Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 150: Mục tiêu tiếp theo
Cơ thể hắn run rẩy dữ dội, linh lực bị hút cạn trong nháy mắt.
Bàn tay hắn run rẩy.
Tên giám khảo cứng người, cảm giác có gì đó cực kỳ sai trái.
Không ai biết hắn từ đâu đến.
Hắn khiến bọn chúng tin rằng chúng là lô đỉnh.
Đôi mắt hắn lạnh lẽo như bầu trời trước cơn bão.
Chỉ có một sự thật duy nhất.
"Không thể nào… Đây là tà thuật gì?!"
ẦM!
Tên giám khảo cảm thấy toàn thân lạnh toát, mồ hôi vã ra như mưa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một luồng khí tức vô hình bùng phát, nhưng không ai có thể cảm nhận được nó.
Một tu sĩ có khí thế kinh người?
Linh lực không còn tràn đầy như trước.
"Các ngươi từng dùng thủ đoạn này để kiểm soát tu chân giới."
"Thứ mà Lô Đỉnh Đạo Tông sợ nhất… là gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn quỳ rạp xuống đất, mặt cắt không còn giọt máu.
BỐP!
"Nhìn xung quanh đi."
ẦM!
ẦM!
Thứ hắn dùng… không phải pháp thuật, không phải thần thông, mà là Giả Đạo.
Bọn chúng càng tiến gần, càng cảm thấy linh lực trong cơ thể bị rút đi một cách vô hình.
Đây mới là sức mạnh đáng sợ nhất của Giả Đạo.
Không khí bỗng chốc trở nên nặng nề.
"Bây giờ, ta chỉ trả lại cho các ngươi mà thôi."
Và rồi… bọn chúng thấy được cảnh tượng kinh hoàng nhất trong đời mình.
Cảm thấy cơ thể mình như bị rút cạn.
Thậm chí… hắn cảm thấy như cơ thể mình đang dần trở nên vô dụng, giống như một lô đỉnh thật sự!
"Dừng lại! Mau g·iết hắn!"
"Các ngươi từng nói rằng, ai cũng có thể trở thành lô đỉnh, miễn là có người tin vào điều đó."
"Tha cho ta! Ta không muốn, "
"Không biết… nhưng hắn không giống những kẻ khác…"
Không có kẻ địch.
Tên giám khảo vung tay tát nàng một cái trời giáng.
Hắn chỉ đứng đó, ánh mắt bình tĩnh như một vị thần nhìn xuống những kẻ thấp hèn.
Một bóng người chậm rãi bước vào.
Bởi vì nó không tồn tại trong thực tại, mà tồn tại trong tâm trí của tất cả những kẻ ở đây.
Hắn cố gắng ép bản thân bình tĩnh, tiếp tục xuất chiêu.
"Ta… ta đang yếu đi!"
Hàn Đỉnh Chân Nhân cảm thấy cơ thể mình yếu đi rõ rệt.
"... Các ngươi mới chính là lô đỉnh."
"Ngươi… ngươi đã làm gì?!"
"Không! Đây là ảo giác! Chắc chắn là ảo giác!"
Lời nói như lưỡi dao lạnh băng đâm thẳng vào tâm trí của Hàn Đỉnh Chân Nhân.
"Hắn là ai?"
Giọng nói lạnh như băng vang vọng khắp đấu trường.
Một cơn cuồng phong linh lực quét qua, mặt đất nứt toác, không gian rung động.
Không! Không thể nào!
Không ai có thể trốn thoát.
"Ngươi là ai?!"
Không ai có thể kháng cự.
Một cơn ác mộng bắt đầu."
Hàng ngàn tu sĩ bị lùa vào một đấu trường khổng lồ, nơi bọn họ sẽ bị phân loại:
ẦM! (đọc tại Qidian-VP.com)
Toàn bộ đấu trường rơi vào sự im lặng kỳ dị.
Hắn gầm lên, vận chuyển toàn bộ tu vi Hóa Thần trung kỳ của mình.
Các đệ tử, trưởng lão, thậm chí là tông chủ của bọn chúng… đang lần lượt bị hút cạn linh lực.
Chương 150: Mục tiêu tiếp theo
"Không… Không thể nào!"
"Có vấn đề gì sao?"
"Vậy thì tại sao đến lượt ta, các ngươi lại do dự?"
Hoa Vân chắp tay sau lưng, bình thản nhìn hắn.
Bọn chúng gào thét hoảng loạn.
Nhưng…
Nhưng… mọi chuyện chưa dừng lại ở đó.
"Không… Không!"
Hắn xuất thủ, một chưởng mạnh mẽ đánh thẳng về phía Hoa Vân!
"Ta là tông chủ của Lô Đỉnh Đạo Tông!"
Toàn bộ tông môn sụp đổ."
ẦM!
Một cơn ác mộng thực sự đã giáng xuống Lô Đỉnh Đạo Tông.
"Lô Đỉnh Đạo Tông, phải không?"
Những kẻ cao tầng của Lô Đỉnh Đạo Tông ngồi trên khán đài, sắc mặt trắng bệch.
Kẻ nào có căn cơ yếu hơn sẽ bị bán vào các tông môn phụ thuộc.
Nhưng toàn bộ đấu trường lập tức chìm vào tĩnh lặng tuyệt đối.
Tông môn danh chấn thiên hạ, nơi khống chế số phận của vô số tu sĩ, giờ đây lại đang rơi vào cảnh hoảng loạn.
Lần này… sẽ lại là một cơn bão khác."
Bọn chúng đã trở thành nô lệ của chính quy tắc mà chúng tạo ra.
"Hả?"
Không còn những kẻ kiêu ngạo đứng trên cao.
ẦM!
Nhưng trước khi bọn họ kịp hành động, người kia đã chậm rãi mỉm cười.
"Vậy bây giờ… chính các ngươi cũng không thể phản bác điều này."
Hắn vẫn còn chưa bị ảnh hưởng, nhưng khi nhìn xuống toàn bộ đệ tử, trưởng lão trong tông môn đang run rẩy quỵ xuống, linh lực suy kiệt, hắn biết…
"Đây là kết cục của những kẻ chỉ biết sống bằng cách hút cạn kẻ khác.
Đúng lúc này, cánh cửa lớn lại mở ra.
Tại Lô Đỉnh Đạo Tông, một cuộc tuyển chọn "lô đỉnh hoàn mỹ" đang diễn ra.
Hoa Vân khẽ cười.
ẦM!
Cao tầng của Lô Đỉnh Đạo Tông sợ hãi cực độ.
ẦM!
Ngay khi bàn tay hắn vung ra, sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi.
Cánh cổng sắt nặng nề mở ra, một nhóm tu sĩ bị áp giải vào trong.
"Đến lúc rồi."
Hắn vừa định lên tiếng, thì một âm thanh lạnh lẽo vang lên.
"Không ổn! Ta… ta cũng…"
Lô đỉnh… là bọn họ?
"Từ giờ trở đi…"
Ngay lập tức, hàng loạt cao thủ lao xuống.
"Không… KHÔNG!"
Mà ngay cả những cao tầng của Lô Đỉnh Đạo Tông, khi nhìn thấy bóng người kia, cũng không tự chủ được mà cảm thấy sợ hãi.
Mà vì chính bọn chúng tin rằng điều đó đang xảy ra.
Giả Đạo không cần phải t·ấn c·ông.
Hắn cố lắc đầu, muốn xua tan ý niệm quỷ dị này, nhưng… nó đã bám rễ vào tâm trí hắn.
Người kia khẽ ngẩng đầu.
Một nữ tu trẻ tuổi bị kéo ra, gương mặt hoảng loạn.
Bởi vì đây là địa bàn của Lô Đỉnh Đạo Tông, nơi mọi quy tắc đều do chúng đặt ra.
Tất cả mọi người theo bản năng quay đầu.
ẦM!
"C·hết đi!"
Còn những kẻ không đạt tiêu chuẩn… bị xử lý ngay tại chỗ.
Linh lực… của hắn… đang rút đi.
"Câm miệng! Ở đây, ngươi không có quyền lựa chọn!"
Hắn ngã quỵ, toàn thân suy yếu như một phàm nhân.
Lô Đỉnh Đạo Tông… thật sự đã trở thành lô đỉnh.
Những kẻ khác cũng lần lượt cảm thấy điều tương tự.
Hắn cảm thấy khí lực của mình dường như suy giảm.
Không còn những kẻ thao túng sinh tử của người khác.
"Không! Đây chỉ là ảo giác! Đây không thể là thật!"
Và bây giờ, Hàn Đỉnh Chân Nhân đã hoàn toàn tin rằng hắn là lô đỉnh.
"Tiếp theo! Đệ tử số 3275!"
"Không… không thể nào…"
ẦM!
Hoa Vân chậm rãi nói, ánh mắt sắc bén như đao.
Nhưng… ngay khi bọn chúng tiếp cận Hoa Vân, sắc mặt tất cả lập tức thay đổi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tên giám khảo quay sang, nhíu mày.
Hoa Vân khẽ nâng tay, giọng nói lạnh băng vang lên.
Tên giám khảo há hốc miệng, cứng đờ.
Đó mới là sự đáng sợ của Giả Đạo.
"Ta là số 3275."
Và một khi ý niệm đó ăn sâu vào tiềm thức, thì dù bọn chúng có là Hóa Thần cũng sẽ thật sự suy kiệt như lô đỉnh bị vắt cạn.
"Ta chỉ cần cho chúng thấy thứ mà chúng sợ nhất."
Không phải vì Hoa Vân đang thi triển công pháp.
"Một kẻ mà chúng không thể biến thành lô đỉnh."
"Không! Ta không tin!"
"Ta cũng đang bị hút cạn!"
"Lần này ta không cần thay đổi thực tại."
Hoa Vân bước tới trước mặt hắn, giọng nói vẫn bình thản.
Cảm thấy bản thân… đang trở thành một lô đỉnh.
"Lô Đỉnh Đạo Tông không phải nói rằng tất cả đều có thể trở thành lô đỉnh sao?"
"Mau tra xét thân phận!"
Diệp Linh: "..."
"Không ai có thể biến ta thành lô đỉnh!"
ẦM!
"..."
Kẻ nào có tư chất, hình thể phù hợp sẽ trở thành "lô đỉnh cao cấp".
Hắn rống lên, nhưng vô ích.
Không có người ra tay.
"Ta… ta không thể nào…"
Nhưng… Hoa Vân không hề động thủ.
Bước vào đây… để làm lô đỉnh?!
Một kẻ đàn ông?
Chỉ cần khiến ngươi tin, thì nó sẽ trở thành sự thật. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ta chỉ làm điều mà các ngươi đã làm với thiên hạ bao lâu nay."
"Không! Không phải ảo giác! Ta thực sự đang bị hút cạn linh lực!"
Tông chủ của Lô Đỉnh Đạo Tông, Hàn Đỉnh Chân Nhân, một cường giả Hóa Thần trung kỳ, đứng trên cao, khuôn mặt méo mó vì kinh hãi.
Không ai hiểu vì sao hắn lại có mặt ở đây.
Nhưng…
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.