Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 196: Thiên lang
“Ngươi lại đang thao túng thiên hạ?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ma Tôn siết chặt nắm tay.
Thiên Lang nhíu mày: “Ngươi chắc chứ?”
Hoa Vân cười nhạt:
Khi Ma Tôn thống trị thiên hạ, hắn biến mất.
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía đó.
“Chẳng có trò gì cả. Chỉ là thiên hạ cần một chút... hỗn loạn.”"
Hắn đã từng đứng trên đỉnh cao, đã từng gieo rắc nỗi sợ hãi khắp thiên hạ. Nhưng khi hắn rút lui, tu chân giới không hề trở nên tốt đẹp hơn.
Ngược lại, hỗn loạn còn tàn khốc hơn khi xưa.
“Thao túng? Ta chỉ là một kẻ bán ý tưởng thôi.”
Tại đại bản doanh Thiên Lang Quân.
Mọi người im lặng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoa Vân.
Ma Tôn đứng trên một ngọn núi cao, nhìn xuống tu chân giới đang chìm trong hỗn loạn.
Và rồi, vào một ngày nọ, Ma Tôn xuất hiện trước một quán trà nhỏ.
Hắn quay đầu, nhìn người đàn ông trung niên đang thong thả rót trà bên cạnh.
Hắn đã từng nghĩ rời bỏ quyền lực là cách tốt nhất để chấm dứt tất cả.
Thiên Lang im lặng.
Nhưng hắn cũng không thể làm ngơ nhìn thiên hạ tiếp tục chìm trong hỗn loạn.
Hắn chỉ là một kẻ đứng ngoài cuộc chơi, nhìn thấy thiên hạ bị cuốn vào một vòng xoáy hỗn loạn mới.
“Ta hiểu rồi.”
Bởi vì hắn nhận ra rằng, khi một kẻ đã đứng trên đỉnh, thứ duy nhất hắn có thể làm… là chờ đợi kẻ khác lật đổ mình.
Ma Tôn hít sâu một hơi, nhìn thẳng vào Hoa Vân:
Hoa Vân chưa từng trực tiếp tham gia vào bất kỳ thế lực nào, nhưng hầu như tất cả những biến động lớn nhất của tu chân giới đều có bóng dáng của hắn.
Một giọng nói thong thả vang lên từ trong bóng tối:
Trong vòng chưa đầy nửa năm, hắn quét sạch các thế lực cát cứ ở Đông Hoang, xây dựng một quân đoàn hùng mạnh.
Thiên Lang ngồi trên ngai vàng, ánh mắt sắc bén nhìn xuống đám thuộc hạ quỳ bên dưới.
Thiên Lang nhếch môi: “Ngươi có chắc không?”
“Thiên Lang không phải Ma Tôn tiếp theo.”
Giọng nói tiếp tục:
“Ngươi không nhận ra sao? Ma Tôn không phải một con người. Ma Tôn là một khái niệm.”
Hắn hiểu rõ con người này.
“Khi một kẻ quá mạnh, thiên hạ sẽ đồng lòng chống lại hắn.”
Tại một quán trà nhỏ.
Bên trong, một người đàn ông trung niên đang nhàn nhã rót trà, như thể thế giới ngoài kia chẳng liên quan gì đến hắn.
Trong bóng tối, ánh mắt của Hoa Vân lóe lên đầy ẩn ý.
“Không cần làm gì cả.”
“Không cần ta ra tay. Chỉ cần thiên hạ tự mình đưa ra lựa chọn.”
Hoa Vân nhếch môi, nhấc chén trà lên, khẽ thì thầm:
Ma Tôn im lặng.
“Không phải ngươi cũng đang nghĩ vậy sao?”
“Ngươi lại đang chơi trò gì đây?”
Bây giờ, hắn không còn muốn thống trị.
Và nếu hắn không làm… sẽ có kẻ khác thế chỗ hắn.
Mọi người sững sờ.
Chương 196: Thiên lang
Ma Tôn siết chặt tay.
“Nhưng nếu một thế lực vừa đủ mạnh nhưng không quá mạnh, thiên hạ sẽ mặc kệ.”
Hắc Long Điện vốn chỉ là một thế lực nhỏ, nhưng trong vòng chưa đầy một năm, bọn họ đã thống nhất toàn bộ Bắc Hoang.
Nhưng lạ thay, khi thiên hạ càng loạn, thanh thế của Hắc Long Điện càng lớn.
“Ma Tôn đã quay lại.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ma Tôn trầm mặc.
Cả đại điện im lặng.
Mọi người ngây ra.
Hoa Vân cười nhẹ:
Giọng nói tiếp tục, nhẹ như gió thoảng:
Một kẻ xuất thân bí ẩn, thực lực kinh người, phong cách ra tay cực kỳ tàn nhẫn.
“Cứ để các tông môn khác tiếp tục tự tàn sát nhau. Khi thiên hạ kiệt quệ, chúng ta chỉ cần giơ tay nhặt lấy.”
“Thống trị thì có gì vui? Ngươi chẳng phải đã thử rồi sao?”
Thiên hạ lại một lần nữa rung chuyển.
Và người đứng sau tất cả…
Hắn không chinh phạt, không mở rộng thế lực, nhưng mỗi khi xuất hiện, hắn đều hủy diệt hoàn toàn kẻ địch trước mặt.
Ma Tôn lặng lẽ ngồi xuống, nhìn người đàn ông trung niên trước mặt.
Rồi hắn bỗng bật cười lớn.
Hoa Vân đặt chén trà xuống, cười nhàn nhã:
Kẻ luôn đứng sau màn trướng, kẻ chưa từng lộ diện công khai, nhưng lại là người thao túng cả tu chân giới.
Giọng nói kia cười nhẹ:
Hoa Vân thong thả nhấp một ngụm trà, gật đầu:
Ma Tôn cau mày: “Ý ngươi là gì?”
“Chúng ta không cần làm gì cả. Chỉ cần để thiên hạ tự g·iết nhau.”
Tại tổng đàn Hắc Long Điện.
Ba tháng sau.
Hoa Vân cười nhạt:
Thiên Lang không đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hắn có thể trở thành Ma Tôn, nhưng chưa chắc đã là Ma Tôn cuối cùng.”
Một ngày nọ.
“Không cần làm gì cả.”
“Ngươi muốn tạo ra một Ma Tôn mới?”
Quan trọng hơn, hắn được một kẻ bí ẩn đứng sau hỗ trợ mưu lược.
Các tông môn tranh giành lãnh thổ, tự tàn sát lẫn nhau.
“Chừng nào thiên hạ còn loạn, chừng đó sẽ luôn có một Ma Tôn mới xuất hiện.”
Một tên ma đầu nheo mắt hỏi:
Trong bóng tối, một giọng nói vang lên, nhẹ nhàng mà trầm ổn:
Ma Tôn nheo mắt.
“Chính ngươi cũng không thoát khỏi vòng xoáy này.”"
“Ta chưa từng tính sai bao giờ.”
Và kẻ đang dẫn dắt vòng xoáy đó… lại chính là Hoa Vân.
Tất cả nhờ vào một kẻ bí ẩn chỉ đứng sau màn trướng.
“Bước tiếp theo là gì?”
Không còn là kẻ đứng ngoài cuộc chơi, không còn là một huyền thoại trong bóng tối.
Hoa Vân ngước lên, mỉm cười:
“Làm cho thiên hạ có một Ma Tôn mới.”"
Hoa Vân rót trà, nhàn nhã đáp:
Hắn đã từng nắm giữ tất cả, nhưng rồi hắn tự tay phá bỏ nó.
“Không cần vội.”
“Ngươi nghĩ sao?”
Cái tên Thiên Lang bất ngờ nổi lên trong tu chân giới.
Ma Tôn lặng người nhìn Hoa Vân.
Tu chân giới chính thức rơi vào đại loạn.
Cái tên Thiên Lang đã trở thành nỗi ám ảnh của tu chân giới.
Ma Tôn bước vào, kéo ghế ngồi xuống, ánh mắt phức tạp.
“Vậy kế hoạch tiếp theo của ngươi là gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lần này, hắn thực sự trở lại.
Nhưng lần này, Ma Tôn không còn là kẻ thống trị nữa.
Bên cạnh hắn, trong bóng tối, một giọng nói nhàn nhã vang lên:
“Kế hoạch tiếp theo à?”
Ma Tôn nhìn Hoa Vân, chậm rãi nói:
Ma Tôn nheo mắt.
Một đám tu sĩ đang cúi đầu trước một bóng người ngồi trên cao.
Một năm sau.
Và giờ đây, nếu hắn không hành động, sẽ có một kẻ khác thế chỗ hắn.
“Quân sư, bước tiếp theo là gì?”
Một tên thủ lĩnh nóng nảy: “Ý ngài là sao? Chúng ta vừa mới thống nhất Bắc Hoang! Phải tiếp tục mở rộng chứ!”
Giọng nói trong bóng tối cười nhẹ:
Các tông môn dần nhận ra rằng, càng đánh nhau, bọn họ càng yếu đi.
Hoa Vân đặt chén trà xuống, cười nhàn nhã:
Khi Ma Tôn rút lui, hắn lại xuất hiện.
“Ngươi thật sự muốn để hắn trở thành Ma Tôn mới?”
Ma Tôn tái xuất.
Bởi vì trong một thế giới đầy hỗn loạn, kẻ duy nhất đứng yên sẽ trở thành cột mốc duy nhất để người khác tìm đến.
“Ngươi nghĩ Ma Tôn trở lại để làm gì?”
Ma Tôn đứng dậy, phủi bụi trên áo, ánh mắt sắc bén hơn bao giờ hết.
Bởi vì lúc này, kẻ mạnh nhất trong bóng tối đã vươn móng vuốt của hắn đến khắp thiên hạ.
“Vậy ngươi chọn ai?”
“Ta mới là kẻ cuối cùng.”
Một trong những thuộc hạ lớn gan lên tiếng:
“Ta nói vài câu, người khác tin hay không là chuyện của họ.”
“Ngươi vẫn như cũ. Không bao giờ tự mình ra tay.”
Một nhóm thủ lĩnh đang họp bàn chiến sự.
“Ngươi thật sự không muốn thống trị thiên hạ?”
“Bệ hạ… chúng ta nên đối phó thế nào?”
Tại Hắc Long Điện.
Trong khi đó, Hắc Long Điện vẫn không hề mở rộng thế lực, chỉ yên lặng quan sát từ xa.
“Hắn quá mạnh.”
Câu hỏi là… đó sẽ là ai?
Thiên hạ cần một kẻ đứng trên tất cả.
Hắn xoay người rời đi, để lại một câu nói lạnh lùng:
Nhưng khi muốn ngừng lại… đã không còn đường lui.
Một tháng sau.
“Các ngươi có biết vì sao Ma Tôn thất bại không?”
Thiên Lang khoanh tay, ánh mắt sắc lạnh quét qua đám thuộc hạ.
Hoa Vân cười nhẹ:
Nhưng bây giờ, hắn mới nhận ra rằng, thiên hạ không hề cần hòa bình.
Vẫn chỉ là một kẻ thích ngồi uống trà.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.