Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 02 : Tiên nhân

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 02 : Tiên nhân


-“Thế đại ca ngươi đã nói gì.” Những người trong đám đông của không kìm nén được sự tò mò, liên tục miệng hướng về người thanh niên nói.

-“Gỗ sao… Hừm….” Nghe thấy thế, Phùng lão bản hai mắt liền híp lại, bước chân liền di chuyển hướng về phía đống gỗ phía sau Lâm Phàm, quan sát.

Suốt dọc đường trở về làng, Lâm Phàm không phút giây nào ngừng suy nghĩ về câu chuyện ban sáng, tiên nhân, con đường tiên lộ,… đủ muôn trùng kiểu dạng liền xuất hiện trong suy nghĩ của hắn, thoáng chốc, thời gian dần trôi qua, trời đã bắt đầu sập tối cũng là lúc Lâm Phàm về đến cửa làng. Đảo bước dọc con đường, lướt qua từng ngỏ nhà, Lâm Phàm liền trở về căn nhà quen thuộc đã gắn bó cùng hắn thời gian qua.

-“Được, nhìn ngươi cũng có lòng, lão bản ta cũng không vòng vo, 100 đồng tiền, giá chốt, được thì bán, không thì thôi.” Phùng lão bản dứt khoác nói.

-“Vào lúc đó Thượng tiên không hề để tâm đến những gì gia chủ họ Điền nói, phấc tay cắt ngang lời lão liền nói :‘Vì muốn phổ độ chúng sinh, giúp chúng sinh có thêm hiểu biết về những thứ tồn tại trong truyền thuyết, nên thượng tầng đã ban phát cho các người cơ hội đặt chân lên con đường tu tiên, vào hai tuần nữa. Ba gia tộc và trưởng trấn trong khoảng thời gian đó hãy tập hợp những người khoẻ mạnh, có nhu cầu muốn trở thành tiên nhân, đến lúc đó sẽ có người đến sẽ đến và khảo hạch, lựa chọn những mầm móng tốt và đưa họ đi đến tông môn.”

-“Họ làm gì ở đây?”

-"Dạ, vâng."

-“Chuyện tiếp theo mới quan trọng.” (đọc tại Qidian-VP.com)

-"Ừm, đi đường có mệt lắm không? Vào tắm rửa đi rồi ra cơm nước.” Lâm bà hướng ánh mắt đầy trìu mến nhìn về phía Lâm Phàm liền nói.

-“Hừm… Ngươi để ta nghĩ đã….” Phùng lão bản trầm ngâm suy nghĩ liền nói.

-“Là người của Lý phủ.”

Quả thật, người thanh niên kia kể chuyện thật có sức sống, nghe cảm giác rất có điẻm khác lạ so với những người mà Lâm Phàm hắn từng biết, đặc biệt Khi nghe đến hai chữ ‘Thượng Tiên’ Lâm Phàm cùng đám người liền không khỏi bất ngờ.

-“Những gì ngươi vừa nói, có thật sự đúng không?” Một người trong đám đông lên tiếng cắt ngang lời người thanh niên.

-“Chào buổi sáng, Phùng lão bản tốt a….” Đưa ra quyết định, Lâm Phàm liền tiến về phía người tên Phùng lão bản nói.

-"Hôm nay trên thị trấn có gì đặc biệt không cháu?" Lâm bà tay không ngừng thêu từng mũi kim, dệt từng thứa vải, liền nói.

---------------

Đám người nghe thấy vậy liền trở nên nhốn nháo hơn bao giờ, nếu như ban đầu họ còn bán tín bán nghi, thì giờ đây, sau lời thông cáo từ đám người Lý gia, họ gần như đã hoàn toàn là tin tưởng việc Thượng Tiên xuống ban phát cơ hội là thật. Mắt thấy đám người liền đỏ mắt trước tin tức thông cáo, đám người Lý gia không khỏi gật đầu thoả mãn, xoay người bỏ đi.

-“Ta nghe nói rằng họ sống cách xa chúng ta, tận sâu bên trong những ngọn núi hẻo lánh, có thể bay lượng thương khung, một quyền có thể phá sơn, miệng phun hoả, tay khống thuỷ, hô mưa gọi gió.” Đám người liên tục bàn tán về sự tích tiên nhân mà họ nghe thấy.

-“Ách… Vậy được, chuyện là tại hạ có được một số loại gỗ tốt, không biết Phùng lão bản có ý muốn thu nhận chúng không, loại gỗ này nằm tận sâu bên trong sâm lâm, tại hạ đã phải tốn rất nhiều công sức mới có thể có được nó.”

-“Người thanh niên bạch bào kia, miệng hướng khoảng không lầm bầm gì đó, gia chủ họ Điền cùng gia nhân của lão từ bên trong vội vàng chạy ra đón tiếp, vào lúc đó vẻ mặt của lão rất phấn khởi, như thế bắt được vàng, không, phải nói là hơn thế nữa. Chưa dừng lại ở đó, đại ca ta còn nghe thấy gia chủ Điền gia lúc đó hai tay chắp hướng về phía người thanh niên bạch bào bái lạy nói : "Thật là thất kính, thượng tiên tới mà không thể đón tiếp thật chu đáo, mong thượng tiên rộng lòng tha thứ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Một người có sức mạnh phi thường như thế lại tồn tại, có thể trường sinh bất tử, chân đạp phi kiếm bay lượn khắp thương khung, một quyền phá sơn,… vân vân và mây mây….

-“Đúng vậy…” Lâm Phàm gật đầu nói.

-“Thật ra cũng không có gì đặc biệt, chỉ là có chút nhộn nhịp so với chỗ chúng ta, dòng người thì đông vô cùng.” Lâm Phàm vừa ăn vừa đáp.

-“Ngươi tìm ta có chuyện gì không?” Phùng lão bản gật đầu coi như hiểu, liền nói.

-“Đó là chuyện của ngươi, mua và bán là giao dịch giữa hai người, bên tình ta nguyện, nếu ngươi không nguyện ý thì thôi, đem đi chỗ khác…” Người tên Phùng lão bản cười lạnh nói.

-“Được, tiền đây, để nó ở đó đi, sẽ có người đem chúng vào trong.” Phùng lão bản nói liền xoay người phân phó.

-“Tại hạ Lâm Phàm.” Lâm Phàm đưa tay chụm lại, hướng về phía Phùng lão bản cuối người góc 30 độ nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

-"Dạ." Lâm Phàm gật đầu đáp, cúi đầu ăn, thỉnh thoảng, hắn lại ngước lên nhìn bà của mình, như thể có chuyện muốn nói.

-“Phùng lão bản, thêm giá chút đi, dù sao mấy thứ này cũng không dễ kiếm, ông biết đó, hiện tại cũng không còn nhiều thứ này nữa…”

-“À còn nữa, những người tham gia khảo hạch, tuổi không được vượt quá hai mươi, nam nữ không phân biệt.” Người thanh niên như thể nhớ ra điều gì đó, liền nói.

-“Dù gì thì cũng là thị trấn, khuôn viên của họ chắc chắn phải rộng và chứa nhiều người hơn chúng ta rồi, đủ loại con người ở đó, sau này nhớ phải cẩn thận, người dân ở đó, lối sống cùng tính cách khác với chúng ta ở đây…” Lâm bà gật đầu nói.

-“Nghe mọi người trong trấn nói, Phùng lão bản là một người rất hoà ái, dễ gần, luôn giúp đỡ mọi người trong trấn, là một người tốt, không chỉ thế, Tuý Khung Lâu của ngài lại là nơi số một tại vùng này, có tiếng tăm văng dội khắp nơi….” Lâm Phàm liên tục khoác lác nói.

Lâm Phàm sau khi nghe được những gì người thanh niên trước mắt nói, trong lòng hắn liền không ngừng hưng phấn, trở thành tiên nhân, đạp chân lên tiên lộ a, là một kẻ đến từ hiện đại, những tiểu thuyết mạng viết quá nhiều về điều này. Tiên nhân, Lâm Phàm cũng đã từng được nghe nhắc đến rất nhiều, với tư tưởng hiện đại, hắn không hề tin thứ này là có thật, tiên nhân có thể chịu được một t·ên l·ửa h·ạt n·hân không? Có thể chịu được liên tục cơn mưa đ·ạ·n không? Để mà nói tiên có thực sự tồn tại không, thì hắn thà tin vào khoa học còn hơn, tất nhiên đó là suy nghĩ của hắn khi còn tại thế giới cũ, hiện tại đã khác xưa, cũng chính vì lý do đó, trải qua nhiều năm sinh sống tại đây, tư tưởng về tiên nhân, dần thấm vào suy nghĩ của hắn.

-“Đúng là gỗ tốt thật, khoan, ngươi bảo sâu bên trong sâm lâm? Là Nguyên Sinh Sâm Lâm sao?” Phùng lão bản không khỏi thắc mắc liền nói.

-"Bà còn nhớ những gì mà mọi người hay đồn không, chuyện về các 'Tiên nhân' trong truyền thuyết. Những người có thể đạp không mà bay, dời non lắp biển. " (đọc tại Qidian-VP.com)

-“Ngươi tốt… Xin hỏi ngươi là…?” Phùng lão bản nghe thấy có người gọi mình, liền xoay người hỏi.

Nhắc đến hai chữ ‘Điền phủ’ mọi người xung quanh sắc mặt liền thay đổi, ‘Điền phủ’ nha, là một trong ba gia tộc lớn của thị trấn, mặc dù chỉ là tại thị trấn nhỏ, thế nhưng sức ảnh hưởng của họ có thể nói là rất to lớn trong thị trấn này, người ta thường có câu “thằng chột làm vua xứ mù” Điền phủ chính là trong ý này.

Khi câu nói vừa dứt xuống, đám người gần như bùng nổ, đơn giản mà nói lượng tin tức họ vừa nghe được quả thật quá sức những gì họ có thể nghĩ, cơ hội thành tiên nha, ai mà không muốn, trở thành một con người có một sức mạnh kinh thiên, dời sông lấp biển, đặc biệt là trường sinh bất tử, cơ hội ngay trước mắt, chỉ có tên đần mới không thử.

-“Thượng tiên nha, không nghe lầm đấy chứ, là các tiên nhân trong truyền thuyết à?”

-“Chính xác tuyệt đối nha, ta có đại ca làm lính canh ở Điền phủ, chính đại ca ta đã nói cho ta biết chuyện này, với lại, ai lại đi lấy chuyện này ra để làm trò kể chuyện, trừ khi chê sống quá lâu.” Người thanh niên cười nhạo nói.

Thỏa mãn với biểu cảm của mọi người, người thanh niên kể chuyện mỉm cười đầy khoái chí, dù sao hắn lại không thỏa mãn được cơ chứ, khi hắn lần đầu nghe thấy được những điều đó, hắn liền không khác gì đám người trước mắt là bao, tò mò có, hưng phấn có,… rất nhiều cảm xúc còn ứ đọng lại. Nếu như không nghe được đại ca của hắn tận mắt nhìn thấy, thề sống thề c·hết nói, hắn cũng không dám tin trên đời này có cái gọi là ‘Tiên’.

-“Được rồi, được rồi… Có chuyện gì nói thẳng… Đừng vỗ mông ngựa nữa, những thứ này ta nghe đã quen rồi…” Phùng lão bản khoác tay liền nói.

-------------------

-‘100 đồng tiền…. Mặc dù không nhiều lắm, thế nhưng cũng đủ để mình chi tiêu tạm đỡ…’ Lâm Phàm thầm nghĩ nói.

-“Sao thế? Có chuyện gì à?” Lâm bà nhìn thấy biểu hiện của cháu mình có chút kì lạ, không khỏi thắc mắc, liền nói.

-"À thì chẳng qua là hôm nay trên thị trấn, cháu vô tình nghe được một chút tin tức, họ bảo 'Tiên nhân' đã ghé thăm thị trấn ấy, bọn họ còn nói là muốn phổ độ chúng sinh gì đó, muốn người dân tiếp dẫn con đường tiên đạo, phát cáo chiêu mộ những người dưới hai mươi tuổi, khảo hạch lựa chọn những mầm tốt, rồi đi theo bọn họ, bắt đầu tu tiên." Lâm Phàm vừa nói, hai mắt vừa nhìn biểu cảm của Lâm bà.

-“Tốt, tiền đây, các ngươi khiêng vào trong đi.” Phùng lão bản gật đầu đáp.

Phùng lão bản dáng người không được tốt cho lắm, tuổi lão tầm năm mươi, cả người tròn chắt nịt, bụng to được buộc thắt chặt tấm vải quanh eo, mặt đầy nếp nhăn cùng sự thăng trầm, ngay tại phía càm liền một chùm râu tương đối dài, thi thoảng trong lúc nói chuyện, lão liền đưa tay vuốt chúng, chung quy, đúng kiểu tạo hình của một tên buôn.

-“Ách… Thế nhưng mà… Thôi được rồi….” Người thanh niên nói năng lắp bắp, do dự một lúc liền thở dài đồng ý.

Khi những người xung quanh còn đang thắc mắc thì tên thủ lĩnh liền bước vào, ánh mắt đầy sắt bén, đưa mắt đảo quanh đám người trước mặt liền lớn tiếng nói.

-“Im lặng.” Mắt thấy mọi người không ngừng xì xào, khiến bầu không khí trở nên ồn ào, người thanh liên nhíu mày liền nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mắt chứng kiến hết thảy sự việc, Lâm Phàm không khỏi thở dài, nghệ thuật mua bán a, hắn mặc dù tại thế giới cũ giao tiếp không nhiều, đa phần đều ngồi yên vị tại văn phòng, làm tròn công tác của mình thế nhưng vẫn biết đôi chút về chuyện này. Mặc dù là người hiện đại, thế nhưng thế giới hai bên khác biệt, hắn lại không giỏi về khoảng mặc cả giá thị trường, nhìn thấy được người tên Phùng lão bản trước mắt liên tục ép giá người thanh niên kia, không cần phải nghĩ hắn cũng biết kết quả của mình như thế nào.

-“Tốt…. Vậy 100 đồng tiền, thành giao.” Lâm Phàm gật đầu đáp.

-“Bắt đầu từ ngày mai, những kẻ nào dưới 20 tuổi, có nhu cầu thành tiên nhân, muốn đạp lên tiên lộ, đều sẽ được hoan nghênh tới Lý phủ chúng ta.”

-"Cháu về rồi đây." Lâm Phàm hướng mắt nhìn thấy Lâm bà đang ngồi thêu thùa, liền nói.

-“Vào cái hôm cách đây ba ngày, đại ca ta lúc đó đang canh gác trước cổng vẫn như thường ngày thì bổng nhiên có thứ gì bay xẹt ngang trên bầu trời, tiến vào trong Điền phủ, tốc độ của thứ đó quá nhanh, nhanh đến mức dùng mắt thường khó mà có thể phân biệt được đó là vật gì. Nghĩ là có kẻ địch tập kích, đại ca ta liền hoảng hốt hét lớn, chạy vào bên trong thông báo cho gia nhân của Điền phủ, thế nhưng tiến vào trong, đập vào mắt đại ca ta chính là một người thanh niên, mặc bạch bào, đang đứng trên thanh kiếm, bay lơ lửng giữa không trung, cả người toát ra khí chất vô cùng quý phái, có thể nói, như thần tiên một dạng.” Người thanh niên vẻ mặt không khỏi hưng phấn liền nói.

Đảo quanh khu trấn được một lúc, Lâm Phàm liền phát hiện đám người liền tụ tập tại một vị trí, bàn tán xôn sao, với tính tò mò, Lâm Phàm liền di chuyển theo dòng người, hướng về phía đám người xem xét. Ở giữa đám đông, một tên thanh niên cao ráo, tuổi tầm hai mươi hơn, tay liên tục chỉ trỏ khắp nơi, miệng không ngừng quan quát kể chuyện.

-"Ừm, có nghe, những tin đồn ấy hằng năm lại nhiều hơn một cái, sao, có chuyện gì về những tin đồn đó à?" Lâm bà gật gù đáp.

Trong khi Lâm Phàm đang suy nghĩ cách kiếm thêm thông tin từ người thanh niên trước mắt, một đám người từ đâu liền chạy đến, y phục đen đỏ xen kẽ lẫn nhau, hoạ tiết nhìn đơn giản, ngay tại phía ngực trái liền có in một chữ Lý.

-“Sắc trời vẫn còn khá sớm, có lẽ nên đi dạo thêm một vòng quanh đây.” Lâm Phàm nhận lấy xâu tiền, liền hướng mặt về bầu trời, liền nói.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 02 : Tiên nhân