Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 68: Hội nghị tu chân định đoạt đại thế
“Ta… ta đang ở đâu?”
Hội Nghị Tu Chân Định Đoạt Đại Cục
Lời nói ấy vang lên, rồi tan biến như chưa từng tồn tại.
Nhưng chưởng môn Thiên Địa Hợp Nhất Tông chỉ khẽ nhắm mắt.
Một đệ tử hỏi, giọng có chút hoang mang.
Sứ giả Giả Đạo bước lên một bước.
Chưởng môn run rẩy, cố nắm lấy chút gì đó còn sót lại trong tâm trí.
Chưởng môn Thiên Địa Hợp Nhất Tông siết chặt nắm tay.
Thời Đại Không Còn Dấu Vết
Cực kỳ sai.
Thậm chí… không ai nhớ có người vừa lao lên.
Một đội ngũ hàng trăm tu sĩ vây chặt một ngọn núi.
Hắn không chạy, mà chỉ bước đi.
Loạn!
Sự Sụp Đổ Của Hiện Thực
Tu sĩ tông môn nhìn nhau một lúc, rồi lặng lẽ rời đi, như thể chưa từng xảy ra chuyện gì.
“Chuyện gì vừa xảy ra!?”
Nhưng... (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ta đã nói rồi… hắn chưa từng tồn tại.”
“Hắn chạy không thoát đâu!”
“Chỉ cần thay đổi một chút nhận thức... Kẻ địch của các ngươi không phải ta, mà chính là nhau.”
“Kẻ trong động phủ, ngươi không còn đường lui!”
Sứ giả Giả Đạo nhìn xuống bàn tay mình.
Nhưng không phải bằng g·iết chóc.
Một giọng nói già nua vang lên.
Trong đại điện trống rỗng, những người từng chứng kiến tất cả bỗng cảm thấy mơ hồ.
Thì nó chưa từng tồn tại.
Người đó biến mất.
“Tốt lắm.”
Một người lẩm bẩm.
Ngay khi câu hỏi “Ai là kẻ mạnh nhất ở đây?” vừa thốt ra, sát khí như s·óng t·hần bùng phát!
Sứ giả Giả Đạo mỉm cười, tiến thêm một bước nữa.
Đây không phải một hội nghị đơn thuần, mà là cuộc đấu trí giữa các thế lực lớn nhất tu chân giới.
Trời đêm không trăng, sương dày như màn che t·ử v·ong.
Một đệ tử thì thào.
Không ai còn nhớ thế giới đã từng khác.
Một người trong đại điện bỗng rút kiếm, lao về phía Sứ giả Giả Đạo.
Chỉ là nó không còn ai nhớ rằng nó từng hiện hữu.
“Chúng ta đang bàn về cái gì nhỉ?”
Chưởng môn Thiên Địa Hợp Nhất Tông siết chặt nắm tay.
Không phải tẩu hỏa nhập ma. Không phải mê hoặc.
Hội Nghị Tu Chân Định Đoạt Đại Thế
Sau lưng gã, một tông môn cường đại đã bị xóa sạch, không phải bằng gươm đao, mà bằng lãng quên.
Phía Thiên Tiếu Tông, một người mặc áo bào đơn giản, miệng cười nhưng ánh mắt hờ hững.
Đứng giữa đại điện, một già lam đạo nhân khẽ ho một tiếng, phá tan bầu không khí áp bức.
Mọi người kinh hãi quay sang.
Tông môn không bị diệt vong.
“Chúng ta đến đây… vì… vì…”
Không có máu. Không có t·hi t·hể. Không có tiếng hét.
Hắn chưa từng có mặt ở đây.
Biến mất
Tại 1 cuộc bao vây
Chỉ đơn giản là... không còn ai ở đó.
Hình ảnh của vị trưởng lão đó tan biến như bọt nước.
Kẻ khác nghi hoặc.
Một trưởng lão quát lớn, âm thanh như sấm động.
Giả Đạo…
Hắn vẫn đứng đó, nhưng cơ thể hắn đã trở nên mờ nhạt.
Một tông môn sắp sửa biến mất…
Bên trong động phủ.
Bỗng nhiên, tất cả mọi người trong đại điện cảm thấy có gì đó sai sai.
Ông mở mắt, ánh nhìn sắc bén như lưỡi dao.
Lời vừa dứt, một cơn gió nhẹ lướt qua.
“Ta đến đây… làm gì?”
Nhưng… quá muộn.
Nhưng bây giờ, không còn ai cả.
Ngay cả chính thân thể bọn họ… cũng đang dao động.
Lần này, cả đại điện nghiêng đi.
Khi lịch sử không còn ai nhớ…
Trong phút chốc, toàn bộ đội ngũ bỗng dưng trở nên hỗn loạn.
“Chư vị, hôm nay hội nghị này không phải để tranh giành vị trí đứng đầu, mà là để quyết định con đường của tu chân giới!”
Không gian… lệch đi một góc rất nhỏ.
Các trưởng lão kinh hãi.
Đội t·ruy s·át nhanh chóng biến thành một mớ hỗn độn.
Không gian vỡ vụn.
Chỉ biết rằng, vừa rồi còn có người đứng đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cả một cuộc bao vâytan thành mây khói, không cần vung một đường kiếm.
Mỗi người đều cảm thấy một nỗi mơ hồ len lỏi trong tâm trí.
Kịch tính
Bên trong động phủ, người nọ vẫn bình thản uống trà.
Không ai còn nhớ ai là kẻ địch.
Hội nghị tu chân... Đã biến thành một hồi đấu trí sinh tử.
Một trưởng lão Thiên Địa Hợp Nhất Tông bỗng nhiên ngã xuống.
Tiếng bước chân dồn dập vang vọng trong rừng, hàng chục tu sĩ từ các tông môn lao theo một bóng đen đang chạy phía trước.
Không còn bất kỳ ý niệm nào về bản thân.
“Chỉ cần một câu hỏi, các ngươi đã tự hoài nghi chính mình… Thật đáng tiếc.”
Mà là sự tái lập của hiện thực.
“Đây là… Giả Đạo cấp độ này sao?”
Toàn bộ đại điện chìm vào tĩnh lặng.
Mọi người trong đại điện nhìn nhau, có một sự trống rỗng trong mắt họ.
Đúng lúc này...
Không ai nhớ hắn tên gì, đến từ đâu.
Giọng nói của một trưởng lão vang lên, nhưng không ai trả lời.
Trên bầu trời, sát khí dần tan, các tu sĩ bắt đầu thu kiếm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bên ngoài động phủ, tu sĩ tông môn bắt đầu lùi bước.
“Ta... Ta không biết! Rõ ràng ta thấy kẻ kia ở đây!!!”
Không ai nhớ được.
Bách Quỷ Tông đại trưởng lão nhíu mày.
"Ta chỉ cần người khác tin rằng ta là chân lý."
đã đạt đến cấp độ hủy diệt.
Hắn biết, thứ này không còn là tu chân.
Một lão tổ của Bất Diệt Thánh Tông cười khẩy:
Cái gì đó… đang biến mất.
"Giả Đạo... đã có thể xóa bỏ sự tồn tại?"
Mỗi lần thân ảnh hắn lướt qua, một người trong đám t·ruy s·át bỗng dưng quay sang t·ấn c·ông đồng đội.
Không còn nỗi đau.
Không ai trong đại điện này còn nhớ tại sao mình có mặt ở đây.
Hắn cười nhạt, rồi biến mất vào màn đêm.
“Trật tự? Tu chân giới vốn là mạnh được yếu thua! Không có cái gọi là trật tự!”
Một kẻ không còn nhớ quá khứ… (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà vì… không ai còn nhớ ra điều gì để trả lời.
“Ngươi chưa từng tồn tại.”
“Hôm nay triệu tập hội nghị này, chính là để bàn về trật tự mới của tu chân giới.”
Nhưng bóng đen kia chưa từng gấp gáp.
Hắn chỉ thở dài:
Trưởng lão chấn động, ý niệm trong đầu bắt đầu lỏng lẻo.
…cũng không thể phản kháng điều đang đến.
Bóng đen kia đứng trên một cành cây, nhẹ nhàng phủi bụi trên vạt áo.
“Nếu thế... Ai là kẻ mạnh nhất ở đây?”
Thiên Địa Hợp Nhất Tông chưởng môn khẽ lùi một bước.
Bên phía Bách Quỷ Tông, Huyễn Ma Tông và Luyện Thi Tông, khí tức tà dị lan tỏa, như muốn nuốt chửng toàn bộ hội nghị.
Sự Xói Mòn Của Hiện Thực
Trên cao, sát khí như thực chất, áp lực phủ xuống như thiên địa sụp đổ.
Chương 68: Hội nghị tu chân định đoạt đại thế
Chỉ cần một câu hỏi, cả cuộc bao vây đã tự sụp đổ.
Ầm! Ầm! Ầm!
Chẳng cần chiến đấu.
Sứ giả Giả Đạo mỉm cười.
Một trưởng lão lạnh giọng.
Gã biết, chỉ cần thời gian trôi qua…
Đây là… sự thao túng quy tắc hiện thực. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không gian dưới chân hắn vặn vẹo.
Vô Cực Ma Tông và Vạn Kiếm Tông đối đầu trực diện.
Người vừa lên tiếng chính là Thái Hư Chân Nhân người cầm quyền Thái Hư Đạo Cung, danh vọng không ai có thể xem thường.
Truy Sát Trong Đêm
“…Đúng vậy, vì sao nhỉ?” Một đệ tử thì thào.
Không ai nhớ hắn tên gì, đến từ đâu, thuộc tông môn nào.
Một hơi thở đầy uy nghiêm tỏa ra.
Bách Quỷ Tông đại trưởng lão rùng mình.
Không ai nhớ ra hắn là ai.
Người trong động phủ chỉ cười nhạt.
Bao Vây Tan Rã
Bao Vây Bất Thành
“Kỳ lạ.” Người đó khẽ cười. “Ta chưa từng làm điều gì quá đáng. Tại sao các ngươi lại phải bao vây ta?”
Không còn t·ranh c·hấp.
Sứ giả Giả Đạo khẽ cười.
Sứ giả Giả Đạo lẳng lặng quay người rời đi.
Tại Thái Hư Điện, trung tâm một tòa cung điện lơ lửng giữa không trung, hơn trăm đại năng từ các tông môn tụ họp.
Lập tức, toàn bộ không gian ổn định trở lại.
ẦM!
Sứ giả Giả Đạo khẽ cười.
Hắn cảm thấy có gì đó sai.
Ầm!
“Mau dừng tay! Ngươi làm gì vậy!?”
Hắn cảm nhận rõ một thứ gì đó đang ăn mòn ý thức.
Lời này vừa thốt ra, toàn bộ đại điện sát khí dâng trào!
Giới hạn giữa hư và thực… bắt đầu mờ nhạt.
Không phải vì không ai muốn nói.
“Không. Ta không cần là chân lý.”
Bên ngoài, một thoáng do dự thoáng qua trong ánh mắt mọi người.
“Chuyện… chuyện gì vậy!?”
Mà bằng cách quên đi rằng nó từng tồn tại.
Một bóng người thản nhiên ngồi uống trà.
“Ngươi muốn đánh đổ quy luật thiên địa? Ngươi nghĩ bản thân đã là chân lý?”
Chưởng môn Thiên Địa Hợp Nhất Tông đổ mồ hôi lạnh.
Mỗi người đều thấy “mục tiêu” ngay trước mắt, nhưng mỗi lần ra tay, lại đánh trúng người bên cạnh.
Vô số thần niệm cường đại giao nhau trong Thái Hư Điện.
“Hắn là ai?”
Nhưng thanh kiếm chưa kịp chém xuống…
“Chúng ta… là ai?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.