Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 74: Căn cứ
Nếu thực ra… nó đ·ã c·hết từ lâu?
Chương 74: Căn cứ
Không ai dám tin vào tai mình.
Bóng tối đặc quánh.
Bị giam cầm giữa ranh giới của sinh và diệt.
Nếu Ma Đạo vĩnh hằng…
"Sáu trăm vạn!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Ma tu quỳ dưới đất bắt đầu rùng mình.
Bước từng bước ra khỏi hội trường.
Họ suy nghĩ.
Một món bảo vật vô giá…
Chỉ đơn giản…
Bỗng nhiên…
"Thì ngươi sẽ c·hết."
Bắc Minh Huyền Thiết…
Chỉ nhẹ nhàng thốt ra bốn chữ.
Một luồng sóng vô hình quét qua cả hội trường.
Chỉ đơn giản phá vỡ niềm tin.
Chỉ cần một khối nhỏ… đã có thể thay đổi vận mệnh một tông môn.
Bên trong tỏa ra hàn khí khủng kh·iếp.
Một linh thạch.
Giả Đạo… đã đến.
"Ngươi đùa à?!" Một kẻ hét lên.
"Ngươi không thể g·iết ta."
Tấm màn che được kéo xuống.
Hay Ma Thánh chỉ là một lời nói dối được tin tưởng quá lâu?
"Khởi điểm: Năm trăm vạn linh thạch thượng phẩm!"
Chỉ tồn tại, không c·hết, cũng chẳng thực sự sống.
Một linh thạch.
Không bày mưu.
Phía trước, một bóng người đơn độc đang bỏ chạy.
Chỉ có một câu hỏi khiến chính lòng họ tự lung lay.
Một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Nhưng nếu đây là Nhẫn Đạo…
Không mang sát khí.
Giá cả leo thẳng lên trời.
Ngay cả bản thân Ma Thánh cũng bắt đầu hoài nghi.
Họ tin như vậy.
Nhẹ nhàng.
Hôm nay, đấu giá hội lớn nhất Nam Hoang đang diễn ra.
Không có công kích.
Bên ngoài xào huyệt, các đệ tử Nhẫn Đạo một kẻ lại một kẻ bắt đầu khuỵu xuống.
Không có kẻ chém g·iết.
Tất cả những gì họ tin tưởng, tất cả những gì họ chấp nhận nhẫn nhịn, đột nhiên sụp đổ.
Mắt nó không còn tròng, chỉ có hư vô sâu thẳm.
ẦM!
Một tia do dự.
Vậy tại sao Ma Thánh chưa từng ra tay?
Giả Đạo chỉ thay đổi nhận thức.
Nhưng không thể.
Cơ thể sinh vật nửa sống run rẩy.
Chỉ có những thứ… không thuộc về cả hai.
Câu nói nhẹ bẫng len lỏi vào thực tại.
Chỉ là một nam tử trẻ tuổi bình thường, khoác áo xám bạc, mỉm cười nhàn nhã.
Ma Thánh bất diệt…
Đạo nhân áo xám siết chặt tay.
Một cuộc săn lùng quy mô toàn tu chân giới.
Chúng không thở.
Nhưng hắn vẫn thắng.
ĐẤU GIÁ HỘI HUYẾT MINH
Vì ngay khi câu hỏi được thốt ra…
"Không thể c·hết sao?"
"Ngươi nghĩ đây là cái chợ sao?!"
Hắn không hề chiến đấu.
Mấy tên luyện khí đại sư hít sâu một hơi.
"Các ngươi bất tử sao?"
Chủ trì mở miệng muốn ngăn cản…
Một nỗi sợ không tên.
Mang theo Bắc Minh Huyền Thiết.
Nhưng không thể ngã xuống.
Thì cả thế giới cũng đổi thay.
"Kẻ phản bội! Không thể để hắn sống sót!"
Là bảo vật vô giá.
Hắn đã g·iết c·hết Thánh Chủ Vô Cực Ma Tông.
Không phải vách tường.
Nó nói bằng giọng trống rỗng.
Mà đã là vô giá… (đọc tại Qidian-VP.com)
Những sinh vật nửa sống bắt đầu tự hủy diệt.
Không ai biết từ khi nào… không khí trong đại điện trở nên lạnh lẽo.
Mồ hôi tuôn rơi.
Giọng hắn nhẹ như làn khói, len lỏi vào tâm trí từng kẻ.
Cũng không còn là quái vật.
Bảo vật vô giá…
Thì đáng giá bao nhiêu?
"Hay chỉ là vì ngươi đã tin như vậy quá lâu?"
Hắn đã nhẫn nhịn tất cả.
Hắn trọng thương.
Người chủ trì, một lão giả tu vi Nguyên Anh, vung tay một cái.
"Nhưng nếu tất cả những gì ngươi tin tưởng là giả dối… vậy ngươi còn kiên định vì điều gì?"
Làm cho người khác tin vào điều không thật.
"Ma Thánh bất diệt! Ma Đạo vĩnh hằng!"
Không có sát khí.
Không có c·ái c·hết.
Toàn trường c·hết lặng.
Chỉ với…
Một vết nứt nhỏ hiện lên trên gương mặt Ma Thánh.
Ma Thánh… bất tử.
Vì tâm trí hắn…
Không phải kẻ sống.
Giả Đạo đứng lên.
Một tia nghi ngờ.
Mái tóc bạc xõa, áo choàng đẫm máu.
Nếu Ma Thánh bất diệt…
Nhưng lúc này, nó lại không thể không cảm thấy…
Bất Đạo Phái chưa từng tồn tại? (đọc tại Qidian-VP.com)
Mấy trăm cặp mắt rung động.
Không phải đá.
GIẢ ĐẠO XUẤT HIỆN TẠI MỘT CĂN CỨ MA GIÁO
Không còn bất diệt.
Chỉ mỉm cười.
Nắm tay run rẩy.
"Bất tử không?"
Và chỉ cần đủ nghi ngờ, chân lý liền tự sụp đổ.
Bởi thực tế do kẻ khác tin tưởng.
Ầm!
Hắn đã cố gắng không dao động…
Thanh thản.
Răng rắc!
Chỉ bước tới.
Ung dung.
Một số ngước nhìn Ma Thánh, chờ câu trả lời.
Không hề dùng sức mạnh.
Hắn sững người.
Không có sự sống.
Không khẳng định.
Và khi niềm tin vỡ vụn…
Không mạnh mẽ.
Giả Đạo.
Mỉm cười.
Toàn bộ căn cứ Ma Giáo rung chuyển dữ dội.
Mà là niềm tin.
Vì hàng trăm ma tu bên dưới… đã ngừng tin vào hắn.
Hàng trăm bóng người lao vun v·út trên không.
Ánh mắt trống rỗng.
Không có uy áp.
Họ hoang mang.
Bây giờ, giá trị đã không còn nữa.
Nhẹ nhàng nhấc nó lên.
"Là… là Giả Đạo!"
Nó chưa từng sợ hãi.
"Bảy trăm vạn!"
CĂN CỨ BẤT ĐẠO PHÁI NƠI SINH VẬT NỬA SỐNG NGỦ YÊN
Một câu hỏi đơn giản.
Chỉ là niềm tin của chúng đã vỡ vụn.
Hàng trăm ma tu quỳ phục trước một bóng đen trên cao.
Trong phút chốc, toàn bộ căn cứ rung chuyển.
Vì không ai dám ra giá tiếp theo.
Nhưng Ma Thánh không nói.
Và hôm nay, có một kẻ khác bước vào.
Có một sự thật khủng kh·iếp.
Bởi nếu đã vô giá…
Tại sao lòng hắn lại đang run rẩy?
Vì Giả Đạo không tranh đoạt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn không còn bất tử nữa.
Ma Thánh đang ngồi trên cao, ánh mắt không đổi.
Cũng chẳng phải kẻ c·hết.
"Bất tử" cũng chỉ là một trò đùa.
Khi niềm tin mất đi…
"Tám trăm năm mươi vạn!"
Nhưng hôm nay, có một kẻ bước vào.
Cũng đúng mà?
Truy sát.
Tiếng gió gào thét.
"Chỉ cần ta nói ngươi đ·ã c·hết…"
Lại bị ra giá… một linh thạch?
Không có đánh g·iết.
Thì thấy người vừa ra giá…
Một câu hỏi nhỏ bé găm thẳng vào niềm tin đã khắc cốt ghi tâm.
Không phủ nhận.
Cả một tông môn Ma Giáo cũng có thể sụp đổ trong phút chốc.
Không thể nói.
Và khi Giả Đạo đến, sự thật hay giả dối… đều là do kẻ mạnh quyết định.
Căn cứ Ma Giáo.
Vậy thì giá trị có thật sự quan trọng?
Một chiếc hộp ngọc bích xuất hiện.
Nếu sự bất tử của nó chỉ là một lời nói dối?
Bình tĩnh.
Mỗi người ở đây đều là cường giả hoặc thế lực lớn, không thiếu tiền tài.
Một kẻ trong góc bất chợt bật dậy.
Giả Đạo không g·iết ai. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn khẽ cười.
"Bắc Minh Huyền Thiết!"
Nhưng như một thanh kiếm sắc lẻm cắm sâu vào lòng đạo nhân áo xám.
Hắn đột nhiên nhận ra…
Nam tử bình thản quay lưng.
"Nhẫn giả, là những kẻ kiên định."
Tiến về phía bảo vật.
Nhưng đúng lúc giá lên đến chín trăm chín mươi vạn…
Mà là kẻ quyết định điều gì là thật, điều gì là giả.
Phía trước hắn, kẻ ẩn trong bóng tối chậm rãi bước ra.
Không phải con người.
Không toát ra uy áp.
Không chớp mắt.
ẦM!
Cả hội trường im bặt.
"Bảo vật vô giá."
Lão giả vừa dứt lời…
Nam tử vẫn mỉm cười.
Nếu…
Những ma tu từng trung thành tuyệt đối bây giờ tràn đầy nghi ngờ.
Và họ bắt đầu nghi ngờ.
Bên trong căn cứ Bất Đạo Phái, hàng trăm sinh vật nửa sống đứng yên bất động.
Có khi cũng đủ…
Và khi toàn bộ nhận thức thay đổi…
Hắn không tức giận, cũng không phản bác.
Bên trong, có thứ gì đó đang vỡ vụn.
Giọng nói nhẹ như hơi thở vang vọng trong không gian.
Giả Đạo, chưa từng cần dùng đến sức mạnh.
Giữa sự hỗn loạn, kẻ vừa bước vào vẫn bình thản đứng đó.
"Không… không thể nào…"
Cũng đã dao động.
Bầu trời đêm bị xé rách.
Một sinh vật nửa sống từ từ quay đầu lại.
ĐẠI TRUY SÁT TU CHÂN GIỚI
"Ma Thánh bất diệt sao?"
Ầm!
Vậy tại sao họ vẫn sợ hãi c·ái c·hết?
Một linh thạch.
Hắn đã chịu đựng tất cả.
"Các vị đạo hữu! Tiếp theo là bảo vật mà ai cũng thèm khát!"
Xào huyệt Nhẫn Đạo… đã kết thúc.
"Một linh thạch."
Chủ trì ngơ ngác.
Tại trung tâm thành Huyết Minh, một tòa lâu đài đồ sộ được xây dựng từ đá đen và linh thạch, ánh sáng đỏ sẫm phản chiếu trên vách tường như máu tươi thấm đẫm.
Chỉ có một nụ cười mỉm nhẹ như sương khói.
Không có kẻ t·ấn c·ông.
Ai cũng muốn có được Bắc Minh Huyền Thiết.
Ma Thánh sụp đổ.
"Bao vây bốn hướng! Không cho hắn đường chạy!"
"Ma Thánh bất diệt?"
Người mới đến cười mỉm.
Nhưng khi họ quay đầu nhìn…
Không đấu pháp.
Họ đã tin như vậy suốt trăm năm.
Một nơi tối tăm, âm trầm, nơi huyết tinh thấm vào từng viên gạch.
Kiếm tu, đao tu… đồng loạt nắm chặt tay.
Toàn trường tái mặt.
Bắc Minh Huyền Thiết.
Nhưng ánh mắt của các ma tu khác… đổi rồi.
Đây là thần liệu hiếm có, có thể rèn ra thần binh tuyệt thế.
Là một người bình thường.
Những kẻ đấu giá khác sững sờ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.