Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 123: Không còn lối thoát
Nàng cười khổ.
Lão tông chủ đứng lặng giữa đại điện, ánh mắt trống rỗng nhìn phong thư rơi xuống đất.
Lão tông chủ nhìn nữ đệ tử trước mặt.
Bỗng nhiên…
Nàng cười nhẹ, rồi bất ngờ… cắn đầu ngón tay, lấy máu tươi vẽ lên cuộn trục.
Từng luồng linh lực bị rút ra, từng tia sinh khí dần hao mòn.
Nhưng… nàng không viết tên của sư phụ.
“Ép? Không, đây là cơ hội! Tông môn ngươi có thể thịnh vượng, trở thành một chi nhánh của Lô Đỉnh Đạo Tông.”
Lão tông chủ mở ra, sắc mặt lập tức tái nhợt.
Vì nếu g·iết người hoặc cưỡng ép… Lô Đỉnh Đạo Tông sẽ tự bôi nhọ danh tiếng của mình.
Nếu ông không ký… Lô Đỉnh Đạo Tông sẽ tiêu diệt tông môn ngay lập tức.
Cả tu chân giới chấn động.
Ánh mắt của nàng không giống một người cam chịu số phận.
Bây giờ, muốn ép buộc tông môn này tiếp tục sử dụng lô đỉnh cũng không được.
“Một con kiến cũng dám chơi đùa với chúng ta. Thật là nực cười.
“Chỉ cần ngươi ký tên vào đây… quý tông sẽ được bảo hộ, tài nguyên vô tận, đệ tử không ngừng phát triển.”
Hắn hít sâu, cố gắng giữ bình tĩnh.
Bây giờ, không còn là chuyện của riêng thầy trò bọn họ nữa.
Ông còn có thể tin ai?
Hắn giơ cuộn trục vàng lên, giọng đầy dụ hoặc: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng… ông có quyền từ chối không?
Nữ đệ tử nhìn sư phụ, ánh mắt bình thản mà kiên định.
Một đạo hắc quang xé trời, một phong thư bay đến trước đại điện.
Không ai có thể động vào!
Hắc y nhân cười lớn.
Hắc y nhân cười nhạt, đẩy cuộn trục về phía ông.
Cuối cùng… nàng bình tĩnh đặt cuộn trục xuống.
Nàng ngước mắt lên, nhìn thẳng vào hắc y nhân.
Bọn chúng đều là trưởng lão cấp cao của Lô Đỉnh Đạo Tông.
Có kẻ ghen ghét, nguyền rủa nàng vì dám chống lại quy tắc của Lô Đỉnh Đạo Tông.
Nhưng nếu dừng lại… nàng sẽ c·hết ngay lập tức.
“Người có tin con không?”
Ba mươi lô đỉnh?
Nhưng ngay lúc đó…
Bởi vì một khi đã bị khắc ấn, nếu không liên tục truyền linh lực, lô đỉnh sẽ bị phản phệ mà c·hết.
Một nét, hai nét…
Ông đã sống qua bao nhiêu năm tháng, chứng kiến biết bao sinh tử, nhưng chưa bao giờ cảm thấy bất lực như lúc này.
Phía trên cao nhất, tông chủ Lăng Vô Cực nhắm mắt, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên tay vịn.
“Tốt! Đó mới là sự thức thời.”
Có nghĩa là sắp có ba mươi nữ đệ tử khác phải chịu số phận như đồ đệ của ông?
“Ta có thể ký.”
“Ta không cứu được sư phụ.”
Tông môn đã rơi vào bẫy của Lô Đỉnh Đạo Tông.
"Chúc mừng quý tông đã chính thức chấp nhận Lô Đỉnh Đạo.
Một trưởng lão mặc áo bào tím chậm rãi lên tiếng:
Nàng viết tên của chính mình.
Nhưng cái giá là gì?
“Ta tin con.”
“Mà ta chỉ đang kéo cả tông môn xuống địa ngục.”
Nhưng cái giá phải trả… là đồ đệ của ông.
“Nhưng trước khi ký, ta có một câu hỏi.”
Có kẻ khâm phục, gọi nàng là thiên tài, là kỳ nữ trăm năm có một.
“Vậy, từ nay trở đi, nếu các ngươi dám đụng vào bất kỳ ai trong tông môn này…”
“Sư phụ…”
“Ngươi có chuyện gì muốn nói à?”
Ngày thứ bảy.
Mỗi lần tu luyện, ông đều thấy nàng yếu đi một chút.
Nhưng bất kể kẻ khác nghĩ gì…
Bị chơi xỏ rồi!
Hắn mỉm cười, giọng nói mang theo sự trêu chọc:
Không để lão tông chủ kịp suy nghĩ, một bóng đen lướt qua cửa đại điện.
Có kẻ cười nhạo, cho rằng nàng chỉ đang trì hoãn c·ái c·hết, sớm muộn cũng bị nghiền nát.
Lão tông chủ cắn răng, ánh mắt phức tạp.
Nàng chậm rãi mở ra, ánh mắt quét qua từng dòng chữ.
Từ hôm nay… nàng không còn là đệ tử của ông nữa.
"Không… không thể như vậy…"
Hắc y nhân nhướng mày, hứng thú nhìn nữ đệ tử.
Một nhóm người ngồi quanh đại điện, khí tức trầm trọng.
“Đúng vậy. Một khi tông môn gia nhập, sẽ được Lô Đỉnh Đạo Tông bảo vệ, không ai có thể đụng vào các ngươi.”
Nữ đệ tử vẫn quỳ gối ở đó, đôi mắt vô thần nhìn lên.
“Được… Ta xem ngươi có thể duy trì được bao lâu.”
Hắc y nhân sắc mặt tối sầm. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không sao đâu, sư phụ.”
“Ngươi nói Lô Đỉnh Đạo Tông bảo hộ tất cả tông môn đã gia nhập.”
Nữ đệ tử chậm rãi cầm lấy cuộn trục, đưa lên trước mặt.
Lúc này, nàng mới thực sự hiểu… (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng ngay sau đó, nụ cười của hắn khựng lại.
Hắn hừ lạnh, quay người rời đi.
“Ngươi nghĩ trò này có thể lừa được ta sao?”
Lão tông chủ rơi phong thư xuống đất, bàn tay siết chặt run rẩy.
Nữ đệ tử cười nhẹ, ánh mắt sáng lên trong ánh hoàng hôn.
Lão tông chủ sững sờ.
Để phát triển đạo thống, Lô Đỉnh Đạo Tông gửi tặng quý tông ba mươi lô đỉnh chất lượng cao."
“Ngươi chắc chắn rằng… ai ký vào đây cũng sẽ được bảo hộ, đúng không?”
Hắc y nhân hơi nhíu mày, nhưng vẫn cười nhạt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà theo lời hắc y nhân vừa nói, tông môn này bây giờ được bảo hộ tuyệt đối.
“Con tiện nhân này…”
Nàng… có kế hoạch gì sao?
“Từ giờ trở đi, ta là tông chủ.”
Nữ đệ tử quỳ gối trong căn phòng tĩnh mịch, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt mất đi thần thái.
Nhưng không có nghĩa là bọn chúng không có kế hoạch.
Nữ đệ tử đặt cuộn trục xuống, giọng nói vững vàng:
Tông môn này đã không còn đường quay lại.
Một nam nhân mặc hắc y, trên tay cầm một cuộn trục màu vàng.
Càng không thể.
“Bái kiến tông chủ. Ngươi đã đọc thư chưa?”
“Lựa chọn đi.”
Nàng cứu được mọi người.
Một bàn tay trắng muốt vươn ra, cầm lấy cuộn trục.
Chương 123: Không còn lối thoát
Mà là sự diệt vong của toàn bộ môn phái.
Ba ngày trôi qua.
“Ngươi được làm chủ, họ sẽ làm công cụ.”
Hắn siết chặt nắm tay, cắn răng.
Ánh mắt ông chạm vào nàng, một ánh mắt kiên định, không còn yếu đuối, không còn do dự.
“Ngươi… Ngươi làm gì vậy?”
Tại hắc điện sâu trong lòng đất, dưới ánh sáng âm u của hàng ngàn huyết thạch…
Tông môn của nàng vẫn đứng vững.
“Ít nhất, từ nay trở đi… không ai có thể bắt chúng ta làm lô đỉnh nữa.”"
“Đương nhiên… cái giá là tất cả nữ đệ tử đều phải trở thành lô đỉnh.”
Nữ đệ tử khẽ gật đầu.
Không ai biết nàng đang nghĩ gì.
Lão tông chủ từ một kẻ thoi thóp hấp hối, nay đã hoàn toàn khôi phục.
Cuộn trục sáng rực lên, khí tức của Lô Đỉnh Đạo Tông tràn ra, chứng nhận nàng là tân tông chủ.
Nghĩa là… cả hai đã bị trói chặt với nhau.
Nữ đệ tử bình tĩnh nhìn hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba mươi lô đỉnh…
Nhưng…
Nhưng nàng vẫn cười.
Là nữ đệ tử.
Con đường duy nhất chỉ là sống như con rối, hoặc c·hết như một kẻ phản bội.
“… chính là các ngươi đang tự phá vỡ quy tắc của chính mình.”
Hắc y nhân trợn mắt.
Lô Đỉnh Đạo Tông… đây mới là mục đích thật sự của bọn chúng."
Không thể.
“Lô Đỉnh Đạo Tông thật sự muốn ép ta đến bước này?”
Ông gật đầu, thật chậm.
“Ồ?”
Bởi vì nàng chưa ký.
ẦM!
Một lô đỉnh… không thể rời khỏi chủ nhân.
Tin tức về việc một nữ đệ tử trở thành tông chủ, đồng thời buộc Lô Đỉnh Đạo Tông phải bảo hộ tông môn của mình, nhanh chóng lan truyền.
Lão tông chủ muốn dừng lại?
"Sư phụ, người mạnh lên rồi… con vui lắm…"
Nếu ông ký vào… tông môn có thể tiếp tục tồn tại, nhưng tất cả nữ đệ tử sẽ trở thành lô đỉnh.
Nữ đệ tử muốn thoát khỏi số phận?
"Xin hãy sử dụng… và tận hưởng."
Lão tông chủ siết chặt nắm tay, trầm giọng:
Lão tông chủ không nói được lời nào.
Nàng chỉ dùng hai ngón tay khẽ chạm vào cuộn trục.
Bọn họ đã bị đẩy vào một con đường không lối thoát.
“Sư phụ, người có tin con không?”
Dường như… nàng đã có quyết định."
Lão tông chủ toàn thân run rẩy.
Tin?
Mà là tông chủ của tông môn.
“Con… đã tự gánh cả tông môn lên vai mình rồi.”
Nam nhân hắc y cười lớn.
Lô Đỉnh Đạo Tông vẫn chưa dám ra tay.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.