Con Đường Đế Vương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Mật thất
Nhìn thấy Trần Lâm hăng hái như vậy, viên thiên phu trưởng có chút kinh ngạc, đáp lời.
Trong lúc nhất thời, Trần Lâm hơi thoáng có chút kinh ngạc. Nhưng ngay sau đó, vẻ mặt của hắn liền trở nên vui vẻ vô cùng.
Chờ đợi một lúc, âm thanh của hệ thống mớ chậm rãi đáp lại.
Thấy như thế, Trần Lâm mớ hài lòng gật đầu.
Thấy được trên mặt Trần Lâm hơi thoáng không vui, vị thiên phu trưởng này không khổ vội vã cúi thấp xuống đầu, thấp giọng nói ra.
Đối với hai đồ vật phía trước, Trần Lâm chẳng hề xa lạ chút nào. Thế nhưng, hai thứ đồ vật phía sau thật sự để hắn cảm thấy tò mò không thôi.
Vừa mới nghe được lời mời chào của Trần Lâm, Trương Hợi không chút nghĩ ngợi liền nhổ ra một bãi nước bọt. Thấy thế, Lý Ông Trọng không khỏi cả kinh, tức giận xông tới đạp thẳng lên người của đối phương.
Điều này cũng không thể nào trách được Trần Lâm. Bởi vì, cha hắn trước đây là Điện Tiền Đô Chỉ Huy Sứ, một chức vị thuộc hàng nhất đẳng ở trong cung, nhưng mỗi năm cũng thu về được hơn vài trăm lượng bạc. Thế nhưng, hệ thống lại dựa vào một trăm lượng, đổi thành một điểm tích lũy. Nói như vậy, hắn đến khi nào mớ có thể kiếm được đủ số điểm, hối đoái các loại vật phẩm ở trong cửa hàng của hệ thống.
"Chỉ cần là tiền tệ của thế giới này, ngài đều có thể đổi thành điểm tích lũy của hệ thống!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Kẻ này là ai?!"
"Ồ, còn có cả chuyện này?!"
Không cần Trần Lâm chờ đợi quá lâu, âm thanh của hệ thống liền đáp lại. Mà nghe xong lời này, Trần Lâm không khỏi nhảy dựng lên.
"Hệ thống, điểm tích lũy có thể dùng để làm gì?"
Nhìn ra được gã Trương Hợi này thực lực không kém, Trần Lâm mới khẽ gật đầu, nói ra.
"Chúa công!"
Chỉ là, những thứ đồ vật này quả thật có hơi mắc. Vừa rồi thu được điểm tích lũy từ việc công phá sơn trại, Trần Lâm tính toán sơ qua, vậy mà chỉ mua được một chút binh khí cấp thấp, cùng với một ít đan dược dùng cho võ giả có cấp bậc từ Đoán Cốt cảnh trở xuống. Nói như vậy, Trần Lâm muốn tăng thực lực của mình lên cũng là một việc hết sức khó khăn.
Thế nhưng, suy nghĩ một hồi Trần Lâm liền cảm thấy bình thường trở lại. Dù sao, vừa rồi hắn cũng chỉ đánh phá một tòa sơn trại. Nếu như đánh phá thêm mấy tòa sơn trại nữa, chẳng phải điểm tích lũy kiếm được sẽ càng nhiều lên hay sao?
Hệ thống trả lời vô cùng dứt khoát, Trần Lâm càng thêm vui mừng ra mặt.
"Chúa công, mạt tướng đã hoàn thành nhiệm vụ do ngài giao phó, chém c·h·ế·t trại chủ của Hắc Sơn trại, bắt sống hơn hai ngàn tên sơn tặc. Hiện tại, toàn bộ sơn trại đã được khống chế, xin mời chúa công xem qua!"
"Ký chủ, ngài có thể tự mình thao tác, tất cả vật phẩm ở trong cửa hàng đều được phân ra danh sách rõ ràng. Hiện tại, vật phẩm mà ngài có thể hối đoái được, giá trị không thể vượt qua số điểm tích lũy mà ngài có được!"
Từ phía xa xa, thấy được Trần Lâm dẫn đầu nghĩa quân đi tới, Lý Ông Trọng không khỏi vội vàng mang theo một cái đầu lâu đầm đìa máu tươi chạy tới.
"Chúa công!"
Vừa mới đặt chân lên trên đỉnh núi, âm thanh nhắc nhở của hệ thống đã ở trong đầu của Trần Lâm liên tục vang lên.
Nghĩ đến chỗ này, trong lòng Trần Lâm không khỏi âm thầm kích động. Mà suy nghĩ này của hắn, giống như cũng bị hệ thống nhìn thấu.
"Phi, ta nhổ vào!"
"Đem tất cả bọn chúng phân ra, giao cho các tướng sĩ bên dưới quản lý, mỗi một tổ mười người, chia thành các trại, chờ đợi ta xử lý xong việc tiếp quản ở trên sơn trại, lại lần nữa tổ chức huấn luyện!"
"Vậy thì tốt, từ đây trở về sau, các ngươi chính là thuộc hạ của ta. Lý tướng quân!"
"Thế nhưng, một lượng bạc thì có thể đổi được bao nhiêu điểm?!"
Thấy được người này đến đây tìm mình. Trần Lâm hơi hơ có chút nhíu mày nói ra.
Trần Lâm vừa nghĩ đến điểm này, hắn liền có loại cảm giác vô cùng đau đầu. Nhưng cũng ngay vào lúc này, đột nhiên bên ngoài có tiếng bước chân nhanh chóng đi đến. Ngay sau đó, Trần Lâm thấy được một vị thiên phu trưởng, lúc trước theo mình tiến lên trên núi, vội vàng tiến đến trước mặt.
"Ký chủ, nhiệm vụ công phá sơn trại chỉ có thể hoàn thành lần thứ nhất mới có được phần thưởng. Nếu như ngài muốn gia tăng thêm điểm tích lũy, có thể sử dụng vật phẩm để hối đoái cho hệ thống!"
"Được rồi, mau dẫn ta đi vào bên trong, ta muốn nhìn xem bên trong mật thất cất giấu thứ đồ tốt gì!"
"Ký chủ, điểm tích lũy của ngài có thể dùng để hối đoái đồ vật ở trong cửa hàng của hệ thống. Hơn nữa, ngài còn có thể dùng điểm tích lũy triệu hoán ra binh đoàn. Điểm tích lũy càng cao, binh đoàn triệu hoán ra càng mạnh!"
Chương 5: Mật thất
"Thế, ta muốn dùng đồ vật gì để trao đổi mới có thể đổi được điểm tích lũy!"
"Mẹ kiếp, ngươi chán sống rồi phải không!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa rồi, Trần Lâm không những hoàn thành được nhiệm vụ của hệ thống, còn nhận được không ít phần thưởng. Trong đó, ngoại trừ quyển trục triệu hoán quân đoàn cùng với thẻ thăng cấp nhân vật, còn có cả điểm tích lũy và cửa hàng của hệ thống.
Lúc này, Trần Lâm mớ chậm rãi đi tới, chỉ tay về phía đối phương hô lên.
"Đinh, chúc mừng ký chủ lần đầu công phá sơn trại, ngài nhận được một trăm điểm tích lũy, một phần quyển trục triệu hoán quân đoàn, một thẻ thăng cấp nhân vật!"
Thấy một màn này, Trần Lâm hơi thoáng có chút giật mình. Nhưng ngay sau đó, Lý Ông Trọng đã kịp đem đầu lâu ném qua một bên, vô cùng cung kính cúi đầu hô lên.
Sau đó, hai người một trước một sau đi ra khỏi phòng. Lúc này, bên trong phòng ngủ của Trương Quảng đã là một mảnh giới nghiêm, ngoại trừ một số binh sĩ canh gác bên ngoài, phía trong cũng chỉ còn lại Lý Ông Trọng và một thiên phu trưởng đứng ở bên trong túc trực.
"Tốt, nếu ngươi đã không muốn đầu hàng, vậy thì lôi ra bên ngoài chém cho ta!"
"Cái gì? Làm sao lại mắc như vậy?!"
"Có việc gì?!"
Bị một đạp này của Lý Ông Trọng đánh trúng, trong miệng của Trương Hợi tức thì phun ra một ngụm máu tươi. Thế nhưng, ánh mắt của hắn vẫn lạnh băng nhìn về phía Trần Lâm, rõ ràng không hề có chút sợ hãi nào.
"Ừm!"
"Vâng!"
"Chúa công!"
Đối với đám sơn tặc này, kỳ thật Trần Lâm cũng không có một chút thương hại nào. Dù sao, bọn chúng thường ngày cũng làm không ít việc ác. Hơn nữa, thấy được phản ứng của Trương Hợi, Trần Lâm liền biết kẻ này rất khó thu phục.
Nhìn thấy phía trước cung điện quỳ xuống một đám sơn tặc, trên thân mỗi người nhiều ít đều có vết thương. Hơn nữa, trong đám người này còn có một gã lưng hùn, vai gấu khí chất hơi thoáng có chút bất phàm.
Nghe âm thanh này của hệ thống, ánh mắt của Trần Lâm tức thì trở nên sáng lên. Dù sao, vừa rồi chứng kiến đội quân do Lý Ông Trọng chỉ huy, có thể dễ dàng đem một đám sơn tặc hơn mấy ngàn người công phá như vậy, quả thật để cho Trần Lâm không khỏi cảm thấy sợ hãi thán phục. Đây dù sao cũng không phải là thế giới kiếp trước, mỗi một tên sơn tặc ở trên sơn trại đều luyện tập qua võ nghệ, thực lực tuyệt đối không thể xem thường. Nhất là, đám thủ lĩnh sơn tặc giống như Trương Quảng, Trương Hợi rõ ràng cảnh giới đều không kém hơn Lý Ông Trọng bao nhiêu bậc. Thế nhưng, bọn họ rốt cuộc cũng bại ở trong tay vị tướng quân này.
Nhìn thấy Trương Hợi cứ như vậy dễ dàng bị g·i·ế·t c·h·ế·t, lại nghe lời này của Trần Lâm, hơn mấy ngàn tên sơn tặc đều không ngừng run rẩy, có kẻ còn vội vàng lớn tiếng hô lên.
Nghe thế, Lý Ông Trọng cũng không chần chừ, trực tiếp túm lấy đầu lâu của Trương Hợp đè chặt xuống đất. Sau đó, một phủ nhanh chóng chặt xuống. Trương Hợi không kịp kêu rên một tiếng, đầu lâu của hắn đã lăn lông lốc dưới đất.
Vừa rồi còn nghĩ làm sao kiếm tiền để đổi thành điểm tích lũy của hệ thống. Hiện tại, nghe nói trong phòng ngủ của Trương Quảng còn có mật thất, Trần Lâm có chút kích động đứng bật dậy. Sau đó, hắn cũng nhịn không được, vội vàng nói ra.
Nghe hệ thống trả lời, Trần Lâm cũng không có gì do dự nữa. Hắn nhanh chóng tra tìm vật phẩm ở bên trong cửa hàng của hệ thống. Không nhìn không biết, vừa nhìn Trần Lâm liền có cảm giác như bị hoa mắt.
"Vâng, xin chúa công đi theo thuộc hạ!"
Đây là vấn đề mà Trần Lâm cảm thấy vô cùng quan tâm. Dù sao, thế giới này cũng không giống như thế giới trước kia hắn từng sinh sống, càng giống với thời phong kiến cổ đại, tiền tệ lưu thông thường được sử dụng là bạc và vàng. Thế nên, hắn cần phải biết rõ giá trị của chúng đối với hệ thống mới được.
Quả thật, đồ vật ở trong cửa hàng của hệ thống có thể nói là vô cùng đa dạng, đầy đủ các loại chức năng. Ví dụ như vũ khí, chiến giáp thứ gì cũng có. Ngay cả đan dược, bảo khí cũng nhiều không kể xiết. Thậm chí, Trần Lâm còn thấy được hỏa pháo, công thành khí đều được bày bán ở phía trên.
Nghe được lời này của hệ thống, Trần Lâm không những không cảm thấy thất vọng, ngược lại càng thêm hưng phấn vô cùng.
"Tất nhiên là như vậy!"
"Chúa công!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Khởi bẩm chúa công, hắn tên là Trương Hợi, tam trại chủ của Hắc Sơn trại. Vừa rồi trong lúc hỗn loạn, tứ trại chủ Trương Hổ đã kịp thời dẫn theo một đám tàn binh chạy trốn. Hiện tại, mạt tướng đã cho người truy theo đuổi g·i·ế·t!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Có kẻ mở đầu, liền có liên tiếp người đều ứng thanh kêu lên. Rất nhanh, toàn bộ đám sơn tặc ở trên Hắc Sơn trại, không có tên nào là dám đứng ra phản kháng.
Vừa thấy Trần Lâm đi đến, các binh sĩ canh giữ bên ngoài đều đồng thanh hô lên. Nghe thế, Lý Ông Trọng cùng với viên thiên phu trưởng bên cạnh không khỏi vội vàng bước ra nghênh đón.
"Đúng rồi, hệ thống, ta làm thể nào để kiểm tra được vật phẩm ở trong cửa hàng của hệ thống!"
"Nói như vậy, ta thật có thể dùng vàng bạc đến đổi lấy điểm tích lũy!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Khởi bẩm chúa công, vừa rồi trong lúc lục soát bên trong sơn trại, người ở phía dưới phát hiện ra một tòa mật thất, được cất giống ở trong phòng ngủ của Trương Quảng. Hiện tại, Lý tướng quân đã cho người phong tỏa ở bên trọng, ngài ấy để cho thuộc hạ để đây hỏi thăm, không biết chúa công có muốn đi qua kiểm tra hay không?!"
Trước mắt, Trần Lâm cũng không biết rõ công dụng của điểm tích lũy, thế nên hắn mới lên tiếng hỏi thăm hệ thống.
Nói xong, Trần Lâm cũng không chờ đợi Lý Ông Trọng mở lời, hắn đã tự mình tiến vào bên trong.
"Vâng, mạt tướng tuân lệnh!"
"Hả?!"
"Chúa công!"
"Đinh, hệ thống cửa hàng đã được mở ra!"
Nhìn thấy được Lý Ông Trọng bước ra, Trần Lâm liền phất phất tay ra hiệu cho bọn họ ngưng lại.
Hắc Sơn trại, rốt cuộc cũng bị công phá!
"Có mạt tướng!"
Đến lúc này, toàn bộ Hắc Sơn trại mới một lần nữa trở nên yên tĩnh. Mà Trần Lâm cũng hơi có chút gấp gáp, bắt đầu tìm cho mình một chỗ thích hợp, ngồi xuống kiểm tra tình huống của hệ thống.
"Đại nhân tha mạng! Đại nhân tha mạng! Chúng ta nguyện ý thần phục vớ ngài, xin ngài hãy cho bọn ta một con đường sống!"
"Đi, mau dẫn ta đi kiểm tra bên trong mật thất cất giấu thứ gì!"
"Cứ mỗi một trăm lượng bạc, ký chủ có thể đổi về một điểm tích lũy!"
Đang lúc nói chuyện, Trần Lâm bỗng dưng xoay người hô lên. Lý Ông Trọng rất nhanh liền ứng tiếng đáp lại.
"Trương Hợi phải không, chấp nhận đầu hàng dưới trướng của ta, ta sẽ miễn cho ngươi khổ tội c·h·ế·t!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.