Hoàng Duy Thành trở lại sạp hàng của mình thu dọn một chút đồ đạc sau đó rời khỏi Chợ Bình Tây, cho dù hôm nay có b·ị đ·ánh đi chăng nữa thì chiều nay vẫn phải mở hàng, nếu không thật sự không đủ cơm ăn.
Trong khi đó tại chỗ của Lý Đại Ca, lúc này Nguyễn Thiện cũng đã trở về, lúc này hắn nhìn thấy Năm Mặt Thẹo có mặt ở chỗ của Lý Đại Ca từ trước, cho nên hắn liền im lặng không lên tiếng.
"Chuyện như thế nào rồi?" Lý Đại Ca liếc nhìn sang Năm Mặt Thẹo hỏi.
"Đại ca yên tâm, mọi chuyện đã diễn ra vô cùng suông sẽ, ngày hôm nay Trần Hùng đã ra tay!" Năm Mặt Thẹo không nhanh không chậm nói.
"Động thái của Trần Hùng như thế nào? Có nhắc gì đến Bảy Lựu Đạn hay không?" Lý Đại Ca hỏi.
"Không có!"
"Vậy thì có chút khó khăn, nhưng không sao, không sớm thì muộn cũng sẽ có cơ hội khác!" Lý Đại Ca tuy rằng muốn dùng chuyện lần này để tính sổ với Bảy Lựu Đạn.
Nhưng chỉ mới vừa rồi hắn nhận được một cái tin tức lớn, mấy ngày sau sẽ có người ở trên xuống kiểm tra, nói rằng với hắn nếu có hành động nào đó liền dừng lại, nếu không cho dù có đi tù, người ở trên cũng không cứu được hắn.
"Đại ca cơ hội tốt như vậy không giải quyết Bảy Lựu Đạn luôn sao? Lần sau cơ hội sẽ không còn nữa!" Năm Mặt Thẹo khuôn mặt có chút khó coi, rõ ràng kế hoạch thuận lợi như vậy tại sao lại không thực hiện bước tiếp theo.
Không thực hiện bước tiếp theo hắn sẽ không nhận được thứ bản thân mong muốn, đến lúc đó em gái của hắn chắc chắn sẽ không qua khỏi.
Hắn liều cả tính mạng của mình để phản bội Bảy Lựu Đạn chỉ vì để cứu em gái của hắn, chuyện này không thành, hắn làm sao cứu được em gái của hắn đây.
"Năm có chuyện mày không biết, người ở bên trên mấy ngày nữa sẽ xuống, đến lúc đó an ninh sẽ rất nghiêm ngặt, chúng ta không hành động bừa bãi được!" Nguyễn Thiện lúc này cũng lên tiếng.
Hắn tuy rằng địa vị ở Chợ Bình Tây không bằng Năm Mặt Thẹo, nhưng hắn đi theo Lý Đại Ca đã mấy năm, cho nên ở chỗ này hắn vẫn là có tiếng nói nhất định.
"Chật! Mẹ nó!" Năm Mặt Thẹo tức giận, nắm đấm của hắn đấm mạnh vào bức tường, lúc nào đến không đến, tại sao lại đến lúc này.
"Năm Mặt Thẹo tao biết mày cần số tiền đó, tao có thể cho mày bây giờ, nhưng đến lúc đó mày phải làm thay tao một việc, chuyện này không nhỏ, mày dám làm, tiền tao sẽ cho mày!" Nguyễn Thiện ý cười hiện lên trong ánh mắt, chuyện mà hắn muốn làm không phải là chuyện nhỏ, chuyện này Lý Đại Ca đã phê chuẩn, hắn không cần làm, để cho Năm Mặt Thẹo làm là được.
"Chuyện gì mà có thể đổi lấy được năm triệu?" Năm Mặt Thẹo nhíu mày lo lắng, hắn biết chuyện này chắc chắn không bình thường, hắn nếu dây vào chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến bản thân, thậm chí là vào tù không chừng.
"Lô hàng lậu sắp tới mày ra mặt thay tao, tiền tao sẽ đưa cho mày ngay lập tức. Đến lúc đó hàng lậu nhập về thành công, tao chia cho mày ba phần! Thế nào? Có đồng ý hay không?" Nguyễn Thiện hỏi.
Ánh mắt của Năm Mặt Thẹo nhìn về phía của Lý Đại Ca, nhìn thấy Lý Đại Ca không có phản ứng, hắn liền biết Nguyễn Thiện cùng Lý Đại Ca đã bàn bạc chuyện này từ trước.
Lần này người ở bên trên xuống kiểm tra Chợ Bình Tây chắc chắn là có liên quan đến lô hàng lậu này, cho nên Nguyễn Thiện mới thiện tâm đem chuyện tốt này giao cho hắn, muốn đem hắn làm thế thân, chuyện lần này chắc chắn đã bị người ở bên trên nhắm đến.
"Thế nào? Không muốn sao?" Nguyễn Thiện hỏi.
"Thời gian?"
"Bảy ngày sau tại đường Hải Thượng Lãn Ông, mày cũng biết lô hàng thuốc lậu lần này không nhỏ, nguy hiểm cũng cực kỳ lớn, nhưng chỉ cần thành công, tiền tao với mày xài mấy năm không hết!" Nguyễn Thiện khuôn mặt hiện lên ý cười, tựa như nói với Năm Mặt Thẹo rằng có nguy hiểm mới kiếm được nhiều tiền, không nguy hiểm tiền từ đâu mà ra, không phải từ trên trời rơi xuống mà có.
"Được, tao đáp ứng với mày, bảy ngày sau tao chắc chắn sẽ xuất hiện ở Hải Thượng Lãn Ông!" Năm Mặt Thẹo cắn răng, cho dù biết có bẫy, nhưng hắn vẫn đáp ứng, vì chỉ khi đáp ứng chuyện này, hắn mới có tiền để cứu em gái của hắn.
Năm Mặt Thẹo từng vào sinh ra tử không ít lần, hắn cũng đã từng c·hém n·gười, thậm chí có một vài lần xém chút nữa đã g·iết người, Hoàng Duy Thành là lần đó hắn lỡ tay g·iết c·hết, nhưng cũng may Hoàng Duy Thành không có c·hết.
Người trong giang hồ thân bất do kỷ, không ai bàn tay không dính máu, hắn chỉ hạng tôm tép, g·iết người có lẽ đối hắn có lẽ là một chuyện lớn, nhưng đối với Nguyễn Thiện hay Lý Đại Ca chuyện g·iết người chỉ dễ như trở bàn tay.
Cho nên hắn rõ ràng sau chuyện này nếu thành công hắn cũng sẽ không sống được, thất bại hắn có lẽ sẽ sống được một ít năm trong tù, nhưng hắn không còn lựa chọn.
Hắn vì cứu em gái mà có thể hi sinh tính mạng của mình, đối với hắn em gái của hắn chính là tất cả, cho dù phải c·hết hắn cũng nguyện ý.
"Haha! Tốt lắm Năm Mặt Thẹo, từ ngày hôm nay trở đi tao với mày là anh em chí cốt, tiền cho mày!" Nguyễn Thiện cười lớn, ngay lập tức cầm tới một cái vali lớn, bên trong chứa đủ năm triệu chuẩn bị từ trước.
"Ừm!" Năm Mặt Thẹo nhận lấy năm triệu, sau đó quay người nhanh chóng rời đi, hắn muốn nhanh chóng đóng tiền viện phí, nhanh chóng giúp em gái hắn phẫu thuật, chỉ cần em gái của hắn phẩu thuật xong xuôi, hắn có c·hết, hắn cũng mãn nguyện.
Nhìn bóng lưng của Năm Mặt Thẹo rời đi, giờ phút này Nguyễn Thiện mới mở miệng lên tiếng.
"Đại ca, năm triệu cho Năm Mặt Thẹo như vậy luôn sao?"
"Cho!"
"Số tiền này không nhỏ!"
"Mày thì biết cái gì, lô hàng lần này rất lớn, cho dù thất bại, không nhận được hàng chúng ta cũng sẽ được đến bù mười mấy triệu, năm triệu đã là gì!" Lý Đại Ca nói.
"Nhưng chúng ta cũng đâu cần bỏ nhiều tiền ra như vậy để cho Năm Mặt Thẹo, tìm đại một người nào đó không phải là tốt hơn sao?"
"Mày lại ngu, mày có biết Năm Mặt Thẹo có thân phận như thế nào hay không? Hắn trước kia từng là đàn em dưới trướng của Hải Bánh, bây giờ lại trên danh nghĩa lại là người của Bảy Lựu Đạn, Năm Mặt Thẹo b·ị b·ắt, mày nghĩ Hải Bánh sẽ bỏ qua cho Bảy Lựu Đạn sao?" Lý Đại Ca từ lâu đã có tính toán, hắn điều tra được Năm Mặt Thẹo cùng Hải Bánh có quan hệ không tệ, thậm chí là từng cắt máu ăn thề.
Mặt dù Năm Mặt Thẹo chỉ là một thằng giang hồ lôm côm nhỏ bé, nhưng chỉ cần tầng quan hệ đó thôi, cũng đủ quậy đục nước cái Chợ Bình Tây này rồi.
Năm Mặt Thẹo có lẽ không muốn nhờ đến sự giúp đỡ của Hải Bành cho nên mới liều mạng chạy đến Chợ Bình Tây làm một tên giang hồ bình thường, có lẽ hắn sợ vì hắn mà Hải Bánh gặp nguy hiểm không chừng.
"Không ngờ Năm Mặt Thẹo còn có cái thân phận này. Chỉ cần Năm Mặt Thẹo b·ị b·ắt, đến lúc đó Bảy Lựu Đạn liền xong đời!" Nguyễn Thiện mỉm cười, cảm thấy Lý Đại Ca quả thật là người thông minh, tính toán hết tất cả, muốn tiêu diệt Bảy Lựu Đạn mà không tốn một binh một tướng nào.
"Thiện mày đi theo tao đã bốn năm, sau này khu vực của Bảy Lựu Đạn sẽ do mày quản lý, nhưng mày phải nhớ tại sao mày có thể quản lý được khu vực đó có hiểu không?" Lý Đại Ca chắc chắn sẽ không để cho thuộc hạ của mình chịu thiệt, nhưng hắn cũng sẽ không để cho thuộc hạ của hắn leo lên đầu của hắn ngồi.
"Đại ca yên tâm!" Nguyễn Thiện là người thông minh, cũng là người co dã tâm, hắn biết đi theo Lý Đại Ca tương lai của hắn sẽ tươi sáng, cho nên hắn sẽ không phải người ngu mà đi phản bội.
"Được rồi, mày tiếp tục quan sát Năm Mặt Thẹo đi!" Lý Đại Ca xua tay, đuổi người.
0