Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 151: Lô đỉnh đạo tông, kẻ cuối cùng sụp đổ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 151: Lô đỉnh đạo tông, kẻ cuối cùng sụp đổ


ẦM!

Với những kẻ đi theo Giả Đạo, một khi đã tin vào nó, họ sẽ bị nó biến thành con rối.

Bởi vì hắn đã thực sự trở thành một lô đỉnh.

Hoa Vân đưa tay lên, tay hắn nắm chặt lại.

"Tông chủ… cứu ta… cứu ta!"

Hoa Vân đặt chén trà xuống, ánh mắt vẫn bình thản như cũ.

Hoa Vân chỉ lặng lẽ bước đi.

"Các ngươi chỉ là lũ ký sinh."

Diệp Linh gật đầu, mặc dù trái tim nàng nặng trĩu, nhưng nàng hiểu: Đây là con đường Hoa Vân đã chọn.

ẦM!

"Diệp Linh, ngươi sai rồi."

Tiếng gào khóc, tiếng rên rỉ yếu ớt vang lên khắp nơi.

Không có ánh sáng, chỉ có mùi tanh nồng của t·ử v·ong.

"Chỉ cần ta tin rằng ta tồn tại, thì cả thiên hạ cũng không thể xóa bỏ ta."

"Ngươi có thể yên tâm, bởi vì hôm nay… chính Lô Đỉnh Đạo Tông sẽ trở thành nguồn cung cấp linh lực cho cả tu chân giới."

Chỉ vì một câu nói của Hoa Vân.

"Không cần đến một câu, chỉ cần một ý niệm đủ mạnh." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ngươi… ngươi không thể làm vậy…"

Bởi vì nàng biết, đây là con đường mà chỉ riêng sư phụ của nàng mới có thể bước đi."

Bên trong đại điện, một giọng nói trầm thấp vang lên.

"TA LÀ TÔNG CHỦ! TA LÀ CƯỜNG GIẢ HÓA THẦN! TA KHÔNG PHẢI, "

Và rồi… (đọc tại Qidian-VP.com)

Tất cả chỉ còn là ký ức.

Một ngày sau khi Lô Đỉnh Đạo Tông sụp đổ.

Nhưng nàng vẫn đứng vững, bởi vì nàng biết: Hoa Vân luôn làm những gì cần phải làm.

"Chúng ta đi thôi. Đừng để những gì đã xảy ra ảnh hưởng đến tương lai của ngươi."

"Nhưng một câu chuyện hay có thể g·iết c·hết cả một tông môn, g·iết cả những kẻ chưa từng xuất hiện."

"Nhưng mà… sư phụ ơi, người có từng nghĩ… nếu ai đó dùng Giả Đạo với chính mình thì sao?"

Chỉ là một bàn tay trống không.

Nhưng câu chuyện này chưa kết thúc, vì Hoa Vân còn một chặng đường dài phải đi, và những mật lệnh từ Thánh Nhân vẫn chưa ngừng đến. "

ẦM!

Không có kiếm quang.

"Bởi vì ta cần chúng lan truyền tin đồn."

Hắn tự biến mất.

Không phải hắn không cảm thấy gì, mà là vì hắn đã quá quen với những kết cục này.

"Các ngươi sẽ không bao giờ được phép quên điều này: trong thế giới này, không ai có thể giữ mãi thế giới của mình mà không có sự đánh đổi."

Cả tông môn run rẩy.

Không ai dám tin… tông môn từng làm mưa làm gió tu chân giới, khống chế vô số sinh linh, lại rơi vào cảnh này.

Những đệ tử từng cuồng vọng, những trưởng lão từng xem thiên hạ như trò đùa, giờ đây chỉ là những cái xác rỗng tuếch, héo mòn trong nỗi sợ hãi cùng cực.

"Một khi tin đồn về việc Lô Đỉnh Đạo Tông bị biến thành lô đỉnh lan ra, ai còn dám tu luyện theo con đường đó?"

Lôi quang chợt lóe lên trên tay hắn, một trận cuồng phong linh lực quét qua không gian.

Diệp Linh đứng bên cạnh, ánh mắt trong sáng của nàng giờ chỉ còn chút lo âu khi nhìn cảnh tượng tàn khốc này.

"Sư phụ… thật sự chỉ dùng một câu nói mà hủy diệt được cả một đại tông môn sao?"

"Các ngươi không phải nguồn cội của sức mạnh."

Một bóng người quỳ gối giữa đại điện, giọng nói run rẩy.

"Màn đêm buông xuống, bao phủ tất cả những gì còn lại của Lô Đỉnh Đạo Tông.

Hàn Đỉnh Chân Nhân cố gắng chống cự, nhưng cơ thể hắn đã không còn là của hắn nữa.

Hắn đang cầu xin.

Hoa Vân nhấp một ngụm trà, ánh mắt lướt qua vài bóng người trong quán.

Tòa đại điện hùng vĩ, nơi từng là trung tâm của Lô Đỉnh Đạo Tông, giờ đây đổ nát.

"Không phải các ngươi muốn trở thành lô đỉnh sao?"

Hắn run rẩy nhìn về phía Hàn Đỉnh Chân Nhân, nhưng chỉ thấy một bóng dáng đang quỳ rạp, toàn thân run cầm cập, hoàn toàn không còn khí thế của một cường giả Hóa Thần trung kỳ.

"Sư phụ… người… người làm gì mà kinh khủng vậy?"

Sau đó, hắn cười nhạt.

ẦM!

"Chỉ là biến một lời nói dối thành sự thật mà thôi.""

Toàn bộ tông môn, từng kẻ một, đều rơi vào kết cục tương tự.

"Giả Đạo không dựa vào kẻ khác."

"Sư phụ đúng là cao minh!"

Câu nói của hắn bị cắt ngang.

Hàn Đỉnh Chân Nhân há miệng muốn gào lên, nhưng cổ họng chỉ phát ra những tiếng rên rỉ yếu ớt.

Một hắc điện đứng sừng sững giữa biển máu.

"Không có gì."

"Nhưng… tại sao sư phụ không trực tiếp g·iết luôn bọn chúng? Nếu đã hủy diệt thì cứ hủy diệt triệt để đi!"

Một suy nghĩ, một niềm tin, đã biến tất cả thành hiện thực.

Giả Đạo đã thay đổi hiện thực.

Lô Đỉnh Đạo Tông chính thức trở thành một trang lịch sử bị xóa bỏ.

Bởi vì hắn đã không còn linh lực.

Chương 151: Lô đỉnh đạo tông, kẻ cuối cùng sụp đổ

Hoa Vân quay sang nhìn những đệ tử còn sót lại của Lô Đỉnh Đạo Tông.

Bọn họ đứng im lặng, như những bóng ma trong một thế giới đã không còn lối thoát.

"Và hôm nay, kẻ ký sinh phải trả giá."

Nhưng đối diện với hắn, Hoa Vân chỉ lẳng lặng nhìn xuống.

Một trưởng lão ôm lấy ngực, thở hổn hển, cảm nhận linh lực trong cơ thể đang bị hút đi từng chút một.

Đám đệ tử còn lại của Lô Đỉnh Đạo Tông đồng loạt ngã xuống, không kịp phản kháng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bên cạnh hắn, Diệp Linh, nữ đệ tử thật thà trong sáng của hắn, vẫn chưa hết kinh ngạc.

"Chỉ trong một đêm, toàn bộ đệ tử, trưởng lão đều bị mất hết linh lực… biến thành lô đỉnh thực sự.

Tại một nơi bí ẩn trong tu chân giới.

Ở phía xa, một bóng người nhỏ bé đứng nhìn.

Nhưng…

"Chúng ta đi thôi."

Hoa Vân quay lưng lại, từng bước rời khỏi tông môn, bỏ lại đằng sau một thế giới đã tan vỡ.

Hoa Vân bước qua đ·ống đ·ổ n·át, ánh mắt lạnh lùng không một chút cảm xúc.

Hoa Vân quay lại nhìn Diệp Linh, ánh mắt dịu dàng.

Những tiếng hét thất thanh vang lên.

Không ai g·iết hắn.

Từng tiếng thở dài vang lên trong không gian tĩnh lặng.

Hàn Đỉnh Chân Nhân nắm chặt hai tay, nhưng lại phát hiện ra… mình đã chẳng còn chút sức lực nào.

"Giả Đạo không cần đánh thắng kẻ địch. Nó chỉ cần khiến kẻ địch tin rằng mình đã thua."

Bàn tay Hoa Vân nhẹ nhàng vươn ra.

Hoa Vân bỗng dưng khựng lại một chút.

Không có pháp bảo.

Giả Đạo đã ra tay, và kẻ cuối cùng của Lô Đỉnh Đạo Tông đã phải trả giá cho những gì hắn đã gây ra.

Tại một quán trà nhỏ trong một trấn hoang, Hoa Vân đang ngồi uống trà, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về xa xăm.

"Lô Đỉnh Đạo Tông… đã sụp đổ?"

"Sao lại để lại một nhóm tàn dư?"

"Tu chân giới cần có Lô Đỉnh Đạo Tông… chúng ta… chúng ta là cội nguồn của vô số công pháp cường đại… nếu ngươi hủy chúng ta… rất nhiều tu sĩ sẽ không thể đột phá!"

Không ai có thể thay đổi nó.

"Không… không thể nào…"

"Các ngươi có thể rút lui, không cần tiếp tục chiến đấu nữa."

Đệ tử, trưởng lão, thậm chí cả tông chủ, tất cả đều quỵ xuống, run rẩy như những ngọn cỏ trong bão tố. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mọi thứ…

Diệp Linh ngơ ngác, nhưng không hỏi thêm.

Diệp Linh trầm mặc, sau đó cười hì hì.

Lô Đỉnh Đạo Tông… chính thức sụp đổ."

Diệp Linh tròn mắt, không dám tin những gì vừa diễn ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Một nhát kiếm chém c·hết một kẻ địch."

"Chỉ có một lựa chọn duy nhất: đầu hàng."

Trên nền đất, giữa đ·ống đ·ổ n·át của tông môn, những ngọn lửa không tắt vẫn cháy sáng, phản chiếu sự tuyệt vọng trong mắt những đệ tử cuối cùng.

Hàn Đỉnh Chân Nhân, tông chủ Lô Đỉnh Đạo Tông… đ·ã c·hết.

"Bẩm… đúng vậy."

Toàn bộ tông môn chìm trong hỗn loạn.

Diệp Linh há hốc miệng, cảm thấy chuyện này quá khó tin.

Và không ai có thể thay đổi số phận của Lô Đỉnh Đạo Tông nữa.

Hắn ngẩng đầu lên, nhìn Hoa Vân với ánh mắt hoảng loạn, tuyệt vọng.

"Vậy thì… hãy làm tròn vai trò của mình đi."

"KHÔNG! TA KHÔNG PHẢI LÔ ĐỈNH!"

Linh hồn hắn vỡ tan.

"Nếu một ngày nào đó có kẻ khiến cả thiên hạ tin rằng sư phụ không tồn tại, thì người sẽ biến mất sao?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 151: Lô đỉnh đạo tông, kẻ cuối cùng sụp đổ