.
Máu nhuộm đỏ đại điện.
"Đó không phải người! Đó không phải người!"
Ba ngày sau.
"Một con quỷ đã viết xuống… Một con quỷ… Chúng ta đều đã bị nguyền rủa!"
Tông chủ Vạn Pháp Thánh Tông vuốt râu, trầm giọng:
Không ai dám ra tay nữa.
Mười bảy tông chủ của các đại tông môn, toàn bộ m·ất t·ích chỉ sau một đêm!
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên từ hư không:
Bởi vì không ai biết, liệu có một bàn tay vô hình đang viết xuống cái tên của mình hay không…
Chưa có bất kỳ bằng chứng nào cho thấy Sát Đạo Tông đã ra tay.
"Không ai có thể trốn thoát."
Khắp tu chân giới, một tin tức chấn động lan truyền!
Bọn họ chỉ cần đặt một cây bút.
Hắn thản nhiên cầm bút, viết xuống một hàng chữ.
Thay vì viết Mộ Dung Hải, lão lại viết xuống…
Toàn bộ mật thất sững sờ.
Bên trong, mười bảy vị tông chủ ngồi quanh một chiếc bàn đá.
Vì nếu ra tay… ai sẽ tin rằng họ không dùng sát thư?
Các tông chủ bắt đầu hoảng sợ.
Chỉ có hai chữ: “Tất cả.”
Trước mặt lão, một tờ giấy vàng óng, trên đó chỉ còn thiếu một cái tên cuối cùng.
Lão run rẩy cầm bút.
Mọi người đồng loạt đứng bật dậy!
Vì trong khoảnh khắc họ cầm bút, họ cũng có thể trở thành cái tên tiếp theo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.