Tôi Làm Thực Tập Ở Địa Phủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3 : Khoá đào tạo và thực tập
Âm hồn đầu tiên mà tôi cần định là một gã đại gia c·hết già, bụng phệ đầy mỡ. Khi âm hồn của ông đó chuẩn bị xuất ra khỏi xác, tôi liền canh góc camera điện thoại rồi bấm nhẹ nút chụp một cái, hồn phách lập tức được an định trên cơ thể, lặng lẽ chờ đợi câu hồn sứ giả chính thức đến câu hồn.
Trong thời gian thực tập, tôi chỉ làm nhiệm vụ định hồn, còn câu hồn thì phải đợi trở thành câu hồn sứ giả chính thức mới được đảm nhận. Phương tiện sử dụng để định hồn ở hiện đại là điện thoại, thời cổ đại thì thường dùng thẻ trẻ, khăn lụa, quyển sách, quạt giấy. Nhưng có vẻ hữu dụng nhất vẫn là điện thoại vì tiện lợi, dễ bỏ túi, dễ ngụy trang.
Hóa ra tu luyện pháp thuật không hề khó khăn và phức tạp như tôi tưởng, về cơ bản có thể tổng kết mọi thứ gói gọn trong sáu chữ: Tâm tính tốt tất nhiên thành. Không giống luyện võ công, chẳng cần tu nội lực, nhưng lại giống Phật pháp, luyện cho tâm bình lặng, khí hài hòa, dựa vào cảm giác vô d·ụ·c vô cầu để nhập định, tinh tiến pháp thuật. Người hướng dẫn bọn tôi là một Vô Thường cao cấp, họ Trương, ông ta bảo học pháp thuật cũng cần có tư chất Thiên Phú, lại đặc biệt nhấn mạnh đến trong số những người ông ta từng dạy thì Tạ Vô Thường là nhân vật điển hình nhất cho âm hồn không có Thiên Phú, vì tên tiểu tử đó tính tình nóng nảy, lòng tham quá lớn, gian trá xảo quyệt. Nghe vậy tôi cứ lo lắng bồn chồn.
Nếu Vô Thường đại ca biết được trong khi định hồn tôi lại có những ảo tưởng lãng mạn như thế thì liệu rằng anh ấy có cảm thấy được an ủi rất nhiều hay không?
Tôi phiền muộn vô cùng. Từ đó trở đi không bao giờ đặt chân vào 'Nhà hàng Quỷ Vui Vẻ' nữa.
Vô Thường đại ca phụ trách công việc chiêu mộ Câu Hồn Sứ Giả, có thể nói chiêu mộ cấp bậc thấp nhất và nhiệm kỳ là ba mươi năm, nhưng nghe đâu sau ba mươi năm, huynh ấy sẽ có quyền chiêu mộ những chức vụ tương đối cao hơn như Quỷ Lại, Quỷ Sứ, Phán Quan... cũng có thể coi đó là một kiểu thăng chức.
Hồn phách phiêu động trong suốt kia lại khiến tôi ngộ ra một điều rằng, dù khi còn sống có rượu thịt đầy bụng, xấu xí khó coi đến mức nào thì sau khi c·hết có thể hóa thành làn khói mỏng manh nhẹ nhàng trong suốt như thế thì đó cũng không hẳn không phải là một sự giải thoát đẹp đẽ gì cho lắm.
Giống như tôi, khi âm hồn My biết được sự thật đó, cũng khóc oà lên dù âm hồn chả thể nhỏ giọt nước mắt trong suốt nào. Cô ấy chẳng thể cho người thân nhìn thấy con gái cha mẹ vẫn tươi cười dù đ·ã c·hết nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy linh hồn lìa khỏi thân xác. Linh hồn sắc trắng trong suốt khiến tôi có cảm giác c·ái c·hết cơ hồ biến thành một cái gì đó rất lãng mạn. Ông ngoại q·ua đ·ời năm tôi mới tám tuổi, ở linh đường, ngón tay tôi lặng lẽ sờ vào thân thể cứng ngắc của ngoại, thật giống một tảng đá băng lạnh, không còn chút ấm áp hay đẹp đẽ nào. Vì thế, trong một khoảng thời gian rất dài, trong mắt tôi c·ái c·hết trở thành một cái gì đó vô cùng đáng sợ, thấm chí còn đáng tởm nữa, cảm thấy c·ái c·hết là một sự mục rữa xấu xa cực kỳ ngang ngược và bá đạo.
Khóa đào tạo câu hồn sứ giả kéo dài hai tháng, không tính một tháng thực tập. Địa điểm huấn luyện là toà nhà giấy, số 123 đại lộ Hoàng Tuyền. Tháng đầu tiên dạy nội quy của Địa Phủ, tháng thứ hai dạy cách tu luyện pháp thuật và tháng thứ ba dạy những điều cần chú ý khi định hồn và câu hồn. Chương trình dạy học cứ thế mà lặp đi lặp lại, lúc nào cũng có âm hồn mới được nhận vào đến học. Số học sinh âm hồn đại khái lúc nào cũng khoảng mười lăm người, xem như là một lớp học nhỏ.
Bốn âm hồn chúng tôi đồng thời tham gia khóa huấn luyện nên những lúc bình thường cũng hay trò chuyện, trao đổi với nhau về cuộc sống còn trên Dương Thế.
Anh ấy sững người nửa ngày trời, giống như từ trước đến nay chưa từng nghĩ đến vấn đề này:" Không rõ, trước nay chưa từng có ai làm hết nhiệm kỳ cả. Dần dần, mọi người chẳng còn quan tâm đến vấn đề này nữa, đoán chừng tiền nhiệm Vô Thường cũng không biết nữa ".
Vị Quỷ sứ này tên là Lê Xuân Vinh, đây là lần đầu tiên tôi có vinh hạnh gặp một Quỷ sứ nhưng lại có ấn tượng vô cùng sâu đậm. Tôi cảm thấy trên đời này có lẽ chẳng có vị quỷ quan nào lại chán công việc của mình hơn anh ấy. Bộ dạng làm cho có của anh ấy rõ ràng là nêu gương xấu cho tôi mà. Mãi đến sau này khi nghe Vô Thường đại ca nói, không lâu nữa Xuân Vinh Quỷ sứ sẽ đi đầu thai, còn hối lộ phán quan để được đầu thai vào đường s·ú·c sinh làm một con lười, tôi thầm cảm thấy rất thích hợp với anh ấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ai bảo nông thôn thì an nhàn cơ chứ ?
Cùng gia nhập với tôi còn ba âm hồn khác do Vô Thường đại ca chiêu mộ cách đó mấy ngày.
Sau khi biết điều đó, tôi tức giận, oán hận, còn hậm hực đá cho Vô Thường đại ca vài phát (đọc tại Qidian-VP.com)
Điểm thứ hai, công việc của câu hồn sứ giả không có lương, lúc nào cũng sẽ mang theo bên mình một cái túi xách tay bách bảo, trong túi có tiền của quốc gia đó để tiêu. Trong túi lúc nào cũng có 50 ngàn đủ dùng cho ăn uống đi lại, hơn nữa dùng mãi chẳng bao giờ hết.
Mãi đến tháng thứ ba tôi mới vỡ lẽ ra Vô Thường đại ca đã lừa mình. Người còn sống có thể nhìn thấy tôi, nhưng không cách nào nhìn rõ hay nhớ được diện mạo câu hồn sứ giả.
Nghiêm túc mà nói, câu hồn sứ giả là người chứng kiến c·ái c·hết, chứng kiến sự ra đi của sinh mệnh, vỗ về an ủi linh hồn của họ, mà không có bất kỳ liên quan gì đến việc người đó c·hết giờ nào, tại sao c·hết, và câu áp tải hồn phách họ về Địa Phủ. Nhưng cũng có khi sự ra đi của một sinh mệnh lại khiến tôi khó mà chấp nhận được.
Trong “Những việc cần chú ý khi định hồn” có rất nhiều quy định cứng nhắc, nhưng sau khi được tôi tổng kết lại toàn bộ thì có mấy điểm quan trọng sau:
Điểm đầu tiên, câu hồn sứ giả trong mắt con người hay sinh linh vốn chẳng tên họ, không dung nhan, chính vì thế không có cách nào khiến bất kỳ ai nhớ được tên họ hoặc dung nhan của anh ấy (cô ấy) cũng chẳng thể nào bạn tặng cho người phàm bất cứ thứ gì.
Điện thoại có phần app là trắng tinh, trên mặt app biểu tượng hình sông núi. Trong app thì mỗi ngày sẽ hiển thị bốn mục là tên họ, thời gian t·ử v·ong, địa điểm t·ừ t·rần và nguyên nhân c·ái c·hết của âm hồn ngày hôm sau cần phải định. Nếu âm hồn của nhân loại cần định quá nhiều, thì chữ sẽ thu nhỏ lại, khoảng cách giữa hai hàng chữ cũng hẹp hơn. Có lần tôi còn phải đặc biệt trở về địa phủ tìm một chiếc kính lúp để soi cho rõ trên đấy viết những gì. Vì app không cho chức năng phóng to. Hôm đó, tôi phải định đến năm mươi bảy tử hồn.
Lúc đó tôi đã nghĩ rằng, đây là toàn bộ công việc của câu hồn sứ giả trừ câu hồn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói đến đây cần phải giải thích một chút, Vô Thường đại ca vốn tên là Tạ Tất An, các âm hồn đều gọi anh ấy là " Tạ Vô Thường ". Nhưng tôi chưa chơi thân với Vô Thường nào khác nên vẫn gọi huynh ấy là Vô Thường đại ca. Vô Thường và câu hồn sứ giả đều là chức vụ dưới địa phủ. Công việc của Vô Thường chính là từ trong hàng trăm ngàn âm hồn, lựa chọn ra người có tố chất để đảm đương chức vụ tương ứng tại địa phủ.
Vì thế, tôi mới ngờ nghệch hỏi Vô Thường đại ca: "Sau khi câu hồn sứ giả hết nhiệm kỳ, sẽ được thăng lên làm gì?"
Tôi được bố trí thực tập tại khu vực miền tây An Giang, một vùng nông thôn tương đối yên bình. Vô Thường đại ca bảo địa điểm thực tập thanh nhàn như vậy, chính là do huynh ấy giúp tôi tìm. Nếu qua được kỳ thực tập, tôi sẽ phải công tác trong vòng năm năm tại nơi này, sau năm năm tôi có thể đi bất cứ nơi đâu, tùy ý lựa chọn.
Chương 3 : Khoá đào tạo và thực tập
Đến tận bây giờ, tôi mới nhận thức được rõ ràng, mình không còn ở dương gian nữa. Trước đây tôi cứ tưởng bản thân chẳng qua là mình sẽ dùng một cách thức khác để tiếp tục ngao du nhân gian, nhưng lội nước sao tránh được ướt chân, động từ sống của tôi đã phải chia ở thì quá khứ mất rồi.
Điểm thứ 3, nếu định hồn thất bại, cần phải thông báo cho Quỷ lại ở địa phủ, để liệt âm hồn đó vào danh sách truy nã.
Tôi của hiện tại, chẳng qua cũng chỉ là một dải u hồn, nhưng lại có thể được chạm đến hoa cỏ nhân gian, được thưởng thức cảnh đẹp tuyệt trần, núi xanh bát ngát, sông dài uốn lượn thì đây cũng có thể coi là một cách trùng sinh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong ba âm hồn còn lại thì âm hồn thứ nhất tên là My, quê ở Tiền Giang, hưởng thọ được hai mươi chín tuổi, tính cách tương đối cởi mở, lúc còn sống bị bệnh tật bẩm sinh từ nhỏ phải nằm một chỗ, luôn tình trạng chán muốn c·hết, vì thế lúc này luôn hiếu kỳ mọi thứ dưới Địa Phủ, muốn thử làm câu hồn sứ giả cho biết, chuyện đầu thai từ từ hẵng tính. Âm hồn thứ hai tên là Duy, là lính nghĩa vụ ở Lâm Đồng, tuổi đời còn rất trẻ, bị c·hết trận ở chiến trường Hoàng Sa - thời kì Trung Quốc ngang ngược để bản đồ 'đ·ường l·ưỡi b·ò' trên biển Đông: yêu sách phi lí của Trung Quốc may là Duy chưa g·iết người nào nếu không sớm đã b·ị b·ắt ở thành c·hết oan để thẩm vấn rồi. Cậu ấy chưa từng làm sĩ quan, chỉ là một tên lính quèn, nên mới bị lý luận "câu hồn sứ giả cũng là sĩ quan viên chức" của Vô Thường đại ca lừa đến đây. Âm hồn thứ ba tên là Cường người Đồng Tháp hưởng dương tám mươi tuổi, tự cảm thấy là sống mệt rồi, sống đủ rồi, làm câu hồn sứ giả để nghỉ ngơi mấy năm, sau đó sẽ đi đầu thai.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.