Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 204: Trùng hợp
Đệ tử bên cạnh thở dài:
Từ một kẻ xâm nhập, Hoa Vân nhanh chóng trở thành phó chưởng môn của một tông môn vô danh nhưng quật khởi mạnh mẽ.
…
Hoa Vân híp mắt, ý định xoay chuyển.
Hắn lập tức thử nghiệm.
Cả tông môn này, từ trên xuống dưới, có thể mạnh lên chỉ bằng một niềm tin.
“Chỉ cần ngươi tin, ngươi sẽ là mạnh nhất!”
Hoa Vân suýt nghẹn.
Hắn nghiến răng, trong lòng gào thét:
Hắn đi quanh tông môn, tiếp tục quan sát. Nhưng càng nhìn, hắn càng thấy không hợp lý.
Nhưng sự thật rành rành trước mắt.
Cả đại điện lặng ngắt. Hoa Vân hít sâu một hơi, cảm thấy tim đập mạnh.
Chỉ cần tin vào tông môn, tin vào bản thân, tin vào bia đá, là có thể mạnh lên!
Không! Đây chỉ là ảo giác!
Chỉ là… chỉ là một dạng ảo giác tập thể!
Giả Đạo sẽ trở thành chân lý tuyệt đối!"
Hoa Vân: ???
Xin mời!
Nhưng sự thật là ta mạnh lên rồi!
Một nhóm đệ tử đi tranh đoạt linh mạch, đối thủ là cường giả Nguyên Anh, nhưng họ chỉ cần niệm danh tông môn, đối phương lập tức quỳ xuống xin tha! (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoa Vân tức giận bỏ đi.
Ta là mạnh nhất!
Chúc mừng phó chưởng môn, ngài đã lĩnh ngộ bước đầu!
Hắn không thể giải thích vì sao nó lại hiệu quả.
Khí thế của Hoa Vân bộc phát, kiếm khí xung thiên, tu vi đột ngột đột phá!
Đây là… đạo của niềm tin!
Nhưng…
Không thể nào! Không có chuyện đó!
Hoa Vân siết chặt nắm tay, sắc mặt tái xanh.
Ta thử tin một chút… Không có gì xảy ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoa Vân: ???
Một đệ tử nội môn b·ị đ·ánh vỡ đan điền, chỉ cần hét lên “Ta bất bại!” liền hồi phục như chưa có gì xảy ra.
Thế nhưng… nếu ngài tin chắc rằng nó không có thật, vậy chẳng phải ngài cũng đang tin tuyệt đối vào một điều gì đó sao?
Tại sao ta lại cảm thấy dao động?
… Không thể nào!
Ta không tin hoàn toàn, ta chỉ đang thử nghiệm!
Nếu không tiêu diệt được, vậy thì khống chế nó từ bên trong!
ẦM!
Hắn nhớ lại cảnh một tên tạp dịch quét sân hét lên danh hào tông môn, khiến yêu thú bỏ chạy.
Hắn nhìn chưởng môn trẻ tuổi trước mặt, đột nhiên có một suy nghĩ đáng sợ. Chẳng lẽ người này vô tình chạm vào bản chất của Giả Đạo, tạo nên một tông môn bất bại?
Một tên tạp dịch quét sân, bị yêu thú công kích, theo lý đ·ã c·hết chắc… nhưng chỉ cần quát to “Ta là đệ tử của tông môn mạnh nhất thiên hạ!” yêu thú lập tức hoảng sợ bỏ chạy!
Để ta xem… rốt cuộc là thực hay giả!"
TA CHƯA LĨNH NGỘ CÁI GÌ HẾT!!!
Hắn đến tiêu diệt tông môn này, nhưng chưa được một ngày đã lên chức phó chưởng môn?
Hoa Vân nghiến răng, lắc mạnh đầu.
Hoa Vân càng nghĩ, càng cảm thấy da đầu tê dại.
Ngài có bằng chứng không?
Hắn cảm thấy mình đã chạm vào một thứ gì đó kinh khủng.
Chưởng môn nhìn Hoa Vân đứng trước bia đá, khẽ cười hỏi:
Không thể có chuyện này!
Tu luyện là quá trình khổ luyện gian nan, làm sao có chuyện chỉ cần tin là mạnh?!
Đó chỉ là trùng hợp!
Cái tông môn này, cái bia đá này, tất cả đều là giả dối!
Hắn tìm hiểu về tấm bia đá.
Hắn gọi một đệ tử lại, nghiêm túc hỏi:
Một cái bia đá…?
Hắn nhớ đến những kẻ địch mạnh mẽ nghe danh tông môn liền sợ hãi quỳ xuống.
Các ngươi… lấy đâu ra nhiều đệ tử vậy?
Nếu ta tin rằng mình vô địch, có thực sự trở thành vô địch không?
Đệ tử cười hì hì:
Hắn vừa bực bội, vừa không thể phản bác."
Có lẽ… đối phương sơ suất?
Hoa Vân trầm mặc hồi lâu, rồi nghiêm túc đáp:
Hắn không tin!
Cái này không phải là tu luyện! Đây là tẩy não đến mức nghịch thiên rồi!
… Được!
Hoa Vân đỡ trán.
Ngài nói rất có lý.
Hoa Vân thở phào.
Hoa Vân suýt nữa ngất xỉu.
Vớ vẩn! Giả tạo! Không thể nào có chuyện như vậy!
Hắn thử thách chính mình.
Nói cách khác, ngài cũng đang thực hành đúng theo quy tắc của bia đá rồi đấy!
Đúng vậy! Nó còn ghi một câu: "Chỉ cần ngươi tin, ngươi sẽ là mạnh nhất!"
Hoa Vân hét lên trong lòng.
Chưởng môn đắc ý nói tiếp:
Đây là cảnh giới gì? Là tâm ma? Là đại đạo? Là một hình thức Giả Đạo chưa từng thấy?
Câu này… nghe rất sai!
Không có. Nhưng ta tin chắc rằng nó không có thật!
Ngươi tu luyện thế nào?
Hắn hoảng hốt, vội vàng phủ nhận:
Đệ tử nghiêm túc nhìn hắn.
Nhưng tất cả mọi người đều mạnh lên!
Nhưng rồi, hắn phát hiện…
Không đúng! Hoàn toàn không đúng!
Phó chưởng môn, ngài thấy thế nào?
ẦM!
Hắn nhất định không tin!
Ta là kẻ theo đuổi sự thật! Ta tuyệt đối không thể bị mê hoặc!
Ta tin! Vẫn không có gì xảy ra.
Hoa Vân nghiến răng.
Giả.
Nếu tin là sức mạnh… vậy thì sự thật có còn quan trọng không?
… Một tông môn vô danh, chỉ nhờ một tấm bia đá mà trở thành mạnh nhất… Đây là kỳ tích, hay là tai họa?
Một cỗ khí thế kinh khủng bùng phát, Hoa Vân cảm thấy tu vi tăng vọt, kiếm khí tràn ngập toàn thân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một tên đệ tử mới nhập môn chỉ sau một tuần đã đột phá Trúc Cơ.
ẦM!
???
Có lẽ… bọn họ diễn kịch?
Nhưng sau đó, chưởng môn lại nói tiếp:
Hắn lặng lẽ quan sát.
Hoa Vân lặng người.
Đây… chẳng phải là cảnh giới cao nhất của Giả Đạo hay sao?
Hoa trưởng lão, ta thấy ngài rất có tiềm năng! Hay là ngài làm phó chưởng môn đi?
Hoa Vân nghiến răng gật đầu.
Muốn đạt hiệu quả thật sự, phải tin một cách tuyệt đối!
Chưởng môn cười ha ha: (đọc tại Qidian-VP.com)
Phó chưởng môn, ngài có vẻ rất cố chấp nhỉ?
Nếu đã không tiêu diệt được, vậy thì dùng Giả Đạo để thao túng!
Vậy thì ngài không mạnh lên được rồi.
Toàn bộ sức mạnh biến mất.
Hoa Vân đứng hình.
…
Nhưng chỉ một khắc sau, hắn giật mình tỉnh lại, toàn bộ sức mạnh biến mất.
Ta hoàn toàn tin tưởng!
…
Hoa Vân cảm thấy cơn đau đầu quen thuộc. Hắn chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ, nhưng kết quả lại lún quá sâu vào một điều không thể lý giải.
Hoa Vân trầm mặc. Hắn chưa từng thấy một tông môn nào phát triển nhanh như vậy. Ban đầu chỉ là một thế lực vô danh, bây giờ đã có hàng vạn đệ tử, nội tình thâm hậu đến khó tin. Hắn không hiểu nổi, nhưng hắn biết một điều, đây là một tồn tại không thể tiêu diệt!
Cái bia đá này chỉ là một trò lừa gạt.
Nhưng…
Chương 204: Trùng hợp
Không!
Có lẽ… con yêu thú đó nhát gan?
Hửm?
Nhưng mà…
Ta không tin! Không có gì xảy ra.
Hoa Vân đứng trước tấm bia đá, sắc mặt trầm trọng.
Đây… là đạo lý quỷ gì vậy?!
Nó không có linh lực, không có trận pháp, không có bất kỳ dao động thần bí nào… Nhưng chỉ cần ai đọc chữ trên bia đá, người đó sẽ tin tưởng tuyệt đối!
Một trưởng lão suýt bị g·iết, nhưng khi hắn hô “Tông môn mạnh nhất thiên hạ!” thì đối thủ đột nhiên tự bạo, không rõ lý do.
Không! Chuyện này không có thật! Tất cả chỉ là trùng hợp!
Đệ tử gật đầu.
Phó chưởng môn, ngài có tin không?
Chưởng môn, ta có thể hỏi một câu không?
Tốt! Tông môn chúng ta vừa khai sáng, đang cần nhân tài!
Hắn đứng trước tấm bia đá, hít sâu một hơi.
Một năm trước, ta nhặt được một tấm bia đá có chữ "Tông môn mạnh nhất thiên hạ"! Ta liền khắc lên cổng, từ đó đệ tử kéo đến nườm nượp, đánh đâu thắng đó!
Tông môn mạnh lên bằng cách này? Nhảm nhí! Hoàn toàn vô lý!
Đệ tử luyện kiếm, thiên phú bình thường, nhưng chỉ sau một tháng đã chém gãy phi kiếm của kiếm tu Kết Đan kỳ!
Hoa Vân sửng sốt.
Nếu ai đó tin hoàn toàn rằng mình bất bại, thì dù kẻ đó chỉ là phàm nhân, cũng có thể đánh bại cả thần tiên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chưởng môn gật gù.
Hắn nhớ đến việc một đệ tử bình thường có thể đánh bại kiếm tu Kết Đan kỳ.
Hắn tuyệt đối không tin!
Không đúng!
"Chỉ cần ngươi tin, ngươi sẽ là mạnh nhất!"
Nếu thế giới này lan truyền đạo lý này…
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.