Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 76: THÁP CỔ VÔ DANH

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 76: THÁP CỔ VÔ DANH


NGƯƠI LÀ AI? TA LÀ AI?

Giọng nói vọng lên từ chính đầu hắn.

Nhưng tất cả đều quỳ rạp, không ai có thể kháng cự.

“Sự thật? Giả dối?”

Phía sau lão, hàng trăm đệ tử ma tu đứng nghiêm chỉnh, tay cầm huyết lệnh phù.

“Ai nói ngươi là ngươi?”

Một tên đệ tử ma tu run rẩy:

"Không có đường lùi đâu."

Giả Đạo đã xâm nhập.

Và quen thuộc.

Ánh mắt hoàn chỉnh.

Chương 76: THÁP CỔ VÔ DANH

Trong khoảnh khắc đó, lão giả bỗng thấy cả thế giới trước mặt méo mó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bóng tối nuốt chửng hắn.

“Ngươi nghĩ rằng mình đang sống thực sao?”

HẮC THỦY CHIẾN HẠM

Bởi vì kẻ đối diện hắn, đang từ tốn nhấc tay…

Những cột buồm khổng lồ căng đầy linh phù trận văn, hấp thu linh khí từ dòng sông để vận hành. Mặt nước tối đen phản chiếu ánh sáng lập lòe từ hàng trăm trận pháp hộ thân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không cả thời gian.

Bọn họ không bị mê hoặc đơn thuần.

Một tay hạ xuống.

Chỉ là… hắn không còn nhận ra họ nữa.

Trên boong tàu, một lão giả khoác áo choàng đỏ đứng chắp tay. Đôi mắt lạnh lẽo như vực sâu, nhìn về phương xa.

Hắn là hắn!

“Ngươi vẫn chưa hiểu sao?”

Lời thì thầm vang vọng như ma chú, lan dần ra khắp chiến hạm.

Trên con thuyền tiên phong của đội chiến hạm Bách Quỷ Tông, không khí căng thẳng như lưỡi đao kề cổ.

Mặt nước đột nhiên gợn sóng.

Thủy hạm… không còn.

Một kẻ ban phước.

Trong khoảnh khắc cuối cùng, quân cờ rơi xuống nền đá.

Những đệ tử của hắn… cũng không còn.

Chúng đang chờ một tín hiệu.

Lão giả bỗng thấy trời đất xoay chuyển.

Dòng nước trước mặt đen kịt, không phản chiếu bóng hắn.

Mà là vô số kẻ.

Mà vượt lên trên hắn.

Chỉ có một cảm giác lạnh lẽo.

Không phải bất kỳ ai trong đám đông.

Không giống hắn.

Nhưng khác với hắn, kẻ đó không quỳ.

“Ngươi vẫn chưa hiểu sao?”

Không phải hắn.

Là chính bản thân mình, đang quỳ xuống.

Vươn về phía người áo trắng.

Hắn cũng đã quỳ xuống từ bao giờ?

Mỗi một kẻ nghe thấy… đều đổi sắc.

Người áo xám lững lờ tiến đến, mái tóc dài trôi tựa rong rêu.

"Ngươi đã bước vào rồi."

Một t·iếng n·ổ trầm đục vang lên từ khoang giữa con thuyền. Sương đen cuộn lên, những tiếng hét thảm thiết vang vọng.

Hắn là hắn!

Kẻ đó mặc áo bào xám, tóc dài phủ mặt, thân hình mảnh khảnh.

Y phục rách nát, nhưng trên mặt lại mang nụ cười nhạt.

Áo trắng tung bay.

Tất cả bọn họ biến mất ngay trước mắt hắn!

Bởi vì kẻ đối diện hắn…

Mặt hắn vẫn trống rỗng.

Giọng nói đó vang lên từ chính đầu hắn.

Không biết đàn ông hay đàn bà.

"...thì để ta thay ngươi viết lại số phận."

Đây là chiến hạm của Bách Quỷ Tông.

Lão giả há miệng muốn nói, nhưng rồi cứng người.

“Ngươi vẫn chưa hiểu sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Không còn là một kẻ.

Hắc Lưu không còn là Hắc Lưu.

Lão giả áo đỏ siết chặt bàn tay. Một cảm giác cực kỳ quái dị lan tràn khắp toàn bộ chiến hạm.

Tất cả đều mỉm cười.

Một luồng ma lực cuộn lên, tràn qua những kẻ đang quỳ dưới đất. Nhưng ngay khi chạm vào, chúng không những không tỉnh, mà còn quỳ rạp xuống sâu hơn, miệng lẩm bẩm điều gì đó không rõ nghĩa.

Dưới màn sương xám xịt của dòng Hắc Thủy Hà, một đội chiến hạm lặng lẽ trôi xuôi.

Một vết nứt nhỏ xuất hiện.

Nhưng trên làn da tái nhợt, từng nét ngũ quan mơ hồ bắt đầu xuất hiện.

Kẻ đó đang nhìn xuống hắn.

Lão giả cười nhạt.

Một giọng nói vang vọng từ đáy tháp.

Cũng thốt ra chính câu nói đó.

Không, không phải biến mất.

"Ngươi đã quên mình là ai..."

Kẻ đối diện, giống hệt hắn, chậm rãi mỉm cười.

Nó lơ lửng giữa không trung, xoay tròn một cách kỳ dị.

ẦM!

Có kẻ đưa tay b·óp c·ổ chính mình.

Người áo xám biến mất.

Một giọng nói vang lên.

Hắn là…

"Tỉnh lại!"

Tất cả đều đồng thanh:

Tiếng nổ long trời vang lên, cả thủy hạm Bách Quỷ Tông chao đảo kịch liệt. Mặt nước xung quanh bỗng chốc dâng cao thành cột sóng, cuốn lấy những kẻ chưa kịp quỳ phục.

Nhưng điều đáng sợ nhất không phải y xuất hiện, mà là... (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngươi đã hiểu chưa?”

Quân cờ rơi xuống lòng sông vô tận.

Lão giả áo đỏ siết chặt tay, quát lớn.

Người áo trắng đứng lặng giữa sóng nước.

"Kẻ điên này... quả nhiên đến."

Lão giả áo đỏ rùng mình. Hắn muốn lùi lại, nhưng cơ thể không nhúc nhích được.

ẦM!

Từ giữa làn khói, một bóng người chậm rãi bước ra.

Lão giả áo đỏ cắn răng, nhưng tâm thần hắn hoàn toàn r·ối l·oạn.

Hắn vẫn quỳ, nhưng không phải trên boong tàu, mà là trên một bờ sông xa lạ.

Không đúng.

Lão giả há miệng, nhưng không thốt nổi một lời.

Đây không phải những con thuyền bình thường.

Hắn búng nhẹ tay áo.

Lão giả bật lùi, kinh hoàng.

THÁP CỔ VÔ DANH

Nhưng càng nhìn, hắn càng cảm thấy kinh hãi.

“Ngươi là ngươi?”

Nhưng quân cờ đen vẫn còn.

Lão giả chấn động.

Thế giới vỡ tan.

Nhưng cảm giác… không còn là của hắn nữa.

Kẻ đối diện… cũng mở miệng.

Trước mặt hắn, trên dòng sông đen kịt, có một bóng người đứng sừng sững.

Bên tai, tiếng sóng nước thì thào.

Trước mắt hắn…

Trên chiến hạm, tất cả đệ tử Bách Quỷ Tông... đã biến mất.

Vì hắn vừa thấy một chuyện không thể nào có.

Từ khi nào… từ khi nào mà cả một chiến hạm của Bách Quỷ Tông đã trở thành sân khấu cho Giả Đạo?!

Trước mặt, một kẻ giống hệt hắn đang đứng đó, mỉm cười.

Chỉ còn những con rối mang nụ cười vô hồn.

Không…

"Ngươi... đang vẽ lại gương mặt sao?"

Người áo trắng bước vào.

Bên trong, tăm tối vô cùng.

Từ trên bờ, dưới sông, trong bóng tối…

Hắn run rẩy ngẩng đầu.

“Ngươi vẫn chưa hiểu sao?”

Đây là một thứ gì đó hoàn toàn khác.

Hàng trăm… hàng ngàn bóng hình giống hệt hắn đang xuất hiện!

Một tay giơ lên.

Lão giả áo đỏ mở to mắt, nhưng hình ảnh trước mặt đã hoàn toàn khác.

Hắn không lùi lại.

Bốn phía…

Họ đã bị biến đổi.

Trên tay hắn là một quân cờ đen, sắc khí lạnh lùng tỏa ra từng tia ma mị.

Không chồng lên hắn.

Bóng người rách nát kia bước đến gần.

Hắn đột ngột ngẩng phắt.

Lão giả lùi về sau, mồ hôi lạnh tứa ra.

"Giả Đạo..."

Lão giả hít sâu, cố gắng định thần.

Ngọn tháp chỉ có một cửa vào, một khung cửa không có cánh.

Trên boong tàu, những kẻ còn sót lại đều trở nên méo mó.

Có kẻ cười phá lên như kẻ điên.

Giữa bọn họ, bóng người rách nát kia vẫn điềm nhiên bước đi.

Vẫn là tay hắn.

Hắn chưa từng sợ hãi đến vậy.

ẦM!!!

Chỉ đưa tay chạm vào một bàn tay trong số đó.

Nhưng rồi…

Lão giả lạnh toát sống lưng.

Ma đạo? Kiếm đạo? Nhẫn đạo?

Hay một kẻ đang quyết định ai là thực, ai là giả.

Người áo trắng đứng giữa khoảng không hư vô, chiếc khăn đen đã không còn.

Hắn cúi đầu, nhìn đôi tay mình.

Người áo trắng mở mắt.

Có kẻ ôm đầu gào thét, có kẻ bất giác bật cười, có kẻ lại nước mắt tuôn rơi như vừa giác ngộ điều gì đó.

Từng bàn tay trắng bệch trồi lên từ bóng tối.

Tất cả đều nhìn hắn.

Nhưng giây tiếp theo… hắn không chắc nữa.

Từng chữ chồng lên nhau, vang vọng như một điệp khúc quỷ dị.

Bọn họ vẫn ở đó.

THỦY HẠM VỠ NÁT GIẢ ĐẠO LAN TRÀN

"Danh khả danh, phi thường danh."

Chúng đột nhiên quỳ xuống.

Bóng người dừng bước, khẽ nghiêng đầu, cười nhạt.

Kẻ đó cao cao tại thượng.

"Tại hạ, vô danh."

Lão giả áo đỏ vẫn đứng chắp tay, ánh mắt chăm chú quan sát Lưu Vân Kiếm bên kia bờ sông. Nhưng ngay lúc này

Chỉ còn một ngọn tháp cổ trồi lên giữa sóng nước.

"Ngươi là ai?!"

Mỗi bước đi của hắn, không gian lại vặn vẹo, như thể thế giới đang tự định nghĩa lại bản chất của nó.

Nhưng trong khoảnh khắc đó, hàng chục ánh mắt trên chiến hạm đều đờ đẫn.

Không biết già hay trẻ.

Giống như…

“Hay ngươi chỉ là… kẻ đang tin mình là ngươi?”

Hắn không phải chúng nó!

Có kẻ ngã quỵ, ôm đầu thì thào những lời vô nghĩa.

Lưu Vân Kiếm.

Bên kia bờ sông, một đạo quang kiếm lóe lên.

Kẻ kia không đáp, chỉ chắp tay hòa nhã.

Không còn trống rỗng.

Lão giả rùng mình.

Không đúng!

“Kẻ nào là chủ? Kẻ nào là tớ?”

"Ngươi rốt cuộc là ai?!"

"Đạo của ta... chẳng cần danh xưng."

Những đệ tử của hắn đâu rồi?

Lão giả áo đỏ cắn chặt răng.

"Đạo khả đạo, phi thường đạo."

Một bóng người đứng lặng trên tảng đá ven bờ.

Giữa hàng trăm kẻ đang quỳ phục, bóng người rách nát kia vẫn bình thản bước đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 76: THÁP CỔ VÔ DANH