Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 146: Hắc Địa, Một Chén Trà Định Sinh Tử
Một tay chậm rãi xoay chén trà.
"Uống trà tại Hắc Trà Lâu, nhẹ thì đột phá, nặng thì tẩu hỏa nhập ma, nặng hơn nữa… có thể đột nhiên yêu một người."
"Ta sai rồi… cả đời này ta g·iết chóc vô số, nhưng hôm nay mới hiểu…"
Không ai dám đổ.
Ma đạo r·úng đ·ộng. Chính đạo chấn kinh.
Chỉ có âm thanh nước sôi sùng sục.
Tù nhân cười lạnh:
Hắn không thể khống chế được tay mình.
Hoa Vân: "…"
Cốc… Cốc…
Hắc Địa hoàn toàn sụp đổ!
"Hoa Vân! Hôm nay ngươi phải c·hết!"
Hắc Địa, từ một nơi máu tanh khét tiếng, giờ đây trở thành thánh địa tu hành.
ẦM!
ẦM!
Từ hôm đó.
Một đá·m s·át thủ, ma tu, tà đạo đại năng run rẩy nâng chén trà.
ẦM!
Nàng ghé sát hỏi nhỏ:
Từ hôm nay, Hắc Địa không còn.
Hoa Vân nhìn nàng, bình thản đáp:
ẦM!
Xoay…
ẦM!
ẦM!
Trước một chén trà.
Tu vi tăng vọt!
Không ai dám động thủ.
Nhưng hôm nay…
Một cường giả đột phá.
Hơn một trăm đại năng tà đạo cúi đầu ngồi im, không ai dám hó hé.
Một đội ngũ hùng hậu áp giải tù nhân đến.
Không phải ai cũng đủ tư cách uống trà.
Hắn buông kiếm, quỳ xuống, giọng nghẹn ngào:
Tay hắn… run rẩy cầm lấy chén trà. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoa Vân lười biếng nâng chén trà, khẽ nhấp một ngụm.
Tại trung tâm Hắc Trà Lâu.
Hắc Trà Lâu không chỉ là nơi đột phá…
Những ngày thơ ấu bị bỏ rơi.
Nhưng đúng lúc này
ẦM! (đọc tại Qidian-VP.com)
Toàn thân mang theo lôi điện cuồn cuộn, sát khí ngập trời.
Bên ngoài.
Họ từng là bá chủ một phương, hô phong hoán vũ, g·iết người như cỏ rác.
Không còn ai dám coi thường Hắc Trà Lâu.
Cả cơ thể hắn chấn động!
Hắc Địa từng là nơi tăm tối nhất tu chân giới.
Không ai đáp lại.
Diệp Linh tức giận lườm nữ ma tu, tay siết chặt ấm trà.
ẦM!
Hắn run rẩy, mồ hôi túa ra như tắm.
Hắc Trà Lâu không chỉ là nơi mạnh nhất…
Nhưng…
Diệp Linh nuốt nước bọt.
Tất cả mọi ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Hoa Vân.
Hắc Trà Lâu trở thành bí ẩn lớn nhất thiên hạ.
Nhưng…
Một Thánh Nhân tu vi Hóa Thần đứng run rẩy, không dám vào.
"Uống hay không?"
Hắn bất giác run rẩy cầm lấy chén trà, chậm rãi nhấp một ngụm.
"Trà… mới là đạo!"
Trà xanh lượn lờ hơi nóng.
"Sư phụ! Xin hãy thu ta làm môn hạ!"
Họ đã lĩnh ngộ một đạo lý vô thượng
Thần thức đại ngộ!
Không ai tỏ ra bận tâm.
Huyết Lôi Ma Quân cười gằn.
Hoa Vân lười biếng tựa vào ghế.
Toàn thân bị phong bế linh lực, hai mắt đỏ ngầu, tóc tai bù xù, cười điên loạn.
Nhưng đúng lúc này
Tất cả những kẻ tà ác…
Chén trà khẽ rung.
Những thiếu nữ hắn đã g·iết, từng tiếng kêu thảm thiết vọng lại.
Và Hoa đại nhân, kẻ dùng một chén trà, thống lĩnh cả hắc ám!"
Hoa Vân nhấp một ngụm trà, không nói gì.
Nếu làm đổ một giọt trà…
Hắn cung kính chắp tay, cúi đầu thật sâu.
Tách… Tách…
Một bí mật thiên cổ bị hé lộ.
Hai hàng nước mắt lăn dài.
"Kẻ này tu luyện tà công, hút khô linh lực của hàng trăm thiếu nữ, tội ác tày trời."
Cả tu chân giới r·úng đ·ộng!
Từ hôm nay.
Nhưng giờ đây…
Từ hôm đó.
Họ sẽ tan thành tro bụi ngay lập tức!
Mỗi vòng xoay, một kẻ đột phá.
"Nhưng mà… nhưng mà… khí chất đó… đôi mắt đó… động tác rót trà đó…"
Một kẻ tà ác bừng tỉnh.
Những năm tháng bị h·ành h·ạ, bị ép đi vào ma đạo.
Một nữ ma tu mặt đỏ bừng, đột nhiên che mặt hét lên:
Một tù nhân bị ném xuống đất.
Hắn lạnh lùng nhìn lên bảng hiệu, trầm giọng nói:
Mỗi một tiếng gõ.
Chỉ có một quy tắc duy nhất:
Bởi vì họ biết
"Cái… cái quái gì vậy? Uống trà mà cũng đột phá? Còn có thể… nhập ma?!"
ẦM!
Người ngoài chỉ biết một câu:
Huyết Lôi Ma Quân đạp cửa xông vào!
Không còn g·iết chóc vô nghĩa.
"Chỉ là một chén nước, các ngươi nghĩ có thể lay động đạo tâm của ta? Đừng có…"
Chỉ còn lại, Trà Lâu.
Đều quỳ xuống, xin được tha mạng!
"Ta sai rồi… ta sai thật rồi…"
Cả cơ thể hắn chấn động, hai mắt trợn tròn!
Ma Nhãn Chân Quân hít một hơi lạnh, nhìn Hoa Vân với ánh mắt kính sợ.
Nữ ma tu đỏ mặt, cúi đầu lẩm bẩm:
Nói xong, hắn hất tay.
Một đại tu sĩ tóc bạc hóa đen, trẻ lại trăm năm!
Hắn bộc phát sát khí, giơ tay muốn đánh.
"Hôm nay ta muốn xem, trà đạo của ngươi có thể cảm hóa hắn không!"
ẦM!
Chỉ còn lại một nơi, Hắc Trà Lâu.
Không còn âm mưu phản bội.
Mỗi vòng xoay, một kẻ giác ngộ.
Đã trở thành Thánh Địa của Trà Đạo! (đọc tại Qidian-VP.com)
Kẻ tò mò kéo đến đông như trẩy hội.
Tin tức Huyết Lôi Ma Quân bái nhập Hắc Trà Lâu lan khắp tu chân giới.
Không phải trà lợi hại.
"Nếu có thể… xin hãy cho ta một chén trà!"
Hoa Vân bình thản đặt một chén trước mặt Huyết Lôi Ma Quân.
Một chén trà, định giang sơn!"
Một chén trà có thể quyết định sinh tử!
Nhưng cuối cùng…
Nàng đột phá luôn!
Một kẻ g·iết người không gớm tay, hấp thụ tinh huyết vạn linh để tu luyện lại… rửa tay gác kiếm, ngày ngày pha trà!
Hoa Vân ngồi đó.
"Ha ha ha! Cảm hóa ta? Đừng mơ! Chỉ có máu thịt mới là chân lý! Chỉ có hấp thụ sinh mệnh mới là con đường mạnh nhất!"
Tách.
Một bóng người từ trên trời rơi xuống.
ẦM!
Sát khí cuồn cuộn tràn ra, đám tu sĩ xung quanh hoảng sợ bỏ chạy.
"Trà này… là nước đun sôi bình thường."
Một chén trà có thể thanh tẩy tội nghiệt.
Hắn biết, nếu không uống trà…
Hoa Vân lười biếng nâng mắt lên.
Mà còn là nơi cảm hóa cả ma đầu!
"Ta sai rồi… cả đời này theo đuổi g·iết chóc, nhưng hôm nay mới hiểu, Trà mới là đạo!"
"Hoa Vân! Ta mang đến một kẻ đã phạm vào đại tội."
Mà là Hoa đại nhân vô địch!"
Một chén trà có thể khiến ma tu hoàn lương.
"Không xong! Đó là Huyết Lôi Ma Quân! Một trong mười đại ma tu mạnh nhất Bắc Hoang!"
Hắn quỳ xuống!
Từ hôm đó.
Tại đại sảnh Hắc Trà Lâu.
Từ ngày đó, Hắc Trà Lâu trở thành nơi thần bí nhất tu chân giới.
Mà còn là nơi tán gái mạnh nhất.
Diệp Linh cầm ấm trà, từ tốn rót vào một chén trống.
Một tay gõ nhẹ lên bàn.
Một ma đầu ngã xuống, nước mắt giàn giụa:
"Hắc Trà Lâu? Hừ! Một đám ô hợp, ta đến đây để phá hủy nơi này!"
Hương trà thanh khiết lan tỏa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Huyết Lôi Ma Quân ngẩn ngơ, ánh mắt mơ hồ, hai hàng nước mắt chảy xuống.
Diệp Linh đang quạt lò than, chuẩn bị nước sôi.
Đều hóa thành… một cảm giác thư thái khó tả.
Xoay…
Hắn hít sâu, chỉnh lại y phục, bước vào.
Hắn hét lớn:
Tách.
"Sư phụ, trà này rốt cuộc là gì mà đáng sợ vậy?"
Huyết Lôi Ma Quân từ bỏ ma đạo, trở thành đệ tử đời thứ nhất của Hắc Trà Lâu!
Một giọt trà rơi lên mu bàn tay hắn.
"Ta không uống trà! Chỉ có máu mới xứng đáng với ta!"
"Trận chiến này nhất định kinh thiên động địa!"
Hắc Địa không còn.
Bọn họ tẩu hỏa nhập ma ngay tại chỗ!
Uống trà. Hoặc biến mất.
Hắn chắp tay sau lưng, lạnh lùng nhìn lên bảng hiệu:
Chỉ còn lại một quy tắc duy nhất:
"Hoa đại nhân, từ nay Ma Tông chúng ta sẽ không dám đối địch với ngài nữa."
Hắn lẩm bẩm:
Từng mảng ký ức hiện lên trong đầu.
Uống trà. Hoặc c·hết.
Linh lực đột nhiên bạo phát!
Toàn bộ ký ức, toàn bộ ma đạo công pháp, toàn bộ sát khí trong hắn…
Một tay chống cằm. (đọc tại Qidian-VP.com)
ẦM!
"Không… không thể nào…"
Bên trong.
"Này này! Uống trà thì uống, đừng có mê sư phụ ta!"
Sát khí tiêu tan!
ẦM!
Một giọt trà bắn ra, rơi vào tay Huyết Lôi Ma Quân.
Tất cả tà khí bị thanh tẩy!
"Không xong! Ta… ta yêu rồi!"
Bùm!
ẦM!
Tay họ không cầm nổi, trà sóng sánh muốn đổ.
Hôm nay, ngoài Hắc Trà Lâu.
Chương 146: Hắc Địa, Một Chén Trà Định Sinh Tử
Tất cả cao thủ phun máu!
Hôm nay, bên ngoài Hắc Trà Lâu.
Dẫn đầu là Vô Cực Ma Tông, Ma Nhãn Chân Quân.
Nhấp một ngụm.
Diệp Linh rót trà.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.