Trùng Sinh Lại Làm Độc Phụ
Thanh Sơn Ngọa Tuyết
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 46: Dưỡng Tế Tự Khanh Mộ Khanh Hoàng
Mộ Cao Tố cười quỳ xuống thỉnh an, "Hoàng gia gia cát tường, hoàng gia gia vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."
(1) Ngũ tự: tên gọi tắt của năm nha môn lớn là Đại Lý tự, Thái Thường tự, Quang Lộc tự, Thái Phó tự, Hồng Lư tự.
"Gia gia cát tường!"
Mộ Cao Tố gấp rút dâng lên, "Vốn là muốn hiến tặng cho hoàng gia gia, cái này gọi là vẹt đầu hoa, rất có linh tính, dạy nónóicái gì nó liềnnóicái nấy, ta thấy nó còn thông minh hơn cả ta."
hắnnóilàm mặt Mộ Khanh Hoàng đỏ lựng, nàngđiđến đứng kế bên Kiến Nguyên Đế, chạy tới giúp thái tử duyệt tấu chương.
"Con lại làm càn." Thái tử trừng Mộ Khanh Hoàngmộtcái.
Kiến Nguyên Đế bật cười, sờ sờ đầu Mộ Khanh Hoàng, "thậtsựlà đứanhỏngốc."
Mộ Cao Tố mù mờ hỏi: "Dưỡng Tế Tự thiếu khanh là cái gì?"
Chỉ chốc lát sau Mộ Cao Tố liền tiến vào, trong tay cầmmộtlồng chim tinh xảo, trong lồng làmộtcon chim tre màu vàng nhạt pha sắc xanh, đầu chim màu phấn hồng, nhướng cái cổ lên kêu "Gia gia cát tường, gia gia vạn tuế."
Để xem có ai dám cam tâm tình nguyện ném tiền của mình vào nước, cũng chỉ có đứanhỏTriều Dương ngốc nghếch này mới cam tâm tình nguyện.
Mộ Cao Tố cườimộtcái, thỉnh an thái tử mới rồi đáp lời: "Hoàng gia gia ngườikhôngbiết đâu, có thể ăn có thể chơi có thể ngủ, biết ăn biết chơi biết ngủ, đây mới là cuộc sống tự do tự tại nhấttrênđời, người sống cả đời là vì cái gì,khôngphải là vì ăn ngon mặc ấm vui thích con cháu đầy đàn sao? Ngườinóiđạo lý này có đúng haykhông?"
Trường Ninh Hầu phủ đưa sính lễ cho Mộ Khanh Hoàng có thể so với mười dặm hồng trang. Hôm đưa sính lễ ấy, đám người rảnh rỗi trong kinh đều đến vây xem, tin tức cũng lan truyền ra ngoài.
Kiến Nguyên Đế vuốt chòm râu, trong lòng liền nghĩ ra kế hoạch, "Nếu như conthậtcó thể làm được, vì lâu dài trẫm phải định ra quy củ, như vậyđi, trẫm thành lập cho conmộtnha môn kêu là Dưỡng Tế Tự, phong con làm Dưỡng Tế Tự khanh, chính tam phẩm, quản lý việc thu dưỡng quyên tặng cứu tế của cả nước, thêm chức chính tứ phẩm Dưỡng Tế Tự thiếu khanh của Lục Cửu để giúp đỡ con, tất cả quan chế đãi ngộ đều giống với ngũ tự (1) nhưng bên cạnh đó cũng có điểm khác biệt, nha môn này chính là cái hangkhôngđáy, việc tiền nong con tự mình nghĩ biện pháp, trẫm cho phép con tuỳ cơ ứng biến, trừ trẫm, Dưỡng Tế Tự con muốn vận hành như thế nàothìlàm như thế đó, Hộ bộkhôngcó tiền đưa cho con đâu, năm nay còn thiếu hụt, cung điện hậu cung nhiều chỗ bị rỉ mưa mà đến nay cònkhôngcó tiền tu sửa, nhưng con có cha chồng lắm tiền,khôngcó tiềnthìcứ đòi ông ấy."
Mộ Cao Tố dùng ánh mắt "Ngươi hết thuốc chữa, ngươi là người phụ nữ phá sản" nhìn Mộ Khanh Hoàng đến mức nàng phải bỏ chạy trối c·h·ế·t.
Mộ Cao Tố lại cườinói: " Đúng vậy mà, tanóithật, ta ngoài ăn chơi rathìkhôngphải là tên ngốc sao, ta như thế gọi là tự hiểurõmình nha, Lục Cửu còn từng đánh nhau với ta kìa, đúng rồi, ta còn chưa chúc mừng muội, Lục Cửu và ta đều có chung chí hướng, hai huynh đệ chúng ta chỉ muốn an nhàn hưởng phú quý, gả cho Lục Cửu là đúng,hắncùng ta đều là người thương vợ."
"Vậy trẫmsẽphong con làm quan Tổng tài của Dưỡng Tế Viện, tổng hợp cân nhắc quyết định công việc của Dưỡng Tế Viện trong cả nước, Lục Cửu nayđãlà vị hôn phu của con, vậy trẫmsẽphong thêm chohắnthêm chức Tổng tài lýsựcủa Dưỡng Tế Viện, conkhôngtiện ra mặt làm việcthìđều giao chohắnđixử lý, thiếu tiền cứđitìm chahắnđòi."nóiđến đây Kiến Nguyên Đế ha ha cười rộ lên, dường như vừa vớ được món hời lớn.
"hắnnóichahắncó tiền, tiền của chahắnchính là tiền củahắn, bảo con yên tâmđilàm." Nghĩ tới bộ dáng Lục Cửunóinhững lời này, trong mắt Mộ Khanh Hoànghiệnlên chút vui vẻ.
Mộ Cao Tố vừa nhìn về phía Mộ Khanh Hoàng, "Hoàng muội muội, muội có tiền màkhôngbiết xài vào đâuthìcứ cho tađi, tađangcần tiền nè, hôm kia ta thấy đượcmộtbức hoạ cổ tiền triều, muốn mua nhưngkhôngcó tiền mua, muội lãng phí tiền cho những người kiakhôngbằng cứu tế thân đường ca này."
Biết được hôn kỳ, Lục Cửu miễn cưỡng hài lòng, yên ổn ở nhà dưỡng bệnh, quyết tâm hai tháng sau làmmộtchú rể hào hoa phong nhã tuyệt thế nhất trần đời.
"Vâng." Thái tử nghiêng mìnhđivề phía Mộ Khanh Hoàng nháy mắt.
"Chỉ biết ngụy biện." Kiến Nguyên Đế hừmộttiếng, "Đây là vẹt à, lấy ra trẫm nhìnmộtchút, kêu lên dễ nghethậtnhỉ."
"Ngừng ngừng ngừng." Mộ Khanh Hoàng bị Mộ Cao Tố cằn nhằn muốn c·h·ế·t, "Tố đường ca huynh cũngkhôngcầnnóigì nữa, nhưng mà Tố đường ca à, hoàng tổ phụ miệng vàng lời ngọc, Dưỡng Tế Tựđãthành lập, muộisẽkhôngthay đổi ý định, muộihiệntại chính là tam phẩm tay nắm thực quyền thuộc nha môn Dưỡng Tế Tự khanh, rất uy phong nha."
Thái Tử ởmộtbên ngồi nghe toàn bộ quá trìnhđãkhôngcòn biếtnóigì nữa rồi, khóe miệng co rút, lén liếc sang Kiến Nguyên Đế vài lần. Saohắncứ cảm thấy như phụ hoàngđangmuốn bòn rút tiền chổ Lục tướng quân ấy nhỉ, vàng bạc nhiều như lông gì gì đó, phụ hoàng hẳn là ghen ghétđi.
Thái tử cười, "nóihươunóivượn."
nóiđến cần tiền trong lòng Kiến Nguyên Đế lại rục rịch, nhưng nghĩ tới Dưỡng Tế Tự chính là cái hangkhôngđáy, để Lục Bỉnh đắp tiền vào đấy để dỗ Triều Dương là đủ để đào hố bẫy ông ấy rồi, vừa ngẫm lạiđãthấy sướng.
Sợ Kiến Nguyên Đếkhôngđáp ứng, Mộ Khanh Hoàng lại vội vàngnói: "Phật gianóicứumộtmạng người hơn xây bảy tòa tháp, việc mà tôn nữ sắp làm có thể cứu được nhiều sinh mệnh, công đức khẳng định tăng vùn vụt, những công đức này tôn nữ cũngkhôngthể chiếm riêng, hoàng tổ phụ hay là người lấy danh hiệu Dưỡng Tế Viện thượng thư luônđi, dù sao hết thảy mọi công việc của Dưỡng Tế Viện, tôn nữ đềusẽtrực tiếp báo lại với ngài, người khác đừng mơ tưởng khoa tay múa chân ở đó."
Tam môi lục sính: Theo nghi thức truyền thống Trung Quốc, những người đàn ông và phụ nữ kết hôn cần 3 lễ giới thiệu và 6 lễ sính tương tự “tam thư lục lễ”
"Hoàng nhi, con trả lời những vấn đề vừa rồi cho hoàng tổ phụ."
Người nào biết được vụ án Lục Từ thị cáo trạng Mộ Khanh Hoàng, cũng biết những việc làm trái lương tâm của cả nhà Lục Mạo đối với Mộ Khanh Hoàng, vì vậy lúc này khi biết Triều Dương quận chúa muốn gả cho đường ca của chồng trước, phần lớn mọi người đều líu lưỡinóitức phụ nên là của aithìlà của người đó, các ngươi xem cả nhà Lục Mạo mưu tính cướp vợ của người takhôngphảiđãgặp báo ứng rồi đó ư; đồng thời cũng cómộtsố ít người vụng trộmnóilời huyên thuyên,nóicái gì khẳng định là Triều Dương quận chúa cùng Trường Ninh Hầu thế tửđãsớm thông đồng ở cùngmộtchỗ vân vân.
Thái tử trước trộm liếc qua sắc mặt Kiến Nguyên Đế mới trách cứ: "Hoàng nhi,khôngđược phép làm bậy, chỉ còn hai tháng nữa là con phải lập gia đình làm vợ người ta rồi, bổn phận của con là giúp chồng dạy con."
Thái tửnhẹtrách nàng: "Làm càn, phần đồ cưới kia sớmđãđưa cho con, sao nay lại còn muốn thêm. Phụ hoàng, ngàikhôngthể nuông chiều con bé, nếu như cho con bé nữa, những người khác gả ra ngoài trong lòng đều nhất định là bất bình."
Mộ Khanh Hoàng cười, đứng dậy chào Mộ Cao Tố, "Tố đường ca, nào có ai lại khen con vẹt thông minh hơn mình."
"Hoàng gia gia, Dưỡng Tế Tự Dưỡng Tế Viện chỉ khác nhamộtchữ, con có ngốc cũng có thể đoán ra được." (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộ Cao Tố há to miệng.
"Phụ thân, con còn chưanóixong mà." Mộ Khanh Hoàng nhìn về phía Kiến Nguyên Đế, (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộ Khanh Hoàng nghiêm túc gật đầu, "Hoàng tổ phụ, tôn nữ biếtrõchính mìnhđanglàm cái gì."
"Lần này Tôn nữkhôngcần vải lụa vàng bạc lại càngkhôngmuốn ruộng đất nhà cửa, tôn nữ là vì muốn chia sẻ ưu phiền cho hoàng tổ phụ, hoàng tổ phụ ngài để mỗi huyện thiết lập ra Dưỡng Tế Viện là vì những người già, mẹ goá con côi ngoài kia, để cho những đứa trẻ bị bỏ rơi, những kẻ ăn mày còn có chỗ dung thân, có thể sống qua ngày. Nhưng tôn nữđãtừng ghé qua Dưỡng Tế Viện tại Ứng Thiên phủ, quả thực đúng làđãcấp cho bọn họmộtmái nhà có thể che gió chắn mưa, nhưng tôn nữ pháthiệnchỉ như vậy thôi còn chưa đủ, Dưỡng Tế Việnkhôngcó người đặc biệt quản lý, những người già trẻnhỏngoài kia chỉ đủ lương thực đểkhôngchết đói, nếu sinh bệnhthìthường trực tiếp là bệnh mà c·h·ế·t,khôngcó đại phu khám,khôngthuốc uống. Còn những đứa trẻ lớn lên ở Dưỡng Tế Viện, phần lớn đều thành lưu manhtrênđườngkhôngcó việc gì làm, Dưỡng Tế Viện đều đem những đứa trẻ kia nuôi thành phế nhân, con nghĩ những đứanhỏnày nếu như dạy chúng chút khả năng kiếm sốngthậttốtthìchúng cũngsẽkhôngtrở thành như thế, hoàng tổ phụ, tôn nữ xin lệnh tiếp quản Dưỡng Tế Viện, người đáp ứngđi, có được haykhông?"
Thái tử bất đắc dĩ lắc đầu, "Phụ hoàng, ngườikhôngthể lại dung túng con bé làm bậy nữa, phong cho con bémộtcái danh hiệuđãlàđiquá giới hạn lắm rồi, theo nhi thần thấy việc phẩm cấp này coi như thôiđi.”
"Phụ thân, đâykhôngphải là làm càn, đây là việc lớn liên quan đến gia tộc Mộ thị chúng ta có thể kéo dài ngàn năm vạn năm haykhông." Mộ Khanh Hoàng nghiêm trangnói.
Còn chưa gặp ngườiđãnghe thấy tiếng.
Thái tử nghe vậy liền vội vàng từtrêntháp xuống chắp taynói: "Phụ hoàng, do con bé còn trẻ tuổi nghĩ sao làm vậy, từnhỏlại ngậm vàng nuốt ngọc lớn lên, căn bảnkhôngbiết nhân gian khó khăn, ngài cũngkhôngthể coi làthật."
Mộ Khanh Hoàng cười cười, "Con xưa giờ vẫn ngoan mà."
Thái tử cũngkhôngthể độc đoán tự mình quyết định, liềnđihỏi ý của Kiến Nguyên Đế, Kiến Nguyên Đế biết được Mộ Khanh Hoàngđãđồng ýthìliền sảng khoái ban hôn, hôn ước giữa quận chúa với thế tử Hầu phủ vốn chính là môn đăng hộ đối, nếukhôngphải cả nhà Lục Mạo chen vàomộtchân bên trong,nóikhôngchừng năm đó Triều Dương cùng Lục Cửuđãthành đôi,hiệntại Lục Cửu vẫn như cũ muốn cưới Triều Dương quận chúa, đó chính là duyên phận của bọn họ.
Mộ Khanh Hoàng cười gật đầu, "Đúng vậy đúng vậy." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tiểu nha đầu nàyđangthẹn thùng." Mộ Cao Tố híp mắt cườinói.
Lúc đó, Ngụy Bảo đến bẩm báo rằng Mộ Cao Tố cầu kiến, Kiến Nguyên Đếđangâmmưu lừa gạt Lục Bỉnhmộtphen nên trong lòngđangrất vui, vung tay lên liền đồng ý.
"Ngươi mới làm bậy, Hoàng nhi của chúng tanóilà chuyện rất nghiêm túc."
"Hoàng gia gia người đâykhôngphải là muốn gài bẫy hoàng muội muội sao? Dưỡng Tế Tự chính là Dưỡng Tế Viện có đúng haykhông?"
Kiến Nguyên Đế chỉ vào Mộ Cao Tố, "Ngươi tên nhóc này chỉ biết chơi mấy thứ linh tinh này."
"Con còn chưa có ngốc nha." Kiến Nguyên Đế cười.
Con chim kia cũng kêu theo "Vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế", dụ dỗ Kiến Nguyên Đế cười đến thấy cả nếp nhăntrênmặt.
"Lờihắnnóiđúng làsựthật, cái tên Lục Bỉnh này chính là lẳng lặng làm giàu, người kháckhôngbiếtrõông ấy chứ trong lòng trẫmthìrõràng tường tận, đừng trông bề ngoài ngoan ngoãn thànhthật, chứ thực ra vàng bạc nắm trong tay còn nhiều hơn cả số lông mọctrênngười." Kiến Nguyên Đế v**t v* nhẫn ngọc màu đentrênngón tay cái trong chốc lát, hai mắt loé sángmộtcái rồi ngay lập tức thu liễm lại.
Mộ Khanh Hoàng kéonhẹtay Kiến Nguyên Đế lắc lư làm nũng.
Theo ý Lục Cửu, tất cả mọi việckhônggì quan trọng bằng cưới Mộ Khanh Hoàng. Vì thế,hắnvừa được Mộ Khanh Hoàng đồng ý gả, sáng sớm hôm sau liền bắt lão cha nhàhắnđigặp thái tử để cầu hôn.
"Đừng bắt nạt muội muội con, lại càng đừng có lôi kéo làm hư Lục Cửu, tên nhóc Lục Cửu này đầu óc so với con linh hoạt gấp trăm lần, trẫm cần dùng đếnhắn, nếukhôngcũngkhôngphong chohắncái chức Dưỡng Tế Tự thiếu khanh."
Kiến Nguyên Đế trừng thái tửmộtcái, "Ngươi xem tấu chươngđi, hai người chúng tanóichuyện chưa đến lượt người thứ ba chen vào."
"Thấy ngu chưa, ha ha." Trong lòng Kiến Nguyên Đế cũng là có ý muốn dỗ cho tôn nữ chơi vui vẻ, nhưng rốt cuộc thành lập Dưỡng Tế Tự cũng làmộtviệc công đức vô kể, cũngkhôngtính là chơi bời xằng bậy. Nha môn này chính là cái độngkhôngđáy, tiền bạckhôngbao giờ lấp đầy được, sáng mai lâm triều có lẽsẽcó triều thần dâng tấu phê bình kín đáo, nhưng chỉ cần ôngnóiđây là vì Đại Tấn có thể kéo dài ngàn năm vạn năm mà tích góp từng tímộtcông đức, bảo đảmkhôngai dám phản đối, ngươi phản đối là có ý gì,khônglẽ ngươikhôngmuốn Đại Tấn thống trị thiên hạ ngàn năm vạn năm? Ngươi muốn tạo phản à? Còn nếu thậm chí có người soi mói Triều Dương thân là nữ nhi mà ra làm quan à, được thôi, nếukhôngđể cho Triều Dương quản lý Dưỡng Tế Tự, vậy ngươi tự làmđi? (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộ Khanh Hoàng bình tĩnh nghĩ kỹ rồi mớinói: "Tôn nữkhôngbiết cả nước có bao nhiêu Dưỡng Tế Viện, cũngkhôngbiết thiên hạ có bao nhiêu người cần cứu giúp, nhưng tôn nữ biếtrõnhất định là phải tốn rất nhiều tiền tài. Nhưng mà hoàng tổ phụ, con vẫn muốn làm chuyện này, con xin bảo đảm với hoàng tổ phụ tuyệt đốisẽkhôngbỏ dở nửa chừng. Phật gianóinhân quả luân hồi,nóirằng kiếp này làm công đức kiếp sau nhất định được đền đáp, con liền nghĩ, kiếp trước con nhất định làm rất nhiều điều tốt nên kiếp này mới có thể thành tôn nữ của người để hưởng thụ vinh hoa phú quý hôm nay, nhưng mà hoàng tổ phụ, tôn nữthậtsựsợ là nếu kiếp này hưởng thụ hết công đức tích góp từng chútmộtcủa kiếp trước,thìkiếp sau nhỡ phải làm heo conthìphải làm sao bây giờ, cho nênthậtra tôn nữ muốn tiếp quản Dưỡng Tế Viện cũng là có tư tâm, kiếp này tích góp nhiều công đức kiếp sau mới có thể tiếp tục làm tôn nữ của hoàng tổ phụ nha." (đọc tại Qidian-VP.com)
Tháng bảy nóng cháy, ban ngày mặt trời vẫn chói chang như cũ, nóng bỏng đến khó nhịn, Kiến Nguyên Đế cũngkhôngở Càn Thanh Cung phê tấu chương mà mang theo thái tửđinhà thuỷ tạ ở ngự hoa viên, lúc đó, thái tửđangvùi đầu vào đống tấu chương, Kiến Nguyên Đế nằm thảnh thơitrênghế nhắm mắt dưỡng thần, Mộ Khanh Hoàngđangcầm lấy mỹ nhân chùy (1) đấm chân cho Kiến Nguyên Đế, dò xét thấy tâm tình Kiến Nguyên Đế khá tốt, Mộ Khanh Hoàng mớinói: "Hoàng tổ phụ, tôn nữ xuất giá ngườisẽcho con lại đồ cưới có đúngkhông?"
Mộ Khanh Hoàng cũng cười, "Hoàng tổ phụ, vừa phong cho chúng con làm quan, lại còn định ra phẩm cấp cho chúng con nữa, tuy tôn nữ chưa làm quan bao giờ nhưng cũng biết mỗi nha môn đều có tật xấu là đùn đẩy kéo dài công việc, cái chức Dưỡng Tế Viện tổng tài của tôn nữhiệngiờ cùng với Dưỡng Tế Viện tổng tài lýsựvà cẩm y vệ đều trực thuộc quyền quản lý của ngài,khôngthuộc quản lý của huyện nha phủ nha môn nữa, được haykhông?"
Kiến Nguyên Đế đưa tay ngăn thái tử lại, nghiêm túcnói: "Con có biết cả nước có bao nhiêu Dưỡng Tế Việnkhông? Con có biết thiên hạ có bao nhiêu người chờ cứu tế? Con có biết cứu giúp những người này cần bao nhiêu nhân lực, vật lực, tiền tài? Triều Dương, hoàng tổ phụkhôngthích những người làm nửa chừng rồi bỏ dở."
Chương 46: Dưỡng Tế Tự Khanh Mộ Khanh Hoàng
"Chuyện này conđãnóicho Lục Cửu nghe chưa,hắnnóinhư thế nào?"
Nhưng những người này cũngkhôngdám quang minh chính đạinói, sợ bị cẩm y vệ xuất quỷ nhập thần bắtđicắt lưỡi.
"Cái gì đó mà connóichính là chức quan mà trẫm vừa phong. Trẫm mới vừa thành lậpmộtnha môn tên là Dưỡng Tế Tự, để cho hoàng muội muội của con làm Dưỡng Tế Tự khanh, Lục Cửu làm thiếu khanh."
Thánh chỉ đến, Trường Ninh Hầu phủ liền gấp rút dựa theo quy củ chuẩn bị tam môi lục sính hỏi cưới, xử lý mọi chuyện nhanh như sấm rền gió cuốn.
Về chuyện định này, Lục Cửu đương nhiên là muốn càng nhanh càng tốt,hắnhậnkhôngthể hôm trước đính hôn ngày kia thành hôn luôn, nhưng nhạc phụhắnlà thái tử, cha của nhạc phụ lại là hoàng đế, hôn kỳkhôngphải dohắnquyết định. Trong lònghắnsốt ruột vô cùng, chỉ sợ đêm dài lắm mộng, liền cầu khẩn chahắnđiđến trước mặt Thánh thượng đểnóitốt, Kiến Nguyên Đế cũng cho công thần Lục Bỉnh mặt mũi nên liền đem hôn kỳ định ra là hai tháng sau.
Thái tử bất đắc dĩ im miệng, "Thôi thôi, hai người các người làm bậyđithôi,côphê sổ con phê sổ con."
Kiến Nguyên Đế vừa nghe vừa cười, liếc nhìn Mộ Khanh Hoàngnói: "Trẫmnóicon hôm nay sao lại ngoan ngoãn như vậy, ra là vì muốn vòi trẫm cho đồ cưới."
Mộ Khanh Hoàng cười trộm, "Phụ thân người cũng đừng trừng con, hoàng tổ phụđangnhìn người kìa."
Kiến Nguyên Đế cườinói: "Ngươinóinhiều đạo lý lý do như vậy chỉ là muốn đả động đến trẫm, các triều đại đổi thay, hưng suy thay đổi,khôngcó gia tộc nào có thể thống trị thiên hạ này qua ngàn năm vạn năm, trẫm từ trước đến naykhôngcầu xin Mộ gia chúng ta có thể độc chiếm thiên hạ ngàn năm vạn năm, đó là ảo tưởng, trẫm chỉ muốn được so với Đại Đường tồn tại qua ba trăm nămthìđãđủ thấy hài lòng, Triều Dương, conđilàmđi, làm ra chút ít công đức cầu phúc cho Mộ gia chúng ta độc chiếm thiên hạ có thể kéo dài đời nào hay đời đấy, cũngkhônguổng công hoàng tổ phụmộtthời liều c·h·ế·t liều sống dẹp yên thiên hạ này."
Điều nàythậtsựlà niềm vui ngoài ý muốn, Mộ Khanh Hoàng lần nữa khấu đầu tạ ơn.
(1) Mỹ nhân chùy: búanhỏdùng để đấm chân thời xưa.
"Vậy là người đáp ứng rồi sao?"
Mộ Khanh Hoàng nhướng mày vui mừng, khấu đầu tạ ơn, nhưng nàng vẫnkhôngquên chuyện phẩm cấp lại thúc giục hỏi lại lần nữa.
"Gia gia vạn tuế!"
Kiến Nguyên Đế mở mắt ra, ngồi dậy, quan sát Mộ Khanh Hoàng, "Con cũng biết chính mìnhđanglàm cái gì đúngkhông?"
Mộ Khanh Hoàng dở khóc dở cười, há mồm muốnnóigì đó nhưng Mộ Cao Tố lại bắt đầunóileo lẻo, "Muội như vậy đúng là phá sản, Lục Cửu biếtkhông? Lục Cửu cưới muộithậtđúng là gặp xui tám đời, muội làmộtbégáimà sao lại ham danh ham lợi như thế, làm quan tốt chỗ nào chứ, ngày ngày phải xemmộtđống công văn, chả có chút thú vị nào, congáicon đứa như muộithậtlà tuyệtkhôngbiết hưởng thụ, ở nhà giúp chồng dạy conkhôngtốt sao,khôngcó việc gìthìtổ chức vài bữa tiệc yến hội thưởng hoa,đidạo phố, rồi lại sinh vài đứa đích tử đích nữ,thậtnhàn nhã, muội lại gấp gáp tự tìm phiền phức, hoàng muội muội huynhđãnóivới muội rồi..."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.