Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 203: Lập Luận Đỉnh Cao
"Không thể nào! Thần thám chỉ ngồi một chỗ mà đã ép h·ung t·hủ tự lộ diện?"
Hoa Vân thoải mái uống trà, tạm thời quên đi tất cả."
Một vị trưởng lão của Tuyết Sơn Tông đã bị g·iết trong đêm, mà toàn bộ trại đều bị phong bế, tức là h·ung t·hủ vẫn còn ở bên trong!
Hắn nghiên cứu cẩn thận, thử nghiệm đủ cách. Đầu tiên, hắn hạ độc. Không có tác dụng. Chưởng môn đối phương ăn xong còn cảm khái:
"Sư phụ, bây giờ chúng ta đi đâu?" Diệp Linh tò mò hỏi.
Hoa Vân nhắm mắt, bắt đầu động não.
Diệp Linh đứng bên cạnh, toàn thân đổ mồ hôi.
Nhưng mà… thắng là thắng!
"Hả?" Hoa Vân sững sờ. "Là ai?"
"Tiền bối! Xin hãy giúp chúng ta phá án!"
Hắn… hắn đoán trúng sao?
Diệp Linh kinh ngạc. "Sư phụ, người không điều tra gì sao?"
Đợi cái gì?
Hắn mở bừng mắt.
Tu sĩ kia không chịu nổi áp lực, bỗng nhiên hét lên một tiếng, rút kiếm bỏ chạy!
Hắn không biết h·ung t·hủ là ai. Nhưng hắn biết một điều: Nếu mình không làm gì, h·ung t·hủ sẽ tự lộ diện!
Sư phụ… người có thật sự biết không?
Hắn phái thích khách á·m s·át. Ngay đêm đầu tiên, thích khách b·ị b·ắt, sáng hôm sau đã bị treo ngược trước cổng tông môn, còn cười hì hì:
Chúng tu sĩ nhìn theo bóng hắn mà rơi nước mắt cảm động.
Sơn trại chấn động!
ẦM!
"Về tông môn." Hoa Vân chắp tay sau lưng, ánh mắt xa xăm. "Làm thần thám là chuyện ngoài ý muốn, ta vốn chỉ là một tu sĩ bình thường…"
Vừa đến nơi, bầu không khí đã vô cùng căng thẳng. Các tu sĩ trong trại đứng thành hàng, sắc mặt ai cũng đầy cảnh giác.
"Đúng vậy! Hắn chuyên cho vay linh thạch với lãi suất cắt cổ, ai không trả được thì bị hắn sai người đánh gãy chân. Trong thành này, có đến một nửa số người từng có thù với hắn!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đây chính là cảnh giới cao nhất của phá án sao?"
Hoa Vân: "..."
Diệp Linh gật đầu. "Vậy là hắn có kiếm tu vi rất cao?"
Dĩ nhiên, hắn không thể nói vậy.
Chỉ có Diệp Linh vẫn còn chút hoài nghi.
Mọi người lập tức vây bắt hắn lại.
Trong đại điện tông môn, chưởng môn trẻ tuổi nhìn Hoa Vân, cười ôn hòa:
Hoa Vân trầm tư suy nghĩ.
Thiên Hàn Thành nổ tung trong tiếng hoan hô!
Hoa Vân nhận được mật lệnh, phải tiêu diệt thế lực này bằng mọi giá.
Diệp Linh mừng rỡ: "Sư phụ thật lợi hại!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Mùi vị khá lắm, ai nấu vậy?
ẦM!
Hoa Vân lặng người.
Mọi người bắt đầu sốt ruột.
Giả thuyết thứ nhất: Hung thủ là người thân của một con nợ.
Đột nhiên, một tu sĩ từ đằng xa vội vàng chạy tới, quỳ sụp xuống.
"Thần thám bất bại!"
"Lời này… quá mức sắc bén!"
Giả thuyết thứ ba: Hung thủ là người… có tay.
"Không." Hoa Vân lắc đầu. "Hắn có một thanh kiếm rất sắc bén."
Hắn lập tức gật đầu, chắp tay sau lưng, trầm giọng nói:
Hoa Vân trầm ngâm hồi lâu, rồi mạnh mẽ đưa ra kết luận:
Mọi người vô cùng kinh ngạc.
Hoa Vân lắc đầu. "Không cần."
Hoa Vân nghiến răng, đích thân ra trận, dẫn theo một đội tinh nhuệ. Kết quả, trận đầu tiên đã thua thảm hại.
Thành Chủ nghiêm túc hỏi: "Vậy tiền bối, theo ngài thì h·ung t·hủ có thể là ai?"
Thành Chủ: "..."
Ta… là một kẻ phiêu bạt, thấy nơi này phong cảnh hữu tình, nên quyết định ở lại học hỏi.
Tuyệt địa phía đông, vực sâu vạn trượng. Đội ngũ của hắn rút lui quá nhanh, nhảy thẳng xuống vực.
"Thiên tài suy luận!"
Là kẻ được phái tới tiêu diệt các ngươi! (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù sao… phá được án là được rồi.
Sau khi nghe lập luận "chắc chắn đúng" của Hoa Vân, tất cả mọi người lập tức tăng cường điều tra.
Hoa Vân không thể phản bác. Một canh giờ sau, hắn chính thức trở thành trưởng lão khách khanh của tông môn này.
"Hung thủ… là một kẻ có mặt ở đây!"
Với sự uy nghiêm của thần thám, tất cả mọi người đều bị áp chế, không ai dám hó hé.
"Nạn nhân là Lý Mãn Phàm, chưởng quầy của tiệm cầm đồ lớn nhất Thiên Hàn Thành."
"Là người đã g·iết n·ạn n·hân!"
Mọi người cũng sững sờ.
Mọi người đều cảm thấy rất hợp lý, nhưng cũng có chút gì đó không đúng lắm.
Nhưng thôi kệ.
"Chuyện này kết thúc rồi." Hoa Vân chắp tay sau lưng, quay người rời đi. "Công lý sẽ luôn chiến thắng."
Hoa Vân: "..."
Hoa Vân cũng rất hài lòng. Không phải vì hắn phá được án, mà vì… hắn chẳng làm gì cả nhưng vẫn thành công.
Ta thích nơi này, khí hậu tốt, cho ta nhập môn đi!
"Chúng ta thật may mắn khi được chứng kiến!"
Nhưng vì không ai dám nghi ngờ thần thám, họ đành im lặng nhìn hắn… ngồi.
Mọi người: "???"
"Không thể nào!"
Chưa đầy ba ngày sau, binh sĩ của thành báo lại:
Nhưng nhìn Hoa Vân lúc này, hắn đang khoanh tay trước ngực, ánh mắt bình thản như thể mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch.
Trong đầu hắn xuất hiện hàng loạt giả thuyết:
Giả thuyết thứ hai: Hung thủ là đối thủ kinh doanh của n·ạn n·hân.
Thiên Hàn Thành yên bình trở lại sau khi vụ án được phá. Dân chúng tung hô Hoa Vân là thần thám vĩ đại nhất trong lịch sử tu chân giới.
"Kẻ trừng phạt tội ác!"
Lần này, vụ án xảy ra tại một sơn trại trên dãy núi tuyết cách Thiên Hàn Thành ba trăm dặm.
Sáu canh giờ…
Diệp Linh lắc đầu.
"Vụ án đã khép lại!"
Rồi hắn nghiêm giọng nói:
"Sát pháp của h·ung t·hủ… cực kỳ sắc bén! Một nhát chém đầu dứt khoát, không có dấu hiệu do dự!"
Ta là người đến học hỏi!
Sư phụ, câu này ai cũng biết mà?
Hoa Vân trầm mặc một lúc lâu, sau đó nghiêm nghị nói:
Đúng vậy, ta đã làm đúng nhiệm vụ rồi!
… Mật lệnh yêu cầu tiêu diệt?
Không lẽ lại nữa?
Hoa Vân: "..."
Sơn trại chấn động lần hai!
Lần này khó rồi.
Hoa Vân vừa nhấp ngụm trà, nghe vậy suýt chút nữa phun ra. Đến từ đâu ư? (đọc tại Qidian-VP.com)
Ầm!
Đến canh giờ thứ chín, một tu sĩ trong đám đông bỗng run rẩy.
Ồ, thế sao? Vậy vào trong uống trà đi!
"Hoa Vân Chiến Bại
"Tiệm cầm đồ?"
Nhiều người toát mồ hôi.
Diệp Linh: "..."
Diệp Linh: "..."
Nàng nhìn sư phụ, rồi nhìn h·ung t·hủ bị trói… cảm thấy có gì đó không ổn.
Hoa trưởng lão, ngài đến từ đâu?
Thiên Hàn Thành chấn động!
Phía sau vang lên giọng nói. Chưởng môn đối phương đứng đó, tò mò nhìn hắn.
Không, là phải thử nghiệm biện pháp tiêu diệt. Hắn đã thử, không thành công, vậy thì…
"Chạy đi đâu!"
Rút lui về phía đông!
"Không… không thể nào… hắn thật sự đang nhìn thấu tất cả sao?"
Hoa Vân thản nhiên đáp: "Đợi."
Ngươi… là ai?
Binh sĩ quỳ xuống. "Là Tiền Ngũ, người từng vay tiền n·ạn n·hân nhưng không trả nổi. Hắn b·ị b·ắt khi đang cố gắng bỏ trốn!"
Chương 203: Lập Luận Đỉnh Cao
"Tiền bối, chúng ta đã kiểm tra, không ai ra vào trong đêm đó. Như vậy, h·ung t·hủ nhất định là một trong số chúng ta!" Một đệ tử báo cáo.
Thế là hắn quyết định… ngồi xuống.
Diệp Linh: "..."
"Thành Chủ! Chúng ta đã tìm ra h·ung t·hủ!"
Một thần thám vĩ đại như vậy… rốt cuộc là ai có thể sánh được?
"..."
"Thần thám thật đáng sợ!"
Hoa Vân và Diệp Linh nhanh chóng lên đường.
Thành Chủ vỗ tay. "Không hổ danh thần thám! Ngài chỉ cần ba ngày đã tìm ra chân tướng!"
Chúng tu sĩ: "..."
Không phải vì thực lực đối phương mạnh, mà vì… chính hắn sai lầm!
Chỉ còn mỗi Hoa Vân đứng trên vách đá, im lặng nhìn xuống, tự hỏi mình sai ở đâu.
Diệp Linh: "..."
Một lát sau, hắn quỳ rạp xuống đất, thở hổn hển. "Ta… ta thừa nhận! Ta chính là h·ung t·hủ!"
Bắc Hoang, một tông môn vô danh vừa mới quật khởi, chỉ trong vòng một năm đã liên tục đánh bại các thế lực xung quanh, uy danh dần lan rộng.
Hoa Vân gật đầu. Hắn chậm rãi bước tới giữa trại, đưa mắt nhìn quanh.
ẦM!
Hắn mua chuộc nội gián. Kết quả, nội gián phản bội ngược lại, cung cấp tin tức giả.
Dù sao… sư phụ cũng đã đoán trúng.
Ba canh giờ trôi qua. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một đệ tử nhịn không được hỏi: "Vậy ngài định phá án thế nào?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.