Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 121: Kẻ chống lại lô đỉnh chi đạo, c·h·ế·t không toàn thây

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 121: Kẻ chống lại lô đỉnh chi đạo, c·h·ế·t không toàn thây


Thiếu nữ run lên, nhưng không dám phản kháng.

"Trước đây ta tu luyện bao nhiêu năm cũng không đột phá, bây giờ chỉ cần một tháng đã vững chắc Kim Đan trung kỳ!"

“Nữ tu phải được đăng ký làm lô đỉnh, không được tự ý tu luyện.”

Không thể phản kháng.

Một người trong số đó cười nhạt:

Một trận pháp vô hình xuất hiện, bao trùm cả hai lão nhân.

Một nam tu sĩ nghiến răng:

Tông chủ không trả lời.

Không còn nữ kiếm tu.

“Bình yên? Trong thiên hạ này, chỉ có kẻ tu luyện Lô Đỉnh Chi Đạo mới xứng tồn tại.”

“Không có lô đỉnh, sinh mệnh không còn.”

Trưởng lão không trả lời.

Tất cả ánh mắt"

Chỉ cần không phục, sẽ không có ngày mai."

Cơn gió lạnh lẽo quét qua.

Xung quanh nàng, hơn mười nam đệ tử đang khoanh chân ngồi, hấp thụ linh khí.

"Nàng ta từng là Kim Đan hậu kỳ, căn cốt tinh thuần, linh lực dồi dào. Nếu không có Lô Đỉnh Chi Đạo, loại người như chúng ta làm sao có thể tiến bộ nhanh như thế?"

Trên sàn, từng trận pháp phức tạp phát sáng, liên kết với một nữ nhân đang quỳ giữa phòng.

Một thiếu nữ quỳ xuống, ánh mắt đầy tuyệt vọng:

“Thiên hạ chỉ có một đạo, Lô Đỉnh Chi Đạo.”

Lô Đỉnh Chi Đạo không phải thứ có thể phản kháng.

Một nhóm tu sĩ đang trốn chạy, khuôn mặt hoảng sợ.

Bên ngoài quán trà, gió nổi lên.

Bọn họ cười nói vui vẻ, hưởng thụ thành quả.

ẦM!

“Chúng ta chỉ là tán tu nhỏ bé, cả đời chỉ cầu bình yên. Xin đại nhân khai ân…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nó là đạo lý duy nhất của thiên hạ.

Nhưng bây giờ… nàng chỉ là một lô đỉnh, một công cụ tu luyện.

Một người trong số đó cười ha hả:

Một vị lão nhân tóc bạc, tay run run bưng chén trà, giọng khẽ khàng:

Một đoàn đệ tử Lô Đỉnh Đạo Tông cưỡi linh thú đi qua, ánh mắt đảo qua từng người.

Một giọng nói trầm thấp vang lên.

Không ai có thể phản kháng."

Một trưởng lão bước ra, đọc mệnh lệnh từ Lô Đỉnh Đạo Tông:

Trong phòng, các nam đệ tử mỗi người một tay đặt lên trận pháp, hấp thụ từng tia linh lực tinh thuần.

Từ nay về sau…

Nhưng đúng lúc này…

Nàng mặc áo lụa mỏng, ánh mắt trống rỗng. Trên cổ đeo một chiếc vòng ngọc đặc biệt, dấu hiệu của lô đỉnh đã đăng ký.

“Mọi nữ nhân dưới trăm tuổi đều phải gia nhập Đỉnh Các.”

Dù là tán tu hay đệ tử tông môn, dù là con gái của tông chủ hay công chúa hoàng tộc, tất cả nữ nhân đều không thể tránh khỏi vận mệnh trở thành lô đỉnh.

Tại Vạn Kiếm Tông, một trong những tông môn danh chấn thiên hạ…

Từ nay về sau, toàn bộ nữ tu trong thiên hạ… chỉ có một vận mệnh.

"Lô Đỉnh Đạo Tông… thật sự đã thống trị tu chân giới rồi sao?"

Bởi vì trong cơ thể nàng đã khắc lô đỉnh ấn, mọi ý chí phản kháng đều bị triệt tiêu.

Trời chiều đỏ rực, trong một trấn nhỏ ven đường, một quán trà cũ kỹ vẫn còn mở cửa.

Hai thân thể khô quắt lại, cuối cùng hóa thành tro bụi!

Bởi vì…

BÊN TRONG MỘT NGÔI NHÀ NHỎ…

Nữ nhân không phục… thì không cần tồn tại.

Bên trong quán trà, ai nấy đều cúi đầu, không dám thở mạnh.

"Sư huynh, lần này đúng là nhặt được bảo vật."

Lão nhân thở dài, liếc nhìn sang một góc quán trà.

Chỉ có một luồng áp lực vô hình giáng xuống, nghiền nát thân thể nàng thành bụi phấn.

Không có lô đỉnh, linh khí sẽ tự động tiêu tán.

Hắn vung tay.

Cha mẹ nàng gào thét… nhưng không ai dám can thiệp.

Toàn bộ tu chân giới rơi vào tuyệt vọng.

“Lô Đỉnh Chi Đạo? Chỉ là một trò hề.”

“Chúng ta cũng là tu sĩ! Vì sao phải chấp nhận số phận này?”

BÊN NGOÀI THÔN…

Từng đội đệ tử Lô Đỉnh Đạo Tông tuần tra, lục soát từng nhà, bắt đi những nữ tu chưa được ghi danh.

Một phụ mẫu khóc lóc, ôm chặt con gái mình, van xin:

Nam đệ tử khoác chiến giáp, tay nắm chặt trường kiếm, ánh mắt sắc lạnh.

ẦM!

Một trảo vung ra, kéo thiếu nữ vào xe ngọc.

Ở đó, một thiếu nữ đang quỳ.

Và ai dám phản kháng…

Không có lô đỉnh… sẽ c·hết trong vô thanh vô tức!

Một giọng nói khẽ vang lên:

Lô Đỉnh Chi Đạo đã không còn là một lựa chọn.

“Không ai được phép che giấu nữ nhân chưa trở thành lô đỉnh.”

"Ha, Nguyên Anh sơ kỳ… chưa bao giờ ta thấy đột phá dễ dàng như vậy!"

Chỉ biết rằng, nàng từng là một tu sĩ.

"Chẳng cần nghe, ta tận mắt chứng kiến." Một người khác rùng mình. "Hôm qua ta thấy một nhóm đệ tử Lô Đỉnh Đạo Tông tiến vào Hàn Băng Cung. Một ngày sau… toàn bộ nữ đệ tử của cung biến mất, chỉ còn lại nam tu."

Người được gọi là sư huynh, một nam nhân áo bào đỏ, ánh mắt sắc bén, khẽ gật đầu:

Hắn đưa tay ra, nhẹ nhàng đặt l·ên đ·ỉnh đầu nữ nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không còn nữ tông chủ.

Tông chủ đứng trước đại điện, phía dưới là vô số đệ tử quỳ rạp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bên cạnh hắn, một nam tu sĩ mặc áo xanh, ánh mắt mờ mịt, đáp khẽ:

Một giọng nói vang lên giữa trời cao:

Một tu sĩ khác lặng lẽ hỏi:

Không ai có thể thoát khỏi quy tắc tàn khốc này."

Bên trong một gian phòng rộng lớn, ánh đèn mờ ảo.

“Từ hôm nay, nữ tu không còn tư cách làm đệ tử. Họ sẽ trở thành lô đỉnh, giúp nam nhân đột phá tu vi.”

Thiếu nữ này từng là một tu sĩ.

“Hai người đã hơn trăm tuổi, lại chưa từng tu luyện lô đỉnh. Các ngươi biết tội chưa?”

Nữ đệ tử không còn mặc đạo bào, mà chỉ khoác áo lụa mỏng, đứng bên cạnh các nam đệ tử, ánh mắt trống rỗng.

Trên đường phố, những bảng bố cáo được treo đầy:

Không khí bên trong quán trà tràn ngập áp lực vô hình.

Chỉ trong vài hơi thở…

"Không ai có thể chống lại." (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ còn những lô đỉnh vô tri, bị sử dụng để giúp nam tu luyện.

Sắc mặt họ lập tức tái nhợt, linh lực từ trong cơ thể bắt đầu tan biến!

Hơi linh khí lượn lờ trong không khí, hòa quyện cùng một mùi hương thoang thoảng.

Nhưng bây giờ, nàng không còn tư cách tu luyện.

Sẽ c·hết không toàn thây!"

Một thiếu nữ quay đầu nhìn về thôn làng bị bao phủ trong ánh sáng đỏ rực, nước mắt rơi xuống:

Từ giờ trở đi…

Không ai biết nàng đến từ đâu.

“Không, chúng không g·iết người… chúng chỉ xóa sổ những ai không chịu tu luyện lô đỉnh.”

Hương trà nhẹ nhàng tỏa ra, nhưng không còn cảm giác thư thái như trước.

“Xin tha cho con ta! Nó chỉ mới mười sáu tuổi!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 121: Kẻ chống lại lô đỉnh chi đạo, c·h·ế·t không toàn thây

Tên đệ tử áo trắng cười nhạt:

Tu, hay c·hết.

Ai cũng thấy rõ ràng: Hắn c·hết mà không ai động tay!

“Nếu chúng ta không tìm được lô đỉnh… chúng ta cũng sẽ c·hết!”

Không ai dám nhìn thẳng vào bọn họ.

Lão nhân run rẩy, dập đầu:

Cả quán trà chìm vào im lặng.

Bên cạnh, một người chậm rãi mở mắt, khí tức tăng vọt:

Một cơn lạnh thấu xương tràn qua.

Tất cả rơi vào im lặng.

“Không có lô đỉnh, linh lực tự diệt.”

“Lô Đỉnh Đạo Tông… bọn chúng đang tàn sát tất cả!”

"Lô Đỉnh Đạo Tông vạn tuế! Nếu không có bọn họ, làm sao chúng ta có cơ hội này?"

Ở một nơi xa xôi, trong một thôn làng hẻo lánh, những tu sĩ cấp thấp cũng không thoát khỏi vận mệnh bị ép buộc tu luyện Lô Đỉnh Chi Đạo.

“Kẻ không thuận theo, ắt sẽ bị đào thải.”

Lô Đỉnh Chi Đạo đã trở thành chân lý duy nhất.

"Các ngươi có nghe không? Dạo gần đây, nhiều nữ đệ tử từ các tông môn biến mất không dấu vết."

Một luồng sáng đỏ từ thân thể nàng bùng lên, linh lực của nàng bắt đầu bị hút đi!

Bởi vì…

Hắn c·hết chỉ vì… không tu luyện lô đỉnh.

Tên đệ tử cười lạnh:

Không còn nữ pháp tu.

Nhưng có một sự thay đổi rõ ràng.

Một đôi vợ chồng già đang quỳ dưới đất, trước mặt là một đệ tử của Lô Đỉnh Đạo Tông, áo bào trắng, khuôn mặt lạnh nhạt.

Không có lô đỉnh, thân thể sẽ suy yếu, không còn sức mạnh.

"Không có nữ tu nào có thể thoát. Sớm muộn gì… cũng đến lượt tất cả."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 121: Kẻ chống lại lô đỉnh chi đạo, c·h·ế·t không toàn thây