Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 113: Thật to gan

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 113: Thật to gan


Hơn mười vạn sát thủ không kẻ nào thoát khỏi vận mệnh!

"Cuối cùng cũng xong."

Ai đã viết sát thư này?

"Mọi sát thư viết ra, mọi lệnh g·iết chóc, chẳng qua đều dẫn đến thời khắc này."

Một phần của tu chân giới đã bị xóa bỏ hoàn toàn.

"Muốn g·iết ai?"

Một dòng chữ đỏ như máu từ từ hiện lên trên trang giấy trống:

Một tông chủ trầm ngâm đáp:

Cả đại điện rơi vào im lặng.

Ngày hôm sau, một tin tức r·úng đ·ộng cả tông môn:

"Toàn bộ tu chân giới Hủy diệt."

ẦM!!!

Nhân gian vẫn trôi chảy như thường.

Bỗng nhiên…

Một lão tổ gầm lên:

"Ngươi là ai!?"

"Ta là ai không quan trọng. Quan trọng là…"

"Chúng ta… đã phạm sai lầm."

"Chỉ cần còn kẻ muốn g·iết, Sát Đạo Tông… sẽ trở lại."

Sát Đạo Chi Chủ cúi đầu, trầm mặc hồi lâu, rồi thở dài:

"Dường như có thứ gì đó quan trọng lắm, nhưng ta lại không tài nào nhớ ra."

Các tông môn vẫn sừng sững.

Mọi ánh mắt đổ dồn về người vừa nói một vị tông chủ của Nhất Niệm Phật Tông.

Một đại năng quát lên:

"Chư vị đã bao giờ nghĩ… chính các ngươi mới là kẻ bị điều khiển?"

Một giọng nói khẽ vang lên:

Không ai còn nhớ đến sát thư.

Tu chân giới vẫn tiếp tục vận hành.

Ai có quyền phán quyết sinh tử của tất cả mọi người? (đọc tại Qidian-VP.com)

Một lão quái vật cười gằn:

Hắn cảm thấy có thứ gì đó đang nhìn chằm chằm vào hắn.

Các đại năng vẫn ngồi trên cao.

Khi ánh sáng cuối cùng tan biến, tất cả tu sĩ mở mắt ra.

Một bóng người thần bí xuất hiện giữa đại điện.

Sát Đạo Chi Chủ!

Ông ta tái mặt, giọng run rẩy:

Đệ tử kia hồn vía bay mất, hai chân nhũn ra, ngã phịch xuống đất.

Các đại năng điên cuồng vận dụng thần thông để chống lại thiên đạo phán quyết, nhưng…

Rồi hắn bước đi.

Kết quả?

Nhưng trong bóng tối…

Nhưng

Là điên hay tuyệt vọng?

"Ta… không nhớ."

Bọn họ… không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Nếu đây là thiên đạo phán quyết, vậy ai có thể chống lại?

ẦM!!!

Mà bóng người thần bí…

Không ai hiểu hắn đang nói gì.

Ngay cả Tiên nhân giáng trần, cũng bất lực nhìn mọi thứ sụp đổ.

Nhưng… dường như có thứ gì đó bị thiếu.

Các tông môn rơi vào hỗn loạn, vô số đại năng điên cuồng tìm cách giải cứu.

Tức khắc

"Hắn… không thuộc về thế giới này."

Thiên địa chấn động, từng tòa đại điện sụp đổ, sát khí hóa thành hắc sắc trường long ngập trời, cuốn phăng mọi sinh linh bên trong.

Nó lơ lửng, phát sáng, và trên đó có một dòng chữ khiến tất cả hồn phi phách tán:

"Chúng ta đang họp cái gì vậy?"

Nhưng viết sát thư cho cả cảnh giới tu chân? Đây là đại nghịch bất đạo!

Hơn trăm vạn tu sĩ hợp lực, đánh thẳng vào sát thư trong tay bóng người thần bí.

Hắn mỉm cười, cầm bút, chậm rãi viết xuống một dòng chữ mới trên sát thư:

Sát Đạo Tông từ kẻ kiểm soát sinh tử trở thành n·ạn n·hân của chính quy tắc! (đọc tại Qidian-VP.com)

Bên ngoài hội nghị, một bóng người chậm rãi bước vào.

Bảy ngày.

"Ngươi đã xóa bỏ hoàn toàn Sát Đạo Tông. Không còn ai nhớ đến, không còn ai tìm thấy dấu vết. Ngươi… thực sự không hối hận?"

Không ai còn nhắc đến Sát Đạo Tông.

Nhưng có cách nào phá hủy một sát thư đã thành hình?

Một lão tổ gầm lên:

Một tờ giấy trắng lặng lẽ bay trong gió.

"Ai… đã viết sát thư cho toàn bộ tu chân giới?"

Mọi ánh mắt đổ dồn về hắn.

Hắn nhẹ nhàng viết thêm một dòng trên sát thư:

Trên đó chỉ có một dòng chữ đơn giản:

"Lấy đại đạo vi chứng! Hủy diệt sát thư!"

"Chẳng lẽ… là chính tu chân giới viết ra?"

Không ai biết.

Có kẻ thử thiêu đốt linh hồn, mong dùng đại pháp nghịch thiên để hóa giải sát thư.

Khi bút vừa hạ nét, toàn bộ Sát Đạo Tông chìm trong tĩnh lặng tuyệt đối.

Tại trung tâ·m h·ội nghị tu chân, bóng người thần bí vẫn đứng đó.

Người đứng đầu Sát Đạo Tông, kẻ kiểm soát sinh tử của tu chân giới!

Đằng sau hắn, một giọng nói vang lên:

"Hối hận? Ta vốn chưa từng tồn tại."

Ngay lúc đó

Hắn mặc áo đen, tay cầm một quyển sát thư dày đặc, mỗi bước chân như đạp lên sinh tử thiên địa.

Một tờ sát thư bất ngờ xuất hiện giữa đại điện. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chúng ta… phải tìm ra kẻ nắm giữ thiên đạo, sau đó… g·iết hắn."

Mọi người kinh hãi, không ai hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Nhưng trong thư viện hoàn toàn trống rỗng.

"Có lẽ nào… Sát Đạo Tông đã không còn khống chế được quy tắc của chính mình?"

Hắn bình thản giơ tay, trong tay chính là bút và giấy.

Hội nghị rơi vào tĩnh lặng c·hết chóc.

Một đệ tử nội môn vô tình lật mở một cuốn sách cổ trong thư viện.

Viết sát thư cho cá nhân? Đó là chuyện bình thường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chẳng lẽ… Sát Đạo Tông cũng mất quyền kiểm soát?

Chương 113: Thật to gan

Nếu luật chơi bị phá vỡ, vậy ai còn an toàn?

Bóng người khẽ lật một trang giấy trên tay, bình thản đọc:

Nhưng nếu sát thư đã viết xuống… nó nhất định sẽ thành sự thật!

Sau đó

Nhưng ngay lúc đó…

Một trưởng lão nhíu mày, hỏi:

Chỉ để lại sau lưng một bóng lưng mờ dần, như chưa từng xuất hiện trong thế giới này.

"Có một cách để hóa giải sát thư."

Một người khác ngờ vực:

Nếu không phải hắn, vậy là ai?

G·i·ế·t thiên đạo?

"Sát thư này, chưa từng tồn tại."

Sẽ thấy được một hàng chữ ẩn sâu trong hư vô:

Chưa kịp hoàn thành nghi thức, cả tông môn hóa thành tro bụi! (đọc tại Qidian-VP.com)

Không ai biết.

Hắn lạnh lùng nhìn quanh, giọng nói vang lên, như phán quyết số mệnh của tất cả:

Không ai còn nhớ được hắn.

Tất cả mọi người chấn động!

Cả đại điện lặng như tờ.

Ở một nơi xa xăm, một bóng người đứng lặng bên vách núi.

"Sát thư kia… không phải do ta viết."

Thế giới tu chân trở lại bình thường, như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Một bậc đại năng tuyệt thế gào thét:

Chỉ trong bảy ngày, mọi sinh linh tu chân sẽ bị phán quyết t·ử v·ong.

Nhưng kẻ duy nhất biết chính là tên đệ tử hôm qua.

Tim hắn đập thình thịch, cảm giác như mình đang chạm vào đại bí mật của thiên địa.

Hắn thấy một trang giấy kỳ lạ, trên đó không có chữ nào, nhưng lại tỏa ra một luồng khí tức bức người.

"Thời hạn: Bảy ngày."

Bóng người cười nhạt, đáp:

"Không! Chúng ta không thể để hắn thao túng vận mệnh!!!"

"CÒN KHÔNG NGHĨ CÁCH GIẢI QUYẾT?!"

Hắn nhìn về thiên địa, nhẹ giọng nói:

"Cái… cái gì đây?"

Vị trưởng lão đứng đầu ngoại môn c·hết bất đắc kỳ tử ngay trong đêm!

Không ai dám thử.

"Sát Đạo Tông Toàn diệt."

"Nghiệp chướng quá nặng… có thể nào… sát thư này là thiên đạo giáng xuống?"

Bảy ngày.

Hắn mỉm cười nhàn nhã, giơ bút lên và nói:

Bên dưới không ai dám thở mạnh.

Cả đại điện chấn động!

Trong Thiên Địa Hội, các cự đầu tụ họp, sắc mặt ai cũng khó coi đến cực điểm.

Không có tác dụng!

Nhưng vấn đề là… ai đủ khả năng viết sát thư cho toàn bộ tu chân giới?

Tựa như…

"Kẻ viết sát thư đó… đã vượt ra ngoài quy tắc của ta."

Một đêm nọ, trong một tông môn vô danh.

Chỉ bảy ngày nữa, toàn bộ tu chân giới sẽ bị tiêu diệt.

Không ai còn nghi ngờ… rằng một thế lực đã từng nắm giữ sinh tử thiên hạ.

Mọi ký ức về sát đạo, sát thư, thậm chí cả thiên đạo… biến mất.

"Chúng ta nhất định phải tìm ra kẻ đã viết sát thư này!"

Người ngồi trên cao, chính là Thái Hư Đạo Tổ, giọng lạnh băng:

Khi sát thư vỡ vụn, từ trong đó lộ ra một tờ giấy khác…

Mọi sinh linh cảm nhận được t·ử v·ong bao trùm!

Cả đại điện rung động!

Nhưng ngay lúc đó…

Thiên đạo rung chuyển!

Sát Đạo Chi Chủ chậm rãi bước lên, giọng nói vang vọng:

Nhưng nếu ai đó nhìn thật kỹ…

Cả đại điện bỗng tối sầm lại…

Trên đó… không có chữ nào.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 113: Thật to gan