Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 199: Thiên đế
Ông lão tóc bạc vẫn đứng đó.
Nhưng trong vòng ba năm ngắn ngủi, Huyết Thiên Minh đã càn quét mười ba đại tông môn, thu phục vô số cao thủ.
Ông lão vẫn thản nhiên.
Lần đầu tiên trong đời, hắn cảm thấy… có gì đó không ổn.
“Thôi, đừng bàn mấy chuyện này nữa. Chúng ta chỉ là những kẻ vô danh, quan tâm làm gì.”
Một cậu bé chạy đến, mắt sáng rực:
Tại một thôn nhỏ ven biển.
“Ngươi nghĩ… sẽ có ngày có kẻ đủ sức phá vỡ quy tắc này không?”
Huyết Đế… chỉ biến mất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một nhóm tu sĩ ngồi tụ tập, bàn luận về thế cục hiện tại.
Gió biển thổi qua, cuốn theo một tiếng cười nhè nhẹ."
“Vậy sao?”
“Cũng chỉ đến vậy mà thôi.”
Tại bờ biển.
Một tháng sau.
Ông lão cười nhẹ, không quay đầu, chỉ lẳng lặng nhìn mặt nước.
Nhưng hôm nay, có một người đứng trước mặt hắn.
Huyết Đế chính thức tuyên bố
Không còn ai dám tranh bá.
Ông lão chậm rãi thu cần, nhấc con cá lên, nhìn nó giãy giụa một chút rồi thả xuống nước.
Mười năm trôi qua.
Không có ai dám tuyên bố thống trị tu chân giới.
Không ai có thể cản nổi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một cơn gió thổi qua, tóc hắn bạc trắng, khuôn mặt đầy những nếp nhăn.
Nhưng thỉnh thoảng, vẫn có người đặt ra một câu hỏi…
Người trẻ tuổi nheo mắt:
Hắn chỉ dựa vào sức mạnh tuyệt đối.
Nhưng rồi…
“Có lẽ lần này… sẽ thật sự có một bá chủ?”
“Chỉ cần ai có dã tâm xưng bá, người đó sẽ biến mất.”
Rất nhiều tu sĩ tin rằng thời đại không bá chủ đã kết thúc.
“… Vậy sao?”
Những kẻ từng tận mắt chứng kiến Huyết Đế xưng bá… không còn dám nhắc đến hắn nữa.
Không ai biết chuyện gì đã xảy ra.
Hắn chậm rãi buông cần câu, đứng dậy.
Một thế lực mới xuất hiện, gọi là Huyết Thiên Minh.
“Không ai biết.”
“Là ai làm chuyện này?”
Không ai có thể ngăn cản.
Thiên Đế nheo mắt.
Hắn nhìn ông lão, chậm rãi nói:
Cả tu chân giới lại một lần nữa chìm vào im lặng.
Không còn ai nhắc đến những kẻ từng muốn thống trị tu chân giới.
Thiên Đế cười nhạt:
Bởi vì… tất cả những ai từng nói những lời tương tự đều biến mất.
Một người trẻ tuổi đứng bên cạnh, trầm ngâm hỏi:
Dần dần, mọi người không còn nhắc đến những kẻ từng muốn xưng bá.
“Bất kỳ ai chống lại ta… đều phải c·hết!”
“Ồ? Ta là ai?”
Ông lão thả một con cá xuống nước, nhìn nó bơi đi xa, rồi khẽ cười.
Những kẻ từng nghĩ rằng “không ai có thể tranh bá” đều bắt đầu dao động.
Không ai biết do ai.
“Ta không tin vào lời nguyền vô hình này.”
Mặt biển dậy sóng.
“Ta chỉ là một lão già câu cá, có gì phải lo?”
Hoa Vân.
“Có lẽ lần này sẽ khác?”
Thiên Đế xuất thủ trước.
Cần câu trong tay hắn vẫn chưa động.
“… Hắn có đủ tư cách không.”
Ông lão thở dài, vẫn không ngẩng đầu.
“Ngươi đã chặn tất cả những kẻ trước ta.”
Không có chấn động.
“Ta biết là ngươi.”
Không ai biết vì sao.
Bởi vì Thiên Đế thật sự mạnh.
Bắc Hoang rung chuyển.
Những kẻ có dã tâm… đều biến mất.
Không có bất kỳ dấu hiệu nào của một cuộc á·m s·át.
Hắn chậm rãi thu cần câu, đứng dậy, nhìn về phía chân trời xa xăm.
Không gian sụp đổ.
Không ai biết ai đã ra tay.
“Ngươi không thấy sao? Những ai dám đứng lên đều biến mất một cách bí ẩn.”
Ông lão tóc bạc ngồi trên bãi đá, thả một con cá nhỏ xuống nước, nhìn nó bơi đi.
Không ai còn nhớ Minh Hoàng, Thiên Kiêu, Đế Tôn…
Trận chiến quyết định vận mệnh tu chân giới… bắt đầu."
Nửa năm sau.
“Ông ơi! Cháu nghe mấy người trong thôn nói… có một thế lực đang trỗi dậy! Họ nói thời đại mới sắp bắt đầu!”
“Vì sao suốt trăm năm qua, không ai có thể trở thành bá chủ?”
Không có phản kích.
Huyết Thiên Minh đã chiếm lĩnh tám phần Bắc Hoang. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vâng! Họ nói lần này khác! Họ nói người này rất mạnh! Không ai có thể cản nổi hắn!”
Tại một thôn nhỏ ven biển.
“Ồ? Lại một kẻ muốn làm bá chủ sao?”
Không ai trả lời được.
“Không có gì là tuyệt đối.”
Nhưng lần này, mọi chuyện khác.
Ông lão tóc bạc ngồi trên tảng đá, lặng lẽ câu cá.
Hắn mỉm cười:
Mọi thứ dường như đã trở thành một phần của lịch sử.
Toàn bộ tu chân giới rung chuyển.
Hắn lạnh giọng hỏi:
Hai mươi năm sau.
Một quyền phá thiên!
“Vâng! Người ta nói thủ lĩnh của Huyết Thiên Minh là Huyết Đế, một tuyệt thế thiên tài, sở hữu thần thông nghịch thiên! Ông không lo sao?”
Nhưng quyền kình của Thiên Đế… biến mất.
Hắn tung hoành ba đại vực, đánh bại vô số cao thủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trời đất vặn vẹo.
Chỉ có những lão quái vật sống lâu mới thì thầm với nhau một cái tên.
Nhưng ai cũng biết… hắn đ·ã c·hết từ lâu rồi.
Không có trận chiến kinh thiên động địa.
“Ngươi… rốt cuộc là ai?”
Hắn tự xưng là Thiên Đế.
Bầu không khí chùng xuống.
“Từ hôm nay, ta là Chí Tôn duy nhất của Bắc Hoang!”
Tại một tửu lâu nhỏ ven đường.
Ông lão vẫn nhìn mặt nước, thản nhiên hỏi:
“Kẻ không cho phép ai xưng bá.”
“Ông ơi! Ông nghe tin chưa? Huyết Thiên Minh đã chiếm được ba phần Bắc Hoang! Lần này không ai cản nổi bọn họ!”
“Nhưng lần này, ngươi không thể.”
Rằng Huyết Đế sẽ là người đầu tiên phá vỡ quy tắc vô hình trong suốt trăm năm qua.
Những tông môn từng hùng mạnh… chỉ còn lo thủ vững lãnh thổ.
Tại bờ biển xa xôi.
Một ông lão mặc áo vải thô đang câu cá.
Cả bàn tiệc im lặng.
“Ta sẽ đợi.”"
“Có lẽ… có một kẻ nào đó không cho phép thiên hạ có bá chủ.”
“Thật kỳ lạ, suốt bao năm qua, không có ai đủ sức thống trị cả tu chân giới.”
Và dần dần, tu chân giới chấp nhận một sự thật:
“Vậy thì… để ta xem ngươi có tư cách hay không.”
Không ai biết bọn chúng xuất thân từ đâu.
“Vậy thì, hãy để ta xem…”
Không ai biết thủ lĩnh của Huyết Thiên Minh là ai.
Lời tuyên bố này vang vọng khắp tu chân giới.
Tại bờ biển.
Áo vải thô của hắn nhẹ nhàng phất phơ trong gió.
Một lúc sau, có kẻ bật cười, nâng chén rượu:
Cậu bé gật đầu liên tục:
“Kẻ đã xóa sổ tất cả những ai có dã tâm.”
“Sẽ có một ngày… xuất hiện kẻ đủ sức chống lại ta.”
Một thiếu niên chạy đến, hớt hải nói:
Không có c·hiến t·ranh quy mô lớn.
ẦM!
Hắn cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng.
“Ta không tin có kẻ nào đủ sức cản ta.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn nhẹ giọng nói:
Nhưng có một lời đồn vẫn luôn tồn tại…
Ông lão tóc bạc vẫn câu cá như mọi ngày.
Hắn không chờ đợi, không do dự.
Nhưng…
“Kẻ đã duy trì thế cục này suốt trăm năm qua.”
“Vậy… ngươi sẽ làm gì?”
Hắn không dùng âm mưu, không dùng thủ đoạn.
Ông lão vẫn bình thản kéo cần câu, một con cá lớn quẫy mạnh, nhưng hắn chỉ cười nhẹ:
Thiếu niên gật đầu liên tục:
Lại có một kẻ muốn xưng bá.
Không ai còn nhớ về những cuộc chiến kinh thiên động địa.
Một ông lão tóc bạc ngồi câu cá, chậm rãi nhấp rượu.
Chương 199: Thiên đế
“Nếu có… hãy đến đây thử xem!”
Huyết Đế biến mất.
Thiên Đế.
Không ai biết đã xảy ra chuyện gì.
Cả bờ biển trong nháy mắt biến thành tro bụi.
Hắn không che giấu dã tâm, không giấu giếm sức mạnh.
Gió lặng.
“Ngươi biết rồi thì sao?”
Ông lão im lặng một lúc, rồi khẽ mỉm cười.
Hắn nhắm mắt, thở dài, như thể tất cả chuyện này chưa từng liên quan đến mình."
Một cơn gió biển thổi qua, mang theo hơi thở của thời gian.
Hắn nhấp một ngụm rượu, lẩm bẩm:
Thiên Đế nhếch mép, ánh mắt lóe lên chiến ý:
Không ai dám đáp lại.
“Thiên hạ này… không thể có bá chủ.”
Một nam nhân mặc kim bào, tóc dài bay trong gió, ánh mắt như nhìn xuống vạn vật.
Ông lão cuối cùng cũng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Thiên Đế.
“Lại thêm một kẻ không đủ tư cách.”
Một cơn gió lạnh thổi qua.
Huyết Thiên Minh tan rã.
“Vậy sao?”
Một người cười nhạt, khẽ nói:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.