Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Đại tự nhiên
Không chỉ ở mặt chức năng sinh sản, mà cả về tâm lí, tạo ra rào cản trong nhận thức là cần thiết để phân biệt đối tượng có thể sinh và không. Ngô Gia không có nhu cầu tạo ra sự đa dạng trong gia phả của Adams, vì điều đó có thể khiến sự di truyền bị thoái hóa hay sụp đổ, đứt gãy.
Gồng cơ bắp lên, một lượng nhiệt tỏa ra từ cơ bắp của nó, v·ết t·hương từ đôi cánh bị xé nhanh chóng khép lại, bốn đôi mắt của con sư tử trợn ngược lòng trắng lên, toàn bộ anderaline chạy điên cuồng khắp người nó, bằng một tiếng hú, nó phóng thẳng tới Adams như một chiếc xe đua, tạo một rãnh đất dài theo đường thẳng nó bay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kể cả bản thân Ngô Gia cũng không cho rằng có thể dễ dàng hạ gục nó.
Các loài có v·ú, lông lá, có thể bay, nhuyễn thể, bò sát và nhiều loại khác, cùng tồn tại và phát triển, và nếu giữa chúng có quan hệ với nhau, điều đó sẽ khiến đời sau của chúng mang đặc điểm của cả hai giống loài.
Evas chạy tới, hương hốc môn của nó không chỉ làm kẻ thù choáng váng, còn có thể gây t·ê l·iệt, giảm sự đau đớn cho Adams.
Vì là một loài yếu kém, chúng không thể đơn độc săn mồi như Adams được, kể cả khỉ cánh dơi đã qua cải tạo như Evas, điều đó vẫn rất khó khăn, một tập thể luôn luôn hiệu quả hơn trong quá trình kiếm ăn.
Nghĩ đến đây, Ngô Gia chợt hơi suy nghĩ một chút, tuy không thể dùng lí thuyết Darwin để áp đặt lên thế giới này, nhưng làm sao một sinh vật có chuỗi tiến hóa lại không trải qua kỉ khủng long đâu?
Có lời giải thích hợp lí cho trường hợp này, một là bọn chúng đến từ thế giới khác, hai là ai đó đã cố tình tạo ra nó ở đây. Dù là trường hợp nào đi nữa, thì nó cũng không phù hợp với tưởng tượng của Ngô Gia.
"Adams"
Các âm tiết của loài khỉ này khá đơn giản, chỉ khác nhau ở độ cao và độ lớn âm thanh, thường thì khi đe dọa kẻ thù của mình, chúng sẽ gào rú rất lớn, nhằm chấn nh·iếp kẻ thù.
Adams rú lên, nhanh chóng phóng xuống đạp thẳng vào cái thân thể tàn tạ của con sư tử, nó cào nát, xé xác như chiếc máy chém, lông vũ, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g, máu bắn ra ở mọi nơi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nó đã g·iết bốn trong bầy khỉ, và việc đó chỉ dừng lại khi nó giáp mặt với Adams, Adams, tuy sở hữu thể chất phi thường, được cố ý tẩm bổ bởi Ngô Gia, nhưng chưa đủ để đánh bại một con phi cầm sư tử bằng khả năng hiện tại của nó.
Điều này thật kì lạ, nhưng đối với Ngô Gia cũng không mới mẻ.
Gen của sinh vật trong thời đại này không hề có cơ chế an toàn, hay bảo tồn khóa gen, như đã biết, Ngô Gia đoán rằng vì vũ trụ này vẫn còn rất non trẻ. Thông tin trong linh hồn chưa đủ phức tạp để phân định rạch ròi giữa các động vật, thực vật, các giống loài, mà chỉ coi chúng như thứ có thể hoạt động và thứ không thể hoạt động.
Tuy nhiên, mặt khác, việc che phủ bớt ánh nắng gay gắt từ mặt trời, thứ đã hủy diệt hầu hết thảm thực vật và khiến nhiều vùng trở thành sa mạc, cũng là một điều tốt.
Nhưng cuộc săn của tộc khỉ cánh dơi không phải lúc nào cũng thuận lợi, chẳng hạn như hôm nay.
Chỉ riêng sự tồn tại của thế giới linh hồn cũng đủ lật đổ bất cứ học thuyết khoa học nào hiện đang tồn tại trên Trái Đất, chẳng qua là chưa ai phát hiện thôi.
Con sư tử gầm lên một tiếng, bốn cánh giang rộng, chỉ phí chút sức, một cơn cuồng phong xuất hiện từ những đôi cánh thổi bay toàn bộ đàn khri cánh dơi đi, chỉ còn lại Adams trụ vững.
Không mất nhiều thời gian để Adams hoàn tất việc thống trị, dưới sự điều phối của Adams, cả đàn đã cùng nhau săn bắt hiệu quả hơn, cải thiện được tình trạng cung ứng thực phẩm cho cả đàn, âu cũng là điều tốt.
Với một t·iếng n·ổ lớn, cùng bụi đất và đá phóng lên bầu trời, chỉ nhìn thấy những chiếc xúc tu bị xé toang toác, máu bắn vấy cả một khoảng lớn phạm vi, Ngô Gia nhìn vào chiếc hố máu, một cái thân bốn cánh với chiếc đầu lâu bị đập nát bấy.
Ngô Gia đã phân tích một chút về chúng, và nhận ra chúng là sinh vật bán hữu cơ, chúng là loài động vật cộng sinh với một loại nấm vi sinh, tuy không thể di chuyển, phần chi dưới của chúng phát triển như những chiếc rễ cây bám sâu vào mặt đất và hút lấy hơi ẩm, nước, hoặc xác c·hết, mặc dù hầu hết nguồn dinh dưỡng chúng có từ việc săn mồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngoài việc cống hiến toàn bộ linh hồn cho Adams, tạm thời, Ngô Gia không lấy thêm quá nhiều cơ thể động vật.
Ngô Gia thở dài, bắt đầu việc phân chia phần thưởng cho buổi đi săn ngày hôm nay.
Nhưng điểm đặc biệt có thể kể đến, chính là khả năng tiến hóa ở mọi nơi của thảm thực vật, các giống gen của thực vật rất thưa thớt, tuy nhiên, chúng hoàn toàn không thuộc về đại dương dù chỉ một lần trong suốt tiến trình tiến hóa.
Nó chỉ dừng lại khi nghe giọng nói của chúa tể, nó lặng lẽ đi sang một bên ngoan ngoãn chờ đợi.
Hoa cỏ dưới mặt đất đã tìm được cách sinh tồn của riêng nó, bọn chúng đã lược bỏ những điều kiện quang hợp cụ thể, chỉ quan tâm tới môi trường địa chất và hơi ẩm, thứ chúng có thể tập trung tối đa để sinh tồn, phía dưới những chúa tể dương xỉ vĩ đại.
Những bông hoa của cây thông ăn thịt này ngụy trang như những cái "quả" của chúng, nếu không thể phân biệt, một cái miệng khổng lồ sẽ mở ra và nhai nát đầu của kẻ thù.
Điên tiết, sư tử có cánh thổi bay làn bụi nó gây ra, nhìn về phía Adams và Evas đầy thù địch, nó chưa bao giờ nhìn thấy một con khỉ cánh dơi kì lạ, kì lạ mà lại nguy hiểm như thế, nhưng nó không quá ngạc nhiên, đây chính là thời đại mà sự tiến hóa liên tục diễn ra, nó chỉ cần tiến hóa mạnh hơn thôi.
Ngay lúc nguy cấp, Ngô Gia đã ra tay, những chiếc xúc tu bện vào nhau tạo thành hình dạng như nắm đấm, cùng với một lực vung từ phía sau lên, áp lực khủng bố nghiêng trời lệch đất đập thẳng xuống con sư tử đang phóng lên.
Dù nó nhận ra không ổn, nhưng một khi đã phóng nó không thể dừng ngay lập tức được.
Mỗi một thế hệ, bọn chúng lại càng thích nghi với môi trường sống hơn, các con non giữa đồng loại với nhau không nói gì, nhưng với các chimera, hay dung hợp quái, đời con của bọn chúng luôn phát triển ra vài thứ mới lạ, hoặc hơi vô dụng, không có hướng đi tiến hóa cụ thể, chúng cứ việc phát triển dựa theo nhu cầu của lứa trước thôi.
Để bảo tồn gen vị một cách tốt hơn, Ngô Gia đã đưa khả năng đó vào Adams và Evas, chúng không thể giao phối với bất kì giống loài nào khác, dù có khả năng đó, thì vẫn không thể tạo ra con cái được.
Nhưng quá trễ, một bên cánh của con sư tử bị Adams xé ra khỏi lưng nó, máu túa ra tạo thành mưa, cùng với tiếng thét thảm, con sư tử loạng choạng, nó tức giận cắn ngược lại vào cánh tay của Adams và xé đứt nó đi.
GROAHHH!!
Adams cũng không chịu thua kém, nó rú lên một tiếng, đôi cánh giang rộng ra và bay vòng về phía sau lưng con sư tử, lớp da ngoài của con sư tử không hề có sức phòng thủ, nhìn thấy Adams có thể phi hành không kém gì nó, dây thần kinh của con sư tử này liên tục dấy lên sự báo động.
Nhưng bằng cách nào đó, con sư tử vẫn ươn ngạnh kinh khủng, nó chống đỡ thân thể lên dù không còn phần đầu, móng vuốt tuốt ra, chuẩn bị t·ấn c·ông về phía trước, nơi Ngô Gia đang đứng lần cuối.
Chương 5: Đại tự nhiên
"Urrruuuukkkkk, oác oác"
Tại đại sâm lâm, vùng đất của những cây dương xỉ cao chọc trời, những tán lá của chúng dùng để tích nước, che phủ càng nhiều ánh sáng mặt trời càng tốt, sự ích kỉ này đã khiến những giống cây khác bị đào thải, một vùng rộng lớn độc tôn chỉ duy nhất giống cây này.
Và nếu như có thể lí giải sự xuất hiện của thảm thực vật, việc các giống sinh vật xuất hiện như một sự đột ngột không có lời giải thích vậy.
Ngô Gia đã nhiều lần bắt gặp những con T-Rex, nhưng bọn chúng chỉ có hình dạng tương tự thôi, tám chiếc đuôi của chúng là những chiếc vòi bạch tuộc có tri giác, và chúng không phải thuộc về loài bò sát.
Dù thế, lí do chúng sống nơi bìa rừng vì có những kẻ thù dù bầy đàn cũng không thể hạ gục được.
Như những con khỉ cánh dơi từng có làn da rất đen sạm, giờ đây, số con non trong đàn của chúng đã có làn da sáng hơn và ngả sang màu xanh, vì thảm thực vật nơi chúng sinh sống có thể phát quang, nên có lẽ chúng đã dần tiến đến việc ngụy trang làn da của mình thành màu môi trường.
Một bức tranh khác thuộc về những loại thực vật ăn thịt và xác c·hết mà Ngô Gia đã vô tình đối mặt trong một vài lần khảo sát khu rừng, một giống cây chưa từng thấy bất cứ đâu tại Trái Đất, có hình dạng như một cây thông lùn, lớp vỏ trắng hếu, chúng không phát triển lá, mà những cành của chúng mang theo những chiếc túi được bọc bởi những lớp da hữu cơ, quả của chúng có thể ăn được, có phần như một cây ăn quả ngon miệng, tuy nhiên, chúng có những sự c·hết chóc bên cạnh vẻ đẹp kì lạ đó.
Quay lại nội dung khi trước, mặc cho sự thiếu đa dạng các loại thực vật, thì môi trường động vật khá đa dạng.
Những chiếc quả khi được phát triển đến một mức độ nhất định, sẽ rơi xuống mặt đất, mọc ra các chi và tự di chuyển đến vùng đất mới, hành trình này vô cùng chậm chạp mà nếu không kiên trì quan sát, sẽ không nhận ra sự thay đổi của vị trí.
Nhân tiện về đám khỉ cánh dơi, sau một thời gian thì Adams đã tiến đến và khuất phục toàn bộ bọn chúng, dường như nó vẫn canh cánh việc bị đuổi khỏi đàn khi xưa.
Tốc độ tiến hóa của chúng thực sự rất nhanh, điều đó có thể cảm nhận bằng giác quan thông thường.
Mà trong lúc Adams hồi phục, đám khỉ cánh dơi bâu vào xâu xé thịt của con sư tử, trong đám bụi tung mù, một vài con bị cái vuốt con sư tử xé làm đôi như miếng thịt rách. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một con phi cầm có đầu sư tử, bốn chiếc cánh đại bàng, kích thước của nó to bằng hai con voi Châu Phi ở Trái Đất cộng lại, tứ chi của nó là những chiếc vuốt sắc đủ sức nghiền nát cả đá, và vì chúng có thể bay nên nó không khác gì thiên địch của loài khỉ cánh dơi.
Dựa theo những ghi chép của Trái Đất, tại thế giới cũ, sau khi hình thành đại dương, các giống loài thủy cư dần tiến hóa thành động vật lưỡng cư, bắt đầu tiến về đất liền. (đọc tại Qidian-VP.com)
"oác, oan oác oan oác"
Hoàn cảnh của thế giới này hoàn toàn khác Trái Đất.
Hoa của chúng phát ra một loại xạ hương tự nhiên có thể thu hút động vật khác, đó cũng là cách phân biệt hoa và quả của chúng. Để đảm bảo cơ chế an toàn cho vật chủ, những bông hoa này chỉ t·ấn c·ông khi cảm nhận được rung động chạm vào bản thân chúng, nếu không, chúng sẽ tuyệt đối không động đậy kể cả khi quả bị hái đi.
Adams bị tổn thương rơi thẳng xuống mặt đất, con sư tử toang lao xuống nghiền nát nó thì đột nhiên, một mùi hương xộc lên não làm nó mất thăng bằng, vốn chỉ còn ba đôi cánh, nó không thể điều chỉnh được và trượt dài trên đất, làm ngã một hàng cây dương xỉ.
Gã càng tin vào việc bọn chúng thực sự tiến hóa từ hư vô hơn, và không có lời giải thích cụ thể nào cả, đơn giản là nó cứ xảy ra như vậy thôi.
Tại nơi này, sau một thời gian dài tham chiếu các thông số kí ức và linh hồn, Ngô Gia nhận ra rằng toàn bộ các giống loài đều phát triển cùng một thời điểm. Bất chấp sự rộng lớn của hành tinh, điều có thể so sánh với kích thước của hai sao Thổ, thì những vùng có thể chứa được sự sống trên đất liền thật sự vẫn rất ít so với Trái Đất.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.