Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 126: Lô đỉnh chi đạo, cuộc thanh trừng sau đấu giá hội
Mùi máu tanh nồng nặc cả một vùng.
Những kẻ còn lại cố gắng kìm nén nỗi sợ hãi, cúi đầu vâng lệnh.
Một tu sĩ trẻ tuổi bị lôi ra giữa đám đông.
“Ngươi có vấn đề gì không?”
Hắn lắp bắp:
“Ta… ta thực sự vẫn tu luyện bình thường! Nhưng gần đây hơi mệt, có thể do ăn uống không tốt…”
Lão giả híp mắt, nhìn chằm chằm vào hắn.
Một giây… hai giây… ba giây…
“G·i·ế·t.”
PHẬP!
Một chưởng đánh xuống.
Tu sĩ trẻ tuổi ngay lập tức hóa thành vũng máu.
“Những kẻ yếu kém, không có giá trị tồn tại.”
Sau một canh giờ, hơn ba mươi tu sĩ bị g·iết.
Những kẻ sống sót mặt cắt không còn giọt máu, nhưng không ai dám thở mạnh.
Cuối cùng, lão giả gật đầu, lạnh lùng phất tay áo.
“Những kẻ đủ tiêu chuẩn, có thể rời đi.”
Cả đám tu sĩ hối hả chạy trốn, không dám quay đầu lại.
Đêm hôm đó, máu chảy thành sông.
Lô Đỉnh Đạo Tông một lần nữa khẳng định quyền lực tuyệt đối của mình trong tu chân giới."
Trong một đêm trăng mờ ảo, một tin tức chấn động tu chân giới.
“Xuất hiện một bí pháp có thể giúp kẻ bị phế tu luyện Lô Đỉnh Chi Đạo khôi phục hoàn toàn!”
Tin tức vừa truyền ra, toàn bộ tu sĩ trong bóng tối lập tức náo động.
Những kẻ từng bị Lô Đỉnh Đạo Tông phế bỏ, những trưởng lão liệt dương trốn trong mật cảnh, thậm chí cả các đại năng đã sống ẩn dật hàng trăm năm…
Đều điên cuồng xuất quan!
Không ai biết bí pháp đến từ đâu.
Có người nói đó là di thư của một đại năng từ thời Thượng Cổ, luyện qua hàng vạn nữ tu mà không hề suy giảm sinh lực.
Có kẻ khác nói đó là do một thần y ẩn thế nghiên cứu, tạo ra phương pháp nghịch thiên, có thể hoàn toàn khôi phục căn cơ bị tổn hại.
Thậm chí có tin đồn một vị Đế Quân vì không thể tu luyện theo Lô Đỉnh Chi Đạo, đã tự nghĩ ra bí thuật này!
Nhưng điều quan trọng nhất là
Nó có hiệu quả!
Và thế là
Một cuộc săn lùng bí pháp điên cuồng bắt đầu.
“Ta đã bị phế hai mươi năm, hôm nay rốt cuộc có cơ hội!”
“Bí pháp này là hy vọng cuối cùng, ai dám cản đường ta sẽ phải c·hết!”
Những tu sĩ từng bị Lô Đỉnh Đạo Tông t·ruy s·át nay đều lộ diện, ánh mắt đỏ ngầu, liều mạng đoạt lấy cơ hội cuối cùng.
Những đại năng ẩn cư nhiều năm vì mất khả năng song tu, nay cũng không thể nhịn được nữa.
Ngay cả những tông môn từng thề trung thành với Lô Đỉnh Đạo Tông cũng bắt đầu dao động.
“Nếu có bí pháp này, chúng ta sẽ không còn sợ sự kiểm soát của Lô Đỉnh Đạo Tông nữa!”
Cả tu chân giới chìm trong sóng gió.
Khi tin tức lan đến Lô Đỉnh Đạo Tông, toàn bộ tông môn chấn động.
Lăng Vô Cực, Tông chủ Lô Đỉnh Đạo Tông, mặt lạnh như băng, hủy một bàn đá thành bột mịn.
“Là kẻ nào dám chống lại đại đạo của ta?!”
Hắn quay sang đại đệ tử Lý Thuần Phong, giọng lạnh lẽo:
“Bí pháp này… bằng mọi giá phải bị tiêu hủy.”
“Những kẻ tu luyện bí pháp, g·iết không tha.”
Ngay lập tức, hàng vạn sát thủ của Lô Đỉnh Đạo Tông xuất động, t·ruy s·át những kẻ liên quan đến bí pháp.
Nhưng điều kỳ lạ là
Không ai tìm ra nguồn gốc thật sự của bí pháp này.
Mỗi lần tưởng như đã lần ra manh mối, thì…
Nhân chứng biến mất.
Người truyền tin bị g·iết.
Chỗ ẩn náu bị hủy diệt.
Tựa như có một thế lực đang âm thầm bảo vệ bí pháp này khỏi sự tiêu diệt của Lô Đỉnh Đạo Tông.
“Rốt cuộc là ai đang thao túng tất cả?”
“Liệu có phải một tông môn ẩn thế muốn lật đổ Lô Đỉnh Đạo Tông không?”
Cả tu chân giới đều rơi vào hỗn loạn chưa từng có.
Một cuộc chiến mới sắp bùng nổ."
Tu chân giới rơi vào loạn thế.
Một bên là Lô Đỉnh Đạo Tông, thống lĩnh toàn bộ tu sĩ tu luyện Lô Đỉnh Chi Đạo, ra tay trấn áp những kẻ dám chống đối.
Một bên là các thế lực bí ẩn, cố gắng bảo vệ và lan truyền Bí Pháp Khôi Phục Cương Dương, mở ra con đường mới cho những kẻ từng bị phế bỏ.
Đây không chỉ là cuộc chiến giữa sinh tử, mà còn là cuộc chiến giữa quyền lực và tự do!
Lăng Vô Cực đứng giữa đại điện, sắc mặt âm trầm.
"Tất cả những kẻ biết về bí pháp đều đã bị g·iết, nhưng nó vẫn tiếp tục lan truyền?"
"Là ai? Ai dám thách thức bổn tông?!"
Lý Thuần Phong quỳ xuống, giọng cung kính nhưng không giấu được vẻ nặng nề.
"Sư tôn, bọn đệ tử đã lùng sục khắp nơi, nhưng mỗi khi bí pháp bị chặt đứt một đầu mối, lại có kẻ khác tiếp tục lan truyền."
"Tựa như có một thế lực còn đáng sợ hơn đang thao túng tất cả."
Lăng Vô Cực híp mắt.
"Vậy thì g·iết sạch những kẻ có liên quan, diệt cả gốc rễ."
Ngay trong đêm đó, Lô Đỉnh Đạo Tông ra lệnh thanh trừng toàn diện.
Những lò luyện đan bị đốt sạch.
Những tông môn có dấu hiệu chống đối bị san thành bình địa.
Những tu sĩ từng mua bí pháp b·ị t·ruy s·át đến tận chân trời góc bể.
"Chỉ cần kẻ nào từng nhắc đến bí pháp, g·iết không tha!"
Một tông môn nhỏ bị xóa sổ chỉ trong một canh giờ.
Một vị tán tu vừa nhận được bí pháp, chưa kịp tu luyện đã b·ị c·hém đầu ngay giữa đường.
Nhưng điều kỳ lạ là
Càng g·iết, bí pháp càng lan rộng.
Càng cấm, nó càng phổ biến.
Trong một vùng đất cấm, một nhóm tu sĩ đứng trên đỉnh núi, ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống chiến trường đẫm máu.
"Cuối cùng cũng đến lúc đối đầu trực diện với Lô Đỉnh Đạo Tông."
Dẫn đầu bọn họ là một lão giả râu bạc, khí tức thâm sâu khó dò.
Hắn chính là Thái Hư Chân Nhân, người được đồn đoán là đã sáng tạo ra bí pháp!
"Các ngươi đã chịu nỗi nhục bị phế bỏ."
"Các ngươi đã bị Lô Đỉnh Đạo Tông tước đoạt quyền tự do tu luyện."
"Hôm nay, chính là ngày báo thù!"
Sau lưng hắn, hàng vạn tu sĩ phế bỏ đứng dậy.
Họ từng là những kẻ tuyệt vọng.
Họ từng bị Lô Đỉnh Đạo Tông coi như rác rưởi.
Nhưng giờ đây
Họ có cơ hội lật đổ tất cả!
"G·i·ế·t!"
Chiến tranh nổ ra!"
Tại một góc hẻo lánh của Vô Cực Ma Tông.
Bên trong một căn phòng tối mờ, một nam đệ tử bị trói trên giường đá, sắc mặt trắng bệch, ánh mắt tràn ngập hoảng loạn.
Đối diện hắn, một nữ đệ tử bị đẩy vào trong, đôi mắt đỏ hoe, cơ thể run rẩy.
“Sư… sư muội…”
Hắn run rẩy gọi.
Nhưng chưa kịp nói thêm
BỐP!
Một chưởng đánh mạnh vào ngực hắn.
Trước cửa phòng, một vị trưởng lão áo đen lạnh lùng nhìn xuống.
“Ngươi đã tu luyện Lô Đỉnh Chi Đạo, nhưng chỉ tu luyện là chưa đủ.”
“Lô Đỉnh Đạo không chấp nhận kẻ chỉ có danh mà không có thực.”
“Tối nay, ngươi phải chứng minh bản thân.”
Nam đệ tử mặt cắt không còn giọt máu.
“Sư tôn! Ta thực sự đã tu luyện! Không cần phải…”
“Câm miệng!”
BỐP!
Một bạt tai đánh thẳng vào mặt hắn, máu chảy ra khóe miệng.
“Ta không quan tâm ngươi có tu luyện hay không.”
“Ta chỉ cần ngươi chứng minh NGAY BÂY GIỜ.”
Ánh mắt của hắn tràn ngập tuyệt vọng.
Bên cạnh, nữ đệ tử run rẩy, nước mắt trào ra.
“Sư huynh… cứu muội…”
“Ta… ta không muốn…”
Nhưng
ẦM!
Cánh cửa bị đóng sập lại.
Bên ngoài, trưởng lão cười lạnh, phất tay ra lệnh.
“Đặt cấm chế, không hoàn thành thì không được ra ngoài.”
“Nếu hắn thất bại… g·iết.”
Đêm hôm đó, một tiếng hét tuyệt vọng vang lên trong bóng tối."
Ba ngày sau.
Cánh cửa đá cuối cùng cũng mở ra.
Trưởng lão áo đen chậm rãi bước vào, ánh mắt lạnh như băng.
“Xem thử ngươi có đủ tư cách hay không.”
Bên trong, mùi máu tanh nồng nặc.
Trên nền đá lạnh lẽo, nam đệ tử ngồi đó, thân thể gầy gò, ánh mắt trống rỗng.
Bên cạnh hắn, nữ đệ tử đ·ã c·hết.
Khuôn mặt nàng tái nhợt, cơ thể gầy yếu, linh lực đã cạn kiệt.
“Chậc… yếu quá.”
Trưởng lão nhếch mép cười nhạt.
“Không chịu nổi ba ngày đ·ã c·hết rồi sao?”
Nam đệ tử vẫn im lặng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.